Chương 1803: Hoàng kim bảo giáp!
Tư Sản Bạo Tăng
09/02/2015
Nhìn thấy Nhạc Trọng thi triển Vũ Trụ Chỉ đem một chiêu của U Hồn Khô Lâu cửu giai ngăn chặn, trong mắt Tiễn Trường Thanh hiện lên vẻ kinh hãi:
- Ngăn được! Hắn lại có thể ngăn được một kích toàn lực của cửu giai cường giả. Thật sự là khó tin, hắn lại có thể ngăn trở được một kích của cường giả cửu giai? Đây là người sao? Làm sao có loại quái vật như vậy?
Hải Nhân nhìn Nhạc Trọng, trong mắt không nhịn được hiện lên vẻ ghen ghét:
- Thật lợi hại, thật đáng chết! Chênh lệch giữa người với người vì sao lại lớn đến như thế?
Những thánh tử còn lại đều lộ ra ánh mắt kinh hãi. Bọn họ cũng là những tuấn ngạn kiến thức rộng rãi, tự nhiên hiểu được có thể ngăn cản được một kích của cường giả cửu giai là người cường đại đến thế nào.
Nhạc Trọng tuy đánh xuyên một chưởng của U Hồn Khô Lâu cửu giai, nhưng hắn phải cố nén đau đớn khi bị cắn trả. Hắn nhanh chóng chộp lấy năm nhân loại cường giả còn lại, xuyên qua huyệt động vừa đánh thủng kia trực tiếp bay vào trong thần điện.
U Hồn Khô Lâu cửu giai nhìn vực sâu vô tận trên tay phải bị đánh thủng, ánh mắt tràn ngập lệ khí cùng tử khí rơi vào trên người Nhạc Trọng đứng ngay lối vào thần điện.
Trong mắt nó chợt lóe lên vẻ sáng ngời kỳ dị, hung hăng một trảo chộp tới.
- Cái gì? Chẳng lẽ U Hồn Khô Lâu cửu giai không bị thần điện uy hiếp sao?
Một ý niệm khủng bố hiện lên trong đầu mọi người, sắc mặt nhóm cường giả biến thành trắng bệch, điên cuồng phóng nhanh vào trong thần điện.
Nếu U Hồn Khô Lâu cửu giai không sợ thần điện uy hiếp, tuyệt đối có thể giết sạch mọi người không lưu một kẻ nào.
Móng vuốt của U Hồn Khô Lâu cửu giai vừa tiến vào cách thần điện chừng mười thước, lập tức hỏng mất, hóa thành mảnh vụn rơi rụng xuống đất.
U Hồn Khô Lâu cửu giai lập tức thu hồi móng vuốt, nhưng những ngón tay phải của nó đã bị biến mất đến tận lưng xương bàn tay.
Nhạc Trọng đứng sau cùng quan sát U Hồn Khô Lâu cửu giai, chứng kiến tay phải của nó bị biến mất ánh mắt sáng lên, nhắc nhở:
- Mọi người không cần hốt hoảng, nó không thể tiến vào tòa thần điện này!
- Ah!!! Cứu mạng!!!
Đúng lúc này, trên vách tường thần điện chợt vỡ ra, một dây leo đầy gai nhọn từ bên trong bắn tới bắt lấy một thánh tử dùng lực vặn xoắn đem người kia xoắn thành khối vỡ.
Hải Nhân nổi giận gầm lên một tiếng, rút đại kiếm trên lưng nhanh như một đầu sư tử phẫn nộ vọt tới bên cạnh dây leo đầy gai kia, trường kiếm vung cao, ngàn đạo kiếm khí trực tiếp chém ra đem dây leo thật lớn kia chém thành nát vụn:
- Súc sinh chết tiệt, đi chết đi!
Sắc mặt Tiễn Trường Thanh xanh mét đi tới trước dây leo quan sát một thoáng trầm giọng nói:
- Đây là cạm bẫy thực vật đặc hữu của ma tộc
- Huyết Phệ Đằng, một khi chạm phải cạm bẫy cho dù là cường giả bát giai cũng sẽ bị Huyết Phệ Đằng cắn nuốt. Mọi người phải cẩn thận, nơi này có rất nhiều cạm bẫy Huyết Phệ Đằng, hẳn là đám ma tộc kia bày ra, muốn làm chậm tốc độ của chúng ta!
Trong Thiên Thần đại thế giới, có vô số vật phẩm thần kỳ, thật nhiều vật phẩm ngay cả cường giả bát giai cũng có thể bị cắn nuốt tiêu diệt. Chỉ khi nào thăng cấp trở thành cường giả cửu giai mới xem như có năng lực xem thường đại bộ phận vật phẩm thần kỳ như thế.
An Ny lạnh băng tiến lên phía trước nói:
- Ta tới thanh tẩy toàn bộ những cạm bẫy này đi. Năng lực của ta dễ dàng phá hỏng toàn bộ cạm bẫy!
Dứt lời nàng vung tay lên, vô số sợi tơ giống như có thêm ánh mắt hướng bốn phương tám hướng thần điện thổi quét, sợi tơ cuốn lấy, những cạm bẫy bí ẩn giấu trong thần điện lập tức tan rã.
An Ny thu hồi sợi tơ lãnh đạm nói:
- Tốt lắm, ta đã hủy diệt toàn bộ cạm bẫy đám ma tộc tạo ra, nhưng trong thần điện còn cạm bẫy nào khác hay không thì ta cũng không rõ ràng!
Tiễn Trường Thanh gật đầu nói:
- Chúng ta đi!
Đoàn người hướng bên trong thần điện bước vào.
Bên trong thần điện rực rỡ xa hoa, khắp nơi điêu khắc những hoa văn thật tinh mỹ khiến người lâm vào chấn động.
Nhưng những hoa văn kia mang lực lượng ba động của cường giả Chân Thần, mọi người không dám tiến đến gần vách tường thần điện. Nếu chạm trúng cấm chế, bọn họ chỉ còn con đường chết.
Đoàn người nhanh chóng đi tới, xuyên qua thật nhiều hành lang trùng điệp xuất hiện trên một quảng trường cực lớn trong thần điện.
Giữa quảng trường có một tế đàn hình tròn thật lớn mang theo khí tức thần thánh cổ xưa, chung quanh tế đàn điêu khắc vô số phù văn thật huyền ảo.
Ở trung ương tế đàn đặt một bộ khải giáp hoàng kim cao tới hai thước, tản ra uy áp khủng bố.
Tiễn Trường Thanh nhìn thấy bộ hoàng kim khải giáp trên tế đàn, trái tim chợt nhảy mạnh thình thịch, trong mắt tràn ngập vẻ nóng rực lẫn khát vọng:
- Đó là chiến đấu khải giáp cấp hoàng kim! Trời ạ, nơi này lại có được bảo vật như vậy! Có nó, ta thậm chí có thể cùng cường giả cửu giai đối chiến!
Hải Nhân nhìn bộ hoàng kim khải giáp trên tế đàn trong lòng rung mạnh, trong mắt hiện lên vẻ tham lam:
- Chiến đấu khải giáp cấp hoàng kim! Nếu ta lấy được nó, ta có thể trở thành cường giả cấp thánh chủ!
Những thánh tử còn lại nhìn thấy bộ khải giáp đều dao động tâm thần, nảy sinh lòng tham.
- Đó là của ta!
Ba thánh tử không dằn nén được lòng tham của mình, dẫn đầu lao tới tế đàn.
Nhìn thấy có người hành động, những thánh nữ thánh tử còn lại đều không còn tự chủ lập tức phi thân lao tới.
Chỉ có một bộ hoàng kim khải giáp, đương nhiên người tới trước là được. Bất kỳ là ai lấy được đều sẽ trở thành người mạnh nhất nơi này.
Kể cả Tiễn Trường Thanh lẫn Hải Nhân đều không nhịn được chớp động thân hình hóa thành lưu quang lao tới.
Trong nhóm nhân tộc chỉ còn lại Nhạc Trọng mang theo vẻ mặt cảnh giác cùng An Ny đứng bên cạnh không có bất kỳ hành động nào.
Trong đôi mắt đẹp của An Ny hiện lên tia sáng kỳ dị, thoáng lo lắng hỏi:
- Nhạc Trọng, sao anh không đi qua? Nếu anh lấy được bộ khải giáp kia, anh có thể trở thành cường giả cấp thánh chủ. Trở thành một trong những đầu sỏ của Thần Thánh Thiên Đường!
Cảm giác của Nhạc Trọng như nước thủy triều hướng chung quanh khuếch tán, lại cảnh giác nói:
- Chuyện này không đơn giản như vậy, ba ma tộc cùng thực nhân tộc tới sớm hơn chúng ta, nếu khải giáp có thể dễ dàng lấy được đã sớm bị chúng nó cầm đi, đây đoán chừng là một cái bẫy!
- Tên này thật cảnh giác, nhưng dù ngươi cảnh giác cũng vô dụng. Quỷ Thôn, động thủ!
Nương theo sau một tiếng cười khẽ, ba đạo hắc sắc quang mang nháy mắt từ trong hư không bay ra, ba gã ma tộc liền tập trung phát động công kích một nhân loại cường giả.
Ba gã ma tộc nửa bước cửu giai toàn lực đánh lén chỉ trong tích tắc đã có một thánh tử bị đào ra trái tim, một thánh tử khác bị chém thành hai nửa, còn có một người bị oanh nổ đầu.
Năm thực nhân tộc ẩn núp một bên cũng đột ngột phát động đánh lén những cao thủ nhân tộc khác, chỉ trong khoảnh khắc đã xé rách năm cao thủ nhân loại, không ngừng đem thi thể bọn họ cắn nuốt.
Chỉ trong chớp mắt đã có tám cao thủ nhân loại bị giết chết.
- Ngăn được! Hắn lại có thể ngăn được một kích toàn lực của cửu giai cường giả. Thật sự là khó tin, hắn lại có thể ngăn trở được một kích của cường giả cửu giai? Đây là người sao? Làm sao có loại quái vật như vậy?
Hải Nhân nhìn Nhạc Trọng, trong mắt không nhịn được hiện lên vẻ ghen ghét:
- Thật lợi hại, thật đáng chết! Chênh lệch giữa người với người vì sao lại lớn đến như thế?
Những thánh tử còn lại đều lộ ra ánh mắt kinh hãi. Bọn họ cũng là những tuấn ngạn kiến thức rộng rãi, tự nhiên hiểu được có thể ngăn cản được một kích của cường giả cửu giai là người cường đại đến thế nào.
Nhạc Trọng tuy đánh xuyên một chưởng của U Hồn Khô Lâu cửu giai, nhưng hắn phải cố nén đau đớn khi bị cắn trả. Hắn nhanh chóng chộp lấy năm nhân loại cường giả còn lại, xuyên qua huyệt động vừa đánh thủng kia trực tiếp bay vào trong thần điện.
U Hồn Khô Lâu cửu giai nhìn vực sâu vô tận trên tay phải bị đánh thủng, ánh mắt tràn ngập lệ khí cùng tử khí rơi vào trên người Nhạc Trọng đứng ngay lối vào thần điện.
Trong mắt nó chợt lóe lên vẻ sáng ngời kỳ dị, hung hăng một trảo chộp tới.
- Cái gì? Chẳng lẽ U Hồn Khô Lâu cửu giai không bị thần điện uy hiếp sao?
Một ý niệm khủng bố hiện lên trong đầu mọi người, sắc mặt nhóm cường giả biến thành trắng bệch, điên cuồng phóng nhanh vào trong thần điện.
Nếu U Hồn Khô Lâu cửu giai không sợ thần điện uy hiếp, tuyệt đối có thể giết sạch mọi người không lưu một kẻ nào.
Móng vuốt của U Hồn Khô Lâu cửu giai vừa tiến vào cách thần điện chừng mười thước, lập tức hỏng mất, hóa thành mảnh vụn rơi rụng xuống đất.
U Hồn Khô Lâu cửu giai lập tức thu hồi móng vuốt, nhưng những ngón tay phải của nó đã bị biến mất đến tận lưng xương bàn tay.
Nhạc Trọng đứng sau cùng quan sát U Hồn Khô Lâu cửu giai, chứng kiến tay phải của nó bị biến mất ánh mắt sáng lên, nhắc nhở:
- Mọi người không cần hốt hoảng, nó không thể tiến vào tòa thần điện này!
- Ah!!! Cứu mạng!!!
Đúng lúc này, trên vách tường thần điện chợt vỡ ra, một dây leo đầy gai nhọn từ bên trong bắn tới bắt lấy một thánh tử dùng lực vặn xoắn đem người kia xoắn thành khối vỡ.
Hải Nhân nổi giận gầm lên một tiếng, rút đại kiếm trên lưng nhanh như một đầu sư tử phẫn nộ vọt tới bên cạnh dây leo đầy gai kia, trường kiếm vung cao, ngàn đạo kiếm khí trực tiếp chém ra đem dây leo thật lớn kia chém thành nát vụn:
- Súc sinh chết tiệt, đi chết đi!
Sắc mặt Tiễn Trường Thanh xanh mét đi tới trước dây leo quan sát một thoáng trầm giọng nói:
- Đây là cạm bẫy thực vật đặc hữu của ma tộc
- Huyết Phệ Đằng, một khi chạm phải cạm bẫy cho dù là cường giả bát giai cũng sẽ bị Huyết Phệ Đằng cắn nuốt. Mọi người phải cẩn thận, nơi này có rất nhiều cạm bẫy Huyết Phệ Đằng, hẳn là đám ma tộc kia bày ra, muốn làm chậm tốc độ của chúng ta!
Trong Thiên Thần đại thế giới, có vô số vật phẩm thần kỳ, thật nhiều vật phẩm ngay cả cường giả bát giai cũng có thể bị cắn nuốt tiêu diệt. Chỉ khi nào thăng cấp trở thành cường giả cửu giai mới xem như có năng lực xem thường đại bộ phận vật phẩm thần kỳ như thế.
An Ny lạnh băng tiến lên phía trước nói:
- Ta tới thanh tẩy toàn bộ những cạm bẫy này đi. Năng lực của ta dễ dàng phá hỏng toàn bộ cạm bẫy!
Dứt lời nàng vung tay lên, vô số sợi tơ giống như có thêm ánh mắt hướng bốn phương tám hướng thần điện thổi quét, sợi tơ cuốn lấy, những cạm bẫy bí ẩn giấu trong thần điện lập tức tan rã.
An Ny thu hồi sợi tơ lãnh đạm nói:
- Tốt lắm, ta đã hủy diệt toàn bộ cạm bẫy đám ma tộc tạo ra, nhưng trong thần điện còn cạm bẫy nào khác hay không thì ta cũng không rõ ràng!
Tiễn Trường Thanh gật đầu nói:
- Chúng ta đi!
Đoàn người hướng bên trong thần điện bước vào.
Bên trong thần điện rực rỡ xa hoa, khắp nơi điêu khắc những hoa văn thật tinh mỹ khiến người lâm vào chấn động.
Nhưng những hoa văn kia mang lực lượng ba động của cường giả Chân Thần, mọi người không dám tiến đến gần vách tường thần điện. Nếu chạm trúng cấm chế, bọn họ chỉ còn con đường chết.
Đoàn người nhanh chóng đi tới, xuyên qua thật nhiều hành lang trùng điệp xuất hiện trên một quảng trường cực lớn trong thần điện.
Giữa quảng trường có một tế đàn hình tròn thật lớn mang theo khí tức thần thánh cổ xưa, chung quanh tế đàn điêu khắc vô số phù văn thật huyền ảo.
Ở trung ương tế đàn đặt một bộ khải giáp hoàng kim cao tới hai thước, tản ra uy áp khủng bố.
Tiễn Trường Thanh nhìn thấy bộ hoàng kim khải giáp trên tế đàn, trái tim chợt nhảy mạnh thình thịch, trong mắt tràn ngập vẻ nóng rực lẫn khát vọng:
- Đó là chiến đấu khải giáp cấp hoàng kim! Trời ạ, nơi này lại có được bảo vật như vậy! Có nó, ta thậm chí có thể cùng cường giả cửu giai đối chiến!
Hải Nhân nhìn bộ hoàng kim khải giáp trên tế đàn trong lòng rung mạnh, trong mắt hiện lên vẻ tham lam:
- Chiến đấu khải giáp cấp hoàng kim! Nếu ta lấy được nó, ta có thể trở thành cường giả cấp thánh chủ!
Những thánh tử còn lại nhìn thấy bộ khải giáp đều dao động tâm thần, nảy sinh lòng tham.
- Đó là của ta!
Ba thánh tử không dằn nén được lòng tham của mình, dẫn đầu lao tới tế đàn.
Nhìn thấy có người hành động, những thánh nữ thánh tử còn lại đều không còn tự chủ lập tức phi thân lao tới.
Chỉ có một bộ hoàng kim khải giáp, đương nhiên người tới trước là được. Bất kỳ là ai lấy được đều sẽ trở thành người mạnh nhất nơi này.
Kể cả Tiễn Trường Thanh lẫn Hải Nhân đều không nhịn được chớp động thân hình hóa thành lưu quang lao tới.
Trong nhóm nhân tộc chỉ còn lại Nhạc Trọng mang theo vẻ mặt cảnh giác cùng An Ny đứng bên cạnh không có bất kỳ hành động nào.
Trong đôi mắt đẹp của An Ny hiện lên tia sáng kỳ dị, thoáng lo lắng hỏi:
- Nhạc Trọng, sao anh không đi qua? Nếu anh lấy được bộ khải giáp kia, anh có thể trở thành cường giả cấp thánh chủ. Trở thành một trong những đầu sỏ của Thần Thánh Thiên Đường!
Cảm giác của Nhạc Trọng như nước thủy triều hướng chung quanh khuếch tán, lại cảnh giác nói:
- Chuyện này không đơn giản như vậy, ba ma tộc cùng thực nhân tộc tới sớm hơn chúng ta, nếu khải giáp có thể dễ dàng lấy được đã sớm bị chúng nó cầm đi, đây đoán chừng là một cái bẫy!
- Tên này thật cảnh giác, nhưng dù ngươi cảnh giác cũng vô dụng. Quỷ Thôn, động thủ!
Nương theo sau một tiếng cười khẽ, ba đạo hắc sắc quang mang nháy mắt từ trong hư không bay ra, ba gã ma tộc liền tập trung phát động công kích một nhân loại cường giả.
Ba gã ma tộc nửa bước cửu giai toàn lực đánh lén chỉ trong tích tắc đã có một thánh tử bị đào ra trái tim, một thánh tử khác bị chém thành hai nửa, còn có một người bị oanh nổ đầu.
Năm thực nhân tộc ẩn núp một bên cũng đột ngột phát động đánh lén những cao thủ nhân tộc khác, chỉ trong khoảnh khắc đã xé rách năm cao thủ nhân loại, không ngừng đem thi thể bọn họ cắn nuốt.
Chỉ trong chớp mắt đã có tám cao thủ nhân loại bị giết chết.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.