Chương 882: Vừa vào trung vực. (1)
Ngã Bản Thuần Khiết
03/11/2014
Hắn không chút suy nghĩ lựa chọn chạy trốn!
Bất quá hắn không rõ vì sao Huyết Phong Ưng chỉ là công kích hắn mà không công kích thiếu gia? Còn có Huyết Phong Ưng tựa hồ cũng không có công kích Nhị thiếu gia a?
Trong lòng hắn đều muốn khóc:
- Chẳng lẽ nhân phẩm của bổn đế có vấn đề?
Tàn Báo còn chưa có chạy ra xa, Bại gia tử trước một bước ngăn cản hắn.
- Nhị thiếu gia mau chạy đi, những thứ Huyết Phong Ưng này nhiều lắm, chúng ta không phải là đối thủ.
Tàn Báo đối với Bại gia tử gấp gáp nói.
- Sợ cái gì, bản nhị thiếu gia không phải là nói bảo kê cho ngươi sao? Những thứ Tiểu ưng tử này thì có gì phải sợ.
Bại gia tử rất là ra vẻ người lớn vỗ vỗ bả vai của Tàn Báo nói.
Lúc này những Huyết Phong Ưng kia đã đuổi tới ở trên đầu bọn họ.
Tàn Báo kêu khổ a, hắn biết thực lực của vị nhị thiếu ở trước mắt này không tệ, nhưng mà Huyết Phong Ưng nhiều lắm, bằng hai người bọn họ làm sao đánh lại được!
Nhưng mà sau một khắc hắn lại là ngây ngẩn cả người.
Chỉ thấy Bại gia tử đem hắn kéo đến phía sau, sau đó hướng về phía Huyết Phong Ưng ở trên bầu trời há miệng ra.
Hống!
Bại gia tử mắt lộ ra hung mang dữ tợn, một cỗ khí thế cường đại phóng lên cao, một đầu Kỳ Lân hư ảnh ở trên đỉnh đầu hắn nở rộ phóng ra, phảng phất tiếng hống khiếu kia chính là từ trong hư ảnh Kỳ Lân phát ra.
Những Huyết Phong Ưng kia đối mặt với một tiếng nộ hống này đều là bị chấn đến ngưng động tác, trong huyết nhãn lộ ra ý sợ hãi.
Bọn họ phảng phất thấy được một tôn Thú Vương ở trước mặt bọn họ, khí thế kia ép đến bọn họ không dám vọng động.
Không chỉ có Huyết Phong Ưng cảm nhận được uy thế vô thượng kia, ngay cả linh thú ở phụ cận cũng cảm nhận được uy nghiêm thần thú của Kỳ Lân, không ít đê giai linh thú đều phủ phục xuống.
Trong Huyết Phong Ưng ở trên đỉnh đầu Bại gia tử cùng Tàn Báo có một đầu Huyết Phong Ưng hình thể cự đại chậm rãi bay xuống.
Nó hướng về phía Bại gia tử tê minh mấy tiếng, trong ánh mắt tràn đầy ý nghi ngờ nồng đậm.
Bại gia tử hướng về phía nó lần nữa phát ra một tiếng nộ hống.
Lúc này đầu Huyết Phong Ưng kia không còn trì hoãn gì nữa hướng về phía Bại gia tử phủ phục xuống, mà những Huyết Phong Ưng khác cũng rối rít từ trên bầu trời hạ xuống hướng về phía Bại gia tử phủ phục, trong miệng đều là phát ra nhiều tiếng tê minh, tựa hồ đang nhắn nhủ cái gì đó.
Lăng Tiếu từ dưới đất chui ra, nhìn một mảnh Huyết Phong Ưng đông nghịt kia, đầu tiên là sửng sốt, tiếp theo hìn về phía Bại gia tử ở không xa lập tức hiểu được là chuyện gì xảy ra rồi.
- Hảo tiểu tử, lại có một bộ này.
Lăng Tiếu mừng rỡ, sau đso liền hướng Bại gia tử bên kia lướt tới.
Bại gia tử thấy Lăng Tiếu đi đến, hướng về phía hắn nói:
- Lão đại thấy như thế nào? Ta lợi hại không?
Bại gia tử tựa như một hài tử nghịch ngợm tranh công hướng về phía Lăng Tiếu lấy lòng hỏi.
Lăng Tiếu nặng nề vỗ vỗ bả vai của Bại gia tử nói:
- Làm rất khá, đợi lát nữa lão đại sẽ có thưởng xứng đáng!
Kỳ lân thần thú, một trong chín đại thần thú viễn cổ, đã từng là linh thú hoàng thống lĩnh vạn thú.
Tuy bại gia tư đang ở trong thời kỳ trưởng thành nhưng trong người của nó mang theo huyết mạch kỳ lân thuần chánh nhất, uy áp của nó phát ra chính là uy áp thần thú chân chính.
Tuy Huyết Phong Ưng hiếu sát khát máu nhưng đối mặt với vương giả của vạn thú, chúng cũng sinh ra cảm giác phục tụng từ linh hồn.
Huống chi lần này bại gia tử đều cho uy áp của mình phát ra toàn bộ, chúng có thể không thần phục sao?
Lăng Tiếu đánh giá đám Huyết Phong Ưng, ánh mắt nhìn chúng cũng trở nên thuận mắt hơn nhiều.
Mỗi một đầu Huyết Phong Ưng đều cực kỳ cường tráng, trong con ngươi màu đỏ của chúng hiện ra thần sắc khát máu, lông cánh của nó sáng bóng tỏa ra hàn quang sắc bén giống như tùy thời giơ cánh lên là cắt yết hầu của ngươi khác, ưng trảo to lớn hữu lực đang bấu vào đất, trên mặt đất xuất hiện vết cào thật dài.
- Tốt lắm, những con Huyết Phong Ưng này bản thiếu gia đều muốn.
Lăng Tiếu rất tùy ý phất tay một cái.
Hắn cảm thấy bại gia tử nói như thế nào cũng là kỳ lân vương giả, bằng thân phận của hắn cũng có thể khiến linh thú bát giai phục tùng thì đám Huyết Phong Ưng có là chuyện gì khó khăn, chỉ là chuyện nhấc tay là xong thôi.
Nghe xong lời này Tàn Báo thiếu chút nữa té ngã.
Hắn làm như đám Huyết Phong Ưng này là sủng vật nhà hắn nuôi ấy, nói muốn là muốn, nếu như có người nào khác nghe được chắc sẽ cười rụng răng.
Bại gia tử lộ ra vẻ làm khó, sau đó đi tới bên con Huyết Phong Ưng lớn nhất là thấp giọng hô lên.
Con Huyết Phong Ưng này cũng phát ra âm thanh xùy xùy, nhưng mà trong mắt của nó đày nét không cam lòng.
Sau đó bại gia tử bất mãn kêu to vài tiếng, nắm đấm cũng vung vẩy vài cái, xem ra nó rất bất mãn với lời của Huyết Phong Ưng.
Lăng Tiếu đứng ở bên cạnh nhìn qua, lúc này hỏi:
- Tử tử, chẳng lẽ đám Tiểu Ưng này không chịu nghe lời?
Bại gia tử lúc này cười khổ nói:
- Lão đại, nó nói không muốn đi theo lão đại ngươi!
Thần sắc Lăng Tiếu cứng đờ, lúc này khó chịu nói:
- Ai nha, không thể ngờ đám tiểu ưng này ngạo khí như vậy, tính toán, ta cũng không muốn toàn bộ chúng đi theo tùy tùng, bảo chúng là ta chỉ muốn mười con đi theo ta mà thôi.
Lăng Tiếu quả nhiên rất khó chịu, thật giống như trên người thiếu đi vài khối thịt vậy, hắn dường như còn chưa biết rõ ràng đám Huyết Phong Ưng này không phải là linh thú của hắn nha.
Bại gia tử tiếp tục dùng thú ngữ trao đổi với Huyết Phong Ưng, có nhiều lúc bại gia tử muốn ra tay.
Cuối cùng Huyết Phong Ưng thỏa hiệp nhượng ra mười con Huyết Phong Ưng đi qua làm tùy tùng nhân loại.
Nhưng mà Lăng Tiếu nói rất quả quyết.
- Xem nó đáp ứng rất miễn cưỡng nha, lão đại ta cũng chỉ muốn có mười con, muốn chín đầu cũng có thể, miễn cho người ta nói ta quá tham lam.
Kỳ thật có mười đầu Huyết Phong Ưng này Lăng Tiếu cũng không phải dễ an bài, cho nên chín con là đủ rồi.
Lăng Tiếu có ý định một con cho độc ưng, tám con khác cho bát tướng, vừa vặn gơm thành một Huyết Phong Ưng chiến đội, về phần linh thú hộ thân cho người khác thì từ từ mà tìm.
Bại gia tử nghe lời này thì cảm thấy lão đại thông tình đạt lý, ngược lại cảm thấy Huyết Phong Ưng này hành động quả thực không nhìn được.
Nhưng nếu như nó biết rõ lão đại của nó đã kiếm đủ rồi thì không biết cảm tưởng của nó là gì.
Cuối cùng Huyết Phong Ưng lưu lại chín đầu, mấy trăm con khác cùng bay theo nó rời đi.
Lăng Tiếu nhìn qua chín con ưng to lớn mạnh mẽ, trong nội tâm sảng khoái, lúc này bảo độc ưng và bát tướng lại gần, bảo bọn họ nhỏ máu nhận chủ chín con Huyết Phong Ưng này.
Độc ưng, bát ưng nhìn chín con của Huyết Phong Ưng thì cao hứng mừng như điên lên.
Đồng thời trong lòng bọn họ kính ngưỡng Lăng Tiếu quả thực càng dạt dào và kính nể!
Bất quá hắn không rõ vì sao Huyết Phong Ưng chỉ là công kích hắn mà không công kích thiếu gia? Còn có Huyết Phong Ưng tựa hồ cũng không có công kích Nhị thiếu gia a?
Trong lòng hắn đều muốn khóc:
- Chẳng lẽ nhân phẩm của bổn đế có vấn đề?
Tàn Báo còn chưa có chạy ra xa, Bại gia tử trước một bước ngăn cản hắn.
- Nhị thiếu gia mau chạy đi, những thứ Huyết Phong Ưng này nhiều lắm, chúng ta không phải là đối thủ.
Tàn Báo đối với Bại gia tử gấp gáp nói.
- Sợ cái gì, bản nhị thiếu gia không phải là nói bảo kê cho ngươi sao? Những thứ Tiểu ưng tử này thì có gì phải sợ.
Bại gia tử rất là ra vẻ người lớn vỗ vỗ bả vai của Tàn Báo nói.
Lúc này những Huyết Phong Ưng kia đã đuổi tới ở trên đầu bọn họ.
Tàn Báo kêu khổ a, hắn biết thực lực của vị nhị thiếu ở trước mắt này không tệ, nhưng mà Huyết Phong Ưng nhiều lắm, bằng hai người bọn họ làm sao đánh lại được!
Nhưng mà sau một khắc hắn lại là ngây ngẩn cả người.
Chỉ thấy Bại gia tử đem hắn kéo đến phía sau, sau đó hướng về phía Huyết Phong Ưng ở trên bầu trời há miệng ra.
Hống!
Bại gia tử mắt lộ ra hung mang dữ tợn, một cỗ khí thế cường đại phóng lên cao, một đầu Kỳ Lân hư ảnh ở trên đỉnh đầu hắn nở rộ phóng ra, phảng phất tiếng hống khiếu kia chính là từ trong hư ảnh Kỳ Lân phát ra.
Những Huyết Phong Ưng kia đối mặt với một tiếng nộ hống này đều là bị chấn đến ngưng động tác, trong huyết nhãn lộ ra ý sợ hãi.
Bọn họ phảng phất thấy được một tôn Thú Vương ở trước mặt bọn họ, khí thế kia ép đến bọn họ không dám vọng động.
Không chỉ có Huyết Phong Ưng cảm nhận được uy thế vô thượng kia, ngay cả linh thú ở phụ cận cũng cảm nhận được uy nghiêm thần thú của Kỳ Lân, không ít đê giai linh thú đều phủ phục xuống.
Trong Huyết Phong Ưng ở trên đỉnh đầu Bại gia tử cùng Tàn Báo có một đầu Huyết Phong Ưng hình thể cự đại chậm rãi bay xuống.
Nó hướng về phía Bại gia tử tê minh mấy tiếng, trong ánh mắt tràn đầy ý nghi ngờ nồng đậm.
Bại gia tử hướng về phía nó lần nữa phát ra một tiếng nộ hống.
Lúc này đầu Huyết Phong Ưng kia không còn trì hoãn gì nữa hướng về phía Bại gia tử phủ phục xuống, mà những Huyết Phong Ưng khác cũng rối rít từ trên bầu trời hạ xuống hướng về phía Bại gia tử phủ phục, trong miệng đều là phát ra nhiều tiếng tê minh, tựa hồ đang nhắn nhủ cái gì đó.
Lăng Tiếu từ dưới đất chui ra, nhìn một mảnh Huyết Phong Ưng đông nghịt kia, đầu tiên là sửng sốt, tiếp theo hìn về phía Bại gia tử ở không xa lập tức hiểu được là chuyện gì xảy ra rồi.
- Hảo tiểu tử, lại có một bộ này.
Lăng Tiếu mừng rỡ, sau đso liền hướng Bại gia tử bên kia lướt tới.
Bại gia tử thấy Lăng Tiếu đi đến, hướng về phía hắn nói:
- Lão đại thấy như thế nào? Ta lợi hại không?
Bại gia tử tựa như một hài tử nghịch ngợm tranh công hướng về phía Lăng Tiếu lấy lòng hỏi.
Lăng Tiếu nặng nề vỗ vỗ bả vai của Bại gia tử nói:
- Làm rất khá, đợi lát nữa lão đại sẽ có thưởng xứng đáng!
Kỳ lân thần thú, một trong chín đại thần thú viễn cổ, đã từng là linh thú hoàng thống lĩnh vạn thú.
Tuy bại gia tư đang ở trong thời kỳ trưởng thành nhưng trong người của nó mang theo huyết mạch kỳ lân thuần chánh nhất, uy áp của nó phát ra chính là uy áp thần thú chân chính.
Tuy Huyết Phong Ưng hiếu sát khát máu nhưng đối mặt với vương giả của vạn thú, chúng cũng sinh ra cảm giác phục tụng từ linh hồn.
Huống chi lần này bại gia tử đều cho uy áp của mình phát ra toàn bộ, chúng có thể không thần phục sao?
Lăng Tiếu đánh giá đám Huyết Phong Ưng, ánh mắt nhìn chúng cũng trở nên thuận mắt hơn nhiều.
Mỗi một đầu Huyết Phong Ưng đều cực kỳ cường tráng, trong con ngươi màu đỏ của chúng hiện ra thần sắc khát máu, lông cánh của nó sáng bóng tỏa ra hàn quang sắc bén giống như tùy thời giơ cánh lên là cắt yết hầu của ngươi khác, ưng trảo to lớn hữu lực đang bấu vào đất, trên mặt đất xuất hiện vết cào thật dài.
- Tốt lắm, những con Huyết Phong Ưng này bản thiếu gia đều muốn.
Lăng Tiếu rất tùy ý phất tay một cái.
Hắn cảm thấy bại gia tử nói như thế nào cũng là kỳ lân vương giả, bằng thân phận của hắn cũng có thể khiến linh thú bát giai phục tùng thì đám Huyết Phong Ưng có là chuyện gì khó khăn, chỉ là chuyện nhấc tay là xong thôi.
Nghe xong lời này Tàn Báo thiếu chút nữa té ngã.
Hắn làm như đám Huyết Phong Ưng này là sủng vật nhà hắn nuôi ấy, nói muốn là muốn, nếu như có người nào khác nghe được chắc sẽ cười rụng răng.
Bại gia tử lộ ra vẻ làm khó, sau đó đi tới bên con Huyết Phong Ưng lớn nhất là thấp giọng hô lên.
Con Huyết Phong Ưng này cũng phát ra âm thanh xùy xùy, nhưng mà trong mắt của nó đày nét không cam lòng.
Sau đó bại gia tử bất mãn kêu to vài tiếng, nắm đấm cũng vung vẩy vài cái, xem ra nó rất bất mãn với lời của Huyết Phong Ưng.
Lăng Tiếu đứng ở bên cạnh nhìn qua, lúc này hỏi:
- Tử tử, chẳng lẽ đám Tiểu Ưng này không chịu nghe lời?
Bại gia tử lúc này cười khổ nói:
- Lão đại, nó nói không muốn đi theo lão đại ngươi!
Thần sắc Lăng Tiếu cứng đờ, lúc này khó chịu nói:
- Ai nha, không thể ngờ đám tiểu ưng này ngạo khí như vậy, tính toán, ta cũng không muốn toàn bộ chúng đi theo tùy tùng, bảo chúng là ta chỉ muốn mười con đi theo ta mà thôi.
Lăng Tiếu quả nhiên rất khó chịu, thật giống như trên người thiếu đi vài khối thịt vậy, hắn dường như còn chưa biết rõ ràng đám Huyết Phong Ưng này không phải là linh thú của hắn nha.
Bại gia tử tiếp tục dùng thú ngữ trao đổi với Huyết Phong Ưng, có nhiều lúc bại gia tử muốn ra tay.
Cuối cùng Huyết Phong Ưng thỏa hiệp nhượng ra mười con Huyết Phong Ưng đi qua làm tùy tùng nhân loại.
Nhưng mà Lăng Tiếu nói rất quả quyết.
- Xem nó đáp ứng rất miễn cưỡng nha, lão đại ta cũng chỉ muốn có mười con, muốn chín đầu cũng có thể, miễn cho người ta nói ta quá tham lam.
Kỳ thật có mười đầu Huyết Phong Ưng này Lăng Tiếu cũng không phải dễ an bài, cho nên chín con là đủ rồi.
Lăng Tiếu có ý định một con cho độc ưng, tám con khác cho bát tướng, vừa vặn gơm thành một Huyết Phong Ưng chiến đội, về phần linh thú hộ thân cho người khác thì từ từ mà tìm.
Bại gia tử nghe lời này thì cảm thấy lão đại thông tình đạt lý, ngược lại cảm thấy Huyết Phong Ưng này hành động quả thực không nhìn được.
Nhưng nếu như nó biết rõ lão đại của nó đã kiếm đủ rồi thì không biết cảm tưởng của nó là gì.
Cuối cùng Huyết Phong Ưng lưu lại chín đầu, mấy trăm con khác cùng bay theo nó rời đi.
Lăng Tiếu nhìn qua chín con ưng to lớn mạnh mẽ, trong nội tâm sảng khoái, lúc này bảo độc ưng và bát tướng lại gần, bảo bọn họ nhỏ máu nhận chủ chín con Huyết Phong Ưng này.
Độc ưng, bát ưng nhìn chín con của Huyết Phong Ưng thì cao hứng mừng như điên lên.
Đồng thời trong lòng bọn họ kính ngưỡng Lăng Tiếu quả thực càng dạt dào và kính nể!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.