Chương 1676: Trảm Tiên Hồ Lô. (1)
Khai Hoang
21/12/2014
Tuy nhiên lại mơ hồ cảm nhận được, trên cành liễu kia lại ẩn chứa rất nhiều Thế Giới Chi Lực!
Vẻn vẹn một nhánh liễu nhỏ này, liền có thể tương đương với một lực lượng thấp nhất là hạng Trung Thiên thế giới !
Thật không biết Lâm Huyền Sương này rốt cuộc là lấy được từ chỗ nào, chẳng lẽ cũng là di lưu của Phục Hy?
Mà trầm ngâm ước chừng nửa khắc, Lâm Huyền Sương liền lại quay sang Tông Thủ thản nhiên cười một tiếng: - Chỗ này của ta có một tin tức tốt, một tin tức xấu! Tin tức tốt là vào lúc luyện thành thần bảo, ta có thể mượn lực lượng của nó để khôi phục thân thể. Thậm chí tiểu tình nhân nhân kia của con cũng khôi phục như cũ.
Tông Thủ tâm thần lại chấn động, thân thể hoàn toàn khôi phục? Nói cách khác đầy đủ thực lực của Lâm Huyền Sương sao?
Như vậy trận chiến cùng Ám Thế Ma Đình này là thật sự nửa phần thấp thỏm cũng không có .
Có điều hắn lại vui mừng không nổi, nói vậy tin tức xấu phía sau kia tất nhiên không phải là chuyện tốt gì cả.
Quả nhiên chợt nghe Lâm Huyền Sương vừa cười vừa nói thật quyến rũ: - Tin tức xấu là sư tôn ta phải bế quan nửa năm. Trong vòng nửa năm không được quấy rầy, tạm thời cũng không giúp được gì con.
Tông Thủ trong lòng thầm nói quả nhiên như thế. Hắn khe khẽ thở dài, nhưng cũng không có cảm giác thất vọng nhiếu lắm.
Thời gian nửa năm? Hẳn là hắn có thể chống đỡ kéo dài.
Kỳ thật đồng dạng hắn cũng cần thời gian để thông hiểu hết những võ đạo bí thuật đồng dạng cũng thoát thai từ 'Thái Thượng Lục Thần Đồ Lục' này.
※ ※ ※ ※
Tông Thủ vốn là chuẩn bị tận mắt nhìn quá trình Lâm Huyền Sương luyện chế thần bảo, có thể quan sát một món thần bảo hình thành chính là trải nghiệm hiếm có. Thế nhưng vẻn vẹn chỉ ngây người trong chốc lát rồi hắn cũng chỉ có thể lại vội vội vàng vàng rút lui ra.
Trước khi Lâm Huyền Sương luyện chế món thần bảo kia, việc làm đầu tiên chính là cởi dây lưng áo ngoài. Hắn là đệ tử, rốt cuộc không tiện tiếp tục ở lại trong Quân Thiên Tiên Phủ, nên chỉ có thể vội vã cáo từ.
Mà sau khi quay về Thiên Phương thế giới, nhân vật thứ hai Tông Thủ đến thăm hỏi chính là Trầm Nguyệt Hiên.
Bên trong Vấn Khí Lâu cũng không còn vắng lạnh như trước đây nữa. Hơn mười vị Mặc Giả đều hội tụ ở chỗ này.
Đến khi Tông Thủ bước vào, họ đều vội vàng nhìn với ánh mắt kinh ngạc tò mò , cũng có kính sợ thế nhưng không hiện rõ ra.
Học về Mặc gia gấp bội ái phi, đối với một bậc Quân Vương tuyệt không thể nào lưu ý, bình thường đây là điều ngang hàng.
Tất nhiên họ kính sợ uy quyền thần thông của Tông Thủ. Tuy nhiên bản chất Tông Thủ, cùng bọn họ cũng không có gì khác.
Cho nên sau khi đoán ra thân phận của hắn, ngược lại là vẻ cảm kích chiếm đa số. Với gương mặt kính trọng, bọn họ vội vàng thi lễ.
Mà rất nhiều người thì chỉ chuyên tâm đến chuyện của mình. Một vài người là về luyện chế binh khí bên trong phòng luyện khí, một số người khác chính là về sửa chữa những Khôi Lỗi giáp thú bị vỡ tung tóe.
Trầm Nguyệt Hiên đang sống ở bên trong một gian cuối cùng của phòng luyện khí, hắn cũng không đi ra nghênh đón.
Mà lúc Tông Thủ tò mò tìm lại người của thời gian trước đây, chỉ thấy vị Tượng Tác Đại tướng này của hắn đang đứng ngẩn người ở phía trước Luyện Khí Lô.
Tận lúc Tông Thủ đến thì hắn rốt cục mới tỉnh táo.
- Rốt cuộc vì sao lại nghi vấn khó xử?
Tông Thủ vẻ mặt tò mò, trước tiên hắn liền nhìn về phía bên trong khí lô kia.
Dưới lò lửa hồng thiêu đốt, mà bên trong khí lô thì đang trôi nổi một cái Hồ Lô màu vàng tím.
Chỉ hơi hơi nhìn thoáng qua, Tông Thủ đã hiểu rõ. Cái Hồ Lô này, rõ ràng chính là lấy Trảm Tiên Đồ Lục của hắn làm bản gốc.
Trong lòng lập tức là vừa kinh ngạc vừa bội phục. Trầm Nguyệt Hiên này quả thật là thích hợp. Ngày đó chỉ nhìn Thái Thượng Trảm Tiên Đồ Lục nửa ngày, vậy mà nhớ được đồ án cấm vân đến ước chừng non nửa.
Tự nhiên lúc này vẫn còn chỉ là trạng thái khí phôi, khí trận bên trong vẫn còn chỉ là một cái kết cấu đại khái, cách lúc hoàn thành còn rất xa.
Thế nhưng nhìn vào nguyên liệu mà Tử Kim Hồ Lô này sử dụng, lại nhất định không phải vật phàm. Bảo khí chưa thành mà đã phát tán ánh sáng Thất Thải Lưu Ly, mơ hồ ăn khớp cùng với thiên địa.
- Cái này là Ngũ Nguyên Khảm Ly Thạch?
Tông Thủ hơi hơi công nhận, liền kinh ngạc nhướn nhướn mày. Vật này trong trí nhớ , tuy là vật đạt mức Hậu Thiên, nếu đem so sánh với Tiên Thiên Tử Thần Huyền Kim Khí thì còn phải quí giá hơn báu vật cấp Thiên Giai.
Thổ sinh kim, loại Thạch Đầu không còn ưu điểm thì chỉ có tác dụng duy nhất, đó là có thể nuôi dưỡng ra Tiên Thiên Canh Kim Chi Khí.
Rất nhiều Đại tông phái đều thu thập dự trữ nó, sau khi nuôi dưỡng ra Canh Kim khí thì dùng cho luyện khí.
Đương nhiên là không so sánh được với Tiên Thiên Tử Thần Huyền Kim khí về mặt sắc bén, tuy nhiên cũng không kém quá nhiều. Ngũ Nguyên Khảm Ly Thạch thai nghén ra kim khí, có thể tương đương với báu vật Địa Giai Trung Phẩm thuộc hệ kim.
Mà luyện chế một cái Tử Kim Hồ Lô như vậy, ít nhất cũng cần một khối Ngũ Nguyên Khảm Ly Thạch tương đương với hai cái cối xay.
Thật không biết Trầm Nguyệt Hiên lấy được nó từ chỗ nào.
Tông Thủ lần đầu tiên nhìn đã biết vật ấy, nhất định là luyện chế cho hắn nên lúc này cũng cảm kích, không biết nên nói như thế nào mới phải.
Một khối Ngũ Nguyên Khảm Ly Thạch lớn như vậy, giá trị thậm chí vượt qua Cửu Khiếu Sinh Nguyên Thạch.
Bên kia Trầm Nguyệt Hiên đã quay người lại, thấy thế cười một tiếng: - Đây là báu vật Mặc gia chúng ra lưu lại vạn năm trước. Là Thiên Giai kỳ trân, là thần xin được từ trong tay một vị tiền bối Mặc Môn. Có điều là vật ấy tất nhiên trân quý, tuy nhiên nếu không có Quân Thượng thì kiếp này chúng thần cũng không dám sử dụng. Mặc gia thần là người tại Vân Giới, đến nay vẫn như con chuột qua đường, hoảng sợ không thể chịu nổi dù chỉ một ngày. Cho nên được bệ hạ chấp nhận thì thấy thẹn, nếu bệ hạ thật muốn cảm kích, sau này liền xin quan tâm Mặc Môn chúng thần nhiều hơn một ít.
Tông Thủ thầm nghĩ đây là hắn 'Đầu tư' sao? Nhưng mà Mặc gia này cũng thật là gan lớn.
Thiên Phương thế giới trước cơn nguy như trứng để đầu đẳng, lại còn dám ở chỗ này, dùng thần vật bực này để luyện khí.
Thế nhưng Trầm Nguyệt Hiên vừa nói như thế, tâm tư 'Vô công bất thụ lộc' lúc trước cũng dần dần phai nhạt.
Đợi đến khi đánh lui quân đội Ám Thế Ma Đình, ngày sau tự nhiên sẽ có hồi báo đối với Mặc Môn.
Vì vậy không hề dây dưa nữa, Tông Thủ tiếp tục quan sát khí phôi trong lò: - Như vậy ngươi chính là đang gặp khó khăn với khí trận này?
Tài năng về trận đạo của Trầm Nguyệt Hiên dẫu có mạnh mẽ như thế nào thì cũng không có khả năng chỉ trong thời gian nửa ngày có thể ghi nhớ toàn bộ Thái Thượng Trảm Tiên Đồ Lục.
Bên trong ẩn chứa rất nhiều chân lý phép tắc của đạo, lại đều là thứ nặng nề đến Thần Cảnh cường giả cũng không thể thừa nhận!
Nhưng mà cách thức giải quyết chuyện này cũng đơn giản. Phỏng theo bản trông mèo vẽ hổ này của hắn, vốn là lấy từ bản gốc Thái Thượng Trảm Tiên Đồ Lục.
Vẻn vẹn một nhánh liễu nhỏ này, liền có thể tương đương với một lực lượng thấp nhất là hạng Trung Thiên thế giới !
Thật không biết Lâm Huyền Sương này rốt cuộc là lấy được từ chỗ nào, chẳng lẽ cũng là di lưu của Phục Hy?
Mà trầm ngâm ước chừng nửa khắc, Lâm Huyền Sương liền lại quay sang Tông Thủ thản nhiên cười một tiếng: - Chỗ này của ta có một tin tức tốt, một tin tức xấu! Tin tức tốt là vào lúc luyện thành thần bảo, ta có thể mượn lực lượng của nó để khôi phục thân thể. Thậm chí tiểu tình nhân nhân kia của con cũng khôi phục như cũ.
Tông Thủ tâm thần lại chấn động, thân thể hoàn toàn khôi phục? Nói cách khác đầy đủ thực lực của Lâm Huyền Sương sao?
Như vậy trận chiến cùng Ám Thế Ma Đình này là thật sự nửa phần thấp thỏm cũng không có .
Có điều hắn lại vui mừng không nổi, nói vậy tin tức xấu phía sau kia tất nhiên không phải là chuyện tốt gì cả.
Quả nhiên chợt nghe Lâm Huyền Sương vừa cười vừa nói thật quyến rũ: - Tin tức xấu là sư tôn ta phải bế quan nửa năm. Trong vòng nửa năm không được quấy rầy, tạm thời cũng không giúp được gì con.
Tông Thủ trong lòng thầm nói quả nhiên như thế. Hắn khe khẽ thở dài, nhưng cũng không có cảm giác thất vọng nhiếu lắm.
Thời gian nửa năm? Hẳn là hắn có thể chống đỡ kéo dài.
Kỳ thật đồng dạng hắn cũng cần thời gian để thông hiểu hết những võ đạo bí thuật đồng dạng cũng thoát thai từ 'Thái Thượng Lục Thần Đồ Lục' này.
※ ※ ※ ※
Tông Thủ vốn là chuẩn bị tận mắt nhìn quá trình Lâm Huyền Sương luyện chế thần bảo, có thể quan sát một món thần bảo hình thành chính là trải nghiệm hiếm có. Thế nhưng vẻn vẹn chỉ ngây người trong chốc lát rồi hắn cũng chỉ có thể lại vội vội vàng vàng rút lui ra.
Trước khi Lâm Huyền Sương luyện chế món thần bảo kia, việc làm đầu tiên chính là cởi dây lưng áo ngoài. Hắn là đệ tử, rốt cuộc không tiện tiếp tục ở lại trong Quân Thiên Tiên Phủ, nên chỉ có thể vội vã cáo từ.
Mà sau khi quay về Thiên Phương thế giới, nhân vật thứ hai Tông Thủ đến thăm hỏi chính là Trầm Nguyệt Hiên.
Bên trong Vấn Khí Lâu cũng không còn vắng lạnh như trước đây nữa. Hơn mười vị Mặc Giả đều hội tụ ở chỗ này.
Đến khi Tông Thủ bước vào, họ đều vội vàng nhìn với ánh mắt kinh ngạc tò mò , cũng có kính sợ thế nhưng không hiện rõ ra.
Học về Mặc gia gấp bội ái phi, đối với một bậc Quân Vương tuyệt không thể nào lưu ý, bình thường đây là điều ngang hàng.
Tất nhiên họ kính sợ uy quyền thần thông của Tông Thủ. Tuy nhiên bản chất Tông Thủ, cùng bọn họ cũng không có gì khác.
Cho nên sau khi đoán ra thân phận của hắn, ngược lại là vẻ cảm kích chiếm đa số. Với gương mặt kính trọng, bọn họ vội vàng thi lễ.
Mà rất nhiều người thì chỉ chuyên tâm đến chuyện của mình. Một vài người là về luyện chế binh khí bên trong phòng luyện khí, một số người khác chính là về sửa chữa những Khôi Lỗi giáp thú bị vỡ tung tóe.
Trầm Nguyệt Hiên đang sống ở bên trong một gian cuối cùng của phòng luyện khí, hắn cũng không đi ra nghênh đón.
Mà lúc Tông Thủ tò mò tìm lại người của thời gian trước đây, chỉ thấy vị Tượng Tác Đại tướng này của hắn đang đứng ngẩn người ở phía trước Luyện Khí Lô.
Tận lúc Tông Thủ đến thì hắn rốt cục mới tỉnh táo.
- Rốt cuộc vì sao lại nghi vấn khó xử?
Tông Thủ vẻ mặt tò mò, trước tiên hắn liền nhìn về phía bên trong khí lô kia.
Dưới lò lửa hồng thiêu đốt, mà bên trong khí lô thì đang trôi nổi một cái Hồ Lô màu vàng tím.
Chỉ hơi hơi nhìn thoáng qua, Tông Thủ đã hiểu rõ. Cái Hồ Lô này, rõ ràng chính là lấy Trảm Tiên Đồ Lục của hắn làm bản gốc.
Trong lòng lập tức là vừa kinh ngạc vừa bội phục. Trầm Nguyệt Hiên này quả thật là thích hợp. Ngày đó chỉ nhìn Thái Thượng Trảm Tiên Đồ Lục nửa ngày, vậy mà nhớ được đồ án cấm vân đến ước chừng non nửa.
Tự nhiên lúc này vẫn còn chỉ là trạng thái khí phôi, khí trận bên trong vẫn còn chỉ là một cái kết cấu đại khái, cách lúc hoàn thành còn rất xa.
Thế nhưng nhìn vào nguyên liệu mà Tử Kim Hồ Lô này sử dụng, lại nhất định không phải vật phàm. Bảo khí chưa thành mà đã phát tán ánh sáng Thất Thải Lưu Ly, mơ hồ ăn khớp cùng với thiên địa.
- Cái này là Ngũ Nguyên Khảm Ly Thạch?
Tông Thủ hơi hơi công nhận, liền kinh ngạc nhướn nhướn mày. Vật này trong trí nhớ , tuy là vật đạt mức Hậu Thiên, nếu đem so sánh với Tiên Thiên Tử Thần Huyền Kim Khí thì còn phải quí giá hơn báu vật cấp Thiên Giai.
Thổ sinh kim, loại Thạch Đầu không còn ưu điểm thì chỉ có tác dụng duy nhất, đó là có thể nuôi dưỡng ra Tiên Thiên Canh Kim Chi Khí.
Rất nhiều Đại tông phái đều thu thập dự trữ nó, sau khi nuôi dưỡng ra Canh Kim khí thì dùng cho luyện khí.
Đương nhiên là không so sánh được với Tiên Thiên Tử Thần Huyền Kim khí về mặt sắc bén, tuy nhiên cũng không kém quá nhiều. Ngũ Nguyên Khảm Ly Thạch thai nghén ra kim khí, có thể tương đương với báu vật Địa Giai Trung Phẩm thuộc hệ kim.
Mà luyện chế một cái Tử Kim Hồ Lô như vậy, ít nhất cũng cần một khối Ngũ Nguyên Khảm Ly Thạch tương đương với hai cái cối xay.
Thật không biết Trầm Nguyệt Hiên lấy được nó từ chỗ nào.
Tông Thủ lần đầu tiên nhìn đã biết vật ấy, nhất định là luyện chế cho hắn nên lúc này cũng cảm kích, không biết nên nói như thế nào mới phải.
Một khối Ngũ Nguyên Khảm Ly Thạch lớn như vậy, giá trị thậm chí vượt qua Cửu Khiếu Sinh Nguyên Thạch.
Bên kia Trầm Nguyệt Hiên đã quay người lại, thấy thế cười một tiếng: - Đây là báu vật Mặc gia chúng ra lưu lại vạn năm trước. Là Thiên Giai kỳ trân, là thần xin được từ trong tay một vị tiền bối Mặc Môn. Có điều là vật ấy tất nhiên trân quý, tuy nhiên nếu không có Quân Thượng thì kiếp này chúng thần cũng không dám sử dụng. Mặc gia thần là người tại Vân Giới, đến nay vẫn như con chuột qua đường, hoảng sợ không thể chịu nổi dù chỉ một ngày. Cho nên được bệ hạ chấp nhận thì thấy thẹn, nếu bệ hạ thật muốn cảm kích, sau này liền xin quan tâm Mặc Môn chúng thần nhiều hơn một ít.
Tông Thủ thầm nghĩ đây là hắn 'Đầu tư' sao? Nhưng mà Mặc gia này cũng thật là gan lớn.
Thiên Phương thế giới trước cơn nguy như trứng để đầu đẳng, lại còn dám ở chỗ này, dùng thần vật bực này để luyện khí.
Thế nhưng Trầm Nguyệt Hiên vừa nói như thế, tâm tư 'Vô công bất thụ lộc' lúc trước cũng dần dần phai nhạt.
Đợi đến khi đánh lui quân đội Ám Thế Ma Đình, ngày sau tự nhiên sẽ có hồi báo đối với Mặc Môn.
Vì vậy không hề dây dưa nữa, Tông Thủ tiếp tục quan sát khí phôi trong lò: - Như vậy ngươi chính là đang gặp khó khăn với khí trận này?
Tài năng về trận đạo của Trầm Nguyệt Hiên dẫu có mạnh mẽ như thế nào thì cũng không có khả năng chỉ trong thời gian nửa ngày có thể ghi nhớ toàn bộ Thái Thượng Trảm Tiên Đồ Lục.
Bên trong ẩn chứa rất nhiều chân lý phép tắc của đạo, lại đều là thứ nặng nề đến Thần Cảnh cường giả cũng không thể thừa nhận!
Nhưng mà cách thức giải quyết chuyện này cũng đơn giản. Phỏng theo bản trông mèo vẽ hổ này của hắn, vốn là lấy từ bản gốc Thái Thượng Trảm Tiên Đồ Lục.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.