Chương 457: Sụp đổ.
Tư Sản Bạo Tăng
20/10/2014
Cam La Vọng thoáng cái nhảy vào sau công sự của huyện Kinh Tây và đột nhập vào trong đó, giống như quỷ mị chém bốn tên chiến sĩ ở trong công sự thành hai nửa. Hỏa lực cũng ngừng lại.
Sau khi dễ dàng giải quyết hỏa lực xong, thân hình Cam La Vọng nhanh chóng lóe lên, hắn giống như quỷ dị lao vào trong công sự, mấy lần chớp động thì đột nhiên trong điểm hỏa lực có ám ma đao chém giết bốn tên chiến sĩ ở điểm hỏa lực khác.
Cam La Vọng sau khi phá hủy từng điểm hỏa lực, thoáng cái tiến tới một công sự khác, hắn một đao chém lên cánh cửa lớn.
Đột nhiên lúc này sắc mặt của Cam La Vọng đại biến, thân hình chớp động mấy cái và lui lại phía sau thật nhanh
Oanh một tiếng vang thật lớn, cánh cửa lớn đột nhiên nổ tung, vô số đạn thép bắn ra bốn phương tám hướng. Ở sau cánh cửa bố trí vài quả mìn.
Tốc độ phản ứng của Cam La Vọng cực kỳ nhanh nhạy, nhưng mà khoảng cách nổ tung quá gần chỗ của hắn, vẫn có mười viên bi thép bắn lên người của hắn.
Đại bộ phận viên thép bắn lên người của Cam La Vọng thì có giáp da thú biến dị ngăn cản được, có hai viên bi nhỏ bắn vào mặt của hắn, một viên bắn xuyên gò má của hắn, một viên oanh lỗ mũi của hắn một lỗ máu.
Người cường hóa không phải tồn tại vô địch, trong chiến tranh, các loại thủ đoạn tầng tầng lớp lớp. Cho dù Cam La Vọng là người tiến hóa hệ nhanh nhẹn, thực lực hơn xa người bình thường, cũng không cách cam đoan mình trong chiến tranh không có chút tổn thương nào cả. Nếu không phải hắn mặc giáp da thú biến dị, một cú nổ tung vừa rồi Cam La Vọng đã bị nổ trọng thương.
- Chó má! ! ! Bọn mày đều phải chết!
Cam La Vọng bị thương thì càng thêm cuồng bạo, thoáng cái nhảy vào trong công sự.
- Người cường hóa cao cấp sao? Mày rất lợi hại! Nhưng mà chớ xem thường người bình thường.
Một gã chiến sĩ nhìn thấy Cam La Vọng thì cười khẩy một tiếng, trong mắt hiện lên một tia quyết tuyệt và giật mìn mang trên người.
Cam La Vọng nhìn thấy tên chiến sĩ kia không ngừng truyền ra cảm giác nguy hiểm thì hắn không ngừng cảnh giác, hắn điên cuồng lui nhanh ra phía sau.
Oanh một tiếng vang thật lớn! !
Trong công sự này hiện tại đột nhiên có tiếng nổ cực lớn vang lên, bụi mù cuồn cuộn phóng lên trời, công sự sụp đổ, hủy diệt toàn bộ.
Một tên tiểu đội trưởng mặc đồ tây đen nhìn thấy bụi mù và nổ tung vang lên, nhìn qua cửa ra vào của huyện Kinh Tây và tiến lên.
- Thủ lĩnh đã phá hủy ý chí chiến đấu của bọn chúng, kế tiếp phải xem chúng ta! Xông lên thôi!
Được tên tiểu đội trưởng ủng hộ, tất cả đội viên ló đầu ra khỏi công sự che chắn tiến lên hướng huyện Kinh Tây.
Cam La Vọng với tư cách đao nhọn đã phá hủy các cứ điểm hỏa lực của đối phương, đội viên chiến đội tử thần là lực lượng xung kích, đánh tan ý chí chiến đấu còn sót lại. Ngay từ đầu chiến đội tử thần đã sử dụng phương pháp này rồi, bọn họ dùng chiến pháp này và đánh tan không ít thế lực nhỏ. Không có nơi nào có thể ngăn cản được công kích, đặc biệt là thời điểm đánh giáp lá cà, đại bộ phận thế lực đều sụp đổ, ý chí chiến đấu hoàn toàn bị tan rã.
Đối mặt với công kích của chiến đội tử thần, một điểm hỏa lực cuối cùng ở lối ra vào huyện Kinh Tây điên cuồng bắn xối xả vào đám chiến đội tử thần.
Đại lượng chiến sĩ chiến đội tử thần không ngừng trúng đạn ngã xuống.
Nhưng mà một điểm hỏa lực này quá mức mỏng manh, dưới tình huống sĩ khí chiến đội tửu thần tăng cao thì không lâu sẽ bao phủ đám người này.
Phá hủy điểm hỏa lực cuối cùng ở cửa ra vào huyện Kinh Tây thì trong mắt của đám chiến đội tử thần hiện ra vẻ điên cuồng xông vào trong huyện. Trong những lần chiến đấu lúc trước của bọn họ, chỉ cần ở bên ngoài vừa bị phá, như vậy bọn họ có thể bắt đầu hưởng thụ thành quả thắng lợi, có thể không kiêng nể gì tiến hành giết chóc và cưỡng hiếp.
Với tư cách tiếp ứng Lao Huy nhìn thấy chiến đội tử thần của Cam La Vọng đột phá phòng ngự tiến vào huyện Kinh Tây thì con mắt sáng lên, gầm to lên:
- Cam La Vọng đúng là làm quá tốt! Vậy mà đánh vỡ huyện Kinh Tây! ! Các huynh đệ, xông lên cho tôi! ! ! Chiếm được huyện Kinh Tây, nữ nhân, lương thực, vũ khí bên trong tùy các người lựa chọn! ! Sát!
- Sát!
- Sát!
- Sát!
"..."
Đám tùy tùng của Lao Huy có hai trăm tên lính, được chủ tưởng cho phép cướp hiếp giết thì sĩ khí thoáng cái tăng lên cực hạn, bọn họ tay cầm súng, đại đao, điên cuồng xông qua phía huyện Kinh Tây. Ở bên trong có nữ nhân, lương thực, cùng vũ khí.
Bối Minh Dương cũng chỉ mở một doanh, đạt được trang bị của một doanh, trang bị một doanh đó tự nhiên phân phối cho tinh nhuệ của hắn. Các thế lực còn lại chỉ đạt được súng ngắn và vũ khí bị đào thải mà thôi.
Thượng Luân nhìn thấy huyện Kinh Tây dễ dàng bị công phá và Lao Huy xông vào thì nhíu mày lại, trầm mặc không nói, cũng không có ra lệnh công kích.
Lao Huy bởi vì nóng vội chiêm chiến lợi phẩm trong huyện Kinh Tây cho nên không có nói thêm cái gì với Thượng Luân mà dẫn binh xông vào trong huyện Kinh Tây. Chiến lợi phẩm này ai chiếm được sẽ là của người đó, đồ vật tới tay muốn nhổ ra là chuyện vô cùng khó khăn đấy.
Đứng ở bên người Thượng Luân là một tên người cường hóa tên là Trương Lê Dương phi thường lo lắng nói ra:
- Lão đại! ! Chúng ta cũng xông lên đi! Nếu không xông lên xương cốt cũng không còn cái nào đâu.
- Đúng vậy a! ! Lão đại! ! Chúng ta xông vào đi!
"..."
Bộ hạ của Thượng Luân không ngừng thỉnh chiến, bọn họ trông mày thèm với chiến lợi phẩm của huyện Kinh Tây bên kia, đây chính là trấn nhỏ, bên trong có không biết bao nhiêu thứ tốt. Nếu như có thể cướp tới tay của mình, bọn họ có thể dễ dàng vượt qua sinh hoạt dễ dàng.
Thượng Luân nhướng mày trầm giọng quát:
- Nhìn đi! ! Nhạc Trọng đã có thể thu phục huyện Kinh Tây, tuyệt đối không chỉ có chút thực lực này. Ai cũng không được lộn xộn! Nếu không đừng trách tôi không lưu tình.
Thượng Luân quát lớn thì những người rục rịch cũng dừng hành động lại.
Thượng Luân một mình một người đi lên cao điểm nhìn qua, cầm lấy một kính viễn vọng quan sát tình huống trong huyện Kinh Tây.
Chiến đội tử thần xông vào cửa ra vào của huyện Kinh Tây thì không chút dừng lại, chúng xông thẳng vào trong huyện Kinh Tây.
Thế như chẻ tre xông vào trong mười mét, ở trong một gian nhà ở gần đó có một cứ điểm hỏa lực hiện ra, vô số viên đạn bao phủ người của chiến đội tử thần, hỏa lực vô cùng hung mãnh thoáng cái bắn chết và đả thương mười người.
Đám đội viên chiến đội tử thần nhìn thấy hỏa lực hung mãnh như vậy, máu huyết sôi trào trong người của bọn họ tản ra, nhao nhao trốn vào sau những công sự ẩn nấp thân thể dưới làn đạn.
- Thủ lĩnh đâu rồi? ? Cam La Vọng thủ lĩnh ở đâu?
- Thủ lĩnh ở đâu?
"..."
Sau khi đám chiến đội tử thần nhìn thấy hỏa lực hung mãnh như vậy, lúc này bắt đầu tìm kiếm tâm phúc Cam La Vọng. Nếu là Cam La Vọng ở đây thì cứ điểm hỏa lực này sẽ bị giải quyết.
- Chẳng lẽ nói thủ lĩnh bị người ta giết chết?
Sau khi dễ dàng giải quyết hỏa lực xong, thân hình Cam La Vọng nhanh chóng lóe lên, hắn giống như quỷ dị lao vào trong công sự, mấy lần chớp động thì đột nhiên trong điểm hỏa lực có ám ma đao chém giết bốn tên chiến sĩ ở điểm hỏa lực khác.
Cam La Vọng sau khi phá hủy từng điểm hỏa lực, thoáng cái tiến tới một công sự khác, hắn một đao chém lên cánh cửa lớn.
Đột nhiên lúc này sắc mặt của Cam La Vọng đại biến, thân hình chớp động mấy cái và lui lại phía sau thật nhanh
Oanh một tiếng vang thật lớn, cánh cửa lớn đột nhiên nổ tung, vô số đạn thép bắn ra bốn phương tám hướng. Ở sau cánh cửa bố trí vài quả mìn.
Tốc độ phản ứng của Cam La Vọng cực kỳ nhanh nhạy, nhưng mà khoảng cách nổ tung quá gần chỗ của hắn, vẫn có mười viên bi thép bắn lên người của hắn.
Đại bộ phận viên thép bắn lên người của Cam La Vọng thì có giáp da thú biến dị ngăn cản được, có hai viên bi nhỏ bắn vào mặt của hắn, một viên bắn xuyên gò má của hắn, một viên oanh lỗ mũi của hắn một lỗ máu.
Người cường hóa không phải tồn tại vô địch, trong chiến tranh, các loại thủ đoạn tầng tầng lớp lớp. Cho dù Cam La Vọng là người tiến hóa hệ nhanh nhẹn, thực lực hơn xa người bình thường, cũng không cách cam đoan mình trong chiến tranh không có chút tổn thương nào cả. Nếu không phải hắn mặc giáp da thú biến dị, một cú nổ tung vừa rồi Cam La Vọng đã bị nổ trọng thương.
- Chó má! ! ! Bọn mày đều phải chết!
Cam La Vọng bị thương thì càng thêm cuồng bạo, thoáng cái nhảy vào trong công sự.
- Người cường hóa cao cấp sao? Mày rất lợi hại! Nhưng mà chớ xem thường người bình thường.
Một gã chiến sĩ nhìn thấy Cam La Vọng thì cười khẩy một tiếng, trong mắt hiện lên một tia quyết tuyệt và giật mìn mang trên người.
Cam La Vọng nhìn thấy tên chiến sĩ kia không ngừng truyền ra cảm giác nguy hiểm thì hắn không ngừng cảnh giác, hắn điên cuồng lui nhanh ra phía sau.
Oanh một tiếng vang thật lớn! !
Trong công sự này hiện tại đột nhiên có tiếng nổ cực lớn vang lên, bụi mù cuồn cuộn phóng lên trời, công sự sụp đổ, hủy diệt toàn bộ.
Một tên tiểu đội trưởng mặc đồ tây đen nhìn thấy bụi mù và nổ tung vang lên, nhìn qua cửa ra vào của huyện Kinh Tây và tiến lên.
- Thủ lĩnh đã phá hủy ý chí chiến đấu của bọn chúng, kế tiếp phải xem chúng ta! Xông lên thôi!
Được tên tiểu đội trưởng ủng hộ, tất cả đội viên ló đầu ra khỏi công sự che chắn tiến lên hướng huyện Kinh Tây.
Cam La Vọng với tư cách đao nhọn đã phá hủy các cứ điểm hỏa lực của đối phương, đội viên chiến đội tử thần là lực lượng xung kích, đánh tan ý chí chiến đấu còn sót lại. Ngay từ đầu chiến đội tử thần đã sử dụng phương pháp này rồi, bọn họ dùng chiến pháp này và đánh tan không ít thế lực nhỏ. Không có nơi nào có thể ngăn cản được công kích, đặc biệt là thời điểm đánh giáp lá cà, đại bộ phận thế lực đều sụp đổ, ý chí chiến đấu hoàn toàn bị tan rã.
Đối mặt với công kích của chiến đội tử thần, một điểm hỏa lực cuối cùng ở lối ra vào huyện Kinh Tây điên cuồng bắn xối xả vào đám chiến đội tử thần.
Đại lượng chiến sĩ chiến đội tử thần không ngừng trúng đạn ngã xuống.
Nhưng mà một điểm hỏa lực này quá mức mỏng manh, dưới tình huống sĩ khí chiến đội tửu thần tăng cao thì không lâu sẽ bao phủ đám người này.
Phá hủy điểm hỏa lực cuối cùng ở cửa ra vào huyện Kinh Tây thì trong mắt của đám chiến đội tử thần hiện ra vẻ điên cuồng xông vào trong huyện. Trong những lần chiến đấu lúc trước của bọn họ, chỉ cần ở bên ngoài vừa bị phá, như vậy bọn họ có thể bắt đầu hưởng thụ thành quả thắng lợi, có thể không kiêng nể gì tiến hành giết chóc và cưỡng hiếp.
Với tư cách tiếp ứng Lao Huy nhìn thấy chiến đội tử thần của Cam La Vọng đột phá phòng ngự tiến vào huyện Kinh Tây thì con mắt sáng lên, gầm to lên:
- Cam La Vọng đúng là làm quá tốt! Vậy mà đánh vỡ huyện Kinh Tây! ! Các huynh đệ, xông lên cho tôi! ! ! Chiếm được huyện Kinh Tây, nữ nhân, lương thực, vũ khí bên trong tùy các người lựa chọn! ! Sát!
- Sát!
- Sát!
- Sát!
"..."
Đám tùy tùng của Lao Huy có hai trăm tên lính, được chủ tưởng cho phép cướp hiếp giết thì sĩ khí thoáng cái tăng lên cực hạn, bọn họ tay cầm súng, đại đao, điên cuồng xông qua phía huyện Kinh Tây. Ở bên trong có nữ nhân, lương thực, cùng vũ khí.
Bối Minh Dương cũng chỉ mở một doanh, đạt được trang bị của một doanh, trang bị một doanh đó tự nhiên phân phối cho tinh nhuệ của hắn. Các thế lực còn lại chỉ đạt được súng ngắn và vũ khí bị đào thải mà thôi.
Thượng Luân nhìn thấy huyện Kinh Tây dễ dàng bị công phá và Lao Huy xông vào thì nhíu mày lại, trầm mặc không nói, cũng không có ra lệnh công kích.
Lao Huy bởi vì nóng vội chiêm chiến lợi phẩm trong huyện Kinh Tây cho nên không có nói thêm cái gì với Thượng Luân mà dẫn binh xông vào trong huyện Kinh Tây. Chiến lợi phẩm này ai chiếm được sẽ là của người đó, đồ vật tới tay muốn nhổ ra là chuyện vô cùng khó khăn đấy.
Đứng ở bên người Thượng Luân là một tên người cường hóa tên là Trương Lê Dương phi thường lo lắng nói ra:
- Lão đại! ! Chúng ta cũng xông lên đi! Nếu không xông lên xương cốt cũng không còn cái nào đâu.
- Đúng vậy a! ! Lão đại! ! Chúng ta xông vào đi!
"..."
Bộ hạ của Thượng Luân không ngừng thỉnh chiến, bọn họ trông mày thèm với chiến lợi phẩm của huyện Kinh Tây bên kia, đây chính là trấn nhỏ, bên trong có không biết bao nhiêu thứ tốt. Nếu như có thể cướp tới tay của mình, bọn họ có thể dễ dàng vượt qua sinh hoạt dễ dàng.
Thượng Luân nhướng mày trầm giọng quát:
- Nhìn đi! ! Nhạc Trọng đã có thể thu phục huyện Kinh Tây, tuyệt đối không chỉ có chút thực lực này. Ai cũng không được lộn xộn! Nếu không đừng trách tôi không lưu tình.
Thượng Luân quát lớn thì những người rục rịch cũng dừng hành động lại.
Thượng Luân một mình một người đi lên cao điểm nhìn qua, cầm lấy một kính viễn vọng quan sát tình huống trong huyện Kinh Tây.
Chiến đội tử thần xông vào cửa ra vào của huyện Kinh Tây thì không chút dừng lại, chúng xông thẳng vào trong huyện Kinh Tây.
Thế như chẻ tre xông vào trong mười mét, ở trong một gian nhà ở gần đó có một cứ điểm hỏa lực hiện ra, vô số viên đạn bao phủ người của chiến đội tử thần, hỏa lực vô cùng hung mãnh thoáng cái bắn chết và đả thương mười người.
Đám đội viên chiến đội tử thần nhìn thấy hỏa lực hung mãnh như vậy, máu huyết sôi trào trong người của bọn họ tản ra, nhao nhao trốn vào sau những công sự ẩn nấp thân thể dưới làn đạn.
- Thủ lĩnh đâu rồi? ? Cam La Vọng thủ lĩnh ở đâu?
- Thủ lĩnh ở đâu?
"..."
Sau khi đám chiến đội tử thần nhìn thấy hỏa lực hung mãnh như vậy, lúc này bắt đầu tìm kiếm tâm phúc Cam La Vọng. Nếu là Cam La Vọng ở đây thì cứ điểm hỏa lực này sẽ bị giải quyết.
- Chẳng lẽ nói thủ lĩnh bị người ta giết chết?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.