Chương 1577: Vòng vây thi quân.
Khai Hoang
05/12/2014
Chỉ có thể mặc cho những sương mù xám kia khuếch tán, lần nữa tràn ngập phạm vi mười dặm trên Thiên Đàn.
Mà những sát thi kia bị tử khí bao lấy, cũng không hề bị hòa tan trong khoảng thời gian ngắn nữa, lại một lần vây kín xích kỳ kim diễm trận.
- Là Tử Linh Vương Ngọc!
Thẩm Nguyệt Hiên kiến thức rộng rãi, nhìn qua đã biết trong bốn hình cầu màu xám kia rốt cuộc là vật gì. Trong mắt tràn đầy vẻ khiếp sợ.
- Trong Tần Hoàng mộ, rõ ràng đã thai nghén ra kỳ bảo bực này- -
Cái này đã không thể xem như kỳ trân nữa, không nằm trong bốn cấp bậc Thiên Địa Huyền Hoàng, mà đã thuộc về phạm vi thần bảo rồi.
Nếu là tu sĩ Thánh Cảnh có đạo bản thân quan hệ với ‘ tử vong ’, liền có thể trực tiếp thôn phệ dung luyện bốn miếng Tử Linh Vương Ngọc, đúc thành Chí Cảnh đạo cơ!
Tông Thủ bất đắc dĩ, đây không phải là thần thông Vô Lượng Chung Thủy của hắn không được, mà do tu vi hắn thật sự quá thấp, khiến uy năng môn thần thông này bị hạn chế.
Nếu hắn có thực lực Thần Cảnh, hoặc là giai vị của Hắc Bạch Kỳ Lân tăng lên, vậy thì dù là bốn miếng Tử Linh Vương Ngọc này hắn cũng có thể cưỡng ép trấn áp!
Lại vụng trộm liếc về phía hắc động, Tông Thủ không khỏi nhíu nhíu mày.
Không thể đối kháng những tử khí, cũng có nguyên nhân là vì đầu Hắc Kỳ Lân kia trong lòng còn có kháng cự, không muốn xuất ra lực lượng lớn nhất.
Cho dù đã bị Tú Quan xóa đi tất cả trí nhớ, lúc này thần niệm nó chỉ thuần khiết như tờ giấy. Nhưng vì trận chiến nửa năm trước, ác cản của đầu thần thú này đối với hắn đã tựa hồ như bản năng. Cũng không vì đã mất đi trí nhớ, mà tiêu giảm bao nhiêu. Cũng vì chênh lệch tu vị nên Tông Thủ vẫn không thể nào khiến nó triệt để phục tùng được.
Lúc Chung thủy chuyển hoán, hắn sở dĩ bị thương nhẹ kỳ thật cũng do đầu Hắc Kỳ Lân này.
Nhìn thoáng qua, Tông Thủ liền khẽ lắc đầu, không hề đi để ý tới nữa. Kỳ thật hắn tới giờ cũng không trông cậy chỉ bằng vào môn thần thông Vô Lượng Chung Thủy này đã quét sạch toàn bộ mấy trăm vạn thi quân.
Dù sao có Hắc Bạch Kỳ Lân thay hắn điều khiển, Vô Lượng Chung Thủy pháp tướng cũng không khiến hắn phí quá nhiều tâm thần.
Chỉ cần Hắc Bạch động vẫn treo trên không trung thì đã có thể chế trụ ít nhất bốn vị thi tướng thực lực tiếp cận Thánh Cảnh, còn có bốn kiện Tiên Thiên thần vật kia nữa.
Mà trong phạm vi mười dặm phụ cận Thiên Đàn, vô lượng chi quang, cũng vẫn có lực sát thương khiến những sát thi kia căn bản không cách nào chống cự!
Những sát thi kia bị ngăn ở bên ngoài xích kỳ kim diễm trận, hơi chút tới gần liền sẽ bị kim diễm xích Diễm thiêu đốt, cộng thêm vô lượng chi quang trùng kích.
Cho dù là sát thi thực lực tiếp cận ngũ giai thường thường cũng đều biến thành cốt phấn trong nháy mắt.
Lâm Huyền Huyên nhìn xem, không khỏi than khẽ:
- Quả nhiên không hổ là thần thông tiếp cận thập tam đẳng cấp vô thượng nhất, có pháp tướng này của ngươi ở đây, mặc dù hàng tỉ sát thi trùng kích, có lẽ cũng có thể ngăn cản. Bất quá nếu tu vị ngươi có thể cao hơn một chút thì hôm nay cũng đỡ hơn nhiều rồi.
Vô lượng chi quang, không làm gì được tử khí thuần khiết nhưng lại có thể khu trục tinh lọc thi khí, có thể nói là gắt gao khắc chế những sát thi kia.
Ngoại trừ những hỏa diễm và vầng sáng màu trắng rừng rực kia, hơn mười đạo quang ảnh vàng bạc cũng đã chớp động trong trận.
Là tiểu kim nghĩ hóa ra thân hình của hắn, phối hợp với vài chục đầu thánh hỏa ngân nghĩ của Hàm Hi thanh lý lấy những cường lực sát thi lọt vào trong trận.
Quang ảnh như thoi đưa, đều nhanh dị thường. Những nơi đi qua, cho dù có sát thi có thực lực từ Linh Cảnh đến Tiên Cảnh cũng không đỡ nổi một kích tiện tay của chúng.
Thường thường là tật quang xẹt qua, những sát thi cường hoành kia sẽ hóa thành bụi.
Khiến toàn bộ xích kỳ kim diễm trận dù dưới sự trùng kích như nước thủy triều vẫn lù lù bất động.
Mà lúc này sáu người trên Thiên Đàn thậm chí còn chưa từng động thủ.
Có thể là cũng biết được trùng kích như vậy ngoại trừ tiêu hao thi dân trong thành ra căn bản chỉ vô dụng, không làm gì được tòa kỳ trận này.
Sau một tiếng kèn tiếng thê lương, một ít sát thi vây quanh ở ngoài trận đều nhao nhao thối lui. Xoắn tới như nước thủy triều, thôi lui cũng không hề thua kém.
Chỉ sau một lát, từng nhánh thi quân trận hình nghiêm chỉnh đã xuất hiện trước mắt sáu người.
Số lượng chỉ có trăm vạn người, nhưng khí thế lại càng thêm bàng bạc, so với mười vạn thiết kỵ giáp đen kia còn khiến người hít thở không thông hơn.
Thần sắc Tông Thủ cũng ngưng trọng, biết được trước đây mới chỉ là bắt đầu thôi. Thời khắc hung hiểm chính thức đến lúc này mới bắt đầu.
Mười vạn Đại Tần thiết kỵ, ít nhất có thể tương đương với mười vị Thánh Cảnh đỉnh phong. Dù có Lưỡng Nghi tụ Long Trận làm chỗ dựa, dù có xích kỳ kim diễm trận bảo vệ, có nửa bước Chí Cảnh như Lâm Huyền Huyên tọa trấn nhưng cảnh trước mắt vẫn khiến người hãi hùng khiếp vía.
Bất quá đầu tiên làm khó dễ lại không phải thi quân đang chậm rãi đè xuống ở phương xa. Mà là hơn mấy trăm đầu hung cầm thực lực Thần Cảnh, dưới sự thống soái của vài đầu Thánh Cảnh Cầm Vương bỗng nhiên lao xuống ở xa xa.
Vô số thiết vũ, giống như từng mũi tên nhọn, bao phủ trọn cả Thiên Đàn, hỏa diễm màu xám trắng tràn ngập phía chân trời. Giống như mấy trăm lưu tinh, khí thế ngập trời.
Hai trăm tiễn khôi của Thẩm Nguyệt Hiên trước tiên liền lấy ra cung tiễn đỏ thẫm, nhắm ngay đám thi cầm trên bầu trời.
Lâm Huyền Huyên cũng giơ tay lên, ánh mắt ngưng trọng, đối với mấy hung cầm này hiển nhiên cũng rất kiêng kị.
Bất quá còn chưa đợi bọn hắn ra tay ứng đối, chỉ thấy trên bầu trời, hướng những thi cầm kia lao xuống, đột nhiên đều rời đi. Đụng vào phương vị bên ngoài hai mươi dặm. Chẳng những không suy giảm tới tòaThiên Đàn này chút nào, ngược lại còn đụng vào khiến thi quân vạn người đều rối tinh rối mù.
Mọi người quay đầu nhìn qua, mới phát hiện là Tô Tiểu Tiểu xuất thủ. Yêu nữ này đè một phiến ngọc phiến màu xanh da trời mỏng như giấy, lại vẽ đầy linh văn lên trên mi tâm của minh.
Chỗ nàng ngồi, chung quanh càng có mười vòng tròn bất quy tắc cũng do lam ngọc cắt ra
Dĩ nhiên lại tự mình bố trí một linh trận trong Thiên Đàn, có thể tăng cường hồn thức trên phạm vi lớn. Lại dùng Nguyên Ma Thất Tình thần thông khiến mấy trăm hung cầm đều toàn bộ chếch khỏi mục tiêu khi trước.
Lâm Huyền Huyên thu hồi tay, mặc dù đối với Tô Tiểu Tiểu không có ấn tượng hay gì nhưng lúc này mắt cũng không khỏi hàm tán thưởng nhìn Tô Tiểu Tiểu.
- Làm không tệ! Tiếp tục - -
Nàng này nàng mặc dù chán ghét, nhưng môn Nguyên Ma Thất Tình thần thông này quả thực rất cao minh.
Vặn vẹo thất tình lục dục, thậm chí ảnh hưởng lục cảm. Chỉ một mình Tô Tiểu Tiểu đã có thể ứng đối với đám hung cầm trùng kích rồi.
Lại như nhìn kỹ, nàng này mặc dù xuất thân Ma Đạo, truyền thuyết có vô số trai lơ, nhưng ánh mắt vẫn tinh thần, vẫn mang tấm thân xử nữ, những cái này đều không thể gạt người được.
Mà những sát thi kia bị tử khí bao lấy, cũng không hề bị hòa tan trong khoảng thời gian ngắn nữa, lại một lần vây kín xích kỳ kim diễm trận.
- Là Tử Linh Vương Ngọc!
Thẩm Nguyệt Hiên kiến thức rộng rãi, nhìn qua đã biết trong bốn hình cầu màu xám kia rốt cuộc là vật gì. Trong mắt tràn đầy vẻ khiếp sợ.
- Trong Tần Hoàng mộ, rõ ràng đã thai nghén ra kỳ bảo bực này- -
Cái này đã không thể xem như kỳ trân nữa, không nằm trong bốn cấp bậc Thiên Địa Huyền Hoàng, mà đã thuộc về phạm vi thần bảo rồi.
Nếu là tu sĩ Thánh Cảnh có đạo bản thân quan hệ với ‘ tử vong ’, liền có thể trực tiếp thôn phệ dung luyện bốn miếng Tử Linh Vương Ngọc, đúc thành Chí Cảnh đạo cơ!
Tông Thủ bất đắc dĩ, đây không phải là thần thông Vô Lượng Chung Thủy của hắn không được, mà do tu vi hắn thật sự quá thấp, khiến uy năng môn thần thông này bị hạn chế.
Nếu hắn có thực lực Thần Cảnh, hoặc là giai vị của Hắc Bạch Kỳ Lân tăng lên, vậy thì dù là bốn miếng Tử Linh Vương Ngọc này hắn cũng có thể cưỡng ép trấn áp!
Lại vụng trộm liếc về phía hắc động, Tông Thủ không khỏi nhíu nhíu mày.
Không thể đối kháng những tử khí, cũng có nguyên nhân là vì đầu Hắc Kỳ Lân kia trong lòng còn có kháng cự, không muốn xuất ra lực lượng lớn nhất.
Cho dù đã bị Tú Quan xóa đi tất cả trí nhớ, lúc này thần niệm nó chỉ thuần khiết như tờ giấy. Nhưng vì trận chiến nửa năm trước, ác cản của đầu thần thú này đối với hắn đã tựa hồ như bản năng. Cũng không vì đã mất đi trí nhớ, mà tiêu giảm bao nhiêu. Cũng vì chênh lệch tu vị nên Tông Thủ vẫn không thể nào khiến nó triệt để phục tùng được.
Lúc Chung thủy chuyển hoán, hắn sở dĩ bị thương nhẹ kỳ thật cũng do đầu Hắc Kỳ Lân này.
Nhìn thoáng qua, Tông Thủ liền khẽ lắc đầu, không hề đi để ý tới nữa. Kỳ thật hắn tới giờ cũng không trông cậy chỉ bằng vào môn thần thông Vô Lượng Chung Thủy này đã quét sạch toàn bộ mấy trăm vạn thi quân.
Dù sao có Hắc Bạch Kỳ Lân thay hắn điều khiển, Vô Lượng Chung Thủy pháp tướng cũng không khiến hắn phí quá nhiều tâm thần.
Chỉ cần Hắc Bạch động vẫn treo trên không trung thì đã có thể chế trụ ít nhất bốn vị thi tướng thực lực tiếp cận Thánh Cảnh, còn có bốn kiện Tiên Thiên thần vật kia nữa.
Mà trong phạm vi mười dặm phụ cận Thiên Đàn, vô lượng chi quang, cũng vẫn có lực sát thương khiến những sát thi kia căn bản không cách nào chống cự!
Những sát thi kia bị ngăn ở bên ngoài xích kỳ kim diễm trận, hơi chút tới gần liền sẽ bị kim diễm xích Diễm thiêu đốt, cộng thêm vô lượng chi quang trùng kích.
Cho dù là sát thi thực lực tiếp cận ngũ giai thường thường cũng đều biến thành cốt phấn trong nháy mắt.
Lâm Huyền Huyên nhìn xem, không khỏi than khẽ:
- Quả nhiên không hổ là thần thông tiếp cận thập tam đẳng cấp vô thượng nhất, có pháp tướng này của ngươi ở đây, mặc dù hàng tỉ sát thi trùng kích, có lẽ cũng có thể ngăn cản. Bất quá nếu tu vị ngươi có thể cao hơn một chút thì hôm nay cũng đỡ hơn nhiều rồi.
Vô lượng chi quang, không làm gì được tử khí thuần khiết nhưng lại có thể khu trục tinh lọc thi khí, có thể nói là gắt gao khắc chế những sát thi kia.
Ngoại trừ những hỏa diễm và vầng sáng màu trắng rừng rực kia, hơn mười đạo quang ảnh vàng bạc cũng đã chớp động trong trận.
Là tiểu kim nghĩ hóa ra thân hình của hắn, phối hợp với vài chục đầu thánh hỏa ngân nghĩ của Hàm Hi thanh lý lấy những cường lực sát thi lọt vào trong trận.
Quang ảnh như thoi đưa, đều nhanh dị thường. Những nơi đi qua, cho dù có sát thi có thực lực từ Linh Cảnh đến Tiên Cảnh cũng không đỡ nổi một kích tiện tay của chúng.
Thường thường là tật quang xẹt qua, những sát thi cường hoành kia sẽ hóa thành bụi.
Khiến toàn bộ xích kỳ kim diễm trận dù dưới sự trùng kích như nước thủy triều vẫn lù lù bất động.
Mà lúc này sáu người trên Thiên Đàn thậm chí còn chưa từng động thủ.
Có thể là cũng biết được trùng kích như vậy ngoại trừ tiêu hao thi dân trong thành ra căn bản chỉ vô dụng, không làm gì được tòa kỳ trận này.
Sau một tiếng kèn tiếng thê lương, một ít sát thi vây quanh ở ngoài trận đều nhao nhao thối lui. Xoắn tới như nước thủy triều, thôi lui cũng không hề thua kém.
Chỉ sau một lát, từng nhánh thi quân trận hình nghiêm chỉnh đã xuất hiện trước mắt sáu người.
Số lượng chỉ có trăm vạn người, nhưng khí thế lại càng thêm bàng bạc, so với mười vạn thiết kỵ giáp đen kia còn khiến người hít thở không thông hơn.
Thần sắc Tông Thủ cũng ngưng trọng, biết được trước đây mới chỉ là bắt đầu thôi. Thời khắc hung hiểm chính thức đến lúc này mới bắt đầu.
Mười vạn Đại Tần thiết kỵ, ít nhất có thể tương đương với mười vị Thánh Cảnh đỉnh phong. Dù có Lưỡng Nghi tụ Long Trận làm chỗ dựa, dù có xích kỳ kim diễm trận bảo vệ, có nửa bước Chí Cảnh như Lâm Huyền Huyên tọa trấn nhưng cảnh trước mắt vẫn khiến người hãi hùng khiếp vía.
Bất quá đầu tiên làm khó dễ lại không phải thi quân đang chậm rãi đè xuống ở phương xa. Mà là hơn mấy trăm đầu hung cầm thực lực Thần Cảnh, dưới sự thống soái của vài đầu Thánh Cảnh Cầm Vương bỗng nhiên lao xuống ở xa xa.
Vô số thiết vũ, giống như từng mũi tên nhọn, bao phủ trọn cả Thiên Đàn, hỏa diễm màu xám trắng tràn ngập phía chân trời. Giống như mấy trăm lưu tinh, khí thế ngập trời.
Hai trăm tiễn khôi của Thẩm Nguyệt Hiên trước tiên liền lấy ra cung tiễn đỏ thẫm, nhắm ngay đám thi cầm trên bầu trời.
Lâm Huyền Huyên cũng giơ tay lên, ánh mắt ngưng trọng, đối với mấy hung cầm này hiển nhiên cũng rất kiêng kị.
Bất quá còn chưa đợi bọn hắn ra tay ứng đối, chỉ thấy trên bầu trời, hướng những thi cầm kia lao xuống, đột nhiên đều rời đi. Đụng vào phương vị bên ngoài hai mươi dặm. Chẳng những không suy giảm tới tòaThiên Đàn này chút nào, ngược lại còn đụng vào khiến thi quân vạn người đều rối tinh rối mù.
Mọi người quay đầu nhìn qua, mới phát hiện là Tô Tiểu Tiểu xuất thủ. Yêu nữ này đè một phiến ngọc phiến màu xanh da trời mỏng như giấy, lại vẽ đầy linh văn lên trên mi tâm của minh.
Chỗ nàng ngồi, chung quanh càng có mười vòng tròn bất quy tắc cũng do lam ngọc cắt ra
Dĩ nhiên lại tự mình bố trí một linh trận trong Thiên Đàn, có thể tăng cường hồn thức trên phạm vi lớn. Lại dùng Nguyên Ma Thất Tình thần thông khiến mấy trăm hung cầm đều toàn bộ chếch khỏi mục tiêu khi trước.
Lâm Huyền Huyên thu hồi tay, mặc dù đối với Tô Tiểu Tiểu không có ấn tượng hay gì nhưng lúc này mắt cũng không khỏi hàm tán thưởng nhìn Tô Tiểu Tiểu.
- Làm không tệ! Tiếp tục - -
Nàng này nàng mặc dù chán ghét, nhưng môn Nguyên Ma Thất Tình thần thông này quả thực rất cao minh.
Vặn vẹo thất tình lục dục, thậm chí ảnh hưởng lục cảm. Chỉ một mình Tô Tiểu Tiểu đã có thể ứng đối với đám hung cầm trùng kích rồi.
Lại như nhìn kỹ, nàng này mặc dù xuất thân Ma Đạo, truyền thuyết có vô số trai lơ, nhưng ánh mắt vẫn tinh thần, vẫn mang tấm thân xử nữ, những cái này đều không thể gạt người được.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.