Chương 956
Dật Danh
12/01/2024
“Cô còn ngây ra đó làm gì? Mau đi đi!”
Vương Cường nóng lòng muốn đuổi Bạch Hiểu Thiến ra ngoài.
“Anh Vương, đừng quên những gì anh đã hứa với em!”
“Ba ngày nữa em sẽ đợi anh ở công ty!” Bạch Hiểu Thiến không quên dặn dò.
Trước đó, cô ta đã phát hiện ra. Vương Cường rất sợ vợ.
Đã từng có một nữ nhân viên công ty đi cùng Vương Cường thì bị vợ bắt quả tang. Cuối cùng, nữ nhân viên bị tạt axit sulfuric, khuôn mặt bị biến dạng, trong khi Vương Cường, nghe nói là đã quỳ ngoài cửa suốt đêm.
Anh ta chạy ra cổng nhìn Bạch Hiểu Thiến lên xe rời đi, sau đó mới thở phào nhẹ nhõm.
Anh ta quay lại, vừa đi vừa gọi điện cho vợ.
“Vợ, sao đột nhiên em lại muốn đến đây?”
“Anh vừa bàn chuyện xong và đang chuẩn bị về.”
Trong điện thoại, một giọng nữ tức giận vang lên: “Nửa đêm anh nổi cơn điên gì vậy? Em đã đi ngủ rồi!”
“Bàn xong việc rồi thì về ngay đi. Bệnh tình của Nam Nam không thể trì hoãn được nữa.”
“Chúng ta cần sớm tìm ra giải pháp!”
Hả? Vương Cường sửng sốt.
“Họ Vương kia, có phải anh làm việc gì khuất tất nên chột dạ không? Anh nói bàn chuyện công việc nhưng sau lưng tôi ở cùng với minh tinh nào trong công ty phải không?”
“Tôi nói cho anh biết, nếu thật sự như vậy, tôi sẽ giết anh!” Trong điện thoại truyền đến một giọng nữ tức giận.
Vương Cường kịp phản ứng lại, vội vàng nói: “Em nói linh tinh gì vậy chứ!”
“Anh bàn về việc công ty được mua lại.”
“Em yên tâm đi!”
“Bác sĩ nói rằng bệnh của Nam Nam, miễn là sống trong môi trường có không khí trong lành sẽ không phát bệnh.”
“Đợi anh bán công ty xong, chúng ta sẽ ra nước ngoài định cư.”
“Lần này chúng ta đi Úc, anh đã xem nhà rồi, tốt hơn rất nhiều so với lần trước ở quần đảo Marat.”
Người phụ nữ tức giận nói: “Coi như anh có chút lương tâm!”
“Bàn chuyện xong rồi thì mau về đi!” Nói xong cô ta liền cúp máy.
Vương Cường thở phào nhẹ nhõm, trên mặt toát mồ hôi lạnh.
Nghĩ đến việc có thể lập tức đưa vợ con ra nước ngoài, bản thân có tiền có thời gian, lúc rảnh có thể bay về hưởng thụ cuộc sống vui vẻ. Không còn sợ bị vợ kiểm tra, anh ta nở nụ cười đắc ý.
Về việc bán công ty, anh ta vẫn là tổng giám đốc và sẽ hết sức ủng hộ nâng đỡ Bạch Hiểu Thiến, những lời này đều là dối cô ta.
Triệu Húc đã hứa rằng, sau khi mua lại công ty, anh ta có thể ở lại nhưng đó chỉ là chức danh cố vấn trống.
Đến lúc đó, anh ta sẽ không còn chút thực quyền nào nữa, chứ đừng nói đến việc nâng đỡ Bạch Hiểu Thiến.
Vương Cường nóng lòng muốn đuổi Bạch Hiểu Thiến ra ngoài.
“Anh Vương, đừng quên những gì anh đã hứa với em!”
“Ba ngày nữa em sẽ đợi anh ở công ty!” Bạch Hiểu Thiến không quên dặn dò.
Trước đó, cô ta đã phát hiện ra. Vương Cường rất sợ vợ.
Đã từng có một nữ nhân viên công ty đi cùng Vương Cường thì bị vợ bắt quả tang. Cuối cùng, nữ nhân viên bị tạt axit sulfuric, khuôn mặt bị biến dạng, trong khi Vương Cường, nghe nói là đã quỳ ngoài cửa suốt đêm.
Anh ta chạy ra cổng nhìn Bạch Hiểu Thiến lên xe rời đi, sau đó mới thở phào nhẹ nhõm.
Anh ta quay lại, vừa đi vừa gọi điện cho vợ.
“Vợ, sao đột nhiên em lại muốn đến đây?”
“Anh vừa bàn chuyện xong và đang chuẩn bị về.”
Trong điện thoại, một giọng nữ tức giận vang lên: “Nửa đêm anh nổi cơn điên gì vậy? Em đã đi ngủ rồi!”
“Bàn xong việc rồi thì về ngay đi. Bệnh tình của Nam Nam không thể trì hoãn được nữa.”
“Chúng ta cần sớm tìm ra giải pháp!”
Hả? Vương Cường sửng sốt.
“Họ Vương kia, có phải anh làm việc gì khuất tất nên chột dạ không? Anh nói bàn chuyện công việc nhưng sau lưng tôi ở cùng với minh tinh nào trong công ty phải không?”
“Tôi nói cho anh biết, nếu thật sự như vậy, tôi sẽ giết anh!” Trong điện thoại truyền đến một giọng nữ tức giận.
Vương Cường kịp phản ứng lại, vội vàng nói: “Em nói linh tinh gì vậy chứ!”
“Anh bàn về việc công ty được mua lại.”
“Em yên tâm đi!”
“Bác sĩ nói rằng bệnh của Nam Nam, miễn là sống trong môi trường có không khí trong lành sẽ không phát bệnh.”
“Đợi anh bán công ty xong, chúng ta sẽ ra nước ngoài định cư.”
“Lần này chúng ta đi Úc, anh đã xem nhà rồi, tốt hơn rất nhiều so với lần trước ở quần đảo Marat.”
Người phụ nữ tức giận nói: “Coi như anh có chút lương tâm!”
“Bàn chuyện xong rồi thì mau về đi!” Nói xong cô ta liền cúp máy.
Vương Cường thở phào nhẹ nhõm, trên mặt toát mồ hôi lạnh.
Nghĩ đến việc có thể lập tức đưa vợ con ra nước ngoài, bản thân có tiền có thời gian, lúc rảnh có thể bay về hưởng thụ cuộc sống vui vẻ. Không còn sợ bị vợ kiểm tra, anh ta nở nụ cười đắc ý.
Về việc bán công ty, anh ta vẫn là tổng giám đốc và sẽ hết sức ủng hộ nâng đỡ Bạch Hiểu Thiến, những lời này đều là dối cô ta.
Triệu Húc đã hứa rằng, sau khi mua lại công ty, anh ta có thể ở lại nhưng đó chỉ là chức danh cố vấn trống.
Đến lúc đó, anh ta sẽ không còn chút thực quyền nào nữa, chứ đừng nói đến việc nâng đỡ Bạch Hiểu Thiến.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.