Chương 627: Nhạc Trọng tiến hóa! Tiến hóa giả ba thuộc tính! (2)
Tư Sản Bạo Tăng
18/11/2014
Khống chế vệ tinh đối với một thế lực mà nói, tác dụng rất lớn. Thông qua vệ
tinh, có thể thực hiện tự do thông tin toàn cầu, đồng thời còn có thể
điều động gián điệp vệ tinh giám thị rất nhiều thế lực trong địa cầu.
Chỉ cần là khu vực mà gián điệp vệ tinh kia chú ý, như vậy hướng bộ đội
hành quân ở khu vực kia sẽ rất dễ dàng bị gián điệp vệ tinh bắt được,
Trong khi Nhạc Trọng vẫn còn phát sầu làm thế nào chế tạo tinh hạch năng lượng chuyển hóa khí thì người khác đã chơi đến đồ chơi vệ tinh rồi, chuyện này khiến hắn thập phần phiền muộn.
Nhạc Trọng trong nội tâm tiếc hận thầm nghĩ:
- Nếu có thể đi thủ đô, Ma Đô bên kia cho một nhóm người mới cùng máy móc tới thì tốt rồi!
Nếu là Nhạc Trọng có thể chế tạo ra tinh hạch năng lượng chuyển hóa khí kia, như vậy chênh lệch giữa thế lực của hắn cùng bên phía Châu Âu có thể sẽ được rút đi rất nhiều. Dù sao tinh hạch năng lượng chuyển hóa khí chính là công nghệ cao vượt qua khoa học kỹ thuật địa cầu không biết bao nhiêu năm, hơn nữa còn đại biểu cho nguồn năng lượng mới, rất hữu ích thiết thực.
Tinh hạch năng lượng chuyển hóa khí một khi xuất hiện, bên phía Nhạc Trọng cũng không cần phát sầu vì nguồn năng lượng nữa. Đồng thời sau khi có được nguồn năng lượng mới thì thế lực của Nhạc Trọng cũng có thể phát triển nhanh chóng hơn.
Nhạc Trọng mỉm cười khách sáo nói với An Đặc Lôi:
- Tôi đã biết! An Đặc Lôi tiên sinh, đa tạ hảo ý của các vị.
Thiên Đường thần quốc của An Đặc Lôi muốn dùng Nhạc Trọng như dao găm, hung hăng chọc cho Ngô Nham Hồng một đao. Điểm này trong nội tâm Nhạc Trọng cũng rất rõ. Bất quá giữ Nhạc Trọng và Ngô Nham Hồng chính là cục diện không chết không ngớt, chỉ cần là có thể lợi dụng thì hắn đều không ngại.
[CHARGE=20]
Trên đường đi thông đến Đại La Sơn, từng chi bộ đội tinh nhuệ đang chỉnh tề di chuyển về phía Đại La Sơn.
Tất cả Chiến Sĩ đều ăn mặc quân trang màu xanh lá mạ thống nhất, trên lưng mang súng trường, lựu đạn, vẻ mặt kiên nghị đạp trên đất tuyết hướng về phía Đại La Sơn.
Trên đường dài hẹp, từng chiếc xe tăng, xe bọc thép, pháo tự hành tạo thành một cổ nước lũ sắt thép có thể nghiền nát tất cả không ngừng tiến về trước..
Ngô Nham Hồng tuy rằng là người có chủ nghĩa dân tộc cực đoan, nhưng hắn đối đãi với người Thái sống sót lại không tệ, cũng thu nạp rất nhiều biên quân Thái Lan. Chính vì dưới trướng hắn có rất nhiều lão binh Thái quân nên hắn mới có đủ điều kiện tổ kiến một chi bộ đôi bọc thép tinh nhuệ như vậy.
Chiến sĩ của năm doanh 2000 người này thân kinh bách chiến, từng chiến đấu qua với tang thi, với nhân loại, cũng từng chiến đấu qua với biến dị thú, là tinh duệ trong tinh duệ. Trải qua rất nhiều chiến đấu, sức chiến đấu của bọn hắn thậm chí so với bộ đội Thái quân trước tận thế còn phải mạnh hơn vài phần.
Nếu như chi bộ đội Thái quân này có khuyết điểm gì, vậy chính là hậu cần tiếp tế rất khó so sánh với trước tận thế. Nhưng hậu cần của bọn hắn đánh một hồi chiến tranh quy mô nhỏ lại không thành vấn đề.
Chi võ trang tinh nhuệ tràn ngập tinh khí thần này đặt ở Cao Sơn chính là tồn tại vô địch, không có bất kỳ lực lượng vũ trang nào là đối thủ của bọn hắn cả.
Trong một cỗ xe jeep vũ trang, một trong Đại tướng bộ đội Thái quân Vũ Thống Hùng trên mặt hiện lên vẻ dữ tợn hung dữ nói:
- Lần này đán súc sinh Hoa Hạ Nhạc Trọng kia tuyệt đối chết chắc rồi! Ta nhất định phải bắt sống tên Nhạc Trọng kia, sau đó bóp nát xương cốt của hắn, chơi chết nữ nhân hắn trước mặt hắn!
Vũ Thống Hùng tuy rằng là một trong mười ba trung tướng đứng đầu Đại Thái đế quốc, nhưng hắn trước tận thế chỉ là một gã mổ heo, tố chất của hắn căn bản không cao, hỉ nộ hiện ra sắc. Hắn có thể trở thành mười ba trung tướng đứng đầu Đại Thái đế quốc cũng là thay đổi bất ngờ trong tận thế, cơ duyên xảo hợp mà ra.
Triệu Nguyên Song ngồi ở bên người Vũ Thống Hùng thì lại nhíu mày lại, chần chờ một chút mới lên tiếng:
- Tôi có dự cảm bất hảo. Nhạc Trọng bọn hắn cẩn thận như vậy, sao lại ngu xuẩn thoáng cái bộc lộ ra vị trí cụ thể thế được, đây có phải là bẫy rập không?
Vũ Thống Hùng không cho là đúng nói:
- Nguyên Song, anh vẫn quá cẩn thận rồi. Người ta có video, ảnh chụp làm chứng. Anh cũng xem qua những videovà ảnh chụp kia rồi, những cái đó cũng không phải giả!
Triệu Nguyên Song thoáng trầm mặc, hắn cũng đã tự mình xem đoạn video và ảnh chụp kia, những thứ đó quả thật không phải giả dối, bên trong quả thật cho thấy rõ khu vực hoạt động của đám Nhạc Trọng.
Cũng vì có đoạn video và ảnh chụp kia nên bọn hắn mới phát động ra đợt đại càn quét lần này, muốn tiêu diệt toàn bộ đám người Nhạc Trọng.
Đám Nhạc Trọng phảng phất như cây đinh ghim trong tim Ngô Nham Hồng, tùy thời đều có khả năng phát động một kích trí mạng phá hủy thế lực của hắn.
Vì chống cự sự uy hiếp từ Nhạc Trọng nên Ngô Nham Hồng đã rút toàn bộ bộ đội và người còn sống sót ở các thôn trấn chung quanh về thành phố Lan Sơn. Thành phố Lan Sơn đại khái có thể dung nạp hơn mười bốn vạn người sống sót kia. Nhưng không có tài nguyên bên ngoài thôn trấn ủng hộ, sinh hoạt của người còn sống trong thanh phố cũng bắt đầu trở nên túng quẫn hơn nhiều..
Oanh! Oanh!
Bỗng nhiên phía trước truyền đến tiếng nổ tung, năm tên Chiến Sĩ Thái quân trực tiếp bị địa lôi cảm ứng chôn ở dưới mặt đất nổ tung khiến thân thể phân thành mảnh nhỏ.
- Cẩn thận! Có địa lôi!
Một gã quan quân Thái quân cầm đầu chợt lớn tiếng quát.
Bộ đội Thái quân khổng lồ thoáng cái liền dừng lại bước chân.
Hơn năm mươi tên công binh gỡ mìn thoáng cái liền rời hàng đi loại bỏ địa lôi chung quanh. Trong thời kỳ chiến tranh tự vệ phản kích, Thái quân chôn xuống rất nhiều địa lôi, sau khi chiến tranh chấm dứt, Thái quân cũng vì đại lượng địa lôi chôn dưới đất mà thập phần đau đầu, ở khu vực biên cảnh, số lượng công binh gỡ mìn cũng không ít.
Đúng lúc này chợt một tiếng xe máy nổ vang lên, một cỗ động cơ tấn mãnh màu xanh da trời tràn ngập tính kim loại và lực lượng từ bên trên bắn ra.
Nhạc Trọng ngồi trên động cơ móc ra một cây mini 05 mini bắn phá một hồi điên cuồng về phía 50 tên công binh gỡ mìn kia, thoáng cái liền khiến hơn mười người ngã trong vũng máu.
Sau khi đột nhiên giết chết hơn mười công binh gỡ mìn, Nhạc Trọng thúc dục đầu động cơ tấn ảnh kia trực tiếp xông đến một sườn núi nhỏ, biến mất không thấy gì nữa.
Nhạc Trọng còn không tự đại đến mức cho rằng một mình mình một lần có thể tiêu diệt 2000 tên bộ đội tinh nhuệ, hắn thì là đến tiên phong dò xét địch một chút, thuận tiện giết một ít người thôi.
- Địch tập kích!
Sự xuất hiện của Nhạc Trọng thoáng cái đã khiến tất cả mọi người trở nên khẩn trương, dưới sự quát lớn của tên sĩ quan kia, từng bầy Chiến Sĩ làm ra động tác né tránh hết sức nhanh chóng, nguyên một đám đã trốn vào trong yểm thể ở phụ cận vô cùng cảnh giác chờ đợi tập kích.
Trong khi Nhạc Trọng vẫn còn phát sầu làm thế nào chế tạo tinh hạch năng lượng chuyển hóa khí thì người khác đã chơi đến đồ chơi vệ tinh rồi, chuyện này khiến hắn thập phần phiền muộn.
Nhạc Trọng trong nội tâm tiếc hận thầm nghĩ:
- Nếu có thể đi thủ đô, Ma Đô bên kia cho một nhóm người mới cùng máy móc tới thì tốt rồi!
Nếu là Nhạc Trọng có thể chế tạo ra tinh hạch năng lượng chuyển hóa khí kia, như vậy chênh lệch giữa thế lực của hắn cùng bên phía Châu Âu có thể sẽ được rút đi rất nhiều. Dù sao tinh hạch năng lượng chuyển hóa khí chính là công nghệ cao vượt qua khoa học kỹ thuật địa cầu không biết bao nhiêu năm, hơn nữa còn đại biểu cho nguồn năng lượng mới, rất hữu ích thiết thực.
Tinh hạch năng lượng chuyển hóa khí một khi xuất hiện, bên phía Nhạc Trọng cũng không cần phát sầu vì nguồn năng lượng nữa. Đồng thời sau khi có được nguồn năng lượng mới thì thế lực của Nhạc Trọng cũng có thể phát triển nhanh chóng hơn.
Nhạc Trọng mỉm cười khách sáo nói với An Đặc Lôi:
- Tôi đã biết! An Đặc Lôi tiên sinh, đa tạ hảo ý của các vị.
Thiên Đường thần quốc của An Đặc Lôi muốn dùng Nhạc Trọng như dao găm, hung hăng chọc cho Ngô Nham Hồng một đao. Điểm này trong nội tâm Nhạc Trọng cũng rất rõ. Bất quá giữ Nhạc Trọng và Ngô Nham Hồng chính là cục diện không chết không ngớt, chỉ cần là có thể lợi dụng thì hắn đều không ngại.
[CHARGE=20]
Trên đường đi thông đến Đại La Sơn, từng chi bộ đội tinh nhuệ đang chỉnh tề di chuyển về phía Đại La Sơn.
Tất cả Chiến Sĩ đều ăn mặc quân trang màu xanh lá mạ thống nhất, trên lưng mang súng trường, lựu đạn, vẻ mặt kiên nghị đạp trên đất tuyết hướng về phía Đại La Sơn.
Trên đường dài hẹp, từng chiếc xe tăng, xe bọc thép, pháo tự hành tạo thành một cổ nước lũ sắt thép có thể nghiền nát tất cả không ngừng tiến về trước..
Ngô Nham Hồng tuy rằng là người có chủ nghĩa dân tộc cực đoan, nhưng hắn đối đãi với người Thái sống sót lại không tệ, cũng thu nạp rất nhiều biên quân Thái Lan. Chính vì dưới trướng hắn có rất nhiều lão binh Thái quân nên hắn mới có đủ điều kiện tổ kiến một chi bộ đôi bọc thép tinh nhuệ như vậy.
Chiến sĩ của năm doanh 2000 người này thân kinh bách chiến, từng chiến đấu qua với tang thi, với nhân loại, cũng từng chiến đấu qua với biến dị thú, là tinh duệ trong tinh duệ. Trải qua rất nhiều chiến đấu, sức chiến đấu của bọn hắn thậm chí so với bộ đội Thái quân trước tận thế còn phải mạnh hơn vài phần.
Nếu như chi bộ đội Thái quân này có khuyết điểm gì, vậy chính là hậu cần tiếp tế rất khó so sánh với trước tận thế. Nhưng hậu cần của bọn hắn đánh một hồi chiến tranh quy mô nhỏ lại không thành vấn đề.
Chi võ trang tinh nhuệ tràn ngập tinh khí thần này đặt ở Cao Sơn chính là tồn tại vô địch, không có bất kỳ lực lượng vũ trang nào là đối thủ của bọn hắn cả.
Trong một cỗ xe jeep vũ trang, một trong Đại tướng bộ đội Thái quân Vũ Thống Hùng trên mặt hiện lên vẻ dữ tợn hung dữ nói:
- Lần này đán súc sinh Hoa Hạ Nhạc Trọng kia tuyệt đối chết chắc rồi! Ta nhất định phải bắt sống tên Nhạc Trọng kia, sau đó bóp nát xương cốt của hắn, chơi chết nữ nhân hắn trước mặt hắn!
Vũ Thống Hùng tuy rằng là một trong mười ba trung tướng đứng đầu Đại Thái đế quốc, nhưng hắn trước tận thế chỉ là một gã mổ heo, tố chất của hắn căn bản không cao, hỉ nộ hiện ra sắc. Hắn có thể trở thành mười ba trung tướng đứng đầu Đại Thái đế quốc cũng là thay đổi bất ngờ trong tận thế, cơ duyên xảo hợp mà ra.
Triệu Nguyên Song ngồi ở bên người Vũ Thống Hùng thì lại nhíu mày lại, chần chờ một chút mới lên tiếng:
- Tôi có dự cảm bất hảo. Nhạc Trọng bọn hắn cẩn thận như vậy, sao lại ngu xuẩn thoáng cái bộc lộ ra vị trí cụ thể thế được, đây có phải là bẫy rập không?
Vũ Thống Hùng không cho là đúng nói:
- Nguyên Song, anh vẫn quá cẩn thận rồi. Người ta có video, ảnh chụp làm chứng. Anh cũng xem qua những videovà ảnh chụp kia rồi, những cái đó cũng không phải giả!
Triệu Nguyên Song thoáng trầm mặc, hắn cũng đã tự mình xem đoạn video và ảnh chụp kia, những thứ đó quả thật không phải giả dối, bên trong quả thật cho thấy rõ khu vực hoạt động của đám Nhạc Trọng.
Cũng vì có đoạn video và ảnh chụp kia nên bọn hắn mới phát động ra đợt đại càn quét lần này, muốn tiêu diệt toàn bộ đám người Nhạc Trọng.
Đám Nhạc Trọng phảng phất như cây đinh ghim trong tim Ngô Nham Hồng, tùy thời đều có khả năng phát động một kích trí mạng phá hủy thế lực của hắn.
Vì chống cự sự uy hiếp từ Nhạc Trọng nên Ngô Nham Hồng đã rút toàn bộ bộ đội và người còn sống sót ở các thôn trấn chung quanh về thành phố Lan Sơn. Thành phố Lan Sơn đại khái có thể dung nạp hơn mười bốn vạn người sống sót kia. Nhưng không có tài nguyên bên ngoài thôn trấn ủng hộ, sinh hoạt của người còn sống trong thanh phố cũng bắt đầu trở nên túng quẫn hơn nhiều..
Oanh! Oanh!
Bỗng nhiên phía trước truyền đến tiếng nổ tung, năm tên Chiến Sĩ Thái quân trực tiếp bị địa lôi cảm ứng chôn ở dưới mặt đất nổ tung khiến thân thể phân thành mảnh nhỏ.
- Cẩn thận! Có địa lôi!
Một gã quan quân Thái quân cầm đầu chợt lớn tiếng quát.
Bộ đội Thái quân khổng lồ thoáng cái liền dừng lại bước chân.
Hơn năm mươi tên công binh gỡ mìn thoáng cái liền rời hàng đi loại bỏ địa lôi chung quanh. Trong thời kỳ chiến tranh tự vệ phản kích, Thái quân chôn xuống rất nhiều địa lôi, sau khi chiến tranh chấm dứt, Thái quân cũng vì đại lượng địa lôi chôn dưới đất mà thập phần đau đầu, ở khu vực biên cảnh, số lượng công binh gỡ mìn cũng không ít.
Đúng lúc này chợt một tiếng xe máy nổ vang lên, một cỗ động cơ tấn mãnh màu xanh da trời tràn ngập tính kim loại và lực lượng từ bên trên bắn ra.
Nhạc Trọng ngồi trên động cơ móc ra một cây mini 05 mini bắn phá một hồi điên cuồng về phía 50 tên công binh gỡ mìn kia, thoáng cái liền khiến hơn mười người ngã trong vũng máu.
Sau khi đột nhiên giết chết hơn mười công binh gỡ mìn, Nhạc Trọng thúc dục đầu động cơ tấn ảnh kia trực tiếp xông đến một sườn núi nhỏ, biến mất không thấy gì nữa.
Nhạc Trọng còn không tự đại đến mức cho rằng một mình mình một lần có thể tiêu diệt 2000 tên bộ đội tinh nhuệ, hắn thì là đến tiên phong dò xét địch một chút, thuận tiện giết một ít người thôi.
- Địch tập kích!
Sự xuất hiện của Nhạc Trọng thoáng cái đã khiến tất cả mọi người trở nên khẩn trương, dưới sự quát lớn của tên sĩ quan kia, từng bầy Chiến Sĩ làm ra động tác né tránh hết sức nhanh chóng, nguyên một đám đã trốn vào trong yểm thể ở phụ cận vô cùng cảnh giác chờ đợi tập kích.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.