Chương 562: Ám sát! Biến loạn! (2)
Tư Sản Bạo Tăng
01/11/2014
Một tên rút một đôi chủy thủ màu xanh, dùng những bước chân kỳ dị lao tới chỗ Trầm Anh.
Dị biến xảy ra quá mức đột ngột, các quan viên bất ngờ không kịp đề phòng liền bị những viên đạn bắn trúng, thân thể ngã xuống trong vũng máu thống khổ kêu thảm.
Bạch Tiểu Thắng phản ứng cực nhanh, dị biến vừa phát sinh hắn đã lôi kéo Đan Hoành đụng vỡ cửa sổ nhảy ra ngoài đồng thời lớn tiếng quát:
- Địch tập kích! Địch tập kích!
Kinh nghiệm chiến đấu của Bạch Tiểu Thắng thập phần phong phú, vừa liếc mắt liền nhìn ra được năm gã cao thủ đều là tiến hóa giả, tuy rằng mỗi người đều kém hơn hắn một chút nhưng nếu đấu chiến sinh tử, một mình hắn đối chiến năm người cũng sẽ tử vong. Hơn nữa hắn hoàn toàn không chút hảo cảm đối với đám quan chức Quý Trữ thị, lập tức trốn thoát, không hề có chút ý tứ giúp đỡ nhóm quan viên kia một tay.
Vừa nghe tiếng gầm rú của Bạch Tiểu Thắng, những cao thủ tràn đầy khắp chung quanh tòa lầu đều lập tức lao vọt về bên này.
Bên trong mưa đạn tràn ngập, những quan viên đều lần lượt ngã xuống trong vũng máu.
Cơ hồ cùng một thời gian, từ sau lưng Đỗ Thiện Hùng nhảy ra một gã đại hán khôi ngô mặc quân phục thân cao tới hơn 1m90 tay cầm đại đao vọt tới.
Chiến sĩ tay cầm đại đao vạm vỡ kia chính Đỗ Tử Minh, cháu trai của Đỗ Thiện Hùng, là một gã tiến hóa giả lực lượng hệ. Sức chiến đấu của hắn cực kỳ khủng bố, có thể một đao chém giết một con biến dị thú nhị giai cấp thấp.
Đỗ Tử Minh chắn ngang trước người Đỗ Thiện Hùng, những viên đạn bắn trúng người hắn liền bị đẩy bật trở ra, ở trên người hắn cũng mặc bì giáp của biến dị thú nhị giai.
Chỉ cần không phải kẻ đần, sau khi tiếp xúc với biến dị thú người thông minh đều sẽ lợi dụng thuộc da cứng cỏi chế tạo bì giáp cho mình.
Đỗ Tử Minh chịu đựng những viên đạn bắn tới, nổi giận gầm lên một tiếng, hung hăng chém một đao về hướng tiến hóa giả trước mặt.
Song đao giao kích, phát ra thanh âm tiếng vang thật lớn, ánh lửa văng khắp nơi, tên tiến hóa giả cầm đại đao bị Đỗ Tử Minh chém một đao đánh văng ra ngoài, bật lui vài bước, khóe miệng tràn đầy máu, hiển nhiên đã bị thương.
Tuy rằng đây là lần đầu tiên Đỗ Thiện Hùng bị nhân loại ám sát, nhưng hắn không hề bối rối mà bình tĩnh chui xuống dưới bàn. Hắn chỉ là một người thường, cho dù mặc bì giáp biến dị nhị giai nhưng nếu có viên đạn bắn trúng đầu của hắn thì hắn vẫn sẽ tử vong.
Ngay trong nháy mắt Đỗ Thiện Hùng cúi người, một gã tiến hóa giả lạnh lùng cười phát động kỹ năng.
Một cây gai vô cùng bén nhọn từ dưới đất bắn ra, hung hăng oanh lên đầu Đỗ Thiện Hùng, đem đầu của hắn oanh thành phấn vụn.
Nếu như có đủ thực lực còn có thể cảm giác được nguy hiểm mà tránh khỏi, nhưng mặc dù Đỗ Thiện Hùng là một sư trưởng, lại chỉ là một người bình thường, bị tấn công lập tức lấy đi tính mạng của hắn.
- Thúc thúc!
Đỗ Tử Minh chứng kiến Đỗ Thiện Hùng bị ám sát, hai mắt đỏ đậm, giống như con hổ điên chém mạnh một đao về hướng tên tiến hóa cầm đao. Sức lực của hắn lớn vô cùng, mỗi đao chém xuống đều có cự lực đáng sợ tới mấy ngàn cân, chém tới mức tên cầm đao kia không ngừng thối lui, trên mặt hiện lên vẻ kinh hãi.
- Đắc thủ, triệt!
Chứng kiến Đỗ Thiện Hùng đã tử vong, tên cao thủ cầm đầu lớn tiếng quát.
Ngay sau đó bốn gã tiến hóa còn lại lập tức bỏ qua mục tiêu xoay người hướng ra ngoài bỏ trốn, cũng không màng tới việc tiếp tục truy giết Trầm Anh.
Năm tiến hóa giả vừa rút lui, một gã tiến hóa giả nhanh nhẹn hệ lúc này mới thoáng thở ra một hơi nhẹ nhõm. Hắn bảo hộ Trầm Anh thật cố hết sức, nếu đối phương tấn công thêm hai mươi giây nữa thì Trầm Anh tuyệt đối sẽ tử vong.
Nhưng năm tiến hóa giả vừa lui ra ngoài đã cùng cao thủ thủ bên ngoài đối chiến lại với nhau.
Sau cuộc chiến kịch liệt, năm tiến hóa giả lưu lại ba cỗ thi thể, hai người khác chạy thoát khỏi ủy ban chính phủ.
Đan Hoành rất nhanh quay vào trong phòng hội nghị, hắn vừa nhìn thấy thi thể Đỗ Thiện Hùng sắc mặt đại biến, nhìn Bạch Tiểu Thắng kêu lên:
- Nhanh! Mau về báo cho thủ lĩnh Đỗ Thiện Hùng đã chết! Đại bộ phận quan viên chính phủ đã chết! Quý Trữ thị sẽ rối loạn! Quý Trữ thị sẽ đại loạn!
Đỗ Thiện Hùng là người nào? Đó chính là cự trụ kình thiên của Quý Trữ thị. Chính nhờ hắn dẫn theo bộ đội tiêu diệt hơn trăm vạn tang thi, cứu ra chín mươi vạn người sống sót. Hắn là thủ lĩnh dã chiến quân của Quý Trữ thị, cũng là một lão quân nhân vô cùng xuất sắc.
Lúc này Đỗ Thiện Hùng vừa chết, như vậy bộ đội sẽ không còn kẻ đứng đầu trấn thủ, tự nhiên sẽ phân tách thành vô số tiểu phái hệ. Đồng thời bên trong phòng hội nghị, những quan chức đầu sỏ cơ hồ bị người giết hết sạch.
Đã không có những quan viên kia, việc vận chuyển của cơ cấu Quý Trữ thị tuyệt đối sẽ xảy ra đình trệ. Chỉ cần người có mưu đồ gây xích mích, cả Quý Trữ thị sẽ biến thành đại loạn.
Tuy rằng quan chức của Đan Hoành không cao, nhưng khứu giác chính trị thập phần mẫn tuệ, hắn lập tức cảm giác được một cỗ gió lốc thật lớn nổi lên trong Quý Trữ thị, một cỗ gió lốc nếu không cẩn thận sẽ đem hắn cùng cả Nhạc Trọng thổi đến tan xương nát thịt.
Bạch Tiểu Thắng không nói lời nào, lập tức dùng toàn lực chạy nhanh về nơi trú quân của Nhạc Trọng.
Trong một biệt thự thập phần bí mật, Địch Nha nghe được thủ hạ hội báo, lạnh lùng cười ra lệnh:
- Động thủ!
- Đỗ Thiện Hùng Đỗ sư trưởng đã chết! Hắn bị Nhạc Trọng phái người ám sát chết!
- Hiện tại Nhạc Trọng đang chiếm lĩnh kho lương! Lương phiếu trong tay mọi người đều sẽ biến thành giấy vụn!
- Mọi người mau nhanh đi tìm Nhạc Trọng tính sổ! Bằng không lương phiếu của mọi người đều phải phế đi!
- …
Từng tên bang chúng Thiên Long bang che giấu trong đám người, cùng bang chúng Thanh Trúc bang không ngừng rắc đi lời đồn, kích động những người sống sót.
- Đỗ Thiện Hùng Đỗ sư trưởng bị Nhạc Trọng phái người ám sát? Đỗ sư trưởng là người tốt bao nhiêu, Nhạc Trọng vì sao lại phái người ám sát hắn? Thật sự là súc sinh!
- Không tốt! Lương phiếu trong tay tôi phải biến thành giấy vụn sao?
- …
Bị người kích động, thật nhiều người thường lâm vào trong khủng hoảng, điên cuồng tuôn về hướng kho lương.
Nguyên bản nếu cơ cấu chính phủ còn tồn tại, loại lời đồn này tuyệt đối sẽ không dễ dàng khuếch tán. Nhưng Thiên Long bang cùng Thanh Trúc bang đã ám sát gần hai phần ba cao tầng Quý Trữ thị, cơ cấu chính phủ lập tức tê liệt hơn phân nửa.
Hơn nữa Lưu Cửu Minh còn là người đầu tiên ra mặt thu phục đại bộ phận lực lượng võ trang vốn thuộc về ủy ban thành phố Nam Trữ thị, đồng thời còn lợi dụng lực lượng võ trang này bắt đầu tấn công lực lượng võ trang của ủy ban thành phố Quý Trữ thị.
Hai phe phái đang điên cuồng chém giết lẫn nhau, tự nhiên không còn ai đi quản những người sống sót.
Mà sau cái chết của Đỗ Thiện Hùng, quân đội nháy mắt liền phân tách thành Quý Trữ phái, biên quân phái, cường hóa giả phái, Nam Trữ phái, trẻ trung phái, trung niên phái…thật nhiều phe phái. Vì tranh đoạt đại quyền chỉ huy, những phe phái kia không ngừng gây cãi, thậm chí có người còn trực tiếp đánh nhau.
Dị biến xảy ra quá mức đột ngột, các quan viên bất ngờ không kịp đề phòng liền bị những viên đạn bắn trúng, thân thể ngã xuống trong vũng máu thống khổ kêu thảm.
Bạch Tiểu Thắng phản ứng cực nhanh, dị biến vừa phát sinh hắn đã lôi kéo Đan Hoành đụng vỡ cửa sổ nhảy ra ngoài đồng thời lớn tiếng quát:
- Địch tập kích! Địch tập kích!
Kinh nghiệm chiến đấu của Bạch Tiểu Thắng thập phần phong phú, vừa liếc mắt liền nhìn ra được năm gã cao thủ đều là tiến hóa giả, tuy rằng mỗi người đều kém hơn hắn một chút nhưng nếu đấu chiến sinh tử, một mình hắn đối chiến năm người cũng sẽ tử vong. Hơn nữa hắn hoàn toàn không chút hảo cảm đối với đám quan chức Quý Trữ thị, lập tức trốn thoát, không hề có chút ý tứ giúp đỡ nhóm quan viên kia một tay.
Vừa nghe tiếng gầm rú của Bạch Tiểu Thắng, những cao thủ tràn đầy khắp chung quanh tòa lầu đều lập tức lao vọt về bên này.
Bên trong mưa đạn tràn ngập, những quan viên đều lần lượt ngã xuống trong vũng máu.
Cơ hồ cùng một thời gian, từ sau lưng Đỗ Thiện Hùng nhảy ra một gã đại hán khôi ngô mặc quân phục thân cao tới hơn 1m90 tay cầm đại đao vọt tới.
Chiến sĩ tay cầm đại đao vạm vỡ kia chính Đỗ Tử Minh, cháu trai của Đỗ Thiện Hùng, là một gã tiến hóa giả lực lượng hệ. Sức chiến đấu của hắn cực kỳ khủng bố, có thể một đao chém giết một con biến dị thú nhị giai cấp thấp.
Đỗ Tử Minh chắn ngang trước người Đỗ Thiện Hùng, những viên đạn bắn trúng người hắn liền bị đẩy bật trở ra, ở trên người hắn cũng mặc bì giáp của biến dị thú nhị giai.
Chỉ cần không phải kẻ đần, sau khi tiếp xúc với biến dị thú người thông minh đều sẽ lợi dụng thuộc da cứng cỏi chế tạo bì giáp cho mình.
Đỗ Tử Minh chịu đựng những viên đạn bắn tới, nổi giận gầm lên một tiếng, hung hăng chém một đao về hướng tiến hóa giả trước mặt.
Song đao giao kích, phát ra thanh âm tiếng vang thật lớn, ánh lửa văng khắp nơi, tên tiến hóa giả cầm đại đao bị Đỗ Tử Minh chém một đao đánh văng ra ngoài, bật lui vài bước, khóe miệng tràn đầy máu, hiển nhiên đã bị thương.
Tuy rằng đây là lần đầu tiên Đỗ Thiện Hùng bị nhân loại ám sát, nhưng hắn không hề bối rối mà bình tĩnh chui xuống dưới bàn. Hắn chỉ là một người thường, cho dù mặc bì giáp biến dị nhị giai nhưng nếu có viên đạn bắn trúng đầu của hắn thì hắn vẫn sẽ tử vong.
Ngay trong nháy mắt Đỗ Thiện Hùng cúi người, một gã tiến hóa giả lạnh lùng cười phát động kỹ năng.
Một cây gai vô cùng bén nhọn từ dưới đất bắn ra, hung hăng oanh lên đầu Đỗ Thiện Hùng, đem đầu của hắn oanh thành phấn vụn.
Nếu như có đủ thực lực còn có thể cảm giác được nguy hiểm mà tránh khỏi, nhưng mặc dù Đỗ Thiện Hùng là một sư trưởng, lại chỉ là một người bình thường, bị tấn công lập tức lấy đi tính mạng của hắn.
- Thúc thúc!
Đỗ Tử Minh chứng kiến Đỗ Thiện Hùng bị ám sát, hai mắt đỏ đậm, giống như con hổ điên chém mạnh một đao về hướng tên tiến hóa cầm đao. Sức lực của hắn lớn vô cùng, mỗi đao chém xuống đều có cự lực đáng sợ tới mấy ngàn cân, chém tới mức tên cầm đao kia không ngừng thối lui, trên mặt hiện lên vẻ kinh hãi.
- Đắc thủ, triệt!
Chứng kiến Đỗ Thiện Hùng đã tử vong, tên cao thủ cầm đầu lớn tiếng quát.
Ngay sau đó bốn gã tiến hóa còn lại lập tức bỏ qua mục tiêu xoay người hướng ra ngoài bỏ trốn, cũng không màng tới việc tiếp tục truy giết Trầm Anh.
Năm tiến hóa giả vừa rút lui, một gã tiến hóa giả nhanh nhẹn hệ lúc này mới thoáng thở ra một hơi nhẹ nhõm. Hắn bảo hộ Trầm Anh thật cố hết sức, nếu đối phương tấn công thêm hai mươi giây nữa thì Trầm Anh tuyệt đối sẽ tử vong.
Nhưng năm tiến hóa giả vừa lui ra ngoài đã cùng cao thủ thủ bên ngoài đối chiến lại với nhau.
Sau cuộc chiến kịch liệt, năm tiến hóa giả lưu lại ba cỗ thi thể, hai người khác chạy thoát khỏi ủy ban chính phủ.
Đan Hoành rất nhanh quay vào trong phòng hội nghị, hắn vừa nhìn thấy thi thể Đỗ Thiện Hùng sắc mặt đại biến, nhìn Bạch Tiểu Thắng kêu lên:
- Nhanh! Mau về báo cho thủ lĩnh Đỗ Thiện Hùng đã chết! Đại bộ phận quan viên chính phủ đã chết! Quý Trữ thị sẽ rối loạn! Quý Trữ thị sẽ đại loạn!
Đỗ Thiện Hùng là người nào? Đó chính là cự trụ kình thiên của Quý Trữ thị. Chính nhờ hắn dẫn theo bộ đội tiêu diệt hơn trăm vạn tang thi, cứu ra chín mươi vạn người sống sót. Hắn là thủ lĩnh dã chiến quân của Quý Trữ thị, cũng là một lão quân nhân vô cùng xuất sắc.
Lúc này Đỗ Thiện Hùng vừa chết, như vậy bộ đội sẽ không còn kẻ đứng đầu trấn thủ, tự nhiên sẽ phân tách thành vô số tiểu phái hệ. Đồng thời bên trong phòng hội nghị, những quan chức đầu sỏ cơ hồ bị người giết hết sạch.
Đã không có những quan viên kia, việc vận chuyển của cơ cấu Quý Trữ thị tuyệt đối sẽ xảy ra đình trệ. Chỉ cần người có mưu đồ gây xích mích, cả Quý Trữ thị sẽ biến thành đại loạn.
Tuy rằng quan chức của Đan Hoành không cao, nhưng khứu giác chính trị thập phần mẫn tuệ, hắn lập tức cảm giác được một cỗ gió lốc thật lớn nổi lên trong Quý Trữ thị, một cỗ gió lốc nếu không cẩn thận sẽ đem hắn cùng cả Nhạc Trọng thổi đến tan xương nát thịt.
Bạch Tiểu Thắng không nói lời nào, lập tức dùng toàn lực chạy nhanh về nơi trú quân của Nhạc Trọng.
Trong một biệt thự thập phần bí mật, Địch Nha nghe được thủ hạ hội báo, lạnh lùng cười ra lệnh:
- Động thủ!
- Đỗ Thiện Hùng Đỗ sư trưởng đã chết! Hắn bị Nhạc Trọng phái người ám sát chết!
- Hiện tại Nhạc Trọng đang chiếm lĩnh kho lương! Lương phiếu trong tay mọi người đều sẽ biến thành giấy vụn!
- Mọi người mau nhanh đi tìm Nhạc Trọng tính sổ! Bằng không lương phiếu của mọi người đều phải phế đi!
- …
Từng tên bang chúng Thiên Long bang che giấu trong đám người, cùng bang chúng Thanh Trúc bang không ngừng rắc đi lời đồn, kích động những người sống sót.
- Đỗ Thiện Hùng Đỗ sư trưởng bị Nhạc Trọng phái người ám sát? Đỗ sư trưởng là người tốt bao nhiêu, Nhạc Trọng vì sao lại phái người ám sát hắn? Thật sự là súc sinh!
- Không tốt! Lương phiếu trong tay tôi phải biến thành giấy vụn sao?
- …
Bị người kích động, thật nhiều người thường lâm vào trong khủng hoảng, điên cuồng tuôn về hướng kho lương.
Nguyên bản nếu cơ cấu chính phủ còn tồn tại, loại lời đồn này tuyệt đối sẽ không dễ dàng khuếch tán. Nhưng Thiên Long bang cùng Thanh Trúc bang đã ám sát gần hai phần ba cao tầng Quý Trữ thị, cơ cấu chính phủ lập tức tê liệt hơn phân nửa.
Hơn nữa Lưu Cửu Minh còn là người đầu tiên ra mặt thu phục đại bộ phận lực lượng võ trang vốn thuộc về ủy ban thành phố Nam Trữ thị, đồng thời còn lợi dụng lực lượng võ trang này bắt đầu tấn công lực lượng võ trang của ủy ban thành phố Quý Trữ thị.
Hai phe phái đang điên cuồng chém giết lẫn nhau, tự nhiên không còn ai đi quản những người sống sót.
Mà sau cái chết của Đỗ Thiện Hùng, quân đội nháy mắt liền phân tách thành Quý Trữ phái, biên quân phái, cường hóa giả phái, Nam Trữ phái, trẻ trung phái, trung niên phái…thật nhiều phe phái. Vì tranh đoạt đại quyền chỉ huy, những phe phái kia không ngừng gây cãi, thậm chí có người còn trực tiếp đánh nhau.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.