Chương 317: Trăm vạn thú tinh. (1)
Khai Hoang
18/05/2014
Sự tình sau lưng Tông Thủ mặc kệ, ngược lại hắn nhìn về phía Nhâm Bác bên cạnh thân:
- Thừa tướng tới đây, vật tư đã chuẩn bị thỏa đáng chưa? Bao giờ có thể khởi hành?
- Cuối cùng không làm nhục mệnh, 1300 vạn tên nỏ, cung cấp bốn tháng cho hai mươi vạn đại quân, mười vạn bộ áo giáp binh khí dự bị. 400 chiếc thương thuyền khắc lục linh trận lơ lửng, còn có 300 Tam Tí Linh Nỗ quân thượng mang về chỉ cần trong năm ngày sẽ được lắp vào hai mươi chiếc Ngũ Nha Vân Hạm! Còn có tám ngàn cấp hai Hỏa Lôi Tiễn, sáu ngàn Băng Liệt Tiễn từ Không Khí Tông đi suốt đêm đồng dạng năm ngày sau sẽ tới. Số tên nỏ có thể dùng cho Tam Tí Linh Nỗ rất nhiều, bất quá ngôn ngữ thái độ của chủ sự ngoại môn Không Khí Tông có chút kỳ quái, tựa hồ đối với quân thượng cực kỳ căm hận. Thần đoán chừng, chất lượng những mũi tên này đoán chừng sẽ không quá tốt.
Nhâm Bác vừa nói, một bên đem một danh sách ra đưa cho Tông Thủ, sau đó châm chước khuyên nhủ:
- Thế lực Đào Vân Thành mặc dù không bằng Càn Thiên Sơn ta nhưng vân hạm vô số, xưng hùng Vân Hải. Thế tử mặc dù không thích, cũng không cần đắc tội quá mức!
Tông Thủ nhận lấy danh sách rồi đưa mắt nhìn, sau đó cười ha ha. Trong lòng thầm nghĩ vị chấp sự ngoại môn Kiều Hàn Không Khí Tông gần tháng trước đó bị hắn hung hăng lừa một phen, không căm thù hắn đến tận xương tuỷ mới là kỳ quái.
Về phần Hỏa Lôi Tiễn, Băng Liệt Tiễn, hắn cũng không trông cậy vào Không Khí Tông sẽ vì hắn tỉ mỉ chế tạo. Tóm lại có thể sẽ dùng, Càn Thiên Sơn cũng có mấy vạn Linh Sư, không lo đối phương làm giả.
Về phần vài câu khuyên can của Nhâm Bác đằng sau, hắn cho là chưa từng nghe thấy, chỉ trong lòng thầm nghĩ, chẳng lẽ bây giờ tha cho sứ giả Đào Vân Thành thì Đào Vân Thành chủ sẽ hạ thủ lưu tình?
Nếu như tình thế sau khi nghịch chuyển, Càn Thiên Sơn khôi phục lại phong quang. Đào Vân Thành chẳng lẽ còn dám bởi vì tiểu nhân mà bất kính với Tông Thủ hắn.
Đứng đầu danh sách là số lượng linh thạch, tất cả cung tiễn cùng vũ khí lương thực dược vật các loại, đều được Nhâm Bác sớm chuẩn bị tốt, lấy từ tồn kho của Càn Thiên Sơn. Tiêu hao nhiều nhất là thương thuyền còn có linh tiễn mua sắm từ Không Khí Tông.
Kỳ thật Hỏa Lôi Tiễn cùng Băng Liệt Tiễn, luyện khí sư bên trong Càn Thiên Sơn thành cũng có thể luyện chế. Bất quá số lượng quá ít, mặc dù ngày đêm chế tạo gấp gáp đoán chừng cũng chỉ vẹn vẹn có ngàn mấy.
Tổng cộng là bỏ ra 5000 tứ giai thú tinh, xem ra chấp sự Không Khí Tông đích thật là hận hắn đến thực chất rồi. Giá cả đề cao bốn lần hung hăng cắn hắn một ngụm.
Ngoài ra thu thập thương thuyền cũng đồng dạng bỏ ra ngàn miếng. Nếu có tổn hại, sau đó bồi thường theo giá trị thực.
Lúc này quốc khố Càn Thiên Sơn đã sớm cạn tới đáy, cuối cùng vẫn cần hắn bỏ tiền túi ra.
Tông Thủ không thèm để ý chút nào, đem danh sách thu hồi, rồi sau đó cười cười với Nhâm Bác:
- Thừa tướng! Những thú tinh này, còn có 300 Tam Tí Linh Nỗ ta cũng không cần quốc khố hoàn lại, đều xem như ta đầu tư giai đoạn trước. Chỉ cần từ Vân Hải săn bắn trở về, cho ta một thành tiền lời là được.
Sắc mặt Nhâm Bác xanh mét, trong lòng cảm giác quái dị, Càn Thiên Sơn còn không phải là gia nghiệp của Tông Thủ ngươi sao? Hôm nay Càn Thiên Sơn thành nguy như chồng trứng đổi lại minh đầy hứa hẹn chỉ biết từ trong kho đào chút ít tiền, phải hết sức tăng cường thực lực Càn Thiên Sơn thành mới dúng chứ?
Vị quân thượng này khen ngược chẳng những đem túi tiền nhà mình coi chặt chẽ, còn nghĩ hết biện pháp, muốn quốc khố Càn Thiên Sơn thành bỏ tiền.
Chẳng biết câu: ếch nào mà chẳng là thịt sao? Cơ nghiệp Càn Thiên Sơn bị mất, túi tiền của ngươi còn giữ được sao?
Mấy ngày quan sát, hắn phát hiện vị tân quân này thông minh vô cùng, rất nhiều sự tình chỉ nói một chút đã thông, mà còn có nhiều kỳ tư diệu tưởng tinh thông chính sự. Bất quá tính tình này thực sự quá cổ quái.
Hết lần này tới lần khác nói hắn keo kiệt cũng có chút thì không đúng, lần trước kiến ngân trang không chút lựa chọn bỏ tiền, với tư cách khởi động chi kim.
Trong lòng cảm thấy khó hiểu, Nhâm Bác nói với hắn bằng khẩu khí không tốt:
- Tối đa chỉ có thể cho nửa thành!
Dĩ vãng Càn Thiên Sơn điều động vân hạm tiến về dưới Vân Hải săn bắn, cho dù là Tông Vị Nhiên tự mình thống lĩnh, cao nhất cũng không quá mười vạn tứ giai thú tinh. Mặc dù gần đây linh triều có tiết trời ấm lại, số lượng yêu thú gia tăng theo hắn đoán tiền lời này cũng sẽ không vượt qua số này.
Số lượng nửa thành tức là 5000 tứ giai thú tinh mà thôi.
Dùng để đổi 300 Tam Tí Linh Nỗ, cùng những linh tiễn cấp hai này cũng rất là không tệ , có thể nói là buôn bán lời.
Lần này nếu là Đào Vân Liệt Diễm ba thành liên thủ, đám người bị sát khí ảnh hướng sẽ rất tệ a.
- Nửa thành?
Tông Thủ nhíu mày, mặt lộ vẻ không vui, rồi sau đó lại gật đầu đáp ứng xuống:
- Nửa thành cũng tốt! Bất quá việc này, còn cần thừa tướng cáo tri chư tộc!
Tiếp theo lại thấy Nhâm Bác truyền đạt một trương da thú, Tông Thủ xem xét chỉ thấy trên đó viết đều là tên quan chức. Đúng là lục bộ quan chế và quan viên hiền năng được đề cử mà mấy ngày trước hắn yêu cầu.
Tinh tế xem xét, lục bộ này gần giống trung nguyên hoàng triều. Thực sự cũng không thể y chang mà căn cứ tình hình Càn Thiên Sơn thêm chút cải tiến thích hợp hơn với Man Hoang chi địa ở Đông Lâm Vân Lục.
Về phần những quan viên có thể thấy được Nhâm Bác rõ ràng cho thấy tồn tại tư tâm gì, những người được chọn đều được hắn tìm hiểu gần đây, rất có tài năng, phẩm đức thượng giai.
Đều là Trong đó mấy vị có thù hận cùng Nhâm Bác.
Tông Thủ lại từ chối cho ý kiến, đồng dạng thu danh sách vào trong tay áo. Sau đó cười cười:
- Việc này không vội, chờ thêm chút ít ngày nữa ta từ Vân Hải trở về lại nói. Uy tín hôm nay của ta còn chưa lập, tùy tiện cải chế chỉ khiến cho thuộc hạ lòng người bàng hoàng. Việc cấp bách của Càn Thiên Sơn là lần săn bắn này.
Nhâm Bác nghe vậy chán nản hồi lâu, kỳ thật quan chế của Càn Thiên Sơn cùng lục bộ chế không sai biệt lắm. Tông Vị Nhiên năm gần đây cố ý dẫn đạo, trị chính đã khác chư thành quá nhiều. Hôm nay chỉ kém một danh nghĩa mà thôi, định ra ba tỉnh lục bộ thể chế danh phận, chỉ biết khiến người tâm càng thêm yên ổn.
Vì vậy lần trước Tông Thủ đề nghị kiến lục bộ chi chế, hắn cũng không mở miệng ngăn cản. Chỉ vì giai đoạn trước chuẩn bị, sớm có sẵn sàng.
Tiếp theo hắn lại có chút hiểu được, Tông Thủ lần này thoái thác sẽ không phải là như cũ không tin được chính mình? Cần cẩn thận điều tra một phen đối với người trên danh sách?
Tưởng tượng như vậy nên Nhâm Bác lập tức không nói gì. Đế vương chi tâm thật sự khó dò. Cho dù là biết rõ cách làm của Tông Thủ mới là quân vương chính đạo nhưng không khỏi chán nản, lần đầu sinh ra ý niệm từ quan rời đi.
Nghĩ tới lúc trước cùng Tông Vị Nhiên quân thần tương đắc thì làm cho người ta thẫn thờ.
- Thừa tướng tới đây, vật tư đã chuẩn bị thỏa đáng chưa? Bao giờ có thể khởi hành?
- Cuối cùng không làm nhục mệnh, 1300 vạn tên nỏ, cung cấp bốn tháng cho hai mươi vạn đại quân, mười vạn bộ áo giáp binh khí dự bị. 400 chiếc thương thuyền khắc lục linh trận lơ lửng, còn có 300 Tam Tí Linh Nỗ quân thượng mang về chỉ cần trong năm ngày sẽ được lắp vào hai mươi chiếc Ngũ Nha Vân Hạm! Còn có tám ngàn cấp hai Hỏa Lôi Tiễn, sáu ngàn Băng Liệt Tiễn từ Không Khí Tông đi suốt đêm đồng dạng năm ngày sau sẽ tới. Số tên nỏ có thể dùng cho Tam Tí Linh Nỗ rất nhiều, bất quá ngôn ngữ thái độ của chủ sự ngoại môn Không Khí Tông có chút kỳ quái, tựa hồ đối với quân thượng cực kỳ căm hận. Thần đoán chừng, chất lượng những mũi tên này đoán chừng sẽ không quá tốt.
Nhâm Bác vừa nói, một bên đem một danh sách ra đưa cho Tông Thủ, sau đó châm chước khuyên nhủ:
- Thế lực Đào Vân Thành mặc dù không bằng Càn Thiên Sơn ta nhưng vân hạm vô số, xưng hùng Vân Hải. Thế tử mặc dù không thích, cũng không cần đắc tội quá mức!
Tông Thủ nhận lấy danh sách rồi đưa mắt nhìn, sau đó cười ha ha. Trong lòng thầm nghĩ vị chấp sự ngoại môn Kiều Hàn Không Khí Tông gần tháng trước đó bị hắn hung hăng lừa một phen, không căm thù hắn đến tận xương tuỷ mới là kỳ quái.
Về phần Hỏa Lôi Tiễn, Băng Liệt Tiễn, hắn cũng không trông cậy vào Không Khí Tông sẽ vì hắn tỉ mỉ chế tạo. Tóm lại có thể sẽ dùng, Càn Thiên Sơn cũng có mấy vạn Linh Sư, không lo đối phương làm giả.
Về phần vài câu khuyên can của Nhâm Bác đằng sau, hắn cho là chưa từng nghe thấy, chỉ trong lòng thầm nghĩ, chẳng lẽ bây giờ tha cho sứ giả Đào Vân Thành thì Đào Vân Thành chủ sẽ hạ thủ lưu tình?
Nếu như tình thế sau khi nghịch chuyển, Càn Thiên Sơn khôi phục lại phong quang. Đào Vân Thành chẳng lẽ còn dám bởi vì tiểu nhân mà bất kính với Tông Thủ hắn.
Đứng đầu danh sách là số lượng linh thạch, tất cả cung tiễn cùng vũ khí lương thực dược vật các loại, đều được Nhâm Bác sớm chuẩn bị tốt, lấy từ tồn kho của Càn Thiên Sơn. Tiêu hao nhiều nhất là thương thuyền còn có linh tiễn mua sắm từ Không Khí Tông.
Kỳ thật Hỏa Lôi Tiễn cùng Băng Liệt Tiễn, luyện khí sư bên trong Càn Thiên Sơn thành cũng có thể luyện chế. Bất quá số lượng quá ít, mặc dù ngày đêm chế tạo gấp gáp đoán chừng cũng chỉ vẹn vẹn có ngàn mấy.
Tổng cộng là bỏ ra 5000 tứ giai thú tinh, xem ra chấp sự Không Khí Tông đích thật là hận hắn đến thực chất rồi. Giá cả đề cao bốn lần hung hăng cắn hắn một ngụm.
Ngoài ra thu thập thương thuyền cũng đồng dạng bỏ ra ngàn miếng. Nếu có tổn hại, sau đó bồi thường theo giá trị thực.
Lúc này quốc khố Càn Thiên Sơn đã sớm cạn tới đáy, cuối cùng vẫn cần hắn bỏ tiền túi ra.
Tông Thủ không thèm để ý chút nào, đem danh sách thu hồi, rồi sau đó cười cười với Nhâm Bác:
- Thừa tướng! Những thú tinh này, còn có 300 Tam Tí Linh Nỗ ta cũng không cần quốc khố hoàn lại, đều xem như ta đầu tư giai đoạn trước. Chỉ cần từ Vân Hải săn bắn trở về, cho ta một thành tiền lời là được.
Sắc mặt Nhâm Bác xanh mét, trong lòng cảm giác quái dị, Càn Thiên Sơn còn không phải là gia nghiệp của Tông Thủ ngươi sao? Hôm nay Càn Thiên Sơn thành nguy như chồng trứng đổi lại minh đầy hứa hẹn chỉ biết từ trong kho đào chút ít tiền, phải hết sức tăng cường thực lực Càn Thiên Sơn thành mới dúng chứ?
Vị quân thượng này khen ngược chẳng những đem túi tiền nhà mình coi chặt chẽ, còn nghĩ hết biện pháp, muốn quốc khố Càn Thiên Sơn thành bỏ tiền.
Chẳng biết câu: ếch nào mà chẳng là thịt sao? Cơ nghiệp Càn Thiên Sơn bị mất, túi tiền của ngươi còn giữ được sao?
Mấy ngày quan sát, hắn phát hiện vị tân quân này thông minh vô cùng, rất nhiều sự tình chỉ nói một chút đã thông, mà còn có nhiều kỳ tư diệu tưởng tinh thông chính sự. Bất quá tính tình này thực sự quá cổ quái.
Hết lần này tới lần khác nói hắn keo kiệt cũng có chút thì không đúng, lần trước kiến ngân trang không chút lựa chọn bỏ tiền, với tư cách khởi động chi kim.
Trong lòng cảm thấy khó hiểu, Nhâm Bác nói với hắn bằng khẩu khí không tốt:
- Tối đa chỉ có thể cho nửa thành!
Dĩ vãng Càn Thiên Sơn điều động vân hạm tiến về dưới Vân Hải săn bắn, cho dù là Tông Vị Nhiên tự mình thống lĩnh, cao nhất cũng không quá mười vạn tứ giai thú tinh. Mặc dù gần đây linh triều có tiết trời ấm lại, số lượng yêu thú gia tăng theo hắn đoán tiền lời này cũng sẽ không vượt qua số này.
Số lượng nửa thành tức là 5000 tứ giai thú tinh mà thôi.
Dùng để đổi 300 Tam Tí Linh Nỗ, cùng những linh tiễn cấp hai này cũng rất là không tệ , có thể nói là buôn bán lời.
Lần này nếu là Đào Vân Liệt Diễm ba thành liên thủ, đám người bị sát khí ảnh hướng sẽ rất tệ a.
- Nửa thành?
Tông Thủ nhíu mày, mặt lộ vẻ không vui, rồi sau đó lại gật đầu đáp ứng xuống:
- Nửa thành cũng tốt! Bất quá việc này, còn cần thừa tướng cáo tri chư tộc!
Tiếp theo lại thấy Nhâm Bác truyền đạt một trương da thú, Tông Thủ xem xét chỉ thấy trên đó viết đều là tên quan chức. Đúng là lục bộ quan chế và quan viên hiền năng được đề cử mà mấy ngày trước hắn yêu cầu.
Tinh tế xem xét, lục bộ này gần giống trung nguyên hoàng triều. Thực sự cũng không thể y chang mà căn cứ tình hình Càn Thiên Sơn thêm chút cải tiến thích hợp hơn với Man Hoang chi địa ở Đông Lâm Vân Lục.
Về phần những quan viên có thể thấy được Nhâm Bác rõ ràng cho thấy tồn tại tư tâm gì, những người được chọn đều được hắn tìm hiểu gần đây, rất có tài năng, phẩm đức thượng giai.
Đều là Trong đó mấy vị có thù hận cùng Nhâm Bác.
Tông Thủ lại từ chối cho ý kiến, đồng dạng thu danh sách vào trong tay áo. Sau đó cười cười:
- Việc này không vội, chờ thêm chút ít ngày nữa ta từ Vân Hải trở về lại nói. Uy tín hôm nay của ta còn chưa lập, tùy tiện cải chế chỉ khiến cho thuộc hạ lòng người bàng hoàng. Việc cấp bách của Càn Thiên Sơn là lần săn bắn này.
Nhâm Bác nghe vậy chán nản hồi lâu, kỳ thật quan chế của Càn Thiên Sơn cùng lục bộ chế không sai biệt lắm. Tông Vị Nhiên năm gần đây cố ý dẫn đạo, trị chính đã khác chư thành quá nhiều. Hôm nay chỉ kém một danh nghĩa mà thôi, định ra ba tỉnh lục bộ thể chế danh phận, chỉ biết khiến người tâm càng thêm yên ổn.
Vì vậy lần trước Tông Thủ đề nghị kiến lục bộ chi chế, hắn cũng không mở miệng ngăn cản. Chỉ vì giai đoạn trước chuẩn bị, sớm có sẵn sàng.
Tiếp theo hắn lại có chút hiểu được, Tông Thủ lần này thoái thác sẽ không phải là như cũ không tin được chính mình? Cần cẩn thận điều tra một phen đối với người trên danh sách?
Tưởng tượng như vậy nên Nhâm Bác lập tức không nói gì. Đế vương chi tâm thật sự khó dò. Cho dù là biết rõ cách làm của Tông Thủ mới là quân vương chính đạo nhưng không khỏi chán nản, lần đầu sinh ra ý niệm từ quan rời đi.
Nghĩ tới lúc trước cùng Tông Vị Nhiên quân thần tương đắc thì làm cho người ta thẫn thờ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.