Chương 551: Thăng lên 60 cấp! (2)
Tư Sản Bạo Tăng
01/11/2014
Thú triều lần
này nếu không phải có Nhạc Trọng tổ chức đắc lực, anh dũng giết địch,
cuối cùng còn đem con Thanh Lân Giao tam giai giết chết, toàn bộ nhân
loại trong trấn chỉ sợ không còn được mấy người sống sót. Những cao thủ
kia ít nhất trong giờ khắc này đều cảm kích hắn từ tận sâu trong nội
tâm.
Trong tiếng hoan hô của vô số người, cao tầng Thải Phượng bang lại dùng ánh mắt phức tạp nhìn nhóm người Nhạc Trọng.
Một trưởng lão Thải Phượng bang tên gọi Lưu Linh Linh nhìn Đinh Mị hiến kế:
- Lão đại, hiện tại là thời khắc hắn suy yếu nhất, có muốn xử lý hắn hay không?
Lúc này mỗi người đều nhìn ra được nhóm người Nhạc Trọng trải qua cuộc đại chiến luân phiên đã tiêu hao rất lớn, mỏi mệt không chịu nổi, là thời gian suy yếu nhất. Thải Phượng bang có thể đứng chân trong Quý Trữ thị hơn nữa còn trở thành một trong tứ đại bang phái, tự nhiên cũng không phải hạng người lương thiện. Thừa dịp hắn bệnh lấy mạng hắn bọn họ cũng từng làm qua không ít.
Đinh Mị nhìn Nhạc Trọng một thoáng, lắc đầu cự tuyệt:
- Không được! Hiện tại động thủ chúng ta chưa chắc giết được hắn! Nếu không thể một kích giết chết, chúng ta sẽ rơi vào cắn trả!
Trong tiếng hoan hô của mọi người, Nhạc Trọng quay về trong thế lực của mình sắp xếp xong công việc liền trực tiếp đi nghỉ ngơi, trải qua tràng đại chiến liên tục, hắn đã mỏi mệt tới cực điểm, vừa nằm xuống giường liền ngủ thiếp đi.
Nhưng cao thủ còn lại cũng đều quay về trong tiểu trấn nghỉ ngơi.
Mà hai trăm chiến sĩ bình thường chuyên xây dựng công sự Nhạc Trọng mang tới do Lạp Nhĩ Mạn suất lĩnh đem thi thể biến dị thú nhị giai cùng tam giai, biến dị thú cấp cao trên chiến trường thu thập về trong phe cánh của Nhạc Trọng chặt chẽ quản lý canh giữ, thi thể của biến dị thú cao giai đều là số tài sản thật lớn.
Ngày hôm sau khi các cao thủ nhân loại tỉnh giấc, liền được Nhạc Trọng phái người triệu tập tới quảng trường trong trấn.
Trên quảng trường đứng đầy cao thủ.
Ba ngàn cao thủ nhân loại tập trung bao vây tiễu trừ biến dị thú cao giai, lúc này còn sống sót không đến chín trăm người. Hai ngàn cao thủ nhân loại đã chết trong miệng biến dị thú. Nhưng gần chín trăm người còn sống sót trải qua cuộc khổ chiến cùng biến dị thú triều, cơ hồ sức chiến đấu của mỗi người đều tăng lên thật lớn.
Trịnh Đồ cũng mang theo tiểu đệ Cự Thần bang đi tới quảng trường tìm chỗ ngồi xuống.
- Không có Thải Phượng bang?
Trịnh Đồ nhìn chung quanh hồi lâu nhưng không thấy Thải Phượng bang, trong lòng không khỏi sản sinh một tia nghi hoặc.
Đúng lúc này bang chủ Trương Trí Hào của Thần Long bang nhìn bề ngoài có chút đáng khinh đi tới bên cạnh Trịnh Đồ nói:
- Trịnh lão huynh! Sự tình hình như không đúng! Xem điệu bộ này Nhạc lão đại không phải muốn thu nhận luôn chúng ta đi?
Danh hào của Thần Long bang thập phần vang dội, trên thực tế cũng chỉ có bảy cao thủ hạch tâm cùng hơn mười tiểu đệ mà thôi. Thực lực bang chủ Trương Trí Hào cũng chỉ bình thường, cấp bậc cường hóa chỉ tới 33 cấp. Nhưng hắn làm người tròn trịa, giao tế rộng lớn, có chút giao tình với Trịnh Đồ.
Trịnh Đồ liếc mắt nhìn Trương Trí Hào trầm giọng nói:
- Ngày hôm qua toàn bộ đều nhờ có Nhạc lão đại nên chúng ta mới còn sống. Nếu Nhạc lão đại muốn thu nhận chúng ta, như vậy chúng ta đi theo hắn cùng nhau hỗn, xem như đem cái mạng này trả lại cho hắn là được!
Sắc mặt Trương Trí Hào cứng đờ nói:
- Trịnh lão huynh, ngày hôm qua đúng là Nhạc lão đại đã cứu chúng ta. Nhưng cơ nghiệp của chúng ta là do chúng ta từng bước dốc sức gầy dựng xuống, hắn muốn toàn bộ cầm đi chỉ sợ có chút không thích hợp đi?
Trịnh Đồ nghe xong lời nói của Trương Trí Hào cũng trầm mặc trở lại, trong lòng người hiện đại rất nhiều tâm địa gian giảo, tuy rằng Trịnh Đồ cảm kích Nhạc Trọng đã cứu bọn hắn một mạng, nhưng muốn đoạt cơ nghiệp của hắn đương nhiên hắn cũng không quá nguyện ý.
Trong sân rộng mọi người đều đang bàn luận sôi nổi, suy đoán ý đồ của Nhạc Trọng.
Đúng lúc này Nhạc Trọng xuất hiện trên đài cao giữa quảng trường.
Ở sau lưng Nhạc Trọng là hai đại mỹ nữ Tân Giai Nhu cùng Trữ Vũ Hân. Hai bên đứng hai hàng cao thủ mang theo khí thế dũng mãnh đứng thật chỉnh tề.
Nhạc Trọng ngồi xuống trên chủ vị ngay trung ương đài cao, nhìn xuống một vòng bên dưới, chợt mở miệng nói:
- Hôm nay tôi triệu tập mọi người đến là có chuyện quan trọng cần thương lượng!
Nhạc Trọng liếc mắt nhìn xuống bên dưới, chậm rãi nói:
- Hai bang phái Thiên Long bang cùng Thanh Trúc bang không để ý tới ước định trước đó của chúng ta, lâm trận bỏ chạy, tội ác tày trời. Tôi quyết định sau khi quay về Quý Trữ thị dựa theo ước định tiêu diệt bọn hắn! Nhưng Thanh Thạch bang của tôi nếu muốn một mình tiêu diệt Thiên Long bang cùng Thanh Trúc bang thì không đủ khả năng! Bởi vậy hi vọng mọi người có thể giúp đỡ cho Nhạc Trọng này!
- Đó là tự nhiên! Thiên Long bang, Thanh Trúc bang! Hai bang phái này là vương bát đản! Diệt bọn hắn! Nhạc lão đại, Trương Trí Hào này tuyệt đối ủng hộ ngài!
- Diệt bọn hắn!
- Giết sạch đám khốn kiếp kia!
- …
Nghe xong lời nói của Nhạc Trọng chư hùng trên quảng trường chợt phẫn nộ quát. Cơ hồ mọi người đều tràn ngập phẫn hận đối với Thiên Long bang cùng Thanh Trúc bang. Nếu không phải hai bang phái kia lâm trận bỏ chạy, bọn họ cũng không cần chết trận nhiều người như vậy.
Nhạc Trọng nhìn chư hùng bên dưới đài chậm rãi nói:
- Thế lực Thiên Long bang cùng Thanh Trúc bang khổng lồ, tổ chức chặt chẽ. Muốn diệt bọn hắn toàn bộ chúng ta đều phải đồng tâm hiệp lực mới được. Không có chỉ huy thống nhất tuyệt đối không được, tôi quyết định sáng lập Thiên Minh, liên hợp lực lượng của mọi người cùng nhau tiêu diệt Thiên Long bang cùng Thanh Trúc bang!
Nhạc Trọng muốn đem các cao thủ trong quảng trường cùng nhau chỉnh hợp lại. Nhưng ở trên quảng trường có không ít cao thủ đều có tiểu bang phái, bọn hắn sẽ không cam lòng dẫn người gia nhập dưới trướng của Nhạc Trọng, vì vậy hắn nghĩ ra một biện pháp quá độ.
Trương Trí Hào vỗ tay lớn tiếng phụ họa:
- Tốt! Chủ ý này tốt! Thật tốt quá! Tôi đề cử Nhạc lão đại làm minh chủ Thiên Minh!
- Phải đó! Nếu không có Nhạc lão đại chúng ta đều đã chết rồi! Nhạc lão đại làm minh chủ chúng tôi đều không có dị nghị!
- Ai không muốn gia nhập Thiên Minh chính là tay sai của Thiên Long bang cùng Thanh Trúc bang! Chúng ta lập tức diệt bọn hắn!
- …
Bên trong đám người chợt vang lên thanh âm hô hào sôi trào, trong đó có không ít người là do Nhạc Trọng an bài, nhưng cũng có không ít người là chân tâm thật ý cảm kích Nhạc Trọng.
Đêm qua đánh xong một trận cùng biến dị thú triều, Nhạc Trọng đã thu nhận không ít cao thủ, trực tiếp gồm thâu không ít bang phái dẫn người gia nhập dưới trướng hắn, tự nhiên có thể nhấc lên uy thế thật lớn.
Ngay trong tình cảnh cảm xúc mọi người trào dâng, cho dù còn có người trong lòng có chút không tình nguyện nhưng chỉ đành trái lương tâm phụ họa.
Nhạc Trọng mỉm cười, biết thời biết thế mới dễ nói.
- Nếu mọi người đã cất nhắc, như vậy tôi sẽ làm minh chủ Thiên Minh!
Thiên Minh vốn là công cụ mà Nhạc Trọng dùng tới để gồm thâu chỉnh hợp chư hùng. Có Thiên Minh làm danh nghĩa, so với trực tiếp gồm thâu những tiểu bang phái kia vẫn tốt hơn.
Trong tiếng hoan hô của vô số người, cao tầng Thải Phượng bang lại dùng ánh mắt phức tạp nhìn nhóm người Nhạc Trọng.
Một trưởng lão Thải Phượng bang tên gọi Lưu Linh Linh nhìn Đinh Mị hiến kế:
- Lão đại, hiện tại là thời khắc hắn suy yếu nhất, có muốn xử lý hắn hay không?
Lúc này mỗi người đều nhìn ra được nhóm người Nhạc Trọng trải qua cuộc đại chiến luân phiên đã tiêu hao rất lớn, mỏi mệt không chịu nổi, là thời gian suy yếu nhất. Thải Phượng bang có thể đứng chân trong Quý Trữ thị hơn nữa còn trở thành một trong tứ đại bang phái, tự nhiên cũng không phải hạng người lương thiện. Thừa dịp hắn bệnh lấy mạng hắn bọn họ cũng từng làm qua không ít.
Đinh Mị nhìn Nhạc Trọng một thoáng, lắc đầu cự tuyệt:
- Không được! Hiện tại động thủ chúng ta chưa chắc giết được hắn! Nếu không thể một kích giết chết, chúng ta sẽ rơi vào cắn trả!
Trong tiếng hoan hô của mọi người, Nhạc Trọng quay về trong thế lực của mình sắp xếp xong công việc liền trực tiếp đi nghỉ ngơi, trải qua tràng đại chiến liên tục, hắn đã mỏi mệt tới cực điểm, vừa nằm xuống giường liền ngủ thiếp đi.
Nhưng cao thủ còn lại cũng đều quay về trong tiểu trấn nghỉ ngơi.
Mà hai trăm chiến sĩ bình thường chuyên xây dựng công sự Nhạc Trọng mang tới do Lạp Nhĩ Mạn suất lĩnh đem thi thể biến dị thú nhị giai cùng tam giai, biến dị thú cấp cao trên chiến trường thu thập về trong phe cánh của Nhạc Trọng chặt chẽ quản lý canh giữ, thi thể của biến dị thú cao giai đều là số tài sản thật lớn.
Ngày hôm sau khi các cao thủ nhân loại tỉnh giấc, liền được Nhạc Trọng phái người triệu tập tới quảng trường trong trấn.
Trên quảng trường đứng đầy cao thủ.
Ba ngàn cao thủ nhân loại tập trung bao vây tiễu trừ biến dị thú cao giai, lúc này còn sống sót không đến chín trăm người. Hai ngàn cao thủ nhân loại đã chết trong miệng biến dị thú. Nhưng gần chín trăm người còn sống sót trải qua cuộc khổ chiến cùng biến dị thú triều, cơ hồ sức chiến đấu của mỗi người đều tăng lên thật lớn.
Trịnh Đồ cũng mang theo tiểu đệ Cự Thần bang đi tới quảng trường tìm chỗ ngồi xuống.
- Không có Thải Phượng bang?
Trịnh Đồ nhìn chung quanh hồi lâu nhưng không thấy Thải Phượng bang, trong lòng không khỏi sản sinh một tia nghi hoặc.
Đúng lúc này bang chủ Trương Trí Hào của Thần Long bang nhìn bề ngoài có chút đáng khinh đi tới bên cạnh Trịnh Đồ nói:
- Trịnh lão huynh! Sự tình hình như không đúng! Xem điệu bộ này Nhạc lão đại không phải muốn thu nhận luôn chúng ta đi?
Danh hào của Thần Long bang thập phần vang dội, trên thực tế cũng chỉ có bảy cao thủ hạch tâm cùng hơn mười tiểu đệ mà thôi. Thực lực bang chủ Trương Trí Hào cũng chỉ bình thường, cấp bậc cường hóa chỉ tới 33 cấp. Nhưng hắn làm người tròn trịa, giao tế rộng lớn, có chút giao tình với Trịnh Đồ.
Trịnh Đồ liếc mắt nhìn Trương Trí Hào trầm giọng nói:
- Ngày hôm qua toàn bộ đều nhờ có Nhạc lão đại nên chúng ta mới còn sống. Nếu Nhạc lão đại muốn thu nhận chúng ta, như vậy chúng ta đi theo hắn cùng nhau hỗn, xem như đem cái mạng này trả lại cho hắn là được!
Sắc mặt Trương Trí Hào cứng đờ nói:
- Trịnh lão huynh, ngày hôm qua đúng là Nhạc lão đại đã cứu chúng ta. Nhưng cơ nghiệp của chúng ta là do chúng ta từng bước dốc sức gầy dựng xuống, hắn muốn toàn bộ cầm đi chỉ sợ có chút không thích hợp đi?
Trịnh Đồ nghe xong lời nói của Trương Trí Hào cũng trầm mặc trở lại, trong lòng người hiện đại rất nhiều tâm địa gian giảo, tuy rằng Trịnh Đồ cảm kích Nhạc Trọng đã cứu bọn hắn một mạng, nhưng muốn đoạt cơ nghiệp của hắn đương nhiên hắn cũng không quá nguyện ý.
Trong sân rộng mọi người đều đang bàn luận sôi nổi, suy đoán ý đồ của Nhạc Trọng.
Đúng lúc này Nhạc Trọng xuất hiện trên đài cao giữa quảng trường.
Ở sau lưng Nhạc Trọng là hai đại mỹ nữ Tân Giai Nhu cùng Trữ Vũ Hân. Hai bên đứng hai hàng cao thủ mang theo khí thế dũng mãnh đứng thật chỉnh tề.
Nhạc Trọng ngồi xuống trên chủ vị ngay trung ương đài cao, nhìn xuống một vòng bên dưới, chợt mở miệng nói:
- Hôm nay tôi triệu tập mọi người đến là có chuyện quan trọng cần thương lượng!
Nhạc Trọng liếc mắt nhìn xuống bên dưới, chậm rãi nói:
- Hai bang phái Thiên Long bang cùng Thanh Trúc bang không để ý tới ước định trước đó của chúng ta, lâm trận bỏ chạy, tội ác tày trời. Tôi quyết định sau khi quay về Quý Trữ thị dựa theo ước định tiêu diệt bọn hắn! Nhưng Thanh Thạch bang của tôi nếu muốn một mình tiêu diệt Thiên Long bang cùng Thanh Trúc bang thì không đủ khả năng! Bởi vậy hi vọng mọi người có thể giúp đỡ cho Nhạc Trọng này!
- Đó là tự nhiên! Thiên Long bang, Thanh Trúc bang! Hai bang phái này là vương bát đản! Diệt bọn hắn! Nhạc lão đại, Trương Trí Hào này tuyệt đối ủng hộ ngài!
- Diệt bọn hắn!
- Giết sạch đám khốn kiếp kia!
- …
Nghe xong lời nói của Nhạc Trọng chư hùng trên quảng trường chợt phẫn nộ quát. Cơ hồ mọi người đều tràn ngập phẫn hận đối với Thiên Long bang cùng Thanh Trúc bang. Nếu không phải hai bang phái kia lâm trận bỏ chạy, bọn họ cũng không cần chết trận nhiều người như vậy.
Nhạc Trọng nhìn chư hùng bên dưới đài chậm rãi nói:
- Thế lực Thiên Long bang cùng Thanh Trúc bang khổng lồ, tổ chức chặt chẽ. Muốn diệt bọn hắn toàn bộ chúng ta đều phải đồng tâm hiệp lực mới được. Không có chỉ huy thống nhất tuyệt đối không được, tôi quyết định sáng lập Thiên Minh, liên hợp lực lượng của mọi người cùng nhau tiêu diệt Thiên Long bang cùng Thanh Trúc bang!
Nhạc Trọng muốn đem các cao thủ trong quảng trường cùng nhau chỉnh hợp lại. Nhưng ở trên quảng trường có không ít cao thủ đều có tiểu bang phái, bọn hắn sẽ không cam lòng dẫn người gia nhập dưới trướng của Nhạc Trọng, vì vậy hắn nghĩ ra một biện pháp quá độ.
Trương Trí Hào vỗ tay lớn tiếng phụ họa:
- Tốt! Chủ ý này tốt! Thật tốt quá! Tôi đề cử Nhạc lão đại làm minh chủ Thiên Minh!
- Phải đó! Nếu không có Nhạc lão đại chúng ta đều đã chết rồi! Nhạc lão đại làm minh chủ chúng tôi đều không có dị nghị!
- Ai không muốn gia nhập Thiên Minh chính là tay sai của Thiên Long bang cùng Thanh Trúc bang! Chúng ta lập tức diệt bọn hắn!
- …
Bên trong đám người chợt vang lên thanh âm hô hào sôi trào, trong đó có không ít người là do Nhạc Trọng an bài, nhưng cũng có không ít người là chân tâm thật ý cảm kích Nhạc Trọng.
Đêm qua đánh xong một trận cùng biến dị thú triều, Nhạc Trọng đã thu nhận không ít cao thủ, trực tiếp gồm thâu không ít bang phái dẫn người gia nhập dưới trướng hắn, tự nhiên có thể nhấc lên uy thế thật lớn.
Ngay trong tình cảnh cảm xúc mọi người trào dâng, cho dù còn có người trong lòng có chút không tình nguyện nhưng chỉ đành trái lương tâm phụ họa.
Nhạc Trọng mỉm cười, biết thời biết thế mới dễ nói.
- Nếu mọi người đã cất nhắc, như vậy tôi sẽ làm minh chủ Thiên Minh!
Thiên Minh vốn là công cụ mà Nhạc Trọng dùng tới để gồm thâu chỉnh hợp chư hùng. Có Thiên Minh làm danh nghĩa, so với trực tiếp gồm thâu những tiểu bang phái kia vẫn tốt hơn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.