Chương 698: Nghịch chuyển cuộc chiến.
Tư Sản Bạo Tăng
30/12/2014
Song phương đối mặt với nhau, Thượng Quan Băng Tuyết lập tức quay người nhảy qua phương xa. Nàng trải qua chiến đấu kịch liệt cho nên trạng thái cũng không tốt, nàng cũng không có mười phần nắm chắc đánh bại Nhạc Trọng.
Nhạc Trọng nhìn thấy Thượng Quan Băng Tuyết lui bước, cũng không có đuổi theo mà lập tức nhảy vào đám người của Vạn Hùng Hội.
- Giết hắn!
Một tên đại đội trưởng nhìn qua Nhạc Trọng đang lao tới bọn họ thì rống lên.
Vô số đạn như mưa bắn qua Nhạc Trọng, bạch cốt đang phóng qua phía mình.
Nhạc Trọng lúc này đã bộc phát toàn lực cho nên tốc độ như quỷ mị, người bình thường rất khó bắt được quỹ tích di động của hắn. Ở chỗ khác bạch cốt càng đao thương bất nhập, viên đạn không cách nào làm hắn bị thương mảy may. Hai người thoáng cái đột nhập vào tinh nhuệ của Vạn Hùng Hội, ánh đao chớp động, gai xương đâm loạn, từng mảng lớn máu thịt bay lên, đại lượng chiến sĩ chết dưới tay hai người này.
- Quái vật!Quái vật!Không nên giết tao! Tao không muốn chết!
- Đừng giết tôi! Đừng giết tôi!
"..."
Không tới mười phút, tinh anh của Vạn Hùng Hội đã bị Nhạc Trọng cùng bạch cốt giết hơn phân nửa quân đội, trực tiếp làm sĩ khí của đám tinh anh này sụp đổ, đại lượng chiến sĩ Vạn Hùng Hội trực tiếp tan tác chạy trốn.
Đối mặt Nhạc Trọng, bạch cốt là cường giả giết không chết, cho dù là tinh nhuệ thì sĩ khí cũng sụp đổ.
Lúc này chủ lực của Vạn Hùng Hội đang truy kích lính của Đại Trung Hoa Đồng Minh hội, Băng Tuyết cung bốn phía cũng chỉ có thể vọt qua chi viện cho bên này.
Nhạc Trọng đã giết tới đỏ mắt, ánh đao của hắn chớp động liên tục, đại lượng chiến sĩ của Vạn Hùng Hội trực tiếp bị hắn một đao chém giết, hắn và bạch cốt hai người liền đem Vạn Hùng Hội giết tới sợ. Đám chiến sĩ Vạn Hùng Hội xông qua thì bị bạch cốt chém giết tan tác, cả trên chiến trường khắp nơi đều là tình cảnh chiến sĩ Vạn Hùng Hội sụp đổ.
- Thật mạnh!Tại sao có nhân loại mạnh như vậy?
Đám tinh nhuệ của Đại Trung Hoa Đồng Minh hội như Vân Tử Ca nhìn qua Nhạc Trọng đánh giết tinh nhuệ của Vạn Hùng Hội tan tác thì vẻ mặt kinh ngạc nhiều.
Vân Tử Ca nhìn thấy Vạn Hùng hội bị Nhạc Trọng giết sĩ khí sụp đổ thì thoáng cái rống to lên.
- Tiến công!Công kích!Công kích cho tao!
Một nửa tinh nhuệ của Vân Tử Ca dẫn dắt phát động công kích vào Vạn Hùng Hội thì đám người kia ngã xuống như gạ, trực tiếp giết chiến sĩ Vạn Hùng Hội đại bại, chạy tứ tán bốn phía.
Đám Vạn Hùng Hội nói cho cùng cũng chỉ là tiểu quân phiệt, không lâu trước đó còn là thế lực dân gian. Mà lính của Vạn Hùng Hội đúng là có thể đánh nhau đấy, nhưng chỉ là đám ô hợp đánh những trận nhỏ mà thôi.
Lúc này Vạn Hùng Hội dựa vào ngoại viện bị giết tan tác, chạy thục mạng giữ mạng, sĩ khí của bọn họ suy sụp, liên đội bị Nhạc Trọng cùng bạch cốt giết tan tác, càng làm sĩ khí rơi xuống đáy cốc.
Vân Tử Ca thừa dịp loạn một kích đánh nát sĩ khí của Vạn Hùng Hội.
Lúc này đám chiến sĩ Vạn Hùng Hội đang đuổi giết người bốn phía, kẻ bị giết và bị bắt làm tù binh không ít, cũng chỉ còn lại một trăm cao thủ của Băng Tuyết cung tập kết lại và phản công hung mãnh vào Vạn Hùng Hội.
Một tên súng bắn tỉa thần bí âm thầm nhắm bắn vào cao thủ của Vạn Hùng Hội, làm cho những tên cao thủ của Vạn Hùng Hội liên tục bị giết.
Dưới phản công của rất nhiều thế lực, thế lực của Vạn Hùng Hội bắt đầu sụp đổ toàn diện, đại lượng bại binh hoặc là đầu hàng, hoặc là chạy trốn, hoặc là chết trận, thế lực to lớn bắt đầu sụp đổ.
- Tại sao có thể như vậy? Tại sao có thể như vậy?
Trong một trụ sở chỉ huy, Chu Hùng Phách nhìn thấy Vạn Hùng Hội hắn tạo ra bắt đầu sụp đổ, vẻ mặt tái nhợt, nghiến răng nghiến lợi nổi giận quát lên.
Chu Hùng Phách phẫn nộ rống lớn:
- Đáng chết! Thiên Đường Thần Quốc còn có viện binh không? Bọn chúng đồng ý viện binh mà? Tại sao hiện giờ chưa tới? Một đám súc sinh không trọng chữ tín.
Chu Hùng Phách không biết hắn chờ mong viện binh từ Thiên Đường Thần Quốc đã bị Nhạc Trọng hoàn toàn tiêu diệt, chính là đám người ở dưới hầm trú ấn bị Nhạc Trọng giết.
- Lão đại! Làm sao bây giờ?
Một gã tâm phúc của Chu Hùng Phách đi tới bên người Chu Hùng Phách và cẩn thận hỏi.
Chu Hùng Phách nhìn qua đám chiến sĩ bị giết chạy khắp nơi này thì biết đại thế đã mất:
- Rút lui!Hiện tại thế bại đã hiện ra, chúng ta phải rút lui!Truyền mệnh lệnh của tôi, tất cả mọi người lập tức lui lại!
Rất nhanh Chu Hùng Phách đã mang theo hai trăm cao thủ, tinh anh thoáng cái chạy ra khỏi nơi này, chạy vào hang ổ của hắn. Chỉ cần hắn cố tình thì nhanh chóng tập hợp binh lực và tạo ra cao thủ.
Muốn đạt được một chi tinh nhuệ vạn người đúng là khó khăn, nhưng mà tạo ra đại quân quy mô vài vạn người thì dễ. Phương pháp lôi kéo tráng đinh rất dễ thực hiện, nhưng mà dùng phương thức lôi kéo tráng đinh chỉ là một đám ô hợp, chỉ có thể đánh mấy trận nhỏ, một khi chiến bại sẽ gặp cảnh tan tác.
Chu Hùng Phách ra lệnh lui lại, vô số Vạn Hùng Hội đánh tơi bời, lập tức đầu hàng Nhạc Trọng. Đại bộ phận mọi người không muốn nguyện ý đầu hàng Băng Tuyết cung. Không có nam nhân nguyện ý đi Băng Tuyết cung làm nô lệ. Đây chính là chỗ hỏng của chính sách kỳ thị.
Âu Trường Giang cũng mang binh ra trợ giúp Nhạc Trọng tiếp thu tù binh, rất nhanh ở bên ngoài Dương huyện hình thành ba cổ thế lực.
Vân Tử Ca dùng đại đội của mình làm hạch tâm tiếp thu ba trăm bại binh. Nhạc Trọng tiếp thu bại binh hơn bảy trăm người, tù binh cao hơn năm ngàn người. Tù binh của hắn có người của Vạn Hùng Hội và những nô lệ của Băng Tuyết Cung sụp đổ chạy tứ tán, cùng với bộ phận nữ nhân Băng Tuyết cung. Thượng Quan Băng Tuyết cũng cứu ra năm trăm nữ chiến sĩ Băng Tuyết cung , tù binh hơn hai trăm nam nhân còn sống sót.
Nhạc Trọng nhìn qua Vân Tử Ca đang ở cách đó không xa và trực tiếp nói:
- Vân Tử Ca, làm bộ hạ của tôi, ra sức cho tôi!
Vân Tử Ca hiển nhiên là một hãn tướng vô cùng mạnh mẽ, dưới tay của hắn còn có một đám tinh binh. Nếu như có thể được Nhạc Trọng mời chào, Nhạc Trọng sẽ đạt được một tên tướng lãnh dày dạn trận mạc và một đám binh lính hung mãnh.
Vân Tử Ca do dự một chút trực tiếp hỏi:
- Nhạc Trọng, nếu tôi là người của anh. Những huynh đệ của tôi làm sao bây giờ?
Nhạc Trọng nhìn qua Vân Tử Ca cười cười trực tiếp đồng ý nói:
- Chỉ cần anh theo tôi, các huynh đệ của anh sẽ do anh lãnh đạo. Các người sẽ là một doanh mở rộng của tôi, anh sẽ là doanh trưởng.
Trong mắt Vân Tử Ca hiện ra thần sắc vui mừng nhìn qua Nhạc Trọng và đi lên chào theo nghi thức quân đội.
- Đa tạ thủ trưởng thưởng thức! Nguyện ra sức cho thủ trưởng!
Thành phố Quý Trữ bạo quân Nhạc Trọng, tại Đại Trung Hoa Đồng Minh hội cũng có khôn ít người nghe qua, có người nói Nhạc Trọng tốt, cũng có người nói Nhạc Trọng xấu, nhưng mà đại bộ phận người thừa nhận Nhạc Trọng là một gã thủ lĩnh có thực lực và phách lực.
Thành phố Quý Trữ lúc này đã xây dựng được trật tự mới, tại thành phố Quý Trữ mọi người bắt đầu khôi phục sinh hoạt bình thường. Đương nhiên so với trước tận thế thì trình độ sinh hoạt của mọi người thấp hơn rất nhiều, nhưng nếu so với Dương huyện bên này, thành phố Quý Trữ đã là thiên đường rồi.
Nhạc Trọng nhìn thấy Thượng Quan Băng Tuyết lui bước, cũng không có đuổi theo mà lập tức nhảy vào đám người của Vạn Hùng Hội.
- Giết hắn!
Một tên đại đội trưởng nhìn qua Nhạc Trọng đang lao tới bọn họ thì rống lên.
Vô số đạn như mưa bắn qua Nhạc Trọng, bạch cốt đang phóng qua phía mình.
Nhạc Trọng lúc này đã bộc phát toàn lực cho nên tốc độ như quỷ mị, người bình thường rất khó bắt được quỹ tích di động của hắn. Ở chỗ khác bạch cốt càng đao thương bất nhập, viên đạn không cách nào làm hắn bị thương mảy may. Hai người thoáng cái đột nhập vào tinh nhuệ của Vạn Hùng Hội, ánh đao chớp động, gai xương đâm loạn, từng mảng lớn máu thịt bay lên, đại lượng chiến sĩ chết dưới tay hai người này.
- Quái vật!Quái vật!Không nên giết tao! Tao không muốn chết!
- Đừng giết tôi! Đừng giết tôi!
"..."
Không tới mười phút, tinh anh của Vạn Hùng Hội đã bị Nhạc Trọng cùng bạch cốt giết hơn phân nửa quân đội, trực tiếp làm sĩ khí của đám tinh anh này sụp đổ, đại lượng chiến sĩ Vạn Hùng Hội trực tiếp tan tác chạy trốn.
Đối mặt Nhạc Trọng, bạch cốt là cường giả giết không chết, cho dù là tinh nhuệ thì sĩ khí cũng sụp đổ.
Lúc này chủ lực của Vạn Hùng Hội đang truy kích lính của Đại Trung Hoa Đồng Minh hội, Băng Tuyết cung bốn phía cũng chỉ có thể vọt qua chi viện cho bên này.
Nhạc Trọng đã giết tới đỏ mắt, ánh đao của hắn chớp động liên tục, đại lượng chiến sĩ của Vạn Hùng Hội trực tiếp bị hắn một đao chém giết, hắn và bạch cốt hai người liền đem Vạn Hùng Hội giết tới sợ. Đám chiến sĩ Vạn Hùng Hội xông qua thì bị bạch cốt chém giết tan tác, cả trên chiến trường khắp nơi đều là tình cảnh chiến sĩ Vạn Hùng Hội sụp đổ.
- Thật mạnh!Tại sao có nhân loại mạnh như vậy?
Đám tinh nhuệ của Đại Trung Hoa Đồng Minh hội như Vân Tử Ca nhìn qua Nhạc Trọng đánh giết tinh nhuệ của Vạn Hùng Hội tan tác thì vẻ mặt kinh ngạc nhiều.
Vân Tử Ca nhìn thấy Vạn Hùng hội bị Nhạc Trọng giết sĩ khí sụp đổ thì thoáng cái rống to lên.
- Tiến công!Công kích!Công kích cho tao!
Một nửa tinh nhuệ của Vân Tử Ca dẫn dắt phát động công kích vào Vạn Hùng Hội thì đám người kia ngã xuống như gạ, trực tiếp giết chiến sĩ Vạn Hùng Hội đại bại, chạy tứ tán bốn phía.
Đám Vạn Hùng Hội nói cho cùng cũng chỉ là tiểu quân phiệt, không lâu trước đó còn là thế lực dân gian. Mà lính của Vạn Hùng Hội đúng là có thể đánh nhau đấy, nhưng chỉ là đám ô hợp đánh những trận nhỏ mà thôi.
Lúc này Vạn Hùng Hội dựa vào ngoại viện bị giết tan tác, chạy thục mạng giữ mạng, sĩ khí của bọn họ suy sụp, liên đội bị Nhạc Trọng cùng bạch cốt giết tan tác, càng làm sĩ khí rơi xuống đáy cốc.
Vân Tử Ca thừa dịp loạn một kích đánh nát sĩ khí của Vạn Hùng Hội.
Lúc này đám chiến sĩ Vạn Hùng Hội đang đuổi giết người bốn phía, kẻ bị giết và bị bắt làm tù binh không ít, cũng chỉ còn lại một trăm cao thủ của Băng Tuyết cung tập kết lại và phản công hung mãnh vào Vạn Hùng Hội.
Một tên súng bắn tỉa thần bí âm thầm nhắm bắn vào cao thủ của Vạn Hùng Hội, làm cho những tên cao thủ của Vạn Hùng Hội liên tục bị giết.
Dưới phản công của rất nhiều thế lực, thế lực của Vạn Hùng Hội bắt đầu sụp đổ toàn diện, đại lượng bại binh hoặc là đầu hàng, hoặc là chạy trốn, hoặc là chết trận, thế lực to lớn bắt đầu sụp đổ.
- Tại sao có thể như vậy? Tại sao có thể như vậy?
Trong một trụ sở chỉ huy, Chu Hùng Phách nhìn thấy Vạn Hùng Hội hắn tạo ra bắt đầu sụp đổ, vẻ mặt tái nhợt, nghiến răng nghiến lợi nổi giận quát lên.
Chu Hùng Phách phẫn nộ rống lớn:
- Đáng chết! Thiên Đường Thần Quốc còn có viện binh không? Bọn chúng đồng ý viện binh mà? Tại sao hiện giờ chưa tới? Một đám súc sinh không trọng chữ tín.
Chu Hùng Phách không biết hắn chờ mong viện binh từ Thiên Đường Thần Quốc đã bị Nhạc Trọng hoàn toàn tiêu diệt, chính là đám người ở dưới hầm trú ấn bị Nhạc Trọng giết.
- Lão đại! Làm sao bây giờ?
Một gã tâm phúc của Chu Hùng Phách đi tới bên người Chu Hùng Phách và cẩn thận hỏi.
Chu Hùng Phách nhìn qua đám chiến sĩ bị giết chạy khắp nơi này thì biết đại thế đã mất:
- Rút lui!Hiện tại thế bại đã hiện ra, chúng ta phải rút lui!Truyền mệnh lệnh của tôi, tất cả mọi người lập tức lui lại!
Rất nhanh Chu Hùng Phách đã mang theo hai trăm cao thủ, tinh anh thoáng cái chạy ra khỏi nơi này, chạy vào hang ổ của hắn. Chỉ cần hắn cố tình thì nhanh chóng tập hợp binh lực và tạo ra cao thủ.
Muốn đạt được một chi tinh nhuệ vạn người đúng là khó khăn, nhưng mà tạo ra đại quân quy mô vài vạn người thì dễ. Phương pháp lôi kéo tráng đinh rất dễ thực hiện, nhưng mà dùng phương thức lôi kéo tráng đinh chỉ là một đám ô hợp, chỉ có thể đánh mấy trận nhỏ, một khi chiến bại sẽ gặp cảnh tan tác.
Chu Hùng Phách ra lệnh lui lại, vô số Vạn Hùng Hội đánh tơi bời, lập tức đầu hàng Nhạc Trọng. Đại bộ phận mọi người không muốn nguyện ý đầu hàng Băng Tuyết cung. Không có nam nhân nguyện ý đi Băng Tuyết cung làm nô lệ. Đây chính là chỗ hỏng của chính sách kỳ thị.
Âu Trường Giang cũng mang binh ra trợ giúp Nhạc Trọng tiếp thu tù binh, rất nhanh ở bên ngoài Dương huyện hình thành ba cổ thế lực.
Vân Tử Ca dùng đại đội của mình làm hạch tâm tiếp thu ba trăm bại binh. Nhạc Trọng tiếp thu bại binh hơn bảy trăm người, tù binh cao hơn năm ngàn người. Tù binh của hắn có người của Vạn Hùng Hội và những nô lệ của Băng Tuyết Cung sụp đổ chạy tứ tán, cùng với bộ phận nữ nhân Băng Tuyết cung. Thượng Quan Băng Tuyết cũng cứu ra năm trăm nữ chiến sĩ Băng Tuyết cung , tù binh hơn hai trăm nam nhân còn sống sót.
Nhạc Trọng nhìn qua Vân Tử Ca đang ở cách đó không xa và trực tiếp nói:
- Vân Tử Ca, làm bộ hạ của tôi, ra sức cho tôi!
Vân Tử Ca hiển nhiên là một hãn tướng vô cùng mạnh mẽ, dưới tay của hắn còn có một đám tinh binh. Nếu như có thể được Nhạc Trọng mời chào, Nhạc Trọng sẽ đạt được một tên tướng lãnh dày dạn trận mạc và một đám binh lính hung mãnh.
Vân Tử Ca do dự một chút trực tiếp hỏi:
- Nhạc Trọng, nếu tôi là người của anh. Những huynh đệ của tôi làm sao bây giờ?
Nhạc Trọng nhìn qua Vân Tử Ca cười cười trực tiếp đồng ý nói:
- Chỉ cần anh theo tôi, các huynh đệ của anh sẽ do anh lãnh đạo. Các người sẽ là một doanh mở rộng của tôi, anh sẽ là doanh trưởng.
Trong mắt Vân Tử Ca hiện ra thần sắc vui mừng nhìn qua Nhạc Trọng và đi lên chào theo nghi thức quân đội.
- Đa tạ thủ trưởng thưởng thức! Nguyện ra sức cho thủ trưởng!
Thành phố Quý Trữ bạo quân Nhạc Trọng, tại Đại Trung Hoa Đồng Minh hội cũng có khôn ít người nghe qua, có người nói Nhạc Trọng tốt, cũng có người nói Nhạc Trọng xấu, nhưng mà đại bộ phận người thừa nhận Nhạc Trọng là một gã thủ lĩnh có thực lực và phách lực.
Thành phố Quý Trữ lúc này đã xây dựng được trật tự mới, tại thành phố Quý Trữ mọi người bắt đầu khôi phục sinh hoạt bình thường. Đương nhiên so với trước tận thế thì trình độ sinh hoạt của mọi người thấp hơn rất nhiều, nhưng nếu so với Dương huyện bên này, thành phố Quý Trữ đã là thiên đường rồi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.