Chương 687: Thượng Quan Băng Tuyết.
Tư Sản Bạo Tăng
30/12/2014
Đinh Mị hung hãn tuyệt luân dẫn đầu xung phong liều chết tiến lên, nam nhân phản loạn lập tức sụp đổ, đám nam nhân sống sót này lập tức bỏ chạy khắp bốn phía, sau đó bị chiến ĩ Băng Tuyết cung chém giết cực kỳ thê thảm.
- Thật sự là ngu xuẩn!
Nhạc Trọng giấu trong một góc của Dương huyện và nhìn thấy nữ nhân Băng Tuyết cung không ngừng chém giết nam nhân sông sót thì nhíu mày.
Băng Tuyết Cung có chính sách cực đoan, tuy nhiên có thể thu nạp được không ít nữ nhân trong tận thế bị nam nhân xâu xé tinh thần và thể xác, tuy nhiên lại đem nam nhân là quần thể sức chiến đấu cường đại gạt ra ngoài. Hiện tại càng làm đám nam nhân phản loạn, đối với Nhạc Trọng mà nói, Băng Tuyết cung làm chuyện này là quá ngu xuẩn.
Đồng thời như vậy cũng làm cho Nhạc Trọng xem thấu thực lực chân thật của Băng Tuyết cung, chiến lực hạch tâm của Băng Tuyết cung cũng là một ít nữ nhân người cường hóa cao. Trừ chuyện đó ra các nàng ngay cả súng cũng không có bao nhiêu, có thể thấy được thực lực Băng Tuyết cung quá nhỏ yếu.
- Tốt! Tốt! Tốt! Quả nhiên không ngoài sở liệu của mình! Thì ra Băng Tuyết cung cũng không quá đáng là mặt hàng miệng cọp gan thỏ.
Chu Hùng Phách nhìn thấy nam nhân sống sót bị nữ nhân Băng Tuyết cung thì cười nhạt, không làm ra phản ứng gì cả.
Lập tức đám chiến sĩ Dương huyện chỉa họng súng qua Vạn Hùng Hội, thay đổi họng súng nhắm qua nữ nhân của Băng Tuyết cung và không ngừng bắn phá.
Trong bắn phá điên cuồng như vậy, một gã nữ nhân Băng Tuyết cung sức chiến đấu cường hoành bị viên đạn bắn nát thân thể.
Cơ hồ cùng một thời gian, chiến sĩ trong Vạn Hùng Hội cầm súng nhắm qua nữ nhân Băng Tuyết cung và phát động công kích, dưới làn đạn dày đặc thì thoáng cái có hơn một trăm nữ nhân Băng Tuyết cung bị súng bắn chết tại chỗ.
- Là nam nhân thì phải giết sạch đám nữ nhân thấp hèn này!
- Giết sạch xú nữ nhân!Mọi người giết chúng đi!
- Giết sạch những tiện nữ nhân!Gia nhập vào Vạn Hùng Hội thì các ngươi có thể đạt được tự do chính thức, trở thành nam nhân thật thụ, hảo hán tử!
"..."
Chiến sĩ Vạn Hùng Hội vừa tiến hành công kích vừa phát động công kích.
Những nam nhân bị Băng Tuyết cung xem là nô lệ, trâu ngựa lúc này giống như được châm ngòi, mỗi người nổi giận, hóa thành một hào quang lao qua phía nữ nhân Băng Tuyết cung tiến hành cắn trả. Bọn họ bị Băng Tuyết cung xem như trâu ngựa và tùy ý ra roi đàn áp, trong nội tâm sớm tích lũy phẫn nộ cùng bất mãn rất lớn rồi, lúc này vào lúc mấu chốt đột nhiên phản công, giống như nước lũ vô kiên bất tồi, xé nát vô số nữ chiến sĩ của Băng Tuyết cung.
- Chu Hùng Phách! Mày có ý gì?
Thượng Quan Băng Tuyết nhìn qua chiến sĩ Băng Tuyết cung dưới trướng của nàng bị công kích thì lạnh như băng nhìn qua Chu Hùng Phách và tỏa ra sát ý đáng sợ.
Tám cao thủ người cường hóa đẳng cấp hơn 40 lúc này hiện ra bên người của Chu Hùng Phách và lạnh lùng giằng co với Thượng Quan Băng Tuyết.
Chu Hùng Phách thoáng cái thối lui vào giữa đám cao thủ này:
- Ha ha ha! Ý của tao chính là ngày hôm nay Băng Tuyết cung cùng Đại Trung Hoa Đồng Minh hội sẽ biến mất toàn bộ, toàn bộ nhét vào trong Vạn Hùng Hội và trở thành bộ phận của Vạn Hùng Hội. Thượng Quan Băng Tuyết, nếu mày hôm nay quỳ xuống, bảo cho Băng Tuyết cung đầu hàng, thề làm nữ nhân của tao, tao sẽ yêu thương mày thật tốt. Nếu không một khi mày bị tao bắt vào tay, tao sẽ biến mày thành nô lệ.
Lúc này Vạn Hùng Hội cường thế tiến công, cộng thêm nam nhân nô lệ của Băng Tuyết cung phản loạn, thế lực của Băng Tuyết cung giống như băng tuyết tan rã.
Rất nhiều nữ nhân Băng Tuyết cung vừa mới kết thành trận hình đã bị chiến sĩ Vạn Hùng Hội đuổi giết. Tuy trong Băng Tuyết Cung cũng có không ít cường giả, các nàng phát động kỹ năng sát chém giết không ít chiến sĩ Vạn Hùng Hội nhưng mà nhanh chóng bị cao thủ của Vạn Hùng Hội tiêu diệt.
Thượng Quan Băng Tuyết đối mặt nguy cơ trong mắt đẹp không có một tia kinh hoảng chấn động mà là lạnh như băng phân tích, giống như băng điêu tuyệt thế, nói:
- Không có Băng Tuyết cung, Vạn Hùng Hội các người làm sao có thể công phá Dương huyện? Cho dù mày đánh bịa Băng Tuyết cung, mày cũng nguyên khí đại thương, căn bản không cách nào nuốt lấy Dương huyện.
Chu Hùng Phách nhìn chằm chằm vào Thượng Quan Băng Tuyết hưng phấn và nghĩ tới Thượng Quan Băng Tuyết là mỹ nữ tuyệt thế rên rỉ dưới khố của hắn. Thân thể của hắn tràn ngập hưng phấn, nói:
- Ha ha!Mày nói không sai! Vạn Hùng Hội vốn thập phần khó khăn tiêu diệt Băng Tuyết cung cùng Dương huyện. Nhưng mà tao có Thiên Đường Thần Quốc tương trợ thì khác. Thiên Đường Thần Quốc đã cung cấp cho tao vũ khí sung túc, Băng Tuyết cung, Đại Trung Hoa Đồng Minh hội các người ngày hôm nay sẽ bị tiêu diệt.
Giống như hô ứng với lời nói của Chu Hùng Phách lúc này âm thanh cánh quạt ầm ầm vang lên, mười không trực thăng vũ trang hổ thức bay tới, thoáng cái gia nhập chiến đoàn.
Mười chiếc trực thăng vũ trang hổ thức thoáng cái dùng súng máy bắn vào phía dưới, một nữ cao thủ của Băng Tuyết cung bị viên đạn súng máy bắn nát thân thể.
- Đó là trực thăng vũ trang!
- Vạn Hùng Hội làm sao có loại vũ khí này?
- Xong đời! Hiện giờ xong đời rồi!
"..."
Nhìn qua mười chiếc trực thăng vũ trang thì cường giả trong Dương huyện, Băng Tuyết Cung sắc mặt đại biến, sĩ khí thấp xuống cực hạn.
Tại Dương huyện, Băng Tuyết Cung đều không có vũ khí phòng không, viên đạn súng trường căn bản không làm gì được trực thăng vũ trang. Cho dù là viên dạn bắn tỉa 12. 7 li cũng khó có thể làm trực thăng vũ trang bị tổn hại.
Thượng Quan Băng Tuyết nhìn qua mười chiếc trực thăng vũ trang hổ thức trên bầu trời và sắc mặt vẫn lạnh lùng như cũ, nói:
- Chỉ cần giết mày thì tất cả sẽ chấm dứt.
Chu Hùng Phách cũng là kiêu hùng, hắn nhìn thấy trong tay Thượng Quan Băng Tuyết xuất hiện quyển sách màu xanh thì biến sắc, quát lên.
- Lên cho tao, giết nó!
Tám tên cao thủ bên người của Chu Hùng Phách lúc này lao qua phía Thượng Quan Băng Tuyết bên này.
Trong đó sáu tên cao thủ có một gã là người tiến hóa nhanh nhẹn, hắn cơ hồ là trong một giây vượt qua khoảng cách ba mươi mét cầm dao găm giống như độc xà đâm vào bụng của Thượng Quan Băng Tuyết, muốn một kích tiêu diệt Thượng Quan Băng Tuyết.
Một đao này của tên người tiến hóa nhanh nhẹn vừa nhanh lại độc, tốc độ công kích rất đáng sợ , cho dù là người cường hóa cấp 60 cũng bị hắn một đao làm bị thương.
- Đóng băng!
Ánh mắt Thượng Quan Băng Tuyết lạnh như băng điểm lên quyển sách một cái, từ trong quyển sách có một cổ băng tuyết trắng lao ra bao phủ lấy người tiến hóa nhanh nhẹn, trực tiếp biến tên người tiến hóa thành khối băng và mất đi sinh cơ.
Thượng Quan Băng Tuyết nhìn Chu Hùng Phách và chân ngọc điểm một cái, giống như tiên tử dùng tốc độ gấp mười lăm lần người bình thường lao qua phía Chu Hùng Phách.
- Đi chết! Tiện nhân!
Một tên cao thủ cầm Lang Nha bổng dài hai mét đánh vào người Thượng Quan Băng Tuyết, nếu như bị đập trúng, cho dù là biến dị thú cấp hai cũng bị nện tổn thương.
Quyển sách trong tay Thượng Quan Băng Tuyết lần nữa lóe sáng lên, một đạo băng quang trùng thiên bao phủ nam nhân này và biến thành băng điêu.
- Thật sự là ngu xuẩn!
Nhạc Trọng giấu trong một góc của Dương huyện và nhìn thấy nữ nhân Băng Tuyết cung không ngừng chém giết nam nhân sông sót thì nhíu mày.
Băng Tuyết Cung có chính sách cực đoan, tuy nhiên có thể thu nạp được không ít nữ nhân trong tận thế bị nam nhân xâu xé tinh thần và thể xác, tuy nhiên lại đem nam nhân là quần thể sức chiến đấu cường đại gạt ra ngoài. Hiện tại càng làm đám nam nhân phản loạn, đối với Nhạc Trọng mà nói, Băng Tuyết cung làm chuyện này là quá ngu xuẩn.
Đồng thời như vậy cũng làm cho Nhạc Trọng xem thấu thực lực chân thật của Băng Tuyết cung, chiến lực hạch tâm của Băng Tuyết cung cũng là một ít nữ nhân người cường hóa cao. Trừ chuyện đó ra các nàng ngay cả súng cũng không có bao nhiêu, có thể thấy được thực lực Băng Tuyết cung quá nhỏ yếu.
- Tốt! Tốt! Tốt! Quả nhiên không ngoài sở liệu của mình! Thì ra Băng Tuyết cung cũng không quá đáng là mặt hàng miệng cọp gan thỏ.
Chu Hùng Phách nhìn thấy nam nhân sống sót bị nữ nhân Băng Tuyết cung thì cười nhạt, không làm ra phản ứng gì cả.
Lập tức đám chiến sĩ Dương huyện chỉa họng súng qua Vạn Hùng Hội, thay đổi họng súng nhắm qua nữ nhân của Băng Tuyết cung và không ngừng bắn phá.
Trong bắn phá điên cuồng như vậy, một gã nữ nhân Băng Tuyết cung sức chiến đấu cường hoành bị viên đạn bắn nát thân thể.
Cơ hồ cùng một thời gian, chiến sĩ trong Vạn Hùng Hội cầm súng nhắm qua nữ nhân Băng Tuyết cung và phát động công kích, dưới làn đạn dày đặc thì thoáng cái có hơn một trăm nữ nhân Băng Tuyết cung bị súng bắn chết tại chỗ.
- Là nam nhân thì phải giết sạch đám nữ nhân thấp hèn này!
- Giết sạch xú nữ nhân!Mọi người giết chúng đi!
- Giết sạch những tiện nữ nhân!Gia nhập vào Vạn Hùng Hội thì các ngươi có thể đạt được tự do chính thức, trở thành nam nhân thật thụ, hảo hán tử!
"..."
Chiến sĩ Vạn Hùng Hội vừa tiến hành công kích vừa phát động công kích.
Những nam nhân bị Băng Tuyết cung xem là nô lệ, trâu ngựa lúc này giống như được châm ngòi, mỗi người nổi giận, hóa thành một hào quang lao qua phía nữ nhân Băng Tuyết cung tiến hành cắn trả. Bọn họ bị Băng Tuyết cung xem như trâu ngựa và tùy ý ra roi đàn áp, trong nội tâm sớm tích lũy phẫn nộ cùng bất mãn rất lớn rồi, lúc này vào lúc mấu chốt đột nhiên phản công, giống như nước lũ vô kiên bất tồi, xé nát vô số nữ chiến sĩ của Băng Tuyết cung.
- Chu Hùng Phách! Mày có ý gì?
Thượng Quan Băng Tuyết nhìn qua chiến sĩ Băng Tuyết cung dưới trướng của nàng bị công kích thì lạnh như băng nhìn qua Chu Hùng Phách và tỏa ra sát ý đáng sợ.
Tám cao thủ người cường hóa đẳng cấp hơn 40 lúc này hiện ra bên người của Chu Hùng Phách và lạnh lùng giằng co với Thượng Quan Băng Tuyết.
Chu Hùng Phách thoáng cái thối lui vào giữa đám cao thủ này:
- Ha ha ha! Ý của tao chính là ngày hôm nay Băng Tuyết cung cùng Đại Trung Hoa Đồng Minh hội sẽ biến mất toàn bộ, toàn bộ nhét vào trong Vạn Hùng Hội và trở thành bộ phận của Vạn Hùng Hội. Thượng Quan Băng Tuyết, nếu mày hôm nay quỳ xuống, bảo cho Băng Tuyết cung đầu hàng, thề làm nữ nhân của tao, tao sẽ yêu thương mày thật tốt. Nếu không một khi mày bị tao bắt vào tay, tao sẽ biến mày thành nô lệ.
Lúc này Vạn Hùng Hội cường thế tiến công, cộng thêm nam nhân nô lệ của Băng Tuyết cung phản loạn, thế lực của Băng Tuyết cung giống như băng tuyết tan rã.
Rất nhiều nữ nhân Băng Tuyết cung vừa mới kết thành trận hình đã bị chiến sĩ Vạn Hùng Hội đuổi giết. Tuy trong Băng Tuyết Cung cũng có không ít cường giả, các nàng phát động kỹ năng sát chém giết không ít chiến sĩ Vạn Hùng Hội nhưng mà nhanh chóng bị cao thủ của Vạn Hùng Hội tiêu diệt.
Thượng Quan Băng Tuyết đối mặt nguy cơ trong mắt đẹp không có một tia kinh hoảng chấn động mà là lạnh như băng phân tích, giống như băng điêu tuyệt thế, nói:
- Không có Băng Tuyết cung, Vạn Hùng Hội các người làm sao có thể công phá Dương huyện? Cho dù mày đánh bịa Băng Tuyết cung, mày cũng nguyên khí đại thương, căn bản không cách nào nuốt lấy Dương huyện.
Chu Hùng Phách nhìn chằm chằm vào Thượng Quan Băng Tuyết hưng phấn và nghĩ tới Thượng Quan Băng Tuyết là mỹ nữ tuyệt thế rên rỉ dưới khố của hắn. Thân thể của hắn tràn ngập hưng phấn, nói:
- Ha ha!Mày nói không sai! Vạn Hùng Hội vốn thập phần khó khăn tiêu diệt Băng Tuyết cung cùng Dương huyện. Nhưng mà tao có Thiên Đường Thần Quốc tương trợ thì khác. Thiên Đường Thần Quốc đã cung cấp cho tao vũ khí sung túc, Băng Tuyết cung, Đại Trung Hoa Đồng Minh hội các người ngày hôm nay sẽ bị tiêu diệt.
Giống như hô ứng với lời nói của Chu Hùng Phách lúc này âm thanh cánh quạt ầm ầm vang lên, mười không trực thăng vũ trang hổ thức bay tới, thoáng cái gia nhập chiến đoàn.
Mười chiếc trực thăng vũ trang hổ thức thoáng cái dùng súng máy bắn vào phía dưới, một nữ cao thủ của Băng Tuyết cung bị viên đạn súng máy bắn nát thân thể.
- Đó là trực thăng vũ trang!
- Vạn Hùng Hội làm sao có loại vũ khí này?
- Xong đời! Hiện giờ xong đời rồi!
"..."
Nhìn qua mười chiếc trực thăng vũ trang thì cường giả trong Dương huyện, Băng Tuyết Cung sắc mặt đại biến, sĩ khí thấp xuống cực hạn.
Tại Dương huyện, Băng Tuyết Cung đều không có vũ khí phòng không, viên đạn súng trường căn bản không làm gì được trực thăng vũ trang. Cho dù là viên dạn bắn tỉa 12. 7 li cũng khó có thể làm trực thăng vũ trang bị tổn hại.
Thượng Quan Băng Tuyết nhìn qua mười chiếc trực thăng vũ trang hổ thức trên bầu trời và sắc mặt vẫn lạnh lùng như cũ, nói:
- Chỉ cần giết mày thì tất cả sẽ chấm dứt.
Chu Hùng Phách cũng là kiêu hùng, hắn nhìn thấy trong tay Thượng Quan Băng Tuyết xuất hiện quyển sách màu xanh thì biến sắc, quát lên.
- Lên cho tao, giết nó!
Tám tên cao thủ bên người của Chu Hùng Phách lúc này lao qua phía Thượng Quan Băng Tuyết bên này.
Trong đó sáu tên cao thủ có một gã là người tiến hóa nhanh nhẹn, hắn cơ hồ là trong một giây vượt qua khoảng cách ba mươi mét cầm dao găm giống như độc xà đâm vào bụng của Thượng Quan Băng Tuyết, muốn một kích tiêu diệt Thượng Quan Băng Tuyết.
Một đao này của tên người tiến hóa nhanh nhẹn vừa nhanh lại độc, tốc độ công kích rất đáng sợ , cho dù là người cường hóa cấp 60 cũng bị hắn một đao làm bị thương.
- Đóng băng!
Ánh mắt Thượng Quan Băng Tuyết lạnh như băng điểm lên quyển sách một cái, từ trong quyển sách có một cổ băng tuyết trắng lao ra bao phủ lấy người tiến hóa nhanh nhẹn, trực tiếp biến tên người tiến hóa thành khối băng và mất đi sinh cơ.
Thượng Quan Băng Tuyết nhìn Chu Hùng Phách và chân ngọc điểm một cái, giống như tiên tử dùng tốc độ gấp mười lăm lần người bình thường lao qua phía Chu Hùng Phách.
- Đi chết! Tiện nhân!
Một tên cao thủ cầm Lang Nha bổng dài hai mét đánh vào người Thượng Quan Băng Tuyết, nếu như bị đập trúng, cho dù là biến dị thú cấp hai cũng bị nện tổn thương.
Quyển sách trong tay Thượng Quan Băng Tuyết lần nữa lóe sáng lên, một đạo băng quang trùng thiên bao phủ nam nhân này và biến thành băng điêu.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.