Chương 51: Đấu võ mồm
Mắm
24/03/2021
Lăng Thần mừng rỡ quay sang định chào hỏi thì một bà lão tầm 70 80 tuổi xuất hiện.Nhìn xong muốn nôn vậy trong lòng không ngừng cầu mong cái phước lành của dâm thần đó không phát huy hết tác dụng nếu không thì…..
Triệu Vô Cực thấy đối phương chỉ có một người thôi sắc mặt trở nên khinh thường hơn nữa đằng sau mình là một vị Phong Hào Đấu La trẻ tuổi nhất nên không có gì sợ hãi, tràn đầy tự tin.Từ đằng sau một thiếu nữ yểu điệu đi tới, sắc mặt hơi giận dữ gằn giọng nói
“Rốt cuộc là ai đã giết Phong Vĩ Kê Quan Xà của ta.”
“Là Triệu lão sư ấy.Không liên quan tới ta.”
Hắn chỉ tay về phía Triệu Vô Cực lạnh lùng nói.Triệu Vô Cực nghe xong trên đầu vô số dấu chấm hỏi, không biết chuyện gì đang xảy ra.Bà lão kia khí thế hùng hồn cầm quyền trượng của mình gõ xuống đất lạnh lùng nói
“Hồn hoàn này các ngươi không được hấp thụ.”
“Này tại sao Tư Tạp không thể hấp thu.Bà dựa vào cái gì chứ?”
Đới Mộc Bạch tức giận nói.Cả đám rất nghi hoặc Phong Vĩ Kê Quan Xà là do Lăng Thần giết chết bây giờ lại ngăn cản người khác không được phép hấp thụ nó.Xà Bà nghiêm túc nói
“Dựa vào ta là người đánh nó bị thương.”
“Đúng vậy nó chắc chắn bị thương cố gắng chạy trốn.Cuối cùng thì đến gặp bọn ta.”
Lăng Thần trầm ngâm suy nghĩ nói.Xà Bà nhìn thiếu niên trước mắt này biết điều như vậy liền nhếch miệng nói
“Đã biết điều như vậy thì hãy nhường nó cho bọn ta đi.”
Lăng Thần: “E rằng không được.Con Phong Vĩ Kê Quan Xà là do bọn ta giết nó trước.Nếu như bọn ta không ở đây các ngươi cũng không thể nào giết được nó.”
Xà Bà: “Ngươi…..”
Cả hai đối chọi gay gắt không ai nhường ai.Áo Tư Lạp lo lắng chạy ra không muốn vì mình mà dẫn đến xung đột với người khác liền chạy ra nói
“Hay là chúng ta làm theo cách hồn sư đi.Mỗi người chiến đấu ai thắng thì Phong Kê Vĩ Quan Xà là của người đó.”
Xà Bà: “Được ta đồng ý cách làm này.”
Lăng Thần: “Được thôi nếu đã như vậy…..Triệu lão sư lên đi.”
Triệu Vô Cực: ???
Đới Mộc Bạch bọn họ cố gắng nhịn cười khi thấy hắn giao trách nhiệm này cho Triệu sư phụ nhanh như vậy.Triệu Vô Cực nghe xong hoảng hốt nói
“Lăng Thần rốt cuộc ngươi muốn làm gì.”
Hắn đang tìm cách để biện lý do cho chính mình.Một lúc sau, hắn chao đảo về phía Tiểu Vũ, mệt mỏi nói
“Nãy ta mới chiến đấu xong.Giờ tới lượt ngươi đi chứ, là Hồn Thánh chứ có phải Đại Hồn Sư như ta đâu.”
Ngươi mà là Đại Hồn Sư á.Có quỷ mới tin.
Cả đám nhìn với ánh mắt kinh hãi.Lăng Thần xem biểu hiện của mỗi người liền gãi dầu.Đúng lúc này Mạnh Y Nhiên bước ra hừ lạnh nhếch mép cười nói
"Bà ngoại để ta khiêu chiến với tên này."
"Được thôi cháu đi ra đấu với hắn đi."
Xà Bà mỉm cười dịu dàng nói.Hắn hơi nghi hoặc trong đầu thầm nghĩ tại sao mình lại đi tính toán với người yếu hơn mình chứ nhưng mỹ nữ đã dâng tới miệng rồi còn ngại gì nữa chuẩn bị tư thế chiến đấu nói
"Không cần giới thiệu chiến đấu luôn đi."
"Hừ đừng có xem thường ta."
Nàng lao đến cầm cây gậy trong tay hướng về phía hắn gõ.Hắn nhẹ nhàng tránh thoát mọi đòn tấn công của nàng.Xà Bà một bên quan sát cuộc chiến giữa hai người kinh ngạc
"Nhanh quá.Nhiên nhi không có cơ hội đánh được hắn."
"Tại sao ta không đánh trúng hắn."
Mạnh Y Nhiên tức giận thầm nghĩ.Mặc dù nhìn nam nhân này cũng khá đẹp, trong lòng có chút không nỡ đánh.Nhưng bây giờ lại không đánh trúng đối phương.Lăng Thần né tránh nó mà không cần sử dụng đến bản năng vô cực, tốc độ hiện giờ đã vượt xa trong lúc sử dụng bản năng vô cực rồi.Nếu như kết hợp với bản năng vô cực thì sức mạnh không phải sẽ vượt trội hơn sao.
Nàng giận dữ đâm cây quyền trượng về phía đối phương.Hắn nhếch miệng cũng đưa tay cầm lấy nó không ngừng truyền hồn lực để cùng so tài với nàng.15 phút trôi qua, cả hai vẫn không phân được thắng bại.Xà Bà lắc đầu nói
"Triệu Vô Cực xem ra hai ta phải ra tay thôi."
"Không cần đâu một mình ta là được rồi.”
Lăng Thần bình tĩnh nói cũng quá lâu rồi nên kết thúc mọi chuyện ở đây thôi.Từ từ đưa chân phải của mình lên đá cây quyền trượng bay lên.Mạnh Y Nhiên chưa kịp phản ửng lại thì hắn đã khóa toàn bộ kinh mạch của nàng lại nói
“Ngươi mạnh đấy nhưng ngươi đã thua rồi.”
“Tại sao ngươi lại mạnh như vậy.”
Nàng uất ức nói.Đấu với nhau một hồi nàng nhận ra được hồn lực của hắn giống như vô tận không hề có điểm dừng.Hắn bình tĩnh đi tới nhặt cây quyền trượng nói
“Đúng là ta là Đại Hồn Sư bất quá ta đang phong ấn sức mạnh hiện tại của mình thôi.Nếu ngươi muốn đấu với ta ít nhất ngươi phải là một vị thần thì mới có thể đánh bại được ta.”
“Vị….vị thần.”
Cả đám ngạc nhiên đồng thanh nói.Xà Bà cả kinh trầm ngâm, thần thái cực kì nghiêm túc hỏi
“Vậy cảnh giới hiện tại của ngươi là gì ?”
Đến Mạnh Y Nhiên cũng tò mò không kém gì bà ngoại của mình.Hắn nhếch miệng cười nhàn nhạt một tiếng nói
“Không biết.Nếu ngươi nói ta là Phong Hào Đấu La cũng không sai đâu.”
“Phong…Phong Hào Đấu La trẻ như vậy.”
Cả hai giật mình không biết nói gì thêm.Lăng Thần mỉm cười chợt thấy có thứ gì đó ở đây nói đúng ra là thứ liên quan đến thế giới The God Of Highschool lập tức mở ra thiên nhãn quan sát xung quanh.Một lúc sau hắn thấy một tên mặc đồ đen đang nấp đằng xa quan sát, sắc mặt trở nên lạnh lùng nói
“Đã tìm thấy ngươi rồi tên khốn.”
Nói xong lập tức trả cây quyền trượng cho Mạnh Y Nhiên liền biến mất đi.Xà Bà khiếp sợ hướng tới Triệu Vô Cực hỏi
“Rốt cuộc ngài ấy xảy ra chuyện gì vậy.”
“Ta cũng không biết.”
Triệu Vô Cực lắc đầu phủ nhận mọi chuyện.Đang suy nghĩ xem có nên rời khỏi đây không.
Ầm ầm.
“Tiếng gì nữa vậy.”
Cả đám run sợ, mặt đất run kịch liệt.Chỉ một giây sau, mọi thứ đã trở nên yên tĩnh một cách kì lạ, mọi người vẫn còn hoảng hồn.Lúc này Lăng Thần từ phía xa đi tới kéo theo một tên mặc đồ màu đen nhìn về Phong Kê Vĩ Quan Xà chưa bị hấp thụ nói
“Áo Tư Lạp ngươi chưa hấp thụ hồn hoàn à.”
Áo Tư Lạp mới sửng sốt phát hiện hồn hoàn đã bay lên từ lúc nào không hay liền ngồi xuống hấp thụ nó.Tiểu Vũ chạy tới lo lắng hỏi
“Lăng Thần ca ca huynh không sao chứ.”
“Không sao ta vẫn an toàn.Muội yên tâm.”
Hắn vuốt nhẹ mái tóc nàng mỉm cười an ủi.Xà Bà hết lần này đến lần khác kinh ngạc bước tới trước mặt hắn nói
“Đại….Đại nhân cho tiểu nhân hỏi tên Phong Hào Đấu La mà ngài vừa đánh là ai vậy.”
Lăng Thần: “Hắn sao…..Một thuộc hạ kẻ thù của ta thôi.”
Hắn đem tên này trói lại quăng xuống đất.Lăng Thần ngồi đợi Áo Tư Lạp hấp thụ xong hồn hoàn sẽ giúp Mạnh Y Nhiên kiếm thêm cái hồn hoàn thứ 3.Một lúc sau, tiểu Áo thuận lợi hấp thụ xong mỉm cười nói
“Ngươi xong rồi giờ đến lượt của Mạnh Y Nhiên đi.”
Tiểu Vũ khẽ liếc sang người bí ẩn phát hiện còn có một người khác nữa hoảng hốt nói
“Lăng Thần ca ca, có kẻ muốn đưa tên áo đen đi kìa.”
Hắn lập tức quay sang phát hiện kẻ đó là Sang Man-Duk, định lao nhanh ngăn chặn tên này dịch chuyển.Nhưng đã thất bại Sang Man-Duk đã thành công trong việc dịch chuyển tên áo đen đó đi rồi, tức giận nói
“Chết tiệt.”
Triệu Vô Cực thấy đối phương chỉ có một người thôi sắc mặt trở nên khinh thường hơn nữa đằng sau mình là một vị Phong Hào Đấu La trẻ tuổi nhất nên không có gì sợ hãi, tràn đầy tự tin.Từ đằng sau một thiếu nữ yểu điệu đi tới, sắc mặt hơi giận dữ gằn giọng nói
“Rốt cuộc là ai đã giết Phong Vĩ Kê Quan Xà của ta.”
“Là Triệu lão sư ấy.Không liên quan tới ta.”
Hắn chỉ tay về phía Triệu Vô Cực lạnh lùng nói.Triệu Vô Cực nghe xong trên đầu vô số dấu chấm hỏi, không biết chuyện gì đang xảy ra.Bà lão kia khí thế hùng hồn cầm quyền trượng của mình gõ xuống đất lạnh lùng nói
“Hồn hoàn này các ngươi không được hấp thụ.”
“Này tại sao Tư Tạp không thể hấp thu.Bà dựa vào cái gì chứ?”
Đới Mộc Bạch tức giận nói.Cả đám rất nghi hoặc Phong Vĩ Kê Quan Xà là do Lăng Thần giết chết bây giờ lại ngăn cản người khác không được phép hấp thụ nó.Xà Bà nghiêm túc nói
“Dựa vào ta là người đánh nó bị thương.”
“Đúng vậy nó chắc chắn bị thương cố gắng chạy trốn.Cuối cùng thì đến gặp bọn ta.”
Lăng Thần trầm ngâm suy nghĩ nói.Xà Bà nhìn thiếu niên trước mắt này biết điều như vậy liền nhếch miệng nói
“Đã biết điều như vậy thì hãy nhường nó cho bọn ta đi.”
Lăng Thần: “E rằng không được.Con Phong Vĩ Kê Quan Xà là do bọn ta giết nó trước.Nếu như bọn ta không ở đây các ngươi cũng không thể nào giết được nó.”
Xà Bà: “Ngươi…..”
Cả hai đối chọi gay gắt không ai nhường ai.Áo Tư Lạp lo lắng chạy ra không muốn vì mình mà dẫn đến xung đột với người khác liền chạy ra nói
“Hay là chúng ta làm theo cách hồn sư đi.Mỗi người chiến đấu ai thắng thì Phong Kê Vĩ Quan Xà là của người đó.”
Xà Bà: “Được ta đồng ý cách làm này.”
Lăng Thần: “Được thôi nếu đã như vậy…..Triệu lão sư lên đi.”
Triệu Vô Cực: ???
Đới Mộc Bạch bọn họ cố gắng nhịn cười khi thấy hắn giao trách nhiệm này cho Triệu sư phụ nhanh như vậy.Triệu Vô Cực nghe xong hoảng hốt nói
“Lăng Thần rốt cuộc ngươi muốn làm gì.”
Hắn đang tìm cách để biện lý do cho chính mình.Một lúc sau, hắn chao đảo về phía Tiểu Vũ, mệt mỏi nói
“Nãy ta mới chiến đấu xong.Giờ tới lượt ngươi đi chứ, là Hồn Thánh chứ có phải Đại Hồn Sư như ta đâu.”
Ngươi mà là Đại Hồn Sư á.Có quỷ mới tin.
Cả đám nhìn với ánh mắt kinh hãi.Lăng Thần xem biểu hiện của mỗi người liền gãi dầu.Đúng lúc này Mạnh Y Nhiên bước ra hừ lạnh nhếch mép cười nói
"Bà ngoại để ta khiêu chiến với tên này."
"Được thôi cháu đi ra đấu với hắn đi."
Xà Bà mỉm cười dịu dàng nói.Hắn hơi nghi hoặc trong đầu thầm nghĩ tại sao mình lại đi tính toán với người yếu hơn mình chứ nhưng mỹ nữ đã dâng tới miệng rồi còn ngại gì nữa chuẩn bị tư thế chiến đấu nói
"Không cần giới thiệu chiến đấu luôn đi."
"Hừ đừng có xem thường ta."
Nàng lao đến cầm cây gậy trong tay hướng về phía hắn gõ.Hắn nhẹ nhàng tránh thoát mọi đòn tấn công của nàng.Xà Bà một bên quan sát cuộc chiến giữa hai người kinh ngạc
"Nhanh quá.Nhiên nhi không có cơ hội đánh được hắn."
"Tại sao ta không đánh trúng hắn."
Mạnh Y Nhiên tức giận thầm nghĩ.Mặc dù nhìn nam nhân này cũng khá đẹp, trong lòng có chút không nỡ đánh.Nhưng bây giờ lại không đánh trúng đối phương.Lăng Thần né tránh nó mà không cần sử dụng đến bản năng vô cực, tốc độ hiện giờ đã vượt xa trong lúc sử dụng bản năng vô cực rồi.Nếu như kết hợp với bản năng vô cực thì sức mạnh không phải sẽ vượt trội hơn sao.
Nàng giận dữ đâm cây quyền trượng về phía đối phương.Hắn nhếch miệng cũng đưa tay cầm lấy nó không ngừng truyền hồn lực để cùng so tài với nàng.15 phút trôi qua, cả hai vẫn không phân được thắng bại.Xà Bà lắc đầu nói
"Triệu Vô Cực xem ra hai ta phải ra tay thôi."
"Không cần đâu một mình ta là được rồi.”
Lăng Thần bình tĩnh nói cũng quá lâu rồi nên kết thúc mọi chuyện ở đây thôi.Từ từ đưa chân phải của mình lên đá cây quyền trượng bay lên.Mạnh Y Nhiên chưa kịp phản ửng lại thì hắn đã khóa toàn bộ kinh mạch của nàng lại nói
“Ngươi mạnh đấy nhưng ngươi đã thua rồi.”
“Tại sao ngươi lại mạnh như vậy.”
Nàng uất ức nói.Đấu với nhau một hồi nàng nhận ra được hồn lực của hắn giống như vô tận không hề có điểm dừng.Hắn bình tĩnh đi tới nhặt cây quyền trượng nói
“Đúng là ta là Đại Hồn Sư bất quá ta đang phong ấn sức mạnh hiện tại của mình thôi.Nếu ngươi muốn đấu với ta ít nhất ngươi phải là một vị thần thì mới có thể đánh bại được ta.”
“Vị….vị thần.”
Cả đám ngạc nhiên đồng thanh nói.Xà Bà cả kinh trầm ngâm, thần thái cực kì nghiêm túc hỏi
“Vậy cảnh giới hiện tại của ngươi là gì ?”
Đến Mạnh Y Nhiên cũng tò mò không kém gì bà ngoại của mình.Hắn nhếch miệng cười nhàn nhạt một tiếng nói
“Không biết.Nếu ngươi nói ta là Phong Hào Đấu La cũng không sai đâu.”
“Phong…Phong Hào Đấu La trẻ như vậy.”
Cả hai giật mình không biết nói gì thêm.Lăng Thần mỉm cười chợt thấy có thứ gì đó ở đây nói đúng ra là thứ liên quan đến thế giới The God Of Highschool lập tức mở ra thiên nhãn quan sát xung quanh.Một lúc sau hắn thấy một tên mặc đồ đen đang nấp đằng xa quan sát, sắc mặt trở nên lạnh lùng nói
“Đã tìm thấy ngươi rồi tên khốn.”
Nói xong lập tức trả cây quyền trượng cho Mạnh Y Nhiên liền biến mất đi.Xà Bà khiếp sợ hướng tới Triệu Vô Cực hỏi
“Rốt cuộc ngài ấy xảy ra chuyện gì vậy.”
“Ta cũng không biết.”
Triệu Vô Cực lắc đầu phủ nhận mọi chuyện.Đang suy nghĩ xem có nên rời khỏi đây không.
Ầm ầm.
“Tiếng gì nữa vậy.”
Cả đám run sợ, mặt đất run kịch liệt.Chỉ một giây sau, mọi thứ đã trở nên yên tĩnh một cách kì lạ, mọi người vẫn còn hoảng hồn.Lúc này Lăng Thần từ phía xa đi tới kéo theo một tên mặc đồ màu đen nhìn về Phong Kê Vĩ Quan Xà chưa bị hấp thụ nói
“Áo Tư Lạp ngươi chưa hấp thụ hồn hoàn à.”
Áo Tư Lạp mới sửng sốt phát hiện hồn hoàn đã bay lên từ lúc nào không hay liền ngồi xuống hấp thụ nó.Tiểu Vũ chạy tới lo lắng hỏi
“Lăng Thần ca ca huynh không sao chứ.”
“Không sao ta vẫn an toàn.Muội yên tâm.”
Hắn vuốt nhẹ mái tóc nàng mỉm cười an ủi.Xà Bà hết lần này đến lần khác kinh ngạc bước tới trước mặt hắn nói
“Đại….Đại nhân cho tiểu nhân hỏi tên Phong Hào Đấu La mà ngài vừa đánh là ai vậy.”
Lăng Thần: “Hắn sao…..Một thuộc hạ kẻ thù của ta thôi.”
Hắn đem tên này trói lại quăng xuống đất.Lăng Thần ngồi đợi Áo Tư Lạp hấp thụ xong hồn hoàn sẽ giúp Mạnh Y Nhiên kiếm thêm cái hồn hoàn thứ 3.Một lúc sau, tiểu Áo thuận lợi hấp thụ xong mỉm cười nói
“Ngươi xong rồi giờ đến lượt của Mạnh Y Nhiên đi.”
Tiểu Vũ khẽ liếc sang người bí ẩn phát hiện còn có một người khác nữa hoảng hốt nói
“Lăng Thần ca ca, có kẻ muốn đưa tên áo đen đi kìa.”
Hắn lập tức quay sang phát hiện kẻ đó là Sang Man-Duk, định lao nhanh ngăn chặn tên này dịch chuyển.Nhưng đã thất bại Sang Man-Duk đã thành công trong việc dịch chuyển tên áo đen đó đi rồi, tức giận nói
“Chết tiệt.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.