Thần Tọa

Chương 132: Trốn chết. (1)

Hoàng Phủ Kỳ

09/06/2014

- Phốc!

Lâm Hi, Thượng Quan Dao Tuyết kêu rên một tiếng, sau đó miệng phun máu tươi, bắn ra ngoài như diều đứt dây.

Đinh!

Nam tử áo đen ngẩng đầu lên, ngón tay bình tĩnh vung lên, một cỗ chân khí hùng hậu bắn ra ngoài. Lâm Hi phát ra pháp kiếm, lập tức bị đẩy lùi.

Hắn chỉ cần giơ tay nhấc chân không cần tốn nhiều sức, Lâm Hi và Thượng Quan Dao Tuyết liên thủ công kích đều lọt vào thảm bại. Hai người bị trọng thương.

- Chênh lêch giữa Luyện Khí Cảnh và Võ Đạo thập trọng như trời và đất, không phải hai tiểu bối cầm vài món pháp khí có thể thu hẹp lại được khoảng cách đó. Hiện tại chính là cùng chịu chết đi.

Nam tử áo đen đứng đó sừng sững, tóc dài lay động, giống như ma thần.

Hắn chỉ dùng một chiêu đánh tan phản kích của hai người, trong đôi mắt lập tức lộ ra sát ý kinh người, đưa tay lên muốn đánh chết hai người tại chỗ.

Ngay khi hai người sắp chết trong tay cường giả Luyện Khí, nguy cơ trước mắt Thượng Quan Dao Tuyết cắn răng một cái, rốt cục quyết định.

- Kim thiềm mở miệng, đồng tiền rơi xuống đất, chiêu bảo đồng tiền, bạo!

Thượng Quan Dao Tuyết quát lớn một tiếng chỉ thấy kim quang hình con cóc của nàng há miệng ra, phun ra một đồng tiền. Đồng tiền này cũng không lớn, lại tản ra nguyên khí chấn động kỳ dị.

Chiêu bảo đồng tiền vừa xuất hiện, lập tức lăn lộn lao qua phía nam tử áo đen kia.

Nam tử áo đen vốn sẽ ra tay với hài người Lâm Hi và Thượng Quan Dao Tuyết, nhưng khi đồng tiền xuất hiện thì biến sắc.

- Pháp bảo sử dụng một lần duy nhất!

Thần sắc nam tử áo đen biến đổi, không chút nghĩ ngợi, chân khí đang chuẩn bị lao ra thì quay lại sau đó dâng trào hóa thành một vách tường chân khí dày một trượng, đem chính mình bao phủ vào trong.

Oanh!

Một tiếng nổ kinh thiên động địa vang lên, trên trời tràn ngập kim quang. Nam tử áo đen kêu rên một tiếng, vách tường chân khí hùng hậu nổ tung, từng cái nát bấy. Chỉ thấy hào quang lóe lên, thân mình nam tử áo đen tràn ngập máu tươi, bị đánh bay ra ngoài.

Đồng tiền nho nhỏ không ngờ bạo phát uy lực mạnh mẽ như vậy!

Dùng tu vi Luyện Khí Cảnh của nam tử áo đen, rõ ràng không ngăn cản được! Chỉ thấy sương mù bạo tạc đầy trời.

- Đi mau! Chiêu bảo đồng tiền của ta chỉ dùng được một lần! Giết không chết hắn!

Thượng Quan Dao Tuyết nắm lấy Lâm Hi, thấp giọng nói.

Lâm Hi gật gật đầu, không nói một lời, lập tức cầm pháp kiếm và cùng Thượng Quan Dao Tuyết chạy đi, vốn hắn có ý thừa dịp cơ hội này đánh lén cao thủ Luyện Khí Cảnh này.

Nhưng mà nên biết cái gì là đủ, cho dù đối thủ còn một hơi, một kích lúc sắp chết cũng không phải Lâm Hi có thể đối kháng.

Cường giả Luyện Khí Cảnh có được chân khí, uy lực quá cường đại. Đối với võ giả Võ Đạo thập trọng hoàn toàn hình thành uy thế nghiền ép.

- Đi!



Hai người lập tức chạy đi hơn trăm trượng, kéo giãn khoảng cách.

Thí luyện chi môn không thể đi. Chỗ đó có cường giả Luyện Khí Cảnh trông coi, hơn nữa địa thế bằng phẳng, vừa nhìn là biết không có nơi ẩn nấp.

Sinh lộ duy nhất là không gian sau lưng.

Bá!

Trong nháy mắt hai người biến mất vô tung.

Sau khi hai người biến mất không lâu...

Phanh!

Một cỗ chân khí khuếch tán ra, giống như nham thạch áp xuống, đánh tan sương mù chung quanh xơ xác.

- Có ý tứ. Không ngờ còn có pháp bảo sử dụng một lần này. Lai lịch thiếu nữ bên cạnh Lâm Hi khẳng định không đơn giản.

Nam tử áo đen xuất hiện.

Áo đen của hắn bị nghiền nát, ngực xuất hiện một ít máu tươi, nhưng thân thể vẫn bình thường. Hiển nhiên thương thế cũng không nặng.

Bá!

Áo đen rung động, tên sát thủ này giống như con chim lớn bay về hướng của Lâm Hi cùng Thượng Quan Dao Tuyết vừa biến mất, nhanh chóng đuổi theo.

...

Khoảng cách gần một chút, Lâm Hi cùng Thượng Quan Dao Tuyết rất nhanh cảm thấy khí tức của tên sát thủ kia.

- Đáng chết! Hắn ta lại đuổi theo!

Thượng Quan Dao Tuyết nghiến chặt hàm răng, trong nội tâm tức giận không thôi.

- Đáng hận ah! Nếu không phải cảnh giới của ta không đủ. Không cách nào phát huy ra uy lực của hoàng kim thiềm thừ. Làm sao bị một gia hỏa Luyện Khí nhất trọng đuổi giết thành bộ dạng như vậy.

- Đi mau! Nếu qua một lát chỉ sợ bị hắn đuổi kịp.

Lâm Hi cũng có chút biến sắc. Đây là lần đầu tiên hắn cảm nhận được sự cường đại của cao thủ Luyện Khí Cảnh.

Duy nhất khiến hai người vui mừng là cường giả Luyện Khí Cảnh cũng bay vút lên, ngự không mà đi. Tuy tốc độ rất nhanh nhưng không có nhanh tới mức đuổi kịp hai người.

Nếu không thì hai người không cần chạy trốn, chờ chết là được.

- Lê-eeee-eezz~!!

Đột nhiên ở núi xa xa có tiếng kêu gào. Một con Yêu Nữ Hấp Huyết phát hiện hai người, phát ra âm thanh triệu tập.

- Ha ha ha! Nhân loại, mọi người mau qua đây!

- Giết bọn chúng, xé mở yết hầu của chúng, uống sạch máu của chúng đi.



- Nữ vương bệ hạ vạn tuế!

Chỉ nháy mắt, một đám Yêu Nữ Hấp Huyết rậm rạp chằng chịt lao qua hướng của hai người.

- Xong, trước có sói, sau có hổ, chúng ta chết chắc!

Thượng Quan Dao Tuyết trấn định, kiên trì đến bây giờ cũng đã không còn nữa. Thân thể run lên, mặt mũi biến sắc, xám như tro tàn.

Một sát thủ Luyện Khí Cảnh đã rất khó đối phó. Phía trước là một đám Yêu Nữ Hấp Huyết, đây là tử cục ah!

Nói cho cùng Thượng Quan Dao Tuyết cũng chỉ là thiếu nữ mười bảy tuổi. Tuy có sự giảo hoạt, thông minh hơn thiếu nữ khác, nhưng đối mặt tử vong chính thức vẫn lộ ra vẻ nhu nhược.

- Dao Tuyết, ngươi có tin ta hay không?

Lúc này duy nhất bảo trì trấn định chính là Lâm Hi. Đối với người đã chết một lần, tình cảnh trước mặt này cũng chỉ là khảo nghiệm, không đến mức thất kinh như người khác.

Cái gọi là hồi sinh chính là đã quen với việc chết một lần. Đối với Lâm Hi, nhiều nhất chỉ bị đánh về nguyên điểm. Lại chết thêm một lần thì tất cả như chưa có gì xảy ra. Trên thực tế từ khi bắt đầu tới bây giờ, Lâm Hi vẫn trầm mặc không nói, cũng bởi vì trong đầu dã có kế sách.

Nếu đã hẳn phải chết, Lâm Hi đã không có do dự nữa. Đủ trấn định, cộng thêm tự tin cường đại, lúc này hắn càng thêm có sức cuồn hút. Thượng Quan Dao Tuyết thần kỳ trấn định lại, trong mắt khôi phục thanh minh.

- Ngươi nói đi, ta tin ngươi.

Thượng Quan Dao Tuyết nói.

Nàng nhìn qua Lâm Hi, đột nhiên cảm thấy Lâm Hi giống như có ánh mắt thanh tịnh thần kỳ, rất thâm thúy.

- Trong chốc lát ta bảo ngươi nằm xuống thì ngươi nằm xuống. Không nên cử động.

Lâm Hi nói xong, sau nó nói nhỏ bên tai của Thượng Quan Dao Tuyết vài câu.

- Thật sao?

Thượng Quan Dao Tuyết mở to hai mắt.

- Thử là được, không thử sao biết.

Lâm Hi nói.

Sau lưng khí tức cường đại nhanh chóng tới gần.

- Hừ! Xem các ngươi trốn nơi nào!

Thân hình nam tử áo đen nhoáng một cái, lập tức hóa thành thiểm điện màu đen, lao qua phía Lâm Hi cùng Thượng Quan Dao Tuyết.

Ba trăm trượng, hai trăm trượng, khoảng cách càng ngày càng gần...

Mà cùng lúc đó tiếng cười khặc khặc từ phương xa truyền tới, rậm rạp chằng chịt Yêu Nữ Hấp Huyết càng ép càng gần. Sắc mặt đỏ hồng hưng phấn, móng vuốt giơ lên.

Nhưng mà một chuyện thần kỳ làm cho các Yêu Nữ Hấp Huyết kinh ngạc xảy ra. Một nam một nữ nhân loại trước mặt đột nhiên quay sang đánh nhau.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Thần Tọa

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook