Chương 858: Dị hoa ăn thịt người.
Tư Sản Bạo Tăng
05/01/2015
Trong Đột Quyết đế quốc nhân tài đông đúc, cao thủ các loại năng lực đều có. Cổ Tiên Lệ ở trong Đột Quyết đế quốc là cao thủ điều khiển hỏa diễm đứng đầu, nàng cũng là người tiến hóa tinh thần hệ, thiên tài trong thiên tài. Nhưng mà sức chiến đấu của nàng so với Đông Nhĩ Mạc Lôi, A Bố Địch Thác Mã vẫn còn kém nhất định.
Tiêu diệt những con đĩa núi này, Kim Lang Kỵ tiếp tục đi thẳng về phía trước, nhưng mà bọn họ sĩ khí sa sút. Dù sao còn chưa chinh thức đánh với địch nhân. Bọn họ đã tổn thất bôn trăm người, còn có năm mươi người bị thương. Tương đương với một phần mười binh lực đã mất đi, sĩ khí bọn họ cao được mới là chuyện lạ.
A Bố Địch Thác Mã nhìn qua chiến sĩ Kim Lang Kỵ mở miệng nói:
- Lúc này đây mọi người vất vả, chỉ cần hoàn thành nhiệm vụ lần này, tôi ẽ báo bệ hạ mở Hồng lâu. Cho mọi người vui vẻ mười ngày.
- Cái gì? Hồng lâu! ! ! Thực sao?
- Quá tốt! ! Nhiệm vụ lần này tôi phải dôc sức liều mạng mới được.
"..."
Nghe được A Bố Địch Thác Mã nói như vậy thì đám chiến sĩ Kim Lang Kỵ thoáng cái hưng phấn lên.
Hồng lâu chính là một cơ cấu của Đột Quyết đế quốc, ở bên trong co rất nhiều tiểu mỹ nhân. Các nàng trước tận thế là thiên kiêu chi nữ, một đám khí chất xinh đẹp xuất chúng. Hồng lâu chỉ mở cửa cho các tướng quân lập công, ở bên trong sẽ được hưởng thụ cực hạn của nhân gian.
Những tên chiên sĩ Kim Lang Kỵ nghe được mở Hồng lâu cho bọn họ hưởng thụ, bọn họ giống như mau gà hăng tiết lên. Chỗ đó chỉ có tướng quân mới được phép tiến vào. Bọn họ muốn đi vào hưởng thụ thật nhiều.
Những chiến sĩ Kim Lang Kỵ hưng phấn tiếp tục đi thẳng về phía trước, sau đó dễ dàng đánh bại hơn trăm con vượn biến dị.
Chung quanh có vô sô cây cối vờn quanh, một binh doanh chiếm diện tích mây trăm héc ta hiện ra trước mặt.
Sắc mặt A Bố Địch Thác Mã mừng như điên nhìn qua đám xe tăng xếp thành hàng dài trên sân của binh doanh:
- Xe tăng! ! Phát tài!
Trong thảo nguyên bình thường một cỗ xe tăng có thể phá hủy căn cứ hơn ngàn người.
Trong binh doanh A Bố Địch Thác Mã nhìn thấy có tám chiếc xe tăng, bên trong có được nhiều trang bị quân sự nhiều hơn nữa.
- Xông vào! Xông vào cùng tôi nào!
A Bố Địch Thác Mã hét lớn một tiếng sau đó giơ đao xông thẳng vào trong binh doanh.
Một sư đoàn có nhiều nhất một vạn người, dùng thực lực của A Bố Địch Thác Mã đủ sức giết một vạn tang thi bên trong, như vào chỗ không người.
Hơn hai ngàn Kim Lang Kỵ cũng nhảy vào trong binh doanh to lớn này.
A Bố Địch Thác Mã vừa xông vào thì trong quân doanh to lớn này không có bóng tang thi nào cả, chỉ thấy trong binh doanh khắp nơi đều là cây mây to lớn. Ở trên cây mây mọc ta từng đóa hoa đỏ thẫm như máu.
A Bố Địch Thác Mã nhìn thấy hào khí trong quân doanh quỷ dị, đột nhiên một cổ cảm giác nguy hiểm dâng lên trong lòng. Hắn lập tức kêu to một tiếng.
- Rút lui! Rút khỏi đây!
Dưới lệnh của A Bố Địch Thác Mã thì hai ngàn Kim Lang Kỵ bắt đầu xông thẳng ra bên ngoài.
Đúng lúc này đóa hoa xinh đẹp trên cây mây đột nhiên chuyển động, đóa hoa cực lơn giống như có sinh mạng lao qua bên này, lộ ra cái động sâu tối tăm và răng lỏm chỏm.
Đòa hoa cực lớn giông như quỷ mị lao thẳng vào đầu của một tên Kim Lang Kỵ, sau đó dùng lực khép đóa hoa lại, đầu lâu của Kim Lang Kỵ này bị cắn đứt, biến thành thi thể không đầu té xuống mặt đất.
Những thi thể không đầu của Kim Lang Kỵ lại bị đóa hoa cắn nuốt, dây leo của chúng cuốn lấy thi thể không đầu sau đó hút chất dinh dưỡng trong thi thể.
Vừa thây bốn trăm Kim Lang Kỵ bị đóa hoa khủng bố này cắn đứt đầu lâu, biến thành chất dinh dưỡng cho đóa hoa khủng khiếp này.
- Súc sinh đáng chết!
Ánh đao trong tay A Bố Địch Thác Mã chém lên dây leo thì nghe được âm thanh kim loại, hắn cầm bảo vật tứ cấp nhưng không cách nào chém được dây leo này.
- Cổ Tiên Lệ! Đốt thực vật quỷ dị này đi!
A Bố Địch Thác Mã nhìn qua đóa hoa biến dị này chuẩn bị công kich thì hét toán lên.
Hàn quang trong mắt Cổ Tiên Lệ bắn ra ngoài và lui ra sau vài bước, ngón tay thon dài vung lên, một cổ hỏa diễm phong bạo quét ngang qua đóa hóa này.
Hỏa diễm cực nóng bám lên người của đóa hoa kia, dây leo của nó cũng bị đốt cháy, đồng thời phát ra âm thanh đùng đùng không dứt bên tai.
Dây leo trong binh doanh cảm thấy Cổ Tiên Lệ co uy hiếp tới chúng, trong chớp mắt những dây leo chung quanh bỏ qua những người khác, hóa thành từng cây roi đập qua phia Cổ Tiên Lệ.
Mấy trăm dây mây đập qua người của Cổ Tiên Lệ, nhìn thấy một màn này thì trong mắt của Cổ Tiên Lệ tràn ngập tuyệt vọng, nàng có thể thao túng hỏa diễm cực kỳ cường đại, nhưng mà sức chiến đấu của bản thân không mạnh, mấy trăm cây mây có thể đánh nàng thành bánh thịt.
- Cổ Tiên Lệ!
A Bố Địch Thác Mã rốt cuộc vận dụng đòn sát thủ đánh đứt dây leo, sắc mặt của hắn vô cùng tái nhợt, hai răng nanh thon dài từ trong miệng của hắn mọc ra ngoài. Thân hình hắn lóe lên, phát sau mà đến trước, tốc độ của hắn vượt qua cây mây, trong chớp mắt đã xuất hiện bên người của Cổ Tiên Lệ và ôm Cổ Tiên Lệ phóng ra bên ngoài.
A Bố Địch Thác Mã che dấu đòn sát thủ chính là biến thân Hấp Huyết Quỷ câp hai. Biến thân Hấp Huyết Quỷ có thể giúp hắn tăng tốc độ trên phạm vi lớn, lúc này tốc độ của hắn hiện giờ vượt qua ba mươi bốn lần người bình thường, cực kỳ tiếp cận vận tốc âm thanh. Tốc độ của hắn còn nhanh hơn Nhạc Trọng sử dụng ảnh bộ mấy lần.
Tốc độ của mây trăm cây mây cũng không chậm, A Bố Địch Thác Mã mặc dù không ngừng tránh né, vẫn hung hăng đập lên người của hăn, thoáng cai co hai mươi cây mây đánh lên người của hắn, miệng lớn phun ra một ngụm máu tươi.
A Bố Địch Thác Mã không dám có chút dừng lại mà lập tức vượt qua phạm vi bao phủ của đám cây mây bên kia.
Còn sót lại một ngàn tên Kim Lang Kỵ cũng chật vật chạy ra ngoài quân doanh, nhưng mà bọn họ vừa mới đào thoát ra khỏi binh doanh, vô số viên đạn giống như mưa bắn lên người của bọn họ, xé thân thể của bọn họ thành nhiều mảnh.
Hai ngàn tên chiến sĩ Mãn Châu đế quốc cùng thảo nguyên đế quốc liên quân đang triển khai trận thế và nấp sau công sự điên cuồng công kích những tên Kim Lang Kỵ.
Ngao Đấu nhìn qua đại quân Mãn Châu quốc và lạnh lùng nói:
- A Bố Địch Thác Mã, thập phần cảm tạ bọn ngươi làm bia đỡ đợn cho bọn tao, nhờ vậy mà bọn tao biết rõ ràng bên trong có cai gì. Hiện tại bọn vô dụng tụi mày chết đi!
Đột Quyết đế quốc tâm ngoan thủ lạt, giết qua không ít người Mãn, đồng thời cũng tiêu diệt không ít tinh nhuệ của Mãn Châu đế quốc, bởi vậy Ngao Đấu tràn ngập căm hận với A Bố Địch Thác Mã.
A Bố Địch Thác Mã nhìn qua một ngàn Kim Lang Kỵ ngã xuông trong vũng máu thì quát lên:
- Ngao Đấu, mày là súc sinh, không ngờ liên thủ với người Mông Cổ! ! Mày nhất định chết không yên lành! ! Thù ngày hôm nay tao không quên! ! Bọn mày nhớ kỹ cho tao!
Tiêu diệt những con đĩa núi này, Kim Lang Kỵ tiếp tục đi thẳng về phía trước, nhưng mà bọn họ sĩ khí sa sút. Dù sao còn chưa chinh thức đánh với địch nhân. Bọn họ đã tổn thất bôn trăm người, còn có năm mươi người bị thương. Tương đương với một phần mười binh lực đã mất đi, sĩ khí bọn họ cao được mới là chuyện lạ.
A Bố Địch Thác Mã nhìn qua chiến sĩ Kim Lang Kỵ mở miệng nói:
- Lúc này đây mọi người vất vả, chỉ cần hoàn thành nhiệm vụ lần này, tôi ẽ báo bệ hạ mở Hồng lâu. Cho mọi người vui vẻ mười ngày.
- Cái gì? Hồng lâu! ! ! Thực sao?
- Quá tốt! ! Nhiệm vụ lần này tôi phải dôc sức liều mạng mới được.
"..."
Nghe được A Bố Địch Thác Mã nói như vậy thì đám chiến sĩ Kim Lang Kỵ thoáng cái hưng phấn lên.
Hồng lâu chính là một cơ cấu của Đột Quyết đế quốc, ở bên trong co rất nhiều tiểu mỹ nhân. Các nàng trước tận thế là thiên kiêu chi nữ, một đám khí chất xinh đẹp xuất chúng. Hồng lâu chỉ mở cửa cho các tướng quân lập công, ở bên trong sẽ được hưởng thụ cực hạn của nhân gian.
Những tên chiên sĩ Kim Lang Kỵ nghe được mở Hồng lâu cho bọn họ hưởng thụ, bọn họ giống như mau gà hăng tiết lên. Chỗ đó chỉ có tướng quân mới được phép tiến vào. Bọn họ muốn đi vào hưởng thụ thật nhiều.
Những chiến sĩ Kim Lang Kỵ hưng phấn tiếp tục đi thẳng về phía trước, sau đó dễ dàng đánh bại hơn trăm con vượn biến dị.
Chung quanh có vô sô cây cối vờn quanh, một binh doanh chiếm diện tích mây trăm héc ta hiện ra trước mặt.
Sắc mặt A Bố Địch Thác Mã mừng như điên nhìn qua đám xe tăng xếp thành hàng dài trên sân của binh doanh:
- Xe tăng! ! Phát tài!
Trong thảo nguyên bình thường một cỗ xe tăng có thể phá hủy căn cứ hơn ngàn người.
Trong binh doanh A Bố Địch Thác Mã nhìn thấy có tám chiếc xe tăng, bên trong có được nhiều trang bị quân sự nhiều hơn nữa.
- Xông vào! Xông vào cùng tôi nào!
A Bố Địch Thác Mã hét lớn một tiếng sau đó giơ đao xông thẳng vào trong binh doanh.
Một sư đoàn có nhiều nhất một vạn người, dùng thực lực của A Bố Địch Thác Mã đủ sức giết một vạn tang thi bên trong, như vào chỗ không người.
Hơn hai ngàn Kim Lang Kỵ cũng nhảy vào trong binh doanh to lớn này.
A Bố Địch Thác Mã vừa xông vào thì trong quân doanh to lớn này không có bóng tang thi nào cả, chỉ thấy trong binh doanh khắp nơi đều là cây mây to lớn. Ở trên cây mây mọc ta từng đóa hoa đỏ thẫm như máu.
A Bố Địch Thác Mã nhìn thấy hào khí trong quân doanh quỷ dị, đột nhiên một cổ cảm giác nguy hiểm dâng lên trong lòng. Hắn lập tức kêu to một tiếng.
- Rút lui! Rút khỏi đây!
Dưới lệnh của A Bố Địch Thác Mã thì hai ngàn Kim Lang Kỵ bắt đầu xông thẳng ra bên ngoài.
Đúng lúc này đóa hoa xinh đẹp trên cây mây đột nhiên chuyển động, đóa hoa cực lơn giống như có sinh mạng lao qua bên này, lộ ra cái động sâu tối tăm và răng lỏm chỏm.
Đòa hoa cực lớn giông như quỷ mị lao thẳng vào đầu của một tên Kim Lang Kỵ, sau đó dùng lực khép đóa hoa lại, đầu lâu của Kim Lang Kỵ này bị cắn đứt, biến thành thi thể không đầu té xuống mặt đất.
Những thi thể không đầu của Kim Lang Kỵ lại bị đóa hoa cắn nuốt, dây leo của chúng cuốn lấy thi thể không đầu sau đó hút chất dinh dưỡng trong thi thể.
Vừa thây bốn trăm Kim Lang Kỵ bị đóa hoa khủng bố này cắn đứt đầu lâu, biến thành chất dinh dưỡng cho đóa hoa khủng khiếp này.
- Súc sinh đáng chết!
Ánh đao trong tay A Bố Địch Thác Mã chém lên dây leo thì nghe được âm thanh kim loại, hắn cầm bảo vật tứ cấp nhưng không cách nào chém được dây leo này.
- Cổ Tiên Lệ! Đốt thực vật quỷ dị này đi!
A Bố Địch Thác Mã nhìn qua đóa hoa biến dị này chuẩn bị công kich thì hét toán lên.
Hàn quang trong mắt Cổ Tiên Lệ bắn ra ngoài và lui ra sau vài bước, ngón tay thon dài vung lên, một cổ hỏa diễm phong bạo quét ngang qua đóa hóa này.
Hỏa diễm cực nóng bám lên người của đóa hoa kia, dây leo của nó cũng bị đốt cháy, đồng thời phát ra âm thanh đùng đùng không dứt bên tai.
Dây leo trong binh doanh cảm thấy Cổ Tiên Lệ co uy hiếp tới chúng, trong chớp mắt những dây leo chung quanh bỏ qua những người khác, hóa thành từng cây roi đập qua phia Cổ Tiên Lệ.
Mấy trăm dây mây đập qua người của Cổ Tiên Lệ, nhìn thấy một màn này thì trong mắt của Cổ Tiên Lệ tràn ngập tuyệt vọng, nàng có thể thao túng hỏa diễm cực kỳ cường đại, nhưng mà sức chiến đấu của bản thân không mạnh, mấy trăm cây mây có thể đánh nàng thành bánh thịt.
- Cổ Tiên Lệ!
A Bố Địch Thác Mã rốt cuộc vận dụng đòn sát thủ đánh đứt dây leo, sắc mặt của hắn vô cùng tái nhợt, hai răng nanh thon dài từ trong miệng của hắn mọc ra ngoài. Thân hình hắn lóe lên, phát sau mà đến trước, tốc độ của hắn vượt qua cây mây, trong chớp mắt đã xuất hiện bên người của Cổ Tiên Lệ và ôm Cổ Tiên Lệ phóng ra bên ngoài.
A Bố Địch Thác Mã che dấu đòn sát thủ chính là biến thân Hấp Huyết Quỷ câp hai. Biến thân Hấp Huyết Quỷ có thể giúp hắn tăng tốc độ trên phạm vi lớn, lúc này tốc độ của hắn hiện giờ vượt qua ba mươi bốn lần người bình thường, cực kỳ tiếp cận vận tốc âm thanh. Tốc độ của hắn còn nhanh hơn Nhạc Trọng sử dụng ảnh bộ mấy lần.
Tốc độ của mây trăm cây mây cũng không chậm, A Bố Địch Thác Mã mặc dù không ngừng tránh né, vẫn hung hăng đập lên người của hăn, thoáng cai co hai mươi cây mây đánh lên người của hắn, miệng lớn phun ra một ngụm máu tươi.
A Bố Địch Thác Mã không dám có chút dừng lại mà lập tức vượt qua phạm vi bao phủ của đám cây mây bên kia.
Còn sót lại một ngàn tên Kim Lang Kỵ cũng chật vật chạy ra ngoài quân doanh, nhưng mà bọn họ vừa mới đào thoát ra khỏi binh doanh, vô số viên đạn giống như mưa bắn lên người của bọn họ, xé thân thể của bọn họ thành nhiều mảnh.
Hai ngàn tên chiến sĩ Mãn Châu đế quốc cùng thảo nguyên đế quốc liên quân đang triển khai trận thế và nấp sau công sự điên cuồng công kích những tên Kim Lang Kỵ.
Ngao Đấu nhìn qua đại quân Mãn Châu quốc và lạnh lùng nói:
- A Bố Địch Thác Mã, thập phần cảm tạ bọn ngươi làm bia đỡ đợn cho bọn tao, nhờ vậy mà bọn tao biết rõ ràng bên trong có cai gì. Hiện tại bọn vô dụng tụi mày chết đi!
Đột Quyết đế quốc tâm ngoan thủ lạt, giết qua không ít người Mãn, đồng thời cũng tiêu diệt không ít tinh nhuệ của Mãn Châu đế quốc, bởi vậy Ngao Đấu tràn ngập căm hận với A Bố Địch Thác Mã.
A Bố Địch Thác Mã nhìn qua một ngàn Kim Lang Kỵ ngã xuông trong vũng máu thì quát lên:
- Ngao Đấu, mày là súc sinh, không ngờ liên thủ với người Mông Cổ! ! Mày nhất định chết không yên lành! ! Thù ngày hôm nay tao không quên! ! Bọn mày nhớ kỹ cho tao!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.