Chương 895: Bại ngươi, ta chỉ cần một chiêu. (1)
Ngã Bản Thuần Khiết
03/11/2014
Diệp Vân Phong nghe lời nói của hai nàng cảm thấy rất khó chịu, hắn nói như thế nào cũng là Diệp gia đại thiếu, ở Diệp Gia thành không biết có bao nhiêu thiếu nữ muốn đạp phá cửa nhà đến cầu hôn, nhưng mà đều bị hắn nhất nhất cự tuyệt.
Hôm nay đối mặt với mấy nữ nhân mỹ lệ này lại một người cũng không thể bắt lại, hắn làm có có thể cam tâm được.
- Vũ Tích muội muội không bằng ngươi đến Diệp gia ta đi, thiếu gia nhà ngươi trả thù lao cho ngươi bao nhiêu thì ta sẽ trả gấp đôi, không, gấp ba thù lao cũng được.
Diệp Vân Phong cố gắng đả động Bạch Vũ Tích nói.
Bạch Vũ Tích lắc đầu kiên định nói:
- Không, ta là cam tâm tình nguyện đi theo thiếu gia nhà ta, vô luận ngươi trả bao nhiêu thù lao thì ta cũng sẽ không rời khỏi thiếu gia, trừ phi ta chết.
Trong nội tâm của Diệp Vân Phong bị hung hăng nhéo một cái, trong lòng càng thêm khó chịu, hắn thật sự không rõ Lăng Tiếu có cái gì tốt, lại có thể tìm tới nhà hoàn đến chết cũng không đổi như vậy.
Hắn lại đem lực chú ý thả vào trên người Cát Bối Hân không cam lòng nói:
- Hân nhi, ngươi có thể cho ta một cái lý do không đi cùng với ta không? Chẳng lẽ Diệp Vân Phong ta khiến cho người ta chán ghét như vậy?
Cát Bối Hân khoát tay áo nói:
- Diệp công tử ngươi nghĩ nhiều rồi, trừ Tiếu ra, ta sẽ không cùng bất kỳ nam nhân nào ở chung một chỗ, thỉnh tha lỗi.
Diệp Vân Phong cơ hồ muốn sụp đổ rồi.
Mấy người mỹ nữ này ai cũng đối với Lăng Tiếu tử tâm đạp địa, hắn không cam lòng a!
- Lăng Tiếu, ta muốn cùng ngươi quyết đấu!
Diệp Vân Phong ngửa mặt lên trời hét lớn.
Diệp Vân Phong từ nhỏ đến lớn đều là thiên chi kiêu tử, thiên phú tu võ rất cao, ở trong thành trì phụ cận là thanh niên tài tuấn nhất đẳng. Từng tới của hướng Diệp gia bọn họ cầu hôn không có một ngàn cũng có tám trăm rồi.
Chỉ là hắn chuyên chú võ đạo, không có ý niệm thành thân trong đầu, đến hiện tại vẫn luôn là độc thân.
Hôm nay muội muội của hắn giới thiệu với hắn mấy nữ nhân quốc sắc thiên hương, để cho ánh mắt hắn mê man.
Hắn vốn tưởng rằng bằng danh tiếng Diệp gia đại thiếu của hắn, cùng với một thân trang phục anh tuấn của hắn không thể nói là toàn bộ nhốt lại trái tim của chúng nữ, nhưng mà muốn lưu lại một hai không phải là vấn đề.
Đáng tiếc, ý nghĩ của hắn là tốt, nhưng thực tế thì tàn khốc.
Hắn làm sao nghĩ tới mấy mỹ nữ này không chút suy nghĩ liền cự tuyệt hắn.
Hắn không nhịn được rống to lên, hắn muốn cùng Lăng Tiếu quyết đấu.
Nhất định phải để cho các nàng biết sự lợi hại của Diệp Vân Phong hắn, để cho các nàng hiểu rõ hắn mới xứng đôi với các nàng.
Diệp Thủy Thanh ở một bên kéo đại ca nàng nói:
- Ca chớ vọng động a!
Diệp Thủy Thanh nhưng là thấy qua Lăng Tiếu xuất thủ, ban đầu Lăng Tiếu một kiếm đem Thanh Xà chém giết, một màn kia còn làm cho nàng rõ mồn một ở trước mắt. Mà nàng cảm thấy Lăng Tiếu là một kẻ hung ác, vạn nhất đại ca của nàng chọc giận Lăng Tiếu vậy liền không tốt rồi.
Thực lực của đại ca nàng cùng Lăng Tiếu tương đồng, nhưng mà nàng lại không muốn đại ca nàng mạo hiểm như vậy.
- Muội, sợ cái gì, lấy thực lực của đại ca chẳng lẽ còn sợ không thắng được ác thiếu quần là áo lượt kia sao?
Diệp Vân Phong hất tay của muội tử hắn ra nói.
Lúc này Diệp gia có không ít người chạy ra.
Diệp Lệnh Trùng cũng là vội vã đến trước mặt nhi tử hắn giận dữ nói:
- Ngươi nổi điên cái gì, Lăng thiếu là khách quý của Diệp gia chúng ta, làm sao ngươi có thể đi khiêu chiến hắn, ngươi mau cút trở về phòng cho ta.
Mặc dù Diệp Lệnh Trùng không biết nhi tử hắn là tại sao muốn khiêu chiến Lăng Tiếu, nhưng mà hiện tại lại là thời kỳ mấu chốt, hắn rất không hi vọng hiện tại cùng Lăng Tiếu phát sinh bất kỳ cái gì không thoải mái.
- Không được, hôm nay ta không khiêu chiến Lăng Tiếu là không thể.
Diệp Vân Phong rất là kiên quyết nói.
- Ngươi tại sao muốn khiêu chiến thiếu gia nhà ta?
Bạch Vũ Tích còn chưa có rời đi vẻ mặt tức giận nhìn chằm chằm vào Diệp Vân Phong nói.
Thần sắc của Cát Bối Hân cũng trở nên không có thiện ý lên.
Diệp Thủy Thanh vội vàng ở một bên khuyên bảo nói:
- Đại ca của ta người này có chút vọng động, hai vị tỷ tỷ đừng nóng giận.
- Thủy Thanh muội muội, chúng ta đem ngươi là bằng hữu, nhưng mà các ngươi nếu là dám đối với thiếu gia nhà ta có cái gì bất kính, chúng ta ngay cả bằng hữu cũng không làm nữa.
Bạch Vũ Tích tính tình là nhu nhược, nhưng mà bất kỳ chuyện gì liên quan đến Lăng Tiếu, nàng cũng sẽ kiên quyết đứng ở bên phía Lăng Tiếu.
Lúc này Cát Bối Hân cũng gật đầu nói:
- Không sai, ai dám đối với Tiếu không tốt liền là địch nhân của chúng ta.
Lúc này Lăng Tiếu mang theo mọi người từ trong sương phòng đi ra.
- Ngươi muốn quyết đấu với ta?
Vẻ mặt Lăng Tiếu khó chịu nhìn Diệp Vân Phong nói.
Hắn thật sự không rõ hai huynh muội của Diệp gia này vì sao cùng hắn gây sự như thế, chẳng lẽ bọn họ cho là bọn hắn đi tới địa bàn của Diệp gia thì đã cảm thấy có thể ăn định hắn sao?
- Không sai, ta muốn quyết đấu với ngươi.
Diệp Vân Phong đứng dậy đáp.
Diệp Lệnh Trùng một tay lấy nhi tử kéo ra phía sau, tiếp theo mang theo khuôn mặt tươi cười đối với Lăng Tiếu nói:
- Lăng thiếu hiểu lầm rồi, nhi tử ta đây là nói giỡn.
- Cha, ta là rất nghiêm túc, hắn không xứng để có mấy vị cô nương xinh đẹp này, ta muốn cùng hắn quyết đấu, ta muốn chứng minh ta mạnh hơn so với hắn, ta mới xứng đôi với mấy vị cô nương xinh đẹp.
Diệp Vân Phong rất là kiên định nói.
Nghe xong lời này, sắc mặt của Lăng Tiếu âm trầm xuống.
Diệp Thủy Thanh đã nhận thấy được Lăng Tiếu không vui, lúc này ở trong lòng thầm kêu hỏng bét.
- Ca, quên đi, mấy vị tỷ tỷ kia không thích ngươi liền đừng miễn cưỡng rồi.
Diệp Thủy Thanh từ bên cạnh khuyên.
- Ngươi khốn kiếp, nữ nhân của Lăng thiếu há lại ngươi có thể nhúng chàm.
Diệp Lệnh Trùng giận dữ, tiếp theo vung một chưởng hướng Diệp Vân Phong phách đi.
Ba!
Diệp Vân Phong căn bản không có cách nào né tránh, trên mặt bị phụ thân hắn hung hăng tát cho một cái.
- Ngươi cái đồ không ra hồn này cút ra ngoài cho ta!
Diệp Lệnh Trùng hướng về phía Diệp Vân Phong quát.
Diệp Thủy Thanh thấy ca ca của mình bị phụ thân đánh chửi, lúc này từ bên cạnh kéo tay của cha nàng nói:
- Cha, đây... chuyện này không liên quan tới đại ca, đều là lỗi của ta, muốn đánh ngươi đánh ta đi!
- Vậy ngươi nói, rốt cuộc là chuyện gì cảy ra!
Diệp Lệnh Trùng nhìn chằm chằm vào nữ nhi nói.
Tiếp theo, Diệp Thủy Thanh tránh nặng tìm nhẹ đem chuyện nói một lần.
Bất quá nàng cũng là đem bản ý nguyên lai sửa đổi một chút.
Chỉ nói nàng giới thiệu cho đại ca mấy người tỷ muội, hi vọng mấy người tỷ muội có thể cùng đại ca thành tựu chuyện tốt, mà không phải nói là để cho đại ca nàng thế nào cũng phải đem mấy người phụ nhân của Lăng Tiếu lưu lại.
Sau đó chính là đại ca nàng cầu ái không có kết quả, cho nên mới trở nên tức giận muốn khiêu chiến Lăng Tiếu.
Hôm nay đối mặt với mấy nữ nhân mỹ lệ này lại một người cũng không thể bắt lại, hắn làm có có thể cam tâm được.
- Vũ Tích muội muội không bằng ngươi đến Diệp gia ta đi, thiếu gia nhà ngươi trả thù lao cho ngươi bao nhiêu thì ta sẽ trả gấp đôi, không, gấp ba thù lao cũng được.
Diệp Vân Phong cố gắng đả động Bạch Vũ Tích nói.
Bạch Vũ Tích lắc đầu kiên định nói:
- Không, ta là cam tâm tình nguyện đi theo thiếu gia nhà ta, vô luận ngươi trả bao nhiêu thù lao thì ta cũng sẽ không rời khỏi thiếu gia, trừ phi ta chết.
Trong nội tâm của Diệp Vân Phong bị hung hăng nhéo một cái, trong lòng càng thêm khó chịu, hắn thật sự không rõ Lăng Tiếu có cái gì tốt, lại có thể tìm tới nhà hoàn đến chết cũng không đổi như vậy.
Hắn lại đem lực chú ý thả vào trên người Cát Bối Hân không cam lòng nói:
- Hân nhi, ngươi có thể cho ta một cái lý do không đi cùng với ta không? Chẳng lẽ Diệp Vân Phong ta khiến cho người ta chán ghét như vậy?
Cát Bối Hân khoát tay áo nói:
- Diệp công tử ngươi nghĩ nhiều rồi, trừ Tiếu ra, ta sẽ không cùng bất kỳ nam nhân nào ở chung một chỗ, thỉnh tha lỗi.
Diệp Vân Phong cơ hồ muốn sụp đổ rồi.
Mấy người mỹ nữ này ai cũng đối với Lăng Tiếu tử tâm đạp địa, hắn không cam lòng a!
- Lăng Tiếu, ta muốn cùng ngươi quyết đấu!
Diệp Vân Phong ngửa mặt lên trời hét lớn.
Diệp Vân Phong từ nhỏ đến lớn đều là thiên chi kiêu tử, thiên phú tu võ rất cao, ở trong thành trì phụ cận là thanh niên tài tuấn nhất đẳng. Từng tới của hướng Diệp gia bọn họ cầu hôn không có một ngàn cũng có tám trăm rồi.
Chỉ là hắn chuyên chú võ đạo, không có ý niệm thành thân trong đầu, đến hiện tại vẫn luôn là độc thân.
Hôm nay muội muội của hắn giới thiệu với hắn mấy nữ nhân quốc sắc thiên hương, để cho ánh mắt hắn mê man.
Hắn vốn tưởng rằng bằng danh tiếng Diệp gia đại thiếu của hắn, cùng với một thân trang phục anh tuấn của hắn không thể nói là toàn bộ nhốt lại trái tim của chúng nữ, nhưng mà muốn lưu lại một hai không phải là vấn đề.
Đáng tiếc, ý nghĩ của hắn là tốt, nhưng thực tế thì tàn khốc.
Hắn làm sao nghĩ tới mấy mỹ nữ này không chút suy nghĩ liền cự tuyệt hắn.
Hắn không nhịn được rống to lên, hắn muốn cùng Lăng Tiếu quyết đấu.
Nhất định phải để cho các nàng biết sự lợi hại của Diệp Vân Phong hắn, để cho các nàng hiểu rõ hắn mới xứng đôi với các nàng.
Diệp Thủy Thanh ở một bên kéo đại ca nàng nói:
- Ca chớ vọng động a!
Diệp Thủy Thanh nhưng là thấy qua Lăng Tiếu xuất thủ, ban đầu Lăng Tiếu một kiếm đem Thanh Xà chém giết, một màn kia còn làm cho nàng rõ mồn một ở trước mắt. Mà nàng cảm thấy Lăng Tiếu là một kẻ hung ác, vạn nhất đại ca của nàng chọc giận Lăng Tiếu vậy liền không tốt rồi.
Thực lực của đại ca nàng cùng Lăng Tiếu tương đồng, nhưng mà nàng lại không muốn đại ca nàng mạo hiểm như vậy.
- Muội, sợ cái gì, lấy thực lực của đại ca chẳng lẽ còn sợ không thắng được ác thiếu quần là áo lượt kia sao?
Diệp Vân Phong hất tay của muội tử hắn ra nói.
Lúc này Diệp gia có không ít người chạy ra.
Diệp Lệnh Trùng cũng là vội vã đến trước mặt nhi tử hắn giận dữ nói:
- Ngươi nổi điên cái gì, Lăng thiếu là khách quý của Diệp gia chúng ta, làm sao ngươi có thể đi khiêu chiến hắn, ngươi mau cút trở về phòng cho ta.
Mặc dù Diệp Lệnh Trùng không biết nhi tử hắn là tại sao muốn khiêu chiến Lăng Tiếu, nhưng mà hiện tại lại là thời kỳ mấu chốt, hắn rất không hi vọng hiện tại cùng Lăng Tiếu phát sinh bất kỳ cái gì không thoải mái.
- Không được, hôm nay ta không khiêu chiến Lăng Tiếu là không thể.
Diệp Vân Phong rất là kiên quyết nói.
- Ngươi tại sao muốn khiêu chiến thiếu gia nhà ta?
Bạch Vũ Tích còn chưa có rời đi vẻ mặt tức giận nhìn chằm chằm vào Diệp Vân Phong nói.
Thần sắc của Cát Bối Hân cũng trở nên không có thiện ý lên.
Diệp Thủy Thanh vội vàng ở một bên khuyên bảo nói:
- Đại ca của ta người này có chút vọng động, hai vị tỷ tỷ đừng nóng giận.
- Thủy Thanh muội muội, chúng ta đem ngươi là bằng hữu, nhưng mà các ngươi nếu là dám đối với thiếu gia nhà ta có cái gì bất kính, chúng ta ngay cả bằng hữu cũng không làm nữa.
Bạch Vũ Tích tính tình là nhu nhược, nhưng mà bất kỳ chuyện gì liên quan đến Lăng Tiếu, nàng cũng sẽ kiên quyết đứng ở bên phía Lăng Tiếu.
Lúc này Cát Bối Hân cũng gật đầu nói:
- Không sai, ai dám đối với Tiếu không tốt liền là địch nhân của chúng ta.
Lúc này Lăng Tiếu mang theo mọi người từ trong sương phòng đi ra.
- Ngươi muốn quyết đấu với ta?
Vẻ mặt Lăng Tiếu khó chịu nhìn Diệp Vân Phong nói.
Hắn thật sự không rõ hai huynh muội của Diệp gia này vì sao cùng hắn gây sự như thế, chẳng lẽ bọn họ cho là bọn hắn đi tới địa bàn của Diệp gia thì đã cảm thấy có thể ăn định hắn sao?
- Không sai, ta muốn quyết đấu với ngươi.
Diệp Vân Phong đứng dậy đáp.
Diệp Lệnh Trùng một tay lấy nhi tử kéo ra phía sau, tiếp theo mang theo khuôn mặt tươi cười đối với Lăng Tiếu nói:
- Lăng thiếu hiểu lầm rồi, nhi tử ta đây là nói giỡn.
- Cha, ta là rất nghiêm túc, hắn không xứng để có mấy vị cô nương xinh đẹp này, ta muốn cùng hắn quyết đấu, ta muốn chứng minh ta mạnh hơn so với hắn, ta mới xứng đôi với mấy vị cô nương xinh đẹp.
Diệp Vân Phong rất là kiên định nói.
Nghe xong lời này, sắc mặt của Lăng Tiếu âm trầm xuống.
Diệp Thủy Thanh đã nhận thấy được Lăng Tiếu không vui, lúc này ở trong lòng thầm kêu hỏng bét.
- Ca, quên đi, mấy vị tỷ tỷ kia không thích ngươi liền đừng miễn cưỡng rồi.
Diệp Thủy Thanh từ bên cạnh khuyên.
- Ngươi khốn kiếp, nữ nhân của Lăng thiếu há lại ngươi có thể nhúng chàm.
Diệp Lệnh Trùng giận dữ, tiếp theo vung một chưởng hướng Diệp Vân Phong phách đi.
Ba!
Diệp Vân Phong căn bản không có cách nào né tránh, trên mặt bị phụ thân hắn hung hăng tát cho một cái.
- Ngươi cái đồ không ra hồn này cút ra ngoài cho ta!
Diệp Lệnh Trùng hướng về phía Diệp Vân Phong quát.
Diệp Thủy Thanh thấy ca ca của mình bị phụ thân đánh chửi, lúc này từ bên cạnh kéo tay của cha nàng nói:
- Cha, đây... chuyện này không liên quan tới đại ca, đều là lỗi của ta, muốn đánh ngươi đánh ta đi!
- Vậy ngươi nói, rốt cuộc là chuyện gì cảy ra!
Diệp Lệnh Trùng nhìn chằm chằm vào nữ nhi nói.
Tiếp theo, Diệp Thủy Thanh tránh nặng tìm nhẹ đem chuyện nói một lần.
Bất quá nàng cũng là đem bản ý nguyên lai sửa đổi một chút.
Chỉ nói nàng giới thiệu cho đại ca mấy người tỷ muội, hi vọng mấy người tỷ muội có thể cùng đại ca thành tựu chuyện tốt, mà không phải nói là để cho đại ca nàng thế nào cũng phải đem mấy người phụ nhân của Lăng Tiếu lưu lại.
Sau đó chính là đại ca nàng cầu ái không có kết quả, cho nên mới trở nên tức giận muốn khiêu chiến Lăng Tiếu.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.