Chương 889: Thiếu gia nhà ta gọi là Lăng Tiếu. (2)
Ngã Bản Thuần Khiết
03/11/2014
Tuy Trương Cơ nhìn ra đối phương có thực lực Vương giai trung giai cho nên ngang hắn, nhưng hắn có lòng tin đánh bại đối thủ.
Chỉ thấy hắn tỏa ra kim quang sáng ngời, quanh người có một tầng kim giáp bao phủ, nhìn qua vô cùng uy phong.
Độc ưng đánh đòn phủ đầu, song chưởng hóa trảo và thân thể lúc này hóa thành ưng thú, móng vuốt sắc bén tỏa ra ý tứ khát máu nồng đậm.
Ưng tung cửu thức, đây là huyền kỹ hồng giai phong thuộc tính.
Đây là huyền kỹ cao cấp Lăng Tiếu có được từ Trấn Thiên Tông, về sau Lăng Tiếu thưởng nó cho độc ưng.
Huyền kỹ hồng giao cao cấp cho dù là ở trung vực cũng cực kỳ trân quý.
Độc ưng tu luyện ưng tung cửu thức cũng đại biểu sức chiến đấu của hắn tăng lên, lại thêm hắn có phong thuộc tính nên chiến đấu vượt cấp không có gì khó khăn.
Độc ưng và Trương Cơ đại chiến liên tục.
Chỉ thấy độc ưng giống như hùng ưng vồ thỏ, chợt trái chợt phải và móng vuốt bức người.
Trương Cơ cũng chẳng phải hạng người bình thường, quyền pháp của hắn hơi kém độc ưng một bậc, mặc dù hạ phong nhưng cũng không có thua.
Trưởng lão Trương gia nhíu mày nhìn qua Phạm Tằng nói:
- Phạm trưởng lão, Trương Cơ có khả năng không địch lại.
Phạm Tằng hơi gật đầu nói:
- Đối phương trảo công rất lợi hại, nhìn qua không phải là người Diệp gia, chưa nghe nói qua Diệp gia có ai biết trảo công.
- Chẳng lẽ là Diệp gia mời giúp đỡ?
Trưởng lão Trương gia suy đoán nói.
Thần sắc Phạm Tằng có chút cuồng ngạo nói:
- Ở chỗ này ai đến cũng vô dụng, sư huynh của ta đã chạy tới, ba ngày sau Diệp gia giao ra Thăng Linh Quyết thì bỏ đi, như nếu không... Hừ!
Lúc này người Diệp gia đã bị kinh động.
Cửa nhà mình xảy ra đại chiến, bọn họ có thể không biết sao?
- Người nào dám can đảm sinh sự ở Diệp gia!
Một tiếng quát truyền tới, là Diệp Vân Phong mang theo trường thương lao ra ngoài, lập tức tới gần độc ưng và Trương Cơ.
Độc ưng thân ảnh quỷ dị lóe lên tránh thoát khí thế Diệp Vân Phong oanh kích.
Trương Cơ cũng không chậm, hắn né qua một bên.
Nhưng mà độc ưng không có vì thế mà dừng lại, ngược lại tăng tốc độ lên nhanh nhất, lập tức tới trước người Trương Cơ và hai vuốt trảo vài vai của hắn.
Trương Cơ không ngờ đối phương lại động thủ lần nữa, nhất thời không đề phòng cho nên bả vai bị đánh chúng, hai vai bị trảo ra hai vết máu thật dài, đau đến mức hắn điếng người.
- Thật can đảm, dám đả thương người Trương gia, quả thực là muốn chết!
Trưởng lão Trương gia thấy Trương Cơ bị thương thì tức giận, cũng không để ý Diệp gia ở đây, thân thể nhảy lên bay tới tấn công độc ưng.
Lúc này bên người Diệp Lệnh Trùng có một trưởng lão Địa Hoàng cấp muốn ra tay ngăn cản trưởng lão Trương gia, nhưng mà lại bị Diệp Lệnh Trùng ngăn cản.
- Xem trước một chút!
Diệp Lệnh Trùng thản nhiên nói.
Nhưng mà Diệp Lệnh Trùng không có nhìn thấy vẻ mặt con gái bên cạnh thất thố.
Có lẽ độc ưng có thực lực chiến thắng Vương giai cao cấp, nhưng mà đối mặt Địa Hoàng giai thì hắn không có chút phần thắng, chỉ toàn lực lui ra phía sau.
Thế nhưng mà tốc độ của Địa Hoàng giai lại không phải hắn là Vương giai trung giai có thể so sánh được, trưởng lão Trương gia trong nháy mắt đã tới gần độc ưng, một chưởng ảnh màu vàng nện vào độc ưng.
Thời điểm độc ưng sắp bị trưởng lão Trương gia đánh tổn thương thì một đạo hào quang mfu xanh đánh vào lưng trưởng lão Trương gia.
Nếu như trưởng lão Trương gia muốn tổn thương độc ưng thì hắn phải trúng chiêu ở sau lưng
Nhưng mà trưởng lão Trương gia hiển nhiên không muốn ăn thiệt thòi này, chưởng ảnh đánh ra phía sau và né qua.
- Là ai đánh lén bổn hoàng?
Trưởng lão Trương gia nhìn qua đám người Lăng Tiếu quát lên.
Độc Hạt Tử ở sau lưng nói ra.
- Là bổn hoàng đánh lén ngươi, có bản lĩnh thì chơi tay đôi.
Trưởng lão Trương gia nhìn qua Độc Hạt Tử, phát hiện không nhìn thấu tu vị của đối phương, cũng phát giác khí thế đối phương cường đại.
- Các hạ là người phương nào?
Trưởng lão Trương gia không dám vọng động, trong lòng của hắn nghi hoặc.
- Chẳng lẽ thật sự là Diệp gia mời giúp đỡ? Việc này phải làm rõ ràng mới được.
- Muốn chiến thì chiến, ít nói nhảm.
Độc Hạt Tử cường thế nói.
Hắn không được thế không được, so với thiếu gia cường thế thì làm nô tài không tiến tới không được, miễn cho bị thiếu gia xem nhẹ.
- Tại hạ Kim Quyền Tông Phạm Tằng, không biết chư vị là người phương nào?
Phạm Tằng đứng ra quát. Nhưng mà hắn nhìn ra tu vị của Độc Hạt Tử, Địa Hoàng giai đỉnh phong, còn mạnh hơn hắn một chút, hơn nữa thực lực đám người kia không tầm thường, hắn tự nhiên không muốn lúc này trêu chọc người ta, bằng không có hại chịu thiệt chính là bọn họ, cho nên mang danh hào tông môn ra hy vọng đối phương có thể biết khó mà lui, bởi vì Kim Quyền Tông chính là tông môn cường đại nhất vạn dặm quanh đây.
Độc Hạt Tử sững sờ một chút, sau đó khom người hỏi Lăng Tiếu.
- Thiếu gia, bọn chúng là người của Trương gia cùng Kim Quyền Tông.
- Người Trương gia? Đây không phải Diệp gia sao? Còn Kim Quyền Tông là tông môn mấy phẩm, thập phẩm hay là cửu phẩm?
Lăng Tiếu liên tục hỏi mấy câu, bộ dáng rất khó hiểu, dường như không biết Trương gia cùng Kim Quyền Tông là thế lực nào.
Độc Hạt Tử lĩnh hội ý của Lăng Tiếu, nhìn trưởng lão Trương gia trưởng lão cùng Kim Quyền Tông hỏi:
- Thiếu gia nhà ta hỏi các ngươi có nghe được không? Chúng ta không hiểu Trương gia hoặc là Kim Quyền Tông là cái gì, phiền toái giải thích một chút.
Lúc này trừ bọn người Lăng Tiếu ra, tất cả mọi người nghe ra khinh thường và khiêu khích trong lời Lăng Tiếu nói.
Diệp Lệnh Trùng thì nghi hoặc.
- Những người này là người nào, rõ ràng không đặt Kim Quyền Tông vào trong mắt.
Trong khu vực này người không biết Kim Quyền Tông đúng là hiếm thấy.
Phạm Tằng tự nhiên không tin bon người Lăng Tiếu không biết Kim Quyền Tông tồn tại.
- Hảo hảo... Bọn ngươi có gan thì lưu tên lại, ngày sau Kim Quyền Tông chúng ta sẽ chiếu cố các ngươi thật tốt.
Phạm Tằng tức giận quát.
- Tàn Báo ngươi nói cho hắn biết đi!
Lăng Tiếu móc tai thản nhiên nói.
Phạm Tằng nhìn qua động tác khinh miệt của Lăng Tiếu, trong nội tâm càng thêm tức giận.
- Thiếu gia nhà ta gọi là Lăng Tiếu!
Tàn Báo nói ra một tiếng, đồng thời một chưởng ấn màu đen không che đấu đập vào mặt Phạm Tằng.
Ba!
Bạt tai nặng nề đem Phạm Tằng tát đến trực tiếp đụng lên trên mặt đất, mặt đất còn bị thân thể của Phạm Tằng đập thành mấy cái hố nhỏ.
Trừ đám người Lăng Tiếu, những người khác đều trợn tròn mắt.
Một gã cao cấp Địa Hoàng cứ như vậy bị tát nằm xuống.
Coi như là người mù cũng có thể đoán được thực lực của Tàn Báo là cái dạng gì.
Trương Cơ cùng với Trương gia trưởng lão kia đều là bị giật mình, bọn họ làm sao nghĩ đến vô duyên vô cớ liền chọc tới địch nhân như thế.
Trương Cơ sợ rồi a, nếu là một chưởng này của nhân gia vỗ lên trên mặt của hắn, chỉ sợ đầu của hắn cũng xong rồi.
- Thất thúc... Đây nên làm cái gì bây giờ?
Trương Cơ thối lui đến trước mặt Trương gia trưởng lão khiếp đảm hỏi.
Chỉ thấy hắn tỏa ra kim quang sáng ngời, quanh người có một tầng kim giáp bao phủ, nhìn qua vô cùng uy phong.
Độc ưng đánh đòn phủ đầu, song chưởng hóa trảo và thân thể lúc này hóa thành ưng thú, móng vuốt sắc bén tỏa ra ý tứ khát máu nồng đậm.
Ưng tung cửu thức, đây là huyền kỹ hồng giai phong thuộc tính.
Đây là huyền kỹ cao cấp Lăng Tiếu có được từ Trấn Thiên Tông, về sau Lăng Tiếu thưởng nó cho độc ưng.
Huyền kỹ hồng giao cao cấp cho dù là ở trung vực cũng cực kỳ trân quý.
Độc ưng tu luyện ưng tung cửu thức cũng đại biểu sức chiến đấu của hắn tăng lên, lại thêm hắn có phong thuộc tính nên chiến đấu vượt cấp không có gì khó khăn.
Độc ưng và Trương Cơ đại chiến liên tục.
Chỉ thấy độc ưng giống như hùng ưng vồ thỏ, chợt trái chợt phải và móng vuốt bức người.
Trương Cơ cũng chẳng phải hạng người bình thường, quyền pháp của hắn hơi kém độc ưng một bậc, mặc dù hạ phong nhưng cũng không có thua.
Trưởng lão Trương gia nhíu mày nhìn qua Phạm Tằng nói:
- Phạm trưởng lão, Trương Cơ có khả năng không địch lại.
Phạm Tằng hơi gật đầu nói:
- Đối phương trảo công rất lợi hại, nhìn qua không phải là người Diệp gia, chưa nghe nói qua Diệp gia có ai biết trảo công.
- Chẳng lẽ là Diệp gia mời giúp đỡ?
Trưởng lão Trương gia suy đoán nói.
Thần sắc Phạm Tằng có chút cuồng ngạo nói:
- Ở chỗ này ai đến cũng vô dụng, sư huynh của ta đã chạy tới, ba ngày sau Diệp gia giao ra Thăng Linh Quyết thì bỏ đi, như nếu không... Hừ!
Lúc này người Diệp gia đã bị kinh động.
Cửa nhà mình xảy ra đại chiến, bọn họ có thể không biết sao?
- Người nào dám can đảm sinh sự ở Diệp gia!
Một tiếng quát truyền tới, là Diệp Vân Phong mang theo trường thương lao ra ngoài, lập tức tới gần độc ưng và Trương Cơ.
Độc ưng thân ảnh quỷ dị lóe lên tránh thoát khí thế Diệp Vân Phong oanh kích.
Trương Cơ cũng không chậm, hắn né qua một bên.
Nhưng mà độc ưng không có vì thế mà dừng lại, ngược lại tăng tốc độ lên nhanh nhất, lập tức tới trước người Trương Cơ và hai vuốt trảo vài vai của hắn.
Trương Cơ không ngờ đối phương lại động thủ lần nữa, nhất thời không đề phòng cho nên bả vai bị đánh chúng, hai vai bị trảo ra hai vết máu thật dài, đau đến mức hắn điếng người.
- Thật can đảm, dám đả thương người Trương gia, quả thực là muốn chết!
Trưởng lão Trương gia thấy Trương Cơ bị thương thì tức giận, cũng không để ý Diệp gia ở đây, thân thể nhảy lên bay tới tấn công độc ưng.
Lúc này bên người Diệp Lệnh Trùng có một trưởng lão Địa Hoàng cấp muốn ra tay ngăn cản trưởng lão Trương gia, nhưng mà lại bị Diệp Lệnh Trùng ngăn cản.
- Xem trước một chút!
Diệp Lệnh Trùng thản nhiên nói.
Nhưng mà Diệp Lệnh Trùng không có nhìn thấy vẻ mặt con gái bên cạnh thất thố.
Có lẽ độc ưng có thực lực chiến thắng Vương giai cao cấp, nhưng mà đối mặt Địa Hoàng giai thì hắn không có chút phần thắng, chỉ toàn lực lui ra phía sau.
Thế nhưng mà tốc độ của Địa Hoàng giai lại không phải hắn là Vương giai trung giai có thể so sánh được, trưởng lão Trương gia trong nháy mắt đã tới gần độc ưng, một chưởng ảnh màu vàng nện vào độc ưng.
Thời điểm độc ưng sắp bị trưởng lão Trương gia đánh tổn thương thì một đạo hào quang mfu xanh đánh vào lưng trưởng lão Trương gia.
Nếu như trưởng lão Trương gia muốn tổn thương độc ưng thì hắn phải trúng chiêu ở sau lưng
Nhưng mà trưởng lão Trương gia hiển nhiên không muốn ăn thiệt thòi này, chưởng ảnh đánh ra phía sau và né qua.
- Là ai đánh lén bổn hoàng?
Trưởng lão Trương gia nhìn qua đám người Lăng Tiếu quát lên.
Độc Hạt Tử ở sau lưng nói ra.
- Là bổn hoàng đánh lén ngươi, có bản lĩnh thì chơi tay đôi.
Trưởng lão Trương gia nhìn qua Độc Hạt Tử, phát hiện không nhìn thấu tu vị của đối phương, cũng phát giác khí thế đối phương cường đại.
- Các hạ là người phương nào?
Trưởng lão Trương gia không dám vọng động, trong lòng của hắn nghi hoặc.
- Chẳng lẽ thật sự là Diệp gia mời giúp đỡ? Việc này phải làm rõ ràng mới được.
- Muốn chiến thì chiến, ít nói nhảm.
Độc Hạt Tử cường thế nói.
Hắn không được thế không được, so với thiếu gia cường thế thì làm nô tài không tiến tới không được, miễn cho bị thiếu gia xem nhẹ.
- Tại hạ Kim Quyền Tông Phạm Tằng, không biết chư vị là người phương nào?
Phạm Tằng đứng ra quát. Nhưng mà hắn nhìn ra tu vị của Độc Hạt Tử, Địa Hoàng giai đỉnh phong, còn mạnh hơn hắn một chút, hơn nữa thực lực đám người kia không tầm thường, hắn tự nhiên không muốn lúc này trêu chọc người ta, bằng không có hại chịu thiệt chính là bọn họ, cho nên mang danh hào tông môn ra hy vọng đối phương có thể biết khó mà lui, bởi vì Kim Quyền Tông chính là tông môn cường đại nhất vạn dặm quanh đây.
Độc Hạt Tử sững sờ một chút, sau đó khom người hỏi Lăng Tiếu.
- Thiếu gia, bọn chúng là người của Trương gia cùng Kim Quyền Tông.
- Người Trương gia? Đây không phải Diệp gia sao? Còn Kim Quyền Tông là tông môn mấy phẩm, thập phẩm hay là cửu phẩm?
Lăng Tiếu liên tục hỏi mấy câu, bộ dáng rất khó hiểu, dường như không biết Trương gia cùng Kim Quyền Tông là thế lực nào.
Độc Hạt Tử lĩnh hội ý của Lăng Tiếu, nhìn trưởng lão Trương gia trưởng lão cùng Kim Quyền Tông hỏi:
- Thiếu gia nhà ta hỏi các ngươi có nghe được không? Chúng ta không hiểu Trương gia hoặc là Kim Quyền Tông là cái gì, phiền toái giải thích một chút.
Lúc này trừ bọn người Lăng Tiếu ra, tất cả mọi người nghe ra khinh thường và khiêu khích trong lời Lăng Tiếu nói.
Diệp Lệnh Trùng thì nghi hoặc.
- Những người này là người nào, rõ ràng không đặt Kim Quyền Tông vào trong mắt.
Trong khu vực này người không biết Kim Quyền Tông đúng là hiếm thấy.
Phạm Tằng tự nhiên không tin bon người Lăng Tiếu không biết Kim Quyền Tông tồn tại.
- Hảo hảo... Bọn ngươi có gan thì lưu tên lại, ngày sau Kim Quyền Tông chúng ta sẽ chiếu cố các ngươi thật tốt.
Phạm Tằng tức giận quát.
- Tàn Báo ngươi nói cho hắn biết đi!
Lăng Tiếu móc tai thản nhiên nói.
Phạm Tằng nhìn qua động tác khinh miệt của Lăng Tiếu, trong nội tâm càng thêm tức giận.
- Thiếu gia nhà ta gọi là Lăng Tiếu!
Tàn Báo nói ra một tiếng, đồng thời một chưởng ấn màu đen không che đấu đập vào mặt Phạm Tằng.
Ba!
Bạt tai nặng nề đem Phạm Tằng tát đến trực tiếp đụng lên trên mặt đất, mặt đất còn bị thân thể của Phạm Tằng đập thành mấy cái hố nhỏ.
Trừ đám người Lăng Tiếu, những người khác đều trợn tròn mắt.
Một gã cao cấp Địa Hoàng cứ như vậy bị tát nằm xuống.
Coi như là người mù cũng có thể đoán được thực lực của Tàn Báo là cái dạng gì.
Trương Cơ cùng với Trương gia trưởng lão kia đều là bị giật mình, bọn họ làm sao nghĩ đến vô duyên vô cớ liền chọc tới địch nhân như thế.
Trương Cơ sợ rồi a, nếu là một chưởng này của nhân gia vỗ lên trên mặt của hắn, chỉ sợ đầu của hắn cũng xong rồi.
- Thất thúc... Đây nên làm cái gì bây giờ?
Trương Cơ thối lui đến trước mặt Trương gia trưởng lão khiếp đảm hỏi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.