Chương 957
Dật Danh
12/01/2024
Nhưng nghĩ đến Bạch Hiểu Thiến, anh ta không khỏi nuốt khan. Phải nói là cô gái này khá xinh đẹp, để cô ta rời đi sớm như vậy, quả thật là đáng tiếc.
Vừa rồi là ai gọi điện thoại?
Trò đùa gì vậy chứ!
Anh ta chửi bới, lướt đến số điện thoại lạ đó, chuẩn bị gọi lại để chất vấn.
Lúc này vừa đẩy cửa vào, vô tình ngẩng đầu lên thì nhìn thấy một người đang ngồi trên ghế sô pha trong phòng khách.
Trên bàn trước mặt, một chai rượu vang trong bộ sưu tập của anh ta đã được mở ra.
Vương Cường sợ hãi hét lên, suýt nữa ném điện thoại đi.
“Anh là ai? Tại sao lại ở trong nhà tôi!”
Quá kích động, nhìn thấy một cây gậy bóng chày bên cạnh, anh ta vội vàng chạy tới, cầm nó lên.
Tần Thiên mỉm cười nhìn anh ta nói: “Tôi xin tự giới thiệu, tôi tên Tần Thiên.”
“Mạo muội đến đây vì tôi có chuyện muốn nói với anh.”
“Tần Thiên?” Vương Cường cau mày, tức giận nói: “Tôi không quen anh!”
“Tôi không muốn nói chuyện gì với anh cả. Bây giờ, tôi ra lệnh cho anh rời khỏi đây ngay lập tức!”
“Nếu không, đột nhập nhà riêng, có tin là tôi sẽ báo cảnh sát không!”
“Vậy sao?” Tần Thiên rót một ly rượu vang đỏ, nhấp một ngụm, nói: “Rượu ngon.”
“Nếu tôi không nhầm thì đây là sản phẩm ở quần đảo Marat. May mắn, tôi mới được nếm thử cách đây không lâu.”
Nhìn dáng vẻ thản nhiên của Tần Thiên, Vương Cường cảm thấy chột dạ, chợt nghĩ đến Bạch Hiểu Thiến, trong lòng run lên.
Chẳng lẽ tên này là Bạch Hiểu Thiến phái tới tống tiền mình?
Cô ta thực sự dám giở trò?
Nhất định là vậy rồi!
Anh ta nghiến răng nghiến lợi nói: “Nói cho tôi biết, anh muốn bao nhiêu?”
Tần Thiên cười nói: “Anh hiểu lầm.”
“Anh Vương, tôi đến đây không phải để lấy tiền mà là để tặng tiền.”
“Tặng tiền?” Vương Cường không hiểu, nghi ngờ hỏi: “Tặng như thế nào?”
Tần Thiên bình tĩnh nói: “Tôi muốn Tinh Đồ Media của anh.”
“Anh có 90% cổ phần đúng không? Triệu Húc cho anh 300 triệu, tôi cũng có thể cho anh.”
“Anh nói cái gì?” Vương Cường kinh ngạc, anh ta cẩn thận nhìn Tần Thiên một lần nữa, nói: “Rốt cuộc anh là ai?”
“Anh đến đây để đùa tôi à?” .
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Sau Khi Sủng Văn Kết Thúc
2. Trả Băng Vải Lại Cho Em Đi!
3. Tôi Rất Có Tiền Nha
4. Xuyên Thành Thời Xưa Cẩu Huyết Trong Sách Tra A
=====================================
“Nếu anh biết tôi và Triệu Húc công tử đã đạt thành thỏa thuận, anh dựa vào cái gì mà nghĩ tôi sẽ lại bán cho anh?”
“Anh dám chặn Triệu Húc công tử?”
Tần Thiên cười lạnh: “Dựa vào cái này
Hằn đặt điện thoại lên bàn, một hình ảnh bắt đầu phát trên màn hình.
Vừa rồi toàn bộ quá trình Vương Cường và Bạch Hiểu Thiến ở bên nhau đều đã được ghi lại, ngay cả âm thanh trò chuyện của họ cũng đều rõ ràng.
Vừa rồi là ai gọi điện thoại?
Trò đùa gì vậy chứ!
Anh ta chửi bới, lướt đến số điện thoại lạ đó, chuẩn bị gọi lại để chất vấn.
Lúc này vừa đẩy cửa vào, vô tình ngẩng đầu lên thì nhìn thấy một người đang ngồi trên ghế sô pha trong phòng khách.
Trên bàn trước mặt, một chai rượu vang trong bộ sưu tập của anh ta đã được mở ra.
Vương Cường sợ hãi hét lên, suýt nữa ném điện thoại đi.
“Anh là ai? Tại sao lại ở trong nhà tôi!”
Quá kích động, nhìn thấy một cây gậy bóng chày bên cạnh, anh ta vội vàng chạy tới, cầm nó lên.
Tần Thiên mỉm cười nhìn anh ta nói: “Tôi xin tự giới thiệu, tôi tên Tần Thiên.”
“Mạo muội đến đây vì tôi có chuyện muốn nói với anh.”
“Tần Thiên?” Vương Cường cau mày, tức giận nói: “Tôi không quen anh!”
“Tôi không muốn nói chuyện gì với anh cả. Bây giờ, tôi ra lệnh cho anh rời khỏi đây ngay lập tức!”
“Nếu không, đột nhập nhà riêng, có tin là tôi sẽ báo cảnh sát không!”
“Vậy sao?” Tần Thiên rót một ly rượu vang đỏ, nhấp một ngụm, nói: “Rượu ngon.”
“Nếu tôi không nhầm thì đây là sản phẩm ở quần đảo Marat. May mắn, tôi mới được nếm thử cách đây không lâu.”
Nhìn dáng vẻ thản nhiên của Tần Thiên, Vương Cường cảm thấy chột dạ, chợt nghĩ đến Bạch Hiểu Thiến, trong lòng run lên.
Chẳng lẽ tên này là Bạch Hiểu Thiến phái tới tống tiền mình?
Cô ta thực sự dám giở trò?
Nhất định là vậy rồi!
Anh ta nghiến răng nghiến lợi nói: “Nói cho tôi biết, anh muốn bao nhiêu?”
Tần Thiên cười nói: “Anh hiểu lầm.”
“Anh Vương, tôi đến đây không phải để lấy tiền mà là để tặng tiền.”
“Tặng tiền?” Vương Cường không hiểu, nghi ngờ hỏi: “Tặng như thế nào?”
Tần Thiên bình tĩnh nói: “Tôi muốn Tinh Đồ Media của anh.”
“Anh có 90% cổ phần đúng không? Triệu Húc cho anh 300 triệu, tôi cũng có thể cho anh.”
“Anh nói cái gì?” Vương Cường kinh ngạc, anh ta cẩn thận nhìn Tần Thiên một lần nữa, nói: “Rốt cuộc anh là ai?”
“Anh đến đây để đùa tôi à?” .
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Sau Khi Sủng Văn Kết Thúc
2. Trả Băng Vải Lại Cho Em Đi!
3. Tôi Rất Có Tiền Nha
4. Xuyên Thành Thời Xưa Cẩu Huyết Trong Sách Tra A
=====================================
“Nếu anh biết tôi và Triệu Húc công tử đã đạt thành thỏa thuận, anh dựa vào cái gì mà nghĩ tôi sẽ lại bán cho anh?”
“Anh dám chặn Triệu Húc công tử?”
Tần Thiên cười lạnh: “Dựa vào cái này
Hằn đặt điện thoại lên bàn, một hình ảnh bắt đầu phát trên màn hình.
Vừa rồi toàn bộ quá trình Vương Cường và Bạch Hiểu Thiến ở bên nhau đều đã được ghi lại, ngay cả âm thanh trò chuyện của họ cũng đều rõ ràng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.