Chương 715: Đường sắt. (2)
Tư Sản Bạo Tăng
30/12/2014
Người tiến hóa là cái gì? Đây chính là sủng nhi của ông trời, cường giả cao cao tại thượng. Một khi trở thành người tiến hóa, chỉ cần không phải quá phế vật, thuộc tính tiến hóa không quá rác rưởi, cường giả đồng cấp ít khi chiến bại. Hơn nữa quá trình tiến hóa còn lĩnh ngộ một kỹ năng, đồng thời thân thể đạt được cường hóa trên phạm vi lớn. Tất cả mọi người muốn trở thành người tiến hóa, muốn trở thành sủng nhi của ông trời.
Dưới trọng thưởng như vậy, từng đám tiểu đội điên cuồng săn giết đám tang thi ở chung quanh ba thành thị, hơn nữa đem thi thể tang thi, thi thể biến dị thú tinh hạch không ngừng chuyển vào trong tay của Nhạc Trọng.
Nhạc Trọng phát hành tiền tệ mới và thành lập địa vị tín dụng của nó được cư dân ba thành thị trọng dụng. Quân binh và nhân viên chính phủ không còn được trả lương bằng vật phẩm nữa, mà là cấp cho loại tiền tệ này.
Chính phủ bên phía Quảng Tây lúc ban đầu dùng cách nguyên thủy dùng vật đổi vật chuyển qua dùng tiền. Trên thực tế sở dĩ người dân bài xích tiền tệ đó là bởi vì tín dụng của chính phủ không đủ.
Nếu như trước đó Nhạc Trọng phát hành tiền, tuyệt đối không có quá nhiều người nhận đồng, tiền của hắn chẳng khác gì giấy chùi đít. Hiện tại hắn đánh chiếm ba thành thị, đạt được đại lượng vật tư, danh vọng tăng lên đỉnh phong, đồng thời còn có tÂu Minh tiến hóa dịch số hai, Âu Minh tiến hóa dịch số ba, thịt biến dị thú cấp ba cung ứng không đoạn thì đó chính là ngoại tệ mạnh mẽ, những người sống sót cũng tán đồng tiền tệ của hắn phát hành.
Đồng thời còn có một nguyên nhân, so sánh với dùng vật đổi vật thì người bình thường quen sử dụng dùng tiền mua sắm các loại đồ vật nhiều hơn. Lấy vật đổi vật bất đắc dĩ mới làm như vậy. Dù sao tiền của trước tận thế chẳng khác gì giấy chùi đít, ai hoàn nguyện đi cầm lấy giấy lộn trao đổi.
Phát hành tiền, trật tự thành lập ổn định, Quảng Tây bên này bắt đầu khôi phục kinh tế, bắt đầu nhanh chóng khôi phục sinh cơ. Thế cục cũng dần ổn định lại. Mỗi người đều không hề tuyệt vọng, trong mắt đều tràn ngập hy vọng tương lai.
Nhạc Trọng ngây ngốc ở Quảng Tây một thời gian ngắn, nhìn thấy cục diện hoàn toàn ổn định thì hắn lập tức mang theo binh xuất phát tới thành phố Lũng Hãi bên kia.
Trên đường sắt, một chiếc xe lửa chạy nhanh trên đường ray, một người nhìn ra ngoài.
Ở khoan đầu tàu chính là Nhạc Trọng, Kỷ Thanh Vũ, Diêu Diêu đang ngồi với nhau.
Diêu Diêu cầm lấy một trò chơi. Kỷ Thanh Vũ cầm một quyển sách chậm rãi đọc.
Trên đường ray có đủ loại nguy hiểm không biết trước, xe lửa chỉ có thể chạy mỗi tiếng hai mươi cây số mà thôi. Không cẩn thận sẽ gặp nguy hiểm đường ray bị lệch. Trừ chuyện đó ra trên đường ray còn có biến dị thú, tang thi cao cấp đang tồn tại, lúc này Nhạc Trọng sử dụng đường sắt cũng là một lần thám hiểm. Thăm dò xem đường ray xe lửa đi tới các nơi có nguy hiểm hay không.
Nhạc Trọng nhìn qua Kỷ Thanh Vũ có khí chất nho nhã xuất trần thì trong lòng thầm nghĩ.
- Sớm biết như vậy mang theo Vũ Hân tới thật tốt.
Vì cam đoan an toàn, xe lửa dùng tốc độ hai mươi cây số giờ chạy đi, Nhạc Trọng là người hiếu động thì tốc độ này quá tra tấn người. Trên xe lửa không có hoạt động giải trí gì cả, hắn lại hối hận không mang Tân Giai Nhu, Trữ Vũ Hân đi theo.
Tuy Kỷ Thanh Vũ thập phần xinh đẹp động lòng người nhưng mà giữa nàng và hắn có bình chướng không đẩy ra được, Nhạc Trọng cũng chỉ có thể nhìn qua thiếu nữ khí chất nho nhã xuất trần lại xinh đẹp này mà than thở không thôi.
Do dự một chút, Nhạc Trọng vẫn chủ động mở miệng tìm kiếm chủ đề:
- Cô đang đọc sách gì?
Khóe miệng nhỏ của Kỷ Thanh Vũ nhếch lên, nói:
- Quỳnh dao Bạch Cách Cách.
Nhạc Trọng có chút lập lòe kiên trì tiếp tục đến gần nói:
- Bạch Cách Cách? Là một bản tiểu thuyết sao?
Trên thực tế Nhạc Trọng căn bản không co xem qua tiểu thuyết Bạch Cách Cách. So với xem tiểu thuyết ngôn tình hắn càng thêm nguyện ý chém giết tang thi, biến dị thú.
Kỷ Thanh Vũ nhìn qua Nhạc Trọng tự nhiên cười nói, lập tức đưa tay ra khỏi tên của quyển sách, cười nói:
- Nói giỡn với anh thôi, là lý luận chiên tranh!
Nhạc Trọng lúc này mới có chút buông lỏng một hơi, lý luận chiến tranh hắn cũng xem qua một ít, bởi như vậy hắn còn có thể tìm ra một ít chủ đề nói chuyện với Kỷ Thanh Vũ. Nếu như bàn luận Bạch Cách Cách là tiểu thuyết ngôn tình thì hắn không nói được cái gì cả.
Đột nhiên lúc này thân xe chấn động, truyền ra âm thanh vô cùng chói tai, chiếc xe lửa dừng lại.
Nhạc Trọng hai mắt ngưng tụ và thân hình phóng ra ngoài xe lửa.
Kỷ Thanh Vũ, Diêu Diêu cũng đi ra, giống như hai mũi tên theo sau lưng Nhạc Trọng.
- Phát sinh chuyện gì?
Nhạc Trọng trước tiên đi lên đầu tàu và hỏi.
- Thủ lĩnh! Phía trước có quái vật!
Lái xe lửa nhìn qua Nhạc Trọng nói ra.
Chỉ thấy cách đường ray phía trước hơn hai trăm mét có một con vượn cấp hai cao bốn mét lao qua phía này.
Còn có lợn rừng biến dị, trâu biến dị cỡ lớn đang đuổi theo con vượn biến dị cấp hai này.
Thời điểm đám biến dị thú này công kích, đường ray dươi chân của chúng vặn vẹo, hiển nhiên không cách nào chèo chống xe lửa thông qua được.
Nhạc Trọng nhìn qua đường ray bị đám biến dị thú làm vặn vẹo, nói:
- Quả là thế! Muốn sử dụng đường ray làm lợi khí phải đem khu vực chung quanh đường ray thanh lý an toàn mơi được. Nếu không căn bản không có biện pháp sử dụng đường sắt.
Vận chuyển đường sắt rất tiện dụng. Nhưng mà chỉ cần phá hư đường sắt, đường sắt cũng bị gián đoạn. Muốn lợi dụng đường sắt nhất định phải thủ hộ đường sắt được an toàn. Nhạc Trọng cũng chỉ có thể cam đoan đường sắt trong khu vực hắn khống chế an toàn mà thôi.
- Xuống xe, tiêu diệt chúng!
Nhạc Trọng nhìn đám biến dị thú cấp hai và ra lệnh.
Dưới mệnh lệnh của Nhạc Trọng thì đám chiến sĩ đặc chiến doanh trên xe lửa lao ra ngoài, lập tức tấn công vào đám biến dị thú cấp hai đang lao tới này.
Toàn bộ đặc chiến doanh lúc này đã hoàn toàn là người tiến hóa, mỗi người đều có đẳng cấp cường hóa trên 40, thực lực vô cùng cường hoành.
Một tên chiến sĩ trong tay ánh sáng xanh chớp động, sau đó dụng lực vung lên, một đại phong nhận lăng không hiện ra chém vào đám biến dị thú, oanh vào đầu của con vượn biến dị cấp hai, trực tiếp chém bay đầu của con vượn, máu tươi văng khắp nơi.
Một gã chiến sĩ cầm một cây cung đồng lớn trong tay, hào quang trong tay chớp động, từng cốt tiễn bắn vào trong thú đàn, một mũi tên trực tiếp tiêu diệt một con thú.
Một gã chiến sĩ cầm trong tay một cây Lang Nha bổng to lớn hung tàn, hắn nhảy vào trong đám biến dị thú kia, huy động Lang Nha bổng cực lớn trong tay tàn khốc đập nát đầu của đám biến dị thú.
Kỷ Thanh Vũ nhìn thấy ở xa xa có gió lốc cuốn tới, mục tiêu của bọn họ là đám vượn biến dị.
Lúc này đây công tới cấp hai dữ dằn vượn tổng cộng có mười đầu, đối với Kỷ Thanh Vũ, Diêu Diêu cao như vậy cấp cường hóa người mà nói. Cũng chỉ có những này cấp hai biến dị thú có thể đề cao các nàng cường hóa đẳng cấp.
Dưới trọng thưởng như vậy, từng đám tiểu đội điên cuồng săn giết đám tang thi ở chung quanh ba thành thị, hơn nữa đem thi thể tang thi, thi thể biến dị thú tinh hạch không ngừng chuyển vào trong tay của Nhạc Trọng.
Nhạc Trọng phát hành tiền tệ mới và thành lập địa vị tín dụng của nó được cư dân ba thành thị trọng dụng. Quân binh và nhân viên chính phủ không còn được trả lương bằng vật phẩm nữa, mà là cấp cho loại tiền tệ này.
Chính phủ bên phía Quảng Tây lúc ban đầu dùng cách nguyên thủy dùng vật đổi vật chuyển qua dùng tiền. Trên thực tế sở dĩ người dân bài xích tiền tệ đó là bởi vì tín dụng của chính phủ không đủ.
Nếu như trước đó Nhạc Trọng phát hành tiền, tuyệt đối không có quá nhiều người nhận đồng, tiền của hắn chẳng khác gì giấy chùi đít. Hiện tại hắn đánh chiếm ba thành thị, đạt được đại lượng vật tư, danh vọng tăng lên đỉnh phong, đồng thời còn có tÂu Minh tiến hóa dịch số hai, Âu Minh tiến hóa dịch số ba, thịt biến dị thú cấp ba cung ứng không đoạn thì đó chính là ngoại tệ mạnh mẽ, những người sống sót cũng tán đồng tiền tệ của hắn phát hành.
Đồng thời còn có một nguyên nhân, so sánh với dùng vật đổi vật thì người bình thường quen sử dụng dùng tiền mua sắm các loại đồ vật nhiều hơn. Lấy vật đổi vật bất đắc dĩ mới làm như vậy. Dù sao tiền của trước tận thế chẳng khác gì giấy chùi đít, ai hoàn nguyện đi cầm lấy giấy lộn trao đổi.
Phát hành tiền, trật tự thành lập ổn định, Quảng Tây bên này bắt đầu khôi phục kinh tế, bắt đầu nhanh chóng khôi phục sinh cơ. Thế cục cũng dần ổn định lại. Mỗi người đều không hề tuyệt vọng, trong mắt đều tràn ngập hy vọng tương lai.
Nhạc Trọng ngây ngốc ở Quảng Tây một thời gian ngắn, nhìn thấy cục diện hoàn toàn ổn định thì hắn lập tức mang theo binh xuất phát tới thành phố Lũng Hãi bên kia.
Trên đường sắt, một chiếc xe lửa chạy nhanh trên đường ray, một người nhìn ra ngoài.
Ở khoan đầu tàu chính là Nhạc Trọng, Kỷ Thanh Vũ, Diêu Diêu đang ngồi với nhau.
Diêu Diêu cầm lấy một trò chơi. Kỷ Thanh Vũ cầm một quyển sách chậm rãi đọc.
Trên đường ray có đủ loại nguy hiểm không biết trước, xe lửa chỉ có thể chạy mỗi tiếng hai mươi cây số mà thôi. Không cẩn thận sẽ gặp nguy hiểm đường ray bị lệch. Trừ chuyện đó ra trên đường ray còn có biến dị thú, tang thi cao cấp đang tồn tại, lúc này Nhạc Trọng sử dụng đường sắt cũng là một lần thám hiểm. Thăm dò xem đường ray xe lửa đi tới các nơi có nguy hiểm hay không.
Nhạc Trọng nhìn qua Kỷ Thanh Vũ có khí chất nho nhã xuất trần thì trong lòng thầm nghĩ.
- Sớm biết như vậy mang theo Vũ Hân tới thật tốt.
Vì cam đoan an toàn, xe lửa dùng tốc độ hai mươi cây số giờ chạy đi, Nhạc Trọng là người hiếu động thì tốc độ này quá tra tấn người. Trên xe lửa không có hoạt động giải trí gì cả, hắn lại hối hận không mang Tân Giai Nhu, Trữ Vũ Hân đi theo.
Tuy Kỷ Thanh Vũ thập phần xinh đẹp động lòng người nhưng mà giữa nàng và hắn có bình chướng không đẩy ra được, Nhạc Trọng cũng chỉ có thể nhìn qua thiếu nữ khí chất nho nhã xuất trần lại xinh đẹp này mà than thở không thôi.
Do dự một chút, Nhạc Trọng vẫn chủ động mở miệng tìm kiếm chủ đề:
- Cô đang đọc sách gì?
Khóe miệng nhỏ của Kỷ Thanh Vũ nhếch lên, nói:
- Quỳnh dao Bạch Cách Cách.
Nhạc Trọng có chút lập lòe kiên trì tiếp tục đến gần nói:
- Bạch Cách Cách? Là một bản tiểu thuyết sao?
Trên thực tế Nhạc Trọng căn bản không co xem qua tiểu thuyết Bạch Cách Cách. So với xem tiểu thuyết ngôn tình hắn càng thêm nguyện ý chém giết tang thi, biến dị thú.
Kỷ Thanh Vũ nhìn qua Nhạc Trọng tự nhiên cười nói, lập tức đưa tay ra khỏi tên của quyển sách, cười nói:
- Nói giỡn với anh thôi, là lý luận chiên tranh!
Nhạc Trọng lúc này mới có chút buông lỏng một hơi, lý luận chiến tranh hắn cũng xem qua một ít, bởi như vậy hắn còn có thể tìm ra một ít chủ đề nói chuyện với Kỷ Thanh Vũ. Nếu như bàn luận Bạch Cách Cách là tiểu thuyết ngôn tình thì hắn không nói được cái gì cả.
Đột nhiên lúc này thân xe chấn động, truyền ra âm thanh vô cùng chói tai, chiếc xe lửa dừng lại.
Nhạc Trọng hai mắt ngưng tụ và thân hình phóng ra ngoài xe lửa.
Kỷ Thanh Vũ, Diêu Diêu cũng đi ra, giống như hai mũi tên theo sau lưng Nhạc Trọng.
- Phát sinh chuyện gì?
Nhạc Trọng trước tiên đi lên đầu tàu và hỏi.
- Thủ lĩnh! Phía trước có quái vật!
Lái xe lửa nhìn qua Nhạc Trọng nói ra.
Chỉ thấy cách đường ray phía trước hơn hai trăm mét có một con vượn cấp hai cao bốn mét lao qua phía này.
Còn có lợn rừng biến dị, trâu biến dị cỡ lớn đang đuổi theo con vượn biến dị cấp hai này.
Thời điểm đám biến dị thú này công kích, đường ray dươi chân của chúng vặn vẹo, hiển nhiên không cách nào chèo chống xe lửa thông qua được.
Nhạc Trọng nhìn qua đường ray bị đám biến dị thú làm vặn vẹo, nói:
- Quả là thế! Muốn sử dụng đường ray làm lợi khí phải đem khu vực chung quanh đường ray thanh lý an toàn mơi được. Nếu không căn bản không có biện pháp sử dụng đường sắt.
Vận chuyển đường sắt rất tiện dụng. Nhưng mà chỉ cần phá hư đường sắt, đường sắt cũng bị gián đoạn. Muốn lợi dụng đường sắt nhất định phải thủ hộ đường sắt được an toàn. Nhạc Trọng cũng chỉ có thể cam đoan đường sắt trong khu vực hắn khống chế an toàn mà thôi.
- Xuống xe, tiêu diệt chúng!
Nhạc Trọng nhìn đám biến dị thú cấp hai và ra lệnh.
Dưới mệnh lệnh của Nhạc Trọng thì đám chiến sĩ đặc chiến doanh trên xe lửa lao ra ngoài, lập tức tấn công vào đám biến dị thú cấp hai đang lao tới này.
Toàn bộ đặc chiến doanh lúc này đã hoàn toàn là người tiến hóa, mỗi người đều có đẳng cấp cường hóa trên 40, thực lực vô cùng cường hoành.
Một tên chiến sĩ trong tay ánh sáng xanh chớp động, sau đó dụng lực vung lên, một đại phong nhận lăng không hiện ra chém vào đám biến dị thú, oanh vào đầu của con vượn biến dị cấp hai, trực tiếp chém bay đầu của con vượn, máu tươi văng khắp nơi.
Một gã chiến sĩ cầm một cây cung đồng lớn trong tay, hào quang trong tay chớp động, từng cốt tiễn bắn vào trong thú đàn, một mũi tên trực tiếp tiêu diệt một con thú.
Một gã chiến sĩ cầm trong tay một cây Lang Nha bổng to lớn hung tàn, hắn nhảy vào trong đám biến dị thú kia, huy động Lang Nha bổng cực lớn trong tay tàn khốc đập nát đầu của đám biến dị thú.
Kỷ Thanh Vũ nhìn thấy ở xa xa có gió lốc cuốn tới, mục tiêu của bọn họ là đám vượn biến dị.
Lúc này đây công tới cấp hai dữ dằn vượn tổng cộng có mười đầu, đối với Kỷ Thanh Vũ, Diêu Diêu cao như vậy cấp cường hóa người mà nói. Cũng chỉ có những này cấp hai biến dị thú có thể đề cao các nàng cường hóa đẳng cấp.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.