Chương 787: Vô Cực Vân Phách! (2)
Ngã Bản Thuần Khiết
15/10/2014
Cho nên hắn lại thay đổi ý nói:
- Vâng, vâng, Tàn Báo nói sai, hẳn là gọi Thiếu phu nhân mới đúng.
Tàn Báo này đã từng là Ma Đế oai phong một phương, bị Lăng Tiếu đùa bỡn một bộ đao thức kia khiến cho hấp dẫn đến bất cứ giá nào rồi.
Hắn mấy ngày nay không ngừng lấy lòng Lăng Tiếu, Lăng Tiếu cũng là vẫn không để ý tới, cho nên lại chuyển hướng lấy lòng Vân Mộng Kỳ.
Bởi vì Vân Mộng Kỳ là thiếu gia hắn thích nhất, có thể giành được niềm vui của Vân Mộng Kỳ, nói không chừng thiếu gia hắn cao hứng nhất, tinh thần khôi phục, đem chiêu thức ban thưởng cho hắn đi.
Phía trước không xa, hai người đã chiến đến không dưới 500 hiệp rồi.
Lăng Tiếu càng đánh càng hăng, phách thức tam thức được hắn phát huy đến vô cùng nhuần nhuyễn.
Tư Đồ Thương lại là càng đánh càng sợ, hắn chưa từng nghĩ tới một gã trung cấp Vương giai có thể cùng hắn chiến đấu lâu như vậy, hơn nữa tựa hồ giống như cũng không cảm thấy mệt mỏi, tựa như là ột chiến thần có chiến ý vô địch cực kỳ đáng sợ.
- Không thể tiếp tục như vậy nữa rồi!
Tư Đồ Thương biết tiếp tục như vậy nữa hắn khẳng định bị nhân gia hao tổn chết.
Hắn đem Lăng Tiếu đánh văng ra, lại nhanh chóng cùng Lăng Tiếu kéo ra khoảng cách, trường thương trong tay hắn hóa ra hình dạng phong hỏa luân, linh khí hành hỏa càng không ngừng phong dũng mà đến.
- Muốn liều mạng rồi sao?
Lăng Tiếu hiện lên nụ cười nhạt, đồng dạng bắt đầu tụ kình.
Lấy hắn làm trung tâm, linh khí hành hỏa giống như là nhũ yến quy sào, càng không ngừng đánh tới.
Sau một lúc lâu, ở giữa không trung tạo thành hai phiến hỏa hải nồng đậm.
Người ở dưới phủ thành chủ kia đều chịu không được nhiệt độ cao đến dọa người này, rối rít chung quanh tháo chạy loạn ra.
- Vô Địch Hỏa Luân!
Tư Đồ Thương dẫn đầu xuất chiêu, trường thương ngưng tụ thành hỏa luân cự đại oanh đi ra ngoài.
Hỏa luân giống như núi cao, uy lực khẳng định mạnh đến dọa người.
Lăng Tiếu bên này cũng ra chiêu rồi.
- Vô Cực Vân Phách!
Lăng Tiếu toàn bộ linh khí bị rút đến trống rỗng, đánh ra một thức cuối cùng của phách thức.
Một thức này là hợp thể cường chiêu của Phách thức tiền tam thức Kiếm Lưu Vân, Kiếm Lưu Tinh.
Nó hợp lại tinh hoa của tam thức, diễn hóa ra cảnh giới vô tận vô cực bên ngoài kiếm đạo, gọi là vô cực.
Lăng Tiếu từng ở trên long các của Long Hải các nhìn xem Long Đào giang, may mắn từng được nhập vào cảnh giới Thiên nhân hợp nhất, hôm nay mới có thể dựa vào lý giải lúc đó miễn cưỡng đem một chiêu bá đạo này sử đi ra.
Vô số kiếm khí tung hoành, kiếm ngân bá đạo, đám mây lưu động, lại như lưu tinh nhanh chóng kia.
Một chiêu này kiên thiên địa khiếp quỷ thần!
Ngay cả Tàn Báo ở không xa cũng nhịn không được kinh hô:
- Kiếm chiêu thật cường đại.
Lần này hắn cũng phải là là cung kính, mà là cảm thụ chân thật phát ra từ nội tâm.
Kiếm khí hành hỏa cùng Hỏa Luân oanh kích lại với nhau.
Vô số hồng hoa hướng tứ phương vẩy ra.
Phòng ốc ở phía dưới rất nhanh bị đột lên, tạo thành biển lửa nồng đậm.
Những võ giả cấp thấp kia còn chưa kịp tránh né, bị hỏa tinh kia bắn tung tóe vào, lập tức tuyệt khí bỏ mình.
Cuối cùng, kiếm khí hành hỏa vẫn là đem Hỏa Luân khổng lồ kia phá ra, kiếm khí bén nhọn hướng Tư Đồ Thương tập quyển mà đi.
Tư Đồ Thương kinh hãi, đang muốn rút đi, đáng tiếc linh khí hao tổn quá nhiều, phản ứng chậm chạp lại, mà kiếm khi kia lại tới quá nhanh, cuối cùng đem thân thể hắn lần lượt tung hoành mà xoắn nát đi.
Phốc phốc!
Trên người Tư Đồ Thương nhiều chỗ bị thương, máu tươi đầm đìa chảy xuống.
Hắn hao hết điểm linh khí cuối cùng này, thoát khỏi vận mệnh kiếm khí giảo sát, chạy trốn tới bên cạnh nhi tử Tư Đồ Bùi của hắn, nắm tay con trai mình nhanh chân bỏ chạy.
- Muốn đi, không có cửa đâu!
Tàn Báo trong nháy mắt đem hai người bọn họ khóa lại, để cho bọn họ không thể động đậy.
Tư Đồ Thương hoảng hốt, khuôn mặt lập tức toát ra mồ hôi lạnh, thấp giọng kinh hô:
- Khí tràng thật cường đại, chẳng lẽ... Chẳng lẽ là cao cấp Địa Hoàng?
Lăng Tiếu đạp bộ mà đến, thần sắc tuy là tái nhợt mấy phần nhưng mà chiến ý mênh mông kia vẫn không giảm.
Tư Đồ Thương thần sắc khó coi mở miệng nói:
- Các hạ thật muốn giết ta sao? Ta nhưng là trưởng lão của Trọng Kiếm môn, ngươi giết ta, tông môn chúng ta cho dù đem ngươi đuổi đến chân trời góc bể cũng sẽ giết ngươi.
- Ha hả, ta dĩ nhiên biết các ngươi là người của Trọng Kiếm môn.
Lăng Tiếu cười nhạt nói.
- Vậy thì tốt, chỉ cần các ngươi bỏ qua cho chúng ta, lần này coi như là bỏ qua thì như thế nào?
Tư Đồ Thương nhẹ nhàng mà thở phào một hơi nói.
Hắn cho là đối phương sẽ nhìn trên phân thượng của tông môn bọn hắn, không dám giết bọn hắn.
- Lần này bỏ qua? Ta những là cắt đứt cái chân thứ ba của tôn tử ngươi a?
Lăng Tiếu khí thế thu liễm một chút cười nhạt nói.
- Vậy cũng chỉ do hắn mắt bị mù, đắc tội các hạ, hắn có chết cũng không đáng tiếc.
Tư Đồ Thương vì mạng sống, ngay cả tử tôn bị phế đi kia cũng không để ý, huống chi hắn đã chết rồi.
- Ha ha, thật giống như nói có mấy phần đạo lý.
Lăng Tiếu cười to nói, trong lòng cũng là đối với loại cách làm lãnh khốc vô tình này của Tư Đồ Thương mà cảm thấy đáng ghét.
- Bất quá, ta vẫn không thể bỏ qua cho các ngươi.
Lăng Tiếu lại nói.
- Tại sao, chúng ta lại không có thâm cừu đại hận gì, chẳng lẽ ngươi sẽ không sợ tông môn của chúng ta đuổi giết các ngươi sao?
Tư Đồ Thương hét lớn.
- Xem ra ngươi còn không có rõ ràng tình huống, ta đang muốn giết lên tông môn của các ngươi đây.
Lăng Tiếu hiện lên nhãn thần lăng lệ nói.
Đồng thời, trong tay của hắn bắn ra hai điểm lam sắc hỏa diễm bay về phía hai cha con Tư Đồ.
Bọn họ bị khí thế Tôn giai của Tàn Báo tập trung vào, căn bản là không có biện pháp né tránh.
Kết quả có thể nghĩ được rồi!
Trọng Kiếm môn cách Trọng thành cũng không tính là quá xa, Trọng thành bên này xảy ra đả đấu kịch liệt, cường giả ở bên phía Trọng Kiếm môn tự nhiên đã cảm ứng được rồi.
Môn chủ của Trọng Kiếm môn La Siêu Toàn cùng với một đám trưởng lão tụ lại với nhau.
La Siêu Toàn đã là một gã đê cấp Địa Hoàng, những trưởng lão kai có hai người là đê cấp Địa Hoàng, có sáu người là cao cấp Vương giai.
Chỉ dựa vào trưởng lão ở thế hệ này liền so với nhị đại trưởng lão của Bát phẩm tông môn mạnh hơn không ít, cơ hồ có thể so với thực lực của trưởng lão đời trước ở Bát phẩm tông môn.
Thất phẩm cùng Bát phẩm vẻn vẹn chỉ kém một cấp, thực lực lại là chênh lệch khá xa.
- Đến tột cùng là người phương nào lớn mật như thế, lại dám ở Trọng thành sinh sự?
La Siêu Toàn ở thượng tọa híp mắt quát to nói.
Trong một năm này hai cái nhi tử của hắn đều chết yểu rồi, điều này làm cho tinh thần của hắn bị đả kích rất lớn, để cho hắn thoáng cái tựa hồ già nua đi rất nhiều, tính tình cũng là càng phát ra hỏa bạo.
- Vâng, vâng, Tàn Báo nói sai, hẳn là gọi Thiếu phu nhân mới đúng.
Tàn Báo này đã từng là Ma Đế oai phong một phương, bị Lăng Tiếu đùa bỡn một bộ đao thức kia khiến cho hấp dẫn đến bất cứ giá nào rồi.
Hắn mấy ngày nay không ngừng lấy lòng Lăng Tiếu, Lăng Tiếu cũng là vẫn không để ý tới, cho nên lại chuyển hướng lấy lòng Vân Mộng Kỳ.
Bởi vì Vân Mộng Kỳ là thiếu gia hắn thích nhất, có thể giành được niềm vui của Vân Mộng Kỳ, nói không chừng thiếu gia hắn cao hứng nhất, tinh thần khôi phục, đem chiêu thức ban thưởng cho hắn đi.
Phía trước không xa, hai người đã chiến đến không dưới 500 hiệp rồi.
Lăng Tiếu càng đánh càng hăng, phách thức tam thức được hắn phát huy đến vô cùng nhuần nhuyễn.
Tư Đồ Thương lại là càng đánh càng sợ, hắn chưa từng nghĩ tới một gã trung cấp Vương giai có thể cùng hắn chiến đấu lâu như vậy, hơn nữa tựa hồ giống như cũng không cảm thấy mệt mỏi, tựa như là ột chiến thần có chiến ý vô địch cực kỳ đáng sợ.
- Không thể tiếp tục như vậy nữa rồi!
Tư Đồ Thương biết tiếp tục như vậy nữa hắn khẳng định bị nhân gia hao tổn chết.
Hắn đem Lăng Tiếu đánh văng ra, lại nhanh chóng cùng Lăng Tiếu kéo ra khoảng cách, trường thương trong tay hắn hóa ra hình dạng phong hỏa luân, linh khí hành hỏa càng không ngừng phong dũng mà đến.
- Muốn liều mạng rồi sao?
Lăng Tiếu hiện lên nụ cười nhạt, đồng dạng bắt đầu tụ kình.
Lấy hắn làm trung tâm, linh khí hành hỏa giống như là nhũ yến quy sào, càng không ngừng đánh tới.
Sau một lúc lâu, ở giữa không trung tạo thành hai phiến hỏa hải nồng đậm.
Người ở dưới phủ thành chủ kia đều chịu không được nhiệt độ cao đến dọa người này, rối rít chung quanh tháo chạy loạn ra.
- Vô Địch Hỏa Luân!
Tư Đồ Thương dẫn đầu xuất chiêu, trường thương ngưng tụ thành hỏa luân cự đại oanh đi ra ngoài.
Hỏa luân giống như núi cao, uy lực khẳng định mạnh đến dọa người.
Lăng Tiếu bên này cũng ra chiêu rồi.
- Vô Cực Vân Phách!
Lăng Tiếu toàn bộ linh khí bị rút đến trống rỗng, đánh ra một thức cuối cùng của phách thức.
Một thức này là hợp thể cường chiêu của Phách thức tiền tam thức Kiếm Lưu Vân, Kiếm Lưu Tinh.
Nó hợp lại tinh hoa của tam thức, diễn hóa ra cảnh giới vô tận vô cực bên ngoài kiếm đạo, gọi là vô cực.
Lăng Tiếu từng ở trên long các của Long Hải các nhìn xem Long Đào giang, may mắn từng được nhập vào cảnh giới Thiên nhân hợp nhất, hôm nay mới có thể dựa vào lý giải lúc đó miễn cưỡng đem một chiêu bá đạo này sử đi ra.
Vô số kiếm khí tung hoành, kiếm ngân bá đạo, đám mây lưu động, lại như lưu tinh nhanh chóng kia.
Một chiêu này kiên thiên địa khiếp quỷ thần!
Ngay cả Tàn Báo ở không xa cũng nhịn không được kinh hô:
- Kiếm chiêu thật cường đại.
Lần này hắn cũng phải là là cung kính, mà là cảm thụ chân thật phát ra từ nội tâm.
Kiếm khí hành hỏa cùng Hỏa Luân oanh kích lại với nhau.
Vô số hồng hoa hướng tứ phương vẩy ra.
Phòng ốc ở phía dưới rất nhanh bị đột lên, tạo thành biển lửa nồng đậm.
Những võ giả cấp thấp kia còn chưa kịp tránh né, bị hỏa tinh kia bắn tung tóe vào, lập tức tuyệt khí bỏ mình.
Cuối cùng, kiếm khí hành hỏa vẫn là đem Hỏa Luân khổng lồ kia phá ra, kiếm khí bén nhọn hướng Tư Đồ Thương tập quyển mà đi.
Tư Đồ Thương kinh hãi, đang muốn rút đi, đáng tiếc linh khí hao tổn quá nhiều, phản ứng chậm chạp lại, mà kiếm khi kia lại tới quá nhanh, cuối cùng đem thân thể hắn lần lượt tung hoành mà xoắn nát đi.
Phốc phốc!
Trên người Tư Đồ Thương nhiều chỗ bị thương, máu tươi đầm đìa chảy xuống.
Hắn hao hết điểm linh khí cuối cùng này, thoát khỏi vận mệnh kiếm khí giảo sát, chạy trốn tới bên cạnh nhi tử Tư Đồ Bùi của hắn, nắm tay con trai mình nhanh chân bỏ chạy.
- Muốn đi, không có cửa đâu!
Tàn Báo trong nháy mắt đem hai người bọn họ khóa lại, để cho bọn họ không thể động đậy.
Tư Đồ Thương hoảng hốt, khuôn mặt lập tức toát ra mồ hôi lạnh, thấp giọng kinh hô:
- Khí tràng thật cường đại, chẳng lẽ... Chẳng lẽ là cao cấp Địa Hoàng?
Lăng Tiếu đạp bộ mà đến, thần sắc tuy là tái nhợt mấy phần nhưng mà chiến ý mênh mông kia vẫn không giảm.
Tư Đồ Thương thần sắc khó coi mở miệng nói:
- Các hạ thật muốn giết ta sao? Ta nhưng là trưởng lão của Trọng Kiếm môn, ngươi giết ta, tông môn chúng ta cho dù đem ngươi đuổi đến chân trời góc bể cũng sẽ giết ngươi.
- Ha hả, ta dĩ nhiên biết các ngươi là người của Trọng Kiếm môn.
Lăng Tiếu cười nhạt nói.
- Vậy thì tốt, chỉ cần các ngươi bỏ qua cho chúng ta, lần này coi như là bỏ qua thì như thế nào?
Tư Đồ Thương nhẹ nhàng mà thở phào một hơi nói.
Hắn cho là đối phương sẽ nhìn trên phân thượng của tông môn bọn hắn, không dám giết bọn hắn.
- Lần này bỏ qua? Ta những là cắt đứt cái chân thứ ba của tôn tử ngươi a?
Lăng Tiếu khí thế thu liễm một chút cười nhạt nói.
- Vậy cũng chỉ do hắn mắt bị mù, đắc tội các hạ, hắn có chết cũng không đáng tiếc.
Tư Đồ Thương vì mạng sống, ngay cả tử tôn bị phế đi kia cũng không để ý, huống chi hắn đã chết rồi.
- Ha ha, thật giống như nói có mấy phần đạo lý.
Lăng Tiếu cười to nói, trong lòng cũng là đối với loại cách làm lãnh khốc vô tình này của Tư Đồ Thương mà cảm thấy đáng ghét.
- Bất quá, ta vẫn không thể bỏ qua cho các ngươi.
Lăng Tiếu lại nói.
- Tại sao, chúng ta lại không có thâm cừu đại hận gì, chẳng lẽ ngươi sẽ không sợ tông môn của chúng ta đuổi giết các ngươi sao?
Tư Đồ Thương hét lớn.
- Xem ra ngươi còn không có rõ ràng tình huống, ta đang muốn giết lên tông môn của các ngươi đây.
Lăng Tiếu hiện lên nhãn thần lăng lệ nói.
Đồng thời, trong tay của hắn bắn ra hai điểm lam sắc hỏa diễm bay về phía hai cha con Tư Đồ.
Bọn họ bị khí thế Tôn giai của Tàn Báo tập trung vào, căn bản là không có biện pháp né tránh.
Kết quả có thể nghĩ được rồi!
Trọng Kiếm môn cách Trọng thành cũng không tính là quá xa, Trọng thành bên này xảy ra đả đấu kịch liệt, cường giả ở bên phía Trọng Kiếm môn tự nhiên đã cảm ứng được rồi.
Môn chủ của Trọng Kiếm môn La Siêu Toàn cùng với một đám trưởng lão tụ lại với nhau.
La Siêu Toàn đã là một gã đê cấp Địa Hoàng, những trưởng lão kai có hai người là đê cấp Địa Hoàng, có sáu người là cao cấp Vương giai.
Chỉ dựa vào trưởng lão ở thế hệ này liền so với nhị đại trưởng lão của Bát phẩm tông môn mạnh hơn không ít, cơ hồ có thể so với thực lực của trưởng lão đời trước ở Bát phẩm tông môn.
Thất phẩm cùng Bát phẩm vẻn vẹn chỉ kém một cấp, thực lực lại là chênh lệch khá xa.
- Đến tột cùng là người phương nào lớn mật như thế, lại dám ở Trọng thành sinh sự?
La Siêu Toàn ở thượng tọa híp mắt quát to nói.
Trong một năm này hai cái nhi tử của hắn đều chết yểu rồi, điều này làm cho tinh thần của hắn bị đả kích rất lớn, để cho hắn thoáng cái tựa hồ già nua đi rất nhiều, tính tình cũng là càng phát ra hỏa bạo.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.