Chương 866: Thành thị dưới mặt đất.
Tư Sản Bạo Tăng
05/01/2015
- Tôi nói ! ! Tôi nói! Đây là phòng thí nghiệm sinh vật biến dị xxx trước tận thế. Chuyên môn phụ trách nghiên cứu sinh vật binh khí. Sau khi thế giới biến dị thì chủ nhiệm Triệu Cuồng biến thành vương quốc độc lập. Những người sống sót chúng tôi chính là nhân viên nghiên cứu hoặc là gia quyến của các nhân viên. Những bây giờ là tay sai của Triệu Cuồng.
Nhạc Trọng mỉm cười đem khối bánh quy áp súc kia cho người này:
- Đây là của anh!
Người sống sót kia tiếp nhận bánh quy áp súc của Nhạc Trọng và không ngớt lời cảm tạ.
- Cảm ơn! Cám ơn!
Một tên chiến sĩ bị Bạch Tiểu Thắng trói lại đột nhiên rống to lên.
- Địch tập kích! ! Địch tập kích! !
Tên này có kỹ năng sóng âm, một âm thanh cực lớn vang vọng trong phòng thí nghiệm.
- Tiện nghi các người!
Trogn mắt Bạch Tiểu Thắng hiện ra hung quang nhìn qua Nhạc Trọng. Thấy Nhạc Trọng chậm rãi lắc đầu, hắn một quyền đánh lên đầu của bốn người, làm cho bọn họ ngất đi.
Nghe được tiếng cảnh báo, trong thành thị dưới đất lập tức xuất hiện từng tên cảnh vệ.
Bạch Tiểu Thắng cũng mang theo bộ hạ nhanh chóng chiếm lĩnh một cánh cửa yếu địa, trốn ở công sự che chắn giằng co với đối diện.
Đột nhiên màn hình lớn sang lên, một người mặc áo khoác trắng. Hói đầu, trên mặt mọc ra mấy ban xanh, là một trung niên xấu xí tuổi chừng năm mươi:
- Các người khỏe! Tôi là Triệu Cuồng chủ nhân vương quốc này, thật cao hứng có thể nhìn thấy các người. Hoan nghênh các người tới vương quốc của tôi. Tôi hi vọng có thể gặp thủ lĩnh của các người.
Nhạc Trọng từ trong công sự che chắn nhìn qua màn hình và nói:
- Anh khỏe! Tôi là Nhạc Trọng!
Triệu Cuồng nhìn Nhạc Trọng cảm thán một câu. Tràn đầy chân thành nói ra:
- Nhạc Trọng sao? Thật sự là anh hùng xuất thiếu niên, ngươi có thể dẫn người tới đây thì chắc chắn đã hàng phục cây biến dị ở trên đó rồi. Bởi vì có gốc thực vật ăn thịt người kia tồn tại, những người chúng tôi không cách nào rời đi. Hôm nay anh đã tới, để cho chúng tôi có cơ hội rời đi, ân tình của anh người trong đây cảm tạ thật nhiều.
Triệu Cuồng mời nói:
- Tôi muốn mời anh đi vào trong vương quốc để bàn công việc được chứ? Tôi sẽ cho bộ hạ chuẩn bị thịnh yếu chiêu đãi người của anh.
Nhạc Trọng trầm mặc một hồi, trong mắt dị quang lóe lên, nói:
- Tốt!
Triệu Cuồng mỉm cười hòa ái nói:
- Mã Cạnh! Mang Nhạc Trọng và bộ hạ của anh ta tới tòa thành!
Một tên trung niên dáng người khôi ngô đi tới trước mặt của Nhạc Trọng và nói:
- Xin ngài và bộ hạ của ngài theo tôi!
Những chiến sĩ khác cũng dời khẩu súng đi, không có địch ý.
- Dẫn đường!
Nhạc Trọng không chút sợ hãi đi theo Mã Cạnh qua từng tòa phòng thí nghiệm to lớn..
Nhạc Trọng đi tới trước cửa ra vào của phòng thí nghiệm và nhìn qua Bạch Tiểu Thắng nói:
- Anh dẫn người trông coi cửa ra vào!
Trong nơi này tràn ngập thứ quỷ dị không rõ ràng, tuy Nhạc Trọng cường hóa cực cao, nhưng mà hắn phải phòn bị không cho Triệu Cuồng bất cứ cơ hội nào.
Bạch Tiểu Thắng khẽ gật đầu mang theo ba mươi người tiến hóa thủ vững cửa ra vào:
- Tốt! Thủ lĩnh anh cẩn thận!
Mã Cạnh mặt không biểu tình nhìn bọn người Bạch Tiểu Thắng, sau đó mang theo Nhạc Trọng đi vào trong phòng thí nghiệm này.
Vừa tiến vào trong phòng thí nghiệm này, từng đợt âm thanh du dương truyền tới, trong một gian đại sảnh. Đèn thủy tinh sáng tối bất định, ba mươi mấy nam nữ trẻ tuổi đang múa trên sân khấu.
Trên bàn bày đầy các loại bánh ngọt, đồ uống, rau quả đồ hộp, rau xào đồ hộp.
Trong tận thế lương thực rất trân quý, đủ loại đồ ăn trên bàn này làm cho nhiều người phải điên cuồng.
- Ngài khỏe! Nhạc Trọng thủ lĩnh. Tôi là Lưu Thành!
Nhạc Trọng bước vào trong đại sảnh, một gã nam tử trung niên mặc âu phục, cắt tóc húi cua, nhìn qua tinh thần sáng ngời, ánh mắt hữu thần nhìn qua Nhạc Trọng.
Lưu Thành vẫy tay với một đám nữ nhân đang nhảy múa bên kia tới.
Lưu Thành nhìn qua Nhạc Trọng tươi cười kỳ dị:
- Nhạc Trọng thủ lĩnh, tùy tiện chọn, nếu như ngày ưa thích, cho các nàng hầu hạ ngày cũng được. Các nàng là mười hai mỹ nữ xinh đẹp nhất trong căn cứ, tên hiệu mười hai trâm cài.
Mười hai mỹ nữ ăn mặc xinh xắn nhìn qua Nhạc Trọng, chuẩn bị dùng tư thế đẹp nhất của mình thể hiện ra mặt tốt của mình với Nhạc Trọng. Các nàng nếu được Nhạc Trọng sủng hạnh, coi như hoàn thành mệnh lệnh của Triệu Cuồng cũng có chỗ tốt cực lớn. Nếu như các nàng không được Nhạc Trọng sủng hạnh sẽ bị bỏ đói ba ngày. Loại tư vị đói khát này các nàng không muốn trải qua.
Nhạc Trọng nhìn qua mười hai phong cách khác nhau này, trong mắt hiện ra hàn quang, lạnh lùng nói:
- Triệu Cuồng đâu? Anh ta không phải muốn đàm phán sao?
Lưu Thành nhìn qua Nhạc Trọng mỉm cười nói:
- Nhạc Trọng thủ lĩnh, Triệu Cuồng bệ hạ đã trao toàn quyền cho tôi đại biểu nói chuyện với ngài. Ngài có cái gì cần có thể bàn với tôi!
Lưu Thành vừa cười vừa nói:
- Triệu Cuồng bệ hạ thập phần cảm kích ngài tiêu diệt thực vật biến dị phía trên, để cho chúng tôi có thể rời khỏi thành thị dưới đất này. Chúng tôi nguyện ý dâng lên cho ngài ba mươi mỹ nữ. Hơn nữa nguyện ý kết làm minh hữu với ngài, tương lai cộng đồng xưng bá cả thế giới!
Nhạc Trọng lạnh lùng cười nói:
- Cộng đồng xưng bá thế giới! Khẩu khí thật là lớn! Trong tay của tôi có ba ngàn tinh nhuệ. Còn có trang bị một sư đoàn, các người có bản lĩnh gì kết minh hữu với tôi?
Kết minh trong tận thế này chỉ có hai thế lực xê xích không bao nhiêu mới diễn ra. Nếu như một thế lực mà hắn tiện tuy là diêt được, trên cơ bản không có người nào kết minh với đối phương cả.
Dùng thế lực trước mắt của Nhạc Trọng thì đám người co đầu rút cổ dưới mặt đất này không đáng kết minh.
Lưu Thành phất tay gọi hai chiến sĩ tới.
- Tốt! Cho ngài nhìn thực lực của chúng tôi! Trương Vân, Vương Phiên, đem lực lượng của các người bày ra cho Nhạc Trọng thủ lĩnh xem.
- Rống!
Vẻ mặt Trương Vân chết lặng đi tới trước mặt mọi người, hét lớn một tiếng, hắn cơ bắp hai chân của hắn ngưng kết, vô số gân xanh nhô lên, hai mắt đỏ thẫm. Không bao lâu hắn hai chân của hắn thô to gấp hai lần, trên mặt gân xanh nổi lên bốn phía, tràn ngập đỏ thẫm, thoạt nhìn cực kỳ vặn vẹo dữ tợn, trên đầu của hắn mọc ra xúc tu giống như châu chấu.
Trương Vân hai chân trở nên vừa thô vừa to gấp hai lần, hắn dùng lực nhảy lên, thoáng cái nhảy ra xa mười thước, cực kỳ đáng sợ.
Nhạc Trọng nhìn qua tốc độ của Trương Vân thì trong mắt hiện ra nét kinh ngạc.
- Tốc độ nhanh gấp mười một lần người thường. Thật nhanh
Tốc độ gấp mười một lần với Nhạc Trọng mà nói không coi vào đâu. Nhưng mà tốc độ này đã vượt qua S2 rồi, rất nhiều người cường hóa cấp 30 không có trang bị mạnh mẽ cũng không thể nhanh như vậy.
Thành thị dưới mặt đất này rõ ràng là trước tận thế đã ở đây rồi, bọn họ không cách nào thông qua hệ thống thần ma cường hóa, thoáng cái có thể làm người bình thường trở thành cường giả, hiển nhiên là có thủ đoạn kỳ diệu.
- Rống!
Nhạc Trọng mỉm cười đem khối bánh quy áp súc kia cho người này:
- Đây là của anh!
Người sống sót kia tiếp nhận bánh quy áp súc của Nhạc Trọng và không ngớt lời cảm tạ.
- Cảm ơn! Cám ơn!
Một tên chiến sĩ bị Bạch Tiểu Thắng trói lại đột nhiên rống to lên.
- Địch tập kích! ! Địch tập kích! !
Tên này có kỹ năng sóng âm, một âm thanh cực lớn vang vọng trong phòng thí nghiệm.
- Tiện nghi các người!
Trogn mắt Bạch Tiểu Thắng hiện ra hung quang nhìn qua Nhạc Trọng. Thấy Nhạc Trọng chậm rãi lắc đầu, hắn một quyền đánh lên đầu của bốn người, làm cho bọn họ ngất đi.
Nghe được tiếng cảnh báo, trong thành thị dưới đất lập tức xuất hiện từng tên cảnh vệ.
Bạch Tiểu Thắng cũng mang theo bộ hạ nhanh chóng chiếm lĩnh một cánh cửa yếu địa, trốn ở công sự che chắn giằng co với đối diện.
Đột nhiên màn hình lớn sang lên, một người mặc áo khoác trắng. Hói đầu, trên mặt mọc ra mấy ban xanh, là một trung niên xấu xí tuổi chừng năm mươi:
- Các người khỏe! Tôi là Triệu Cuồng chủ nhân vương quốc này, thật cao hứng có thể nhìn thấy các người. Hoan nghênh các người tới vương quốc của tôi. Tôi hi vọng có thể gặp thủ lĩnh của các người.
Nhạc Trọng từ trong công sự che chắn nhìn qua màn hình và nói:
- Anh khỏe! Tôi là Nhạc Trọng!
Triệu Cuồng nhìn Nhạc Trọng cảm thán một câu. Tràn đầy chân thành nói ra:
- Nhạc Trọng sao? Thật sự là anh hùng xuất thiếu niên, ngươi có thể dẫn người tới đây thì chắc chắn đã hàng phục cây biến dị ở trên đó rồi. Bởi vì có gốc thực vật ăn thịt người kia tồn tại, những người chúng tôi không cách nào rời đi. Hôm nay anh đã tới, để cho chúng tôi có cơ hội rời đi, ân tình của anh người trong đây cảm tạ thật nhiều.
Triệu Cuồng mời nói:
- Tôi muốn mời anh đi vào trong vương quốc để bàn công việc được chứ? Tôi sẽ cho bộ hạ chuẩn bị thịnh yếu chiêu đãi người của anh.
Nhạc Trọng trầm mặc một hồi, trong mắt dị quang lóe lên, nói:
- Tốt!
Triệu Cuồng mỉm cười hòa ái nói:
- Mã Cạnh! Mang Nhạc Trọng và bộ hạ của anh ta tới tòa thành!
Một tên trung niên dáng người khôi ngô đi tới trước mặt của Nhạc Trọng và nói:
- Xin ngài và bộ hạ của ngài theo tôi!
Những chiến sĩ khác cũng dời khẩu súng đi, không có địch ý.
- Dẫn đường!
Nhạc Trọng không chút sợ hãi đi theo Mã Cạnh qua từng tòa phòng thí nghiệm to lớn..
Nhạc Trọng đi tới trước cửa ra vào của phòng thí nghiệm và nhìn qua Bạch Tiểu Thắng nói:
- Anh dẫn người trông coi cửa ra vào!
Trong nơi này tràn ngập thứ quỷ dị không rõ ràng, tuy Nhạc Trọng cường hóa cực cao, nhưng mà hắn phải phòn bị không cho Triệu Cuồng bất cứ cơ hội nào.
Bạch Tiểu Thắng khẽ gật đầu mang theo ba mươi người tiến hóa thủ vững cửa ra vào:
- Tốt! Thủ lĩnh anh cẩn thận!
Mã Cạnh mặt không biểu tình nhìn bọn người Bạch Tiểu Thắng, sau đó mang theo Nhạc Trọng đi vào trong phòng thí nghiệm này.
Vừa tiến vào trong phòng thí nghiệm này, từng đợt âm thanh du dương truyền tới, trong một gian đại sảnh. Đèn thủy tinh sáng tối bất định, ba mươi mấy nam nữ trẻ tuổi đang múa trên sân khấu.
Trên bàn bày đầy các loại bánh ngọt, đồ uống, rau quả đồ hộp, rau xào đồ hộp.
Trong tận thế lương thực rất trân quý, đủ loại đồ ăn trên bàn này làm cho nhiều người phải điên cuồng.
- Ngài khỏe! Nhạc Trọng thủ lĩnh. Tôi là Lưu Thành!
Nhạc Trọng bước vào trong đại sảnh, một gã nam tử trung niên mặc âu phục, cắt tóc húi cua, nhìn qua tinh thần sáng ngời, ánh mắt hữu thần nhìn qua Nhạc Trọng.
Lưu Thành vẫy tay với một đám nữ nhân đang nhảy múa bên kia tới.
Lưu Thành nhìn qua Nhạc Trọng tươi cười kỳ dị:
- Nhạc Trọng thủ lĩnh, tùy tiện chọn, nếu như ngày ưa thích, cho các nàng hầu hạ ngày cũng được. Các nàng là mười hai mỹ nữ xinh đẹp nhất trong căn cứ, tên hiệu mười hai trâm cài.
Mười hai mỹ nữ ăn mặc xinh xắn nhìn qua Nhạc Trọng, chuẩn bị dùng tư thế đẹp nhất của mình thể hiện ra mặt tốt của mình với Nhạc Trọng. Các nàng nếu được Nhạc Trọng sủng hạnh, coi như hoàn thành mệnh lệnh của Triệu Cuồng cũng có chỗ tốt cực lớn. Nếu như các nàng không được Nhạc Trọng sủng hạnh sẽ bị bỏ đói ba ngày. Loại tư vị đói khát này các nàng không muốn trải qua.
Nhạc Trọng nhìn qua mười hai phong cách khác nhau này, trong mắt hiện ra hàn quang, lạnh lùng nói:
- Triệu Cuồng đâu? Anh ta không phải muốn đàm phán sao?
Lưu Thành nhìn qua Nhạc Trọng mỉm cười nói:
- Nhạc Trọng thủ lĩnh, Triệu Cuồng bệ hạ đã trao toàn quyền cho tôi đại biểu nói chuyện với ngài. Ngài có cái gì cần có thể bàn với tôi!
Lưu Thành vừa cười vừa nói:
- Triệu Cuồng bệ hạ thập phần cảm kích ngài tiêu diệt thực vật biến dị phía trên, để cho chúng tôi có thể rời khỏi thành thị dưới đất này. Chúng tôi nguyện ý dâng lên cho ngài ba mươi mỹ nữ. Hơn nữa nguyện ý kết làm minh hữu với ngài, tương lai cộng đồng xưng bá cả thế giới!
Nhạc Trọng lạnh lùng cười nói:
- Cộng đồng xưng bá thế giới! Khẩu khí thật là lớn! Trong tay của tôi có ba ngàn tinh nhuệ. Còn có trang bị một sư đoàn, các người có bản lĩnh gì kết minh hữu với tôi?
Kết minh trong tận thế này chỉ có hai thế lực xê xích không bao nhiêu mới diễn ra. Nếu như một thế lực mà hắn tiện tuy là diêt được, trên cơ bản không có người nào kết minh với đối phương cả.
Dùng thế lực trước mắt của Nhạc Trọng thì đám người co đầu rút cổ dưới mặt đất này không đáng kết minh.
Lưu Thành phất tay gọi hai chiến sĩ tới.
- Tốt! Cho ngài nhìn thực lực của chúng tôi! Trương Vân, Vương Phiên, đem lực lượng của các người bày ra cho Nhạc Trọng thủ lĩnh xem.
- Rống!
Vẻ mặt Trương Vân chết lặng đi tới trước mặt mọi người, hét lớn một tiếng, hắn cơ bắp hai chân của hắn ngưng kết, vô số gân xanh nhô lên, hai mắt đỏ thẫm. Không bao lâu hắn hai chân của hắn thô to gấp hai lần, trên mặt gân xanh nổi lên bốn phía, tràn ngập đỏ thẫm, thoạt nhìn cực kỳ vặn vẹo dữ tợn, trên đầu của hắn mọc ra xúc tu giống như châu chấu.
Trương Vân hai chân trở nên vừa thô vừa to gấp hai lần, hắn dùng lực nhảy lên, thoáng cái nhảy ra xa mười thước, cực kỳ đáng sợ.
Nhạc Trọng nhìn qua tốc độ của Trương Vân thì trong mắt hiện ra nét kinh ngạc.
- Tốc độ nhanh gấp mười một lần người thường. Thật nhanh
Tốc độ gấp mười một lần với Nhạc Trọng mà nói không coi vào đâu. Nhưng mà tốc độ này đã vượt qua S2 rồi, rất nhiều người cường hóa cấp 30 không có trang bị mạnh mẽ cũng không thể nhanh như vậy.
Thành thị dưới mặt đất này rõ ràng là trước tận thế đã ở đây rồi, bọn họ không cách nào thông qua hệ thống thần ma cường hóa, thoáng cái có thể làm người bình thường trở thành cường giả, hiển nhiên là có thủ đoạn kỳ diệu.
- Rống!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.