Chương 448: Tìm lại khi xưa
Chín mươi chín dùng thư sinh
31/05/2013
Kết quả điều tra của Tô Triển Đào mang đến cho Trương Dương chút ít ảnh hưởng, nhưng sức ảnh hưởng cũng không phải quá lớn.
Hắn vốn định trước khi lên đường trước tiên tìm ra một ít đầu mối, chờ khi đến đó cũng có phương hướng tìm kiếm, không đến nỗi không có chút đầu mối nào, giờ thì hắn cho rằng đầu mối đứt đoạn rồi, hét thảy đều phải bắt đầu lại một lần nữa.
Từ tin tức báo chí đã tìm không ra cái gì hữu dụng, Trương Dương đơn giản là không nhớ ra những manh mối này.
Buổi trưa vẫn chưa tan học, Mễ Tuyết liền trở về từ trường học cùng hắn, đi cùng còn có Tiểu ngốc, Nam Nam cùng với Cố Thành, Hồ Hâm và Tiêu Bân.
Sáu người đi hai chiếc xe, ba cô gái ngồi xe Mễ Tuyết, ba ông tướng thì ngồi xe Santana của Hồ Hâm. Chiếc Santana này là xe cũ được đám Hồ Hâm mua lại, công tác hậu cần cho chuyện làm ăn công ty bọn họ rất gấp gáp, bình thường hai người đều phải chạy khắp nơi, không có một chiếc xe thì rất bất tiện.
Lúc mua chiếc xe này, Trương Dương cũng không có mặt, đám Hồ Hâm cũng còn phải khao một bữa cho ra trò.
Khi đó Cố Thành còn nói, cậu ta chưa từng nghĩ tới, nhanh như vậy bọn họ cũng có thể trở thành người của bộ tộc “bốn bánh”.
- Hey tụi này, làm sao lại đi cùng nhau hết cả thế này?
Trương Dương đang trong phòng khách thấy lần lượt mấy người đi vào thì lập tức tỏ ra kinh ngạc.
Mễ Tuyết trước khi đến căn bản cũng chưa báo cho hắn, cũng không có nói cho Trương Dương mấy người họ đều sẽ ghé qua.
- Lão đại, cậu quá thiếu suy nghĩ, dọn nhà chuyện lớn như vậy cũng không nói cho bọn tôi một tiếng, nếu không phải Mễ Tuyết nói thì bọn tôi vẫn là chưa biết đây!
Cố Thành đầu tiên rất 'không hài lòng' kêu một tiếng, Trương Dương lần này dọn nhà quả thực không có thông báo cho bọn họ.
- Chính xác, dọn nhà chuyện lớn như vậy nghiễm nhiên lại không nói. Có coi bọn tôi là bạn thân hay không đây? Có điều Trương Dương à, nhà của cậu giờ đúng là rất lớn, lúc nào tôi cũng có thể mua một tòa như vậy thì tốt rồi!
Hồ Hâm cũng giở chút trách móc, nhưng cũng rất nhanh chóng đã bị ngôi nhà mới của Trương Dương hấp dẫn lấy.
Cho dù cậu ta cùng Cố Thành hiện tại cũng coi như những sinh viên đại học thành công, một trong số ít sinh viên đại học gây dựng sự nghiệp thành công nhưng người dám ở biệt thự như Trương Dương bọn họ cũng rất ít gặp.
Chính là hiện tại, chỗ ở của hai người họ cũng là thuê lại một căn hai phòng hai phòng ngủ một phòng khách. Điều kiện đó cảm giác so với ký túc xá trường học thì vẫn hơn nhiều.
- Các cậu hãy nỗ lực, tôi tin chẳng mấy chốc sẽ có thể mua được!
Trương Dương mỉm cười nói, lập tức phân phó Khúc Mỹ Lan đi pha trà. Tiểu ngốc cùng Nam Nam lúc này cũng đều đang đánh giá ngôi nhà mới, trong ánh mắt đều mang theo vẻ ước ao.
- Tôi cũng rất tin tưởng, bọn tôi nhất định sẽ nỗ lực. Đến lúc mua nahf tôi sẽ cùng lão đại làm hàng xóm!
Cố Thành gật đầu chắc nịch một cái, chuyện làm ăn của công ty dịch vụ hậu cần bọn họ hiện nay rất tốt, hai người đều là mười phần nhiệt tình, cũng đều tin tưởng tương lai nhất định sẽ càng tốt đẹp hơn.
Hiện tại chính là thời kỳ kinh tế phát triển đỉnh cao, thời điểm Cố Thành cùng Hồ Hâm gia nhập vào trong giới không tính là muộn mà là thích hợp, bọn họ cũng đã đuổi kịp bước tiến của thời đại, bây giờ lợi nhuận mỗi tháng của hai người đều rất khả quan, lợi nhuận trên sổ sách mà nói, hai người nếu đem so với phần ăn chia hoa hồng của đám Tiểu ngốc ở quán cơm thì còn cao hơn.
Hiện nay chuyện làm ăn đang phát đạt. Bọn họ có lòng tin sẽ hoàn trả được số còn nợ Trương Dương, đồng tiếp tục phát triển thời càng tốt hơn.
- Không nói chuyện này nữa, Trương Dương à, bọn tôi tới “rửa nhà mới” cho cậu, cậu cũng nên tỏ thái độ đi chứ chứ?
Hồ Hâm kêu một tiếng. Nói xong cậu ta liền lôi Cố Thành cùng Tiêu Bân chạy ra ngoài, lấy lễ vật cho Trương Dương từ trên xe xuống.
Rửa nhà mới là tập tục ở rất nhiều nơi, chuyển đến nhà mới bình thường đều phải ăn mừng, Trường Kinh cũng có cái thói quen này, vì lẽ đó vừa nãy Cố Thành cùng Hồ Hâm mới có thể ở đó trách cứ như vậy.
Ba người đưa đến một đống lớn các thứ, đều đem đặt ở phòng khách.
Những thứ này đều là tinh phẩm. Tính gộp lại cũng suýt soát hai ba chục ngàn, đây là tâm ý chung của năm người đám Hồ Hâm bọn họ.
Sau khi chuyển vào đây, Tiêu Bân lại có chút câu nệ.
Những đồ vật này, phần lớn đều là đám Hồ Hâm bọn họ bỏ tiền ra, hai ba chục ngàn đối với sinh viên mà nói là con số trên trời, nhưng đối với người đã ra làm ăn như đám Hồ Hâm mà nói thì vẫn có thể xuất ra được.
Bình thường họ đều bớt ăn bớt mặc, nhưng đối với chuyện của Trương Dương thì họ chưa từng có qua loa, họ đều hiểu rất rõ ràng rằng nếu không có Trương Dương thì cũng là không có họ bây giờ.
Sau khi nhìn thấy loại chuyển biến này của Hồ Hâm cùng Cố Thành cũng làm cho Tiêu Bân có chút hối hận.
Cậu ta hối hận chính mình mê luyến quyền lực, đi làm một cái chức chủ tịch hội sinh viên mặt ngoài phong quang, lúc trước nếu là cậu ta có thể giống Cố Thành, cùng lưu lại đi làm công, nỗ lực làm việc thì không chỉ những thứ phù phiếm này, nói không chừng bây giờ cậu ta cũng có thể làm ăn chung với họ, trở thành một ông chủ nhỏ rồi.
Chỉ là bây giờ nói những điều này cũng đã vô dụng, Cố Thành cùng Hồ Hâm đã đi lên bằng sự cố gắng của mình, nếu có thật cho cậu ta đi ra ngoài làm chuyện làm ăn, coi như có tiền vốn thì cũng không biết làm cái gì tốt.
Huống hồ bảo cậu ta từ bỏ chức chủ tịch hội sinh viên thì cậu ta thật là có chút không muốn.
- Mấy người các cậu tới thì tới, lại còn mang quà làm gì, được rồi, hôm nay tôi xuống bếp, ủy lạo dạ dày của các cậu một bữa thật đàng hoàng mới được!
Nhìn bọn họ khênh vào mấy thứ này, Trương Dương chỉ là lắc đầu cười cười, hắn không có từ chối, hắn cũng hiểu đây là tấm lòng của đám bạn học.
- Chuẩn, quá tuyệt vời, lão đại à, bọn tôi muốn ăn cơm Trung Tây kết hợp, muốn ăn thịt bò tảng cậu làm!
Cố Thành hưng phấn ở đó kêu một tiếng, đám Nam Nam bọn họ cũng đều nở nụ cười.
- Thịt bò tảng thì thịt bò tảng, ăn đi cho no chết cậu thì thôi!
Trương Dương cười ha ha trả lời một câu, biệt thự mới cái gì cũng có, có thể tự mình làm cơm, chỉ có thức ăn là phải đi ra ngoài mua.
Cũng may hiện tại vẫn còn chưa tới buổi trưa, mua trở về bắt đầu làm vẫn kịp, Trương Dương liệt ra một cái danh sách, để Khúc Mỹ Lan đi ra ngoài mua thức ăn, lúc này Trương Dương cũng phát hiện chỗ tốt khi mang Khúc Mỹ Lan trở về rồi.
Chí ít một ít việc vặt có người đi làm, không cần giống như trước đây chuyện gì cũng đều chính mình tới làm.
Khi Khúc Mỹ Lan mua thức ăn thì Trương Dương cùng Mễ Tuyết lại dẫn bọn họ đi tham quan ngôi nhà mới.
Biệt thự này thật ra cũng không tính là lớn lắm, hai tầng rưỡi, nửa tầng là lầu gác, có thể chứa một ít vật dụng linh tinh, hai tầng này tính gộp lại không tới bốn trăm mét vuông, ngoài ra còn có sân vườn nhỏ cùng ga ra ô tô.
Làm cho Trương Dương không hài lòng nhất chính là ga ra, ga ra quá nhỏ, nhiều nhất chỉ có thể để hai chiếc xe, vẫn là xe thể thao hoặc là xe con, còn lại chỉ có thể để ở trong sân, chiếc Hummer của Long Phong lúc này liền cho đậu ở trong sân.
Hiện tại Trương Dương rất muốn mua lại hết cả nhà bên cạnh, không ở mà chỉ dùng ga ra bên trong, như vậy thoạt nhìn là có chút xa xỉ, nhưng tuyệt đối sẽ không lỗ, những ngôi nhà này trong tương lai đều sẽ có giá trị gia tăng rất lớn.
- Tôi quyết định, trong vòng năm năm, tôi nhất định cũng phải mua một ngôi nhà giống như lão đại!
Sau khi tham quan xong, Cố Thành đột nhiên ở đó nghiêm túc nói một câu, lúc nói chuyện lại còn liếc nhìn Nam Nam.
Đây là một lời hứa hẹn, cũng là quyết tâm của cậu ta,.
- Cu Thành, khá khen cho con rất có cốt khí đó, mua nhà mà phải tốn chi đến 5 năm? Tôi thấy ba năm là được, sau ba năm bọn mình mỗi người mua một ngôi nhà nhá!
Hồ Hâm cũng hô một tiếng, chuyện làm ăn của công ty dịch vụ hậu cần bọn họ hiện tại thật sự là khấm khá, biệt thự này của Trương Dương thật ra cũng không bao nhiêu tiền, thêm vào trang trí cùng đồ nội thất cũng chỉ có hơn một triệu, hiện tại giá nhà rẻ, vì lẽ đó Trương Dương mới muốn mua thêm mấy căn nhà nữa.
Hơn một triệu là rất nhiều, có điều chuyện làm ăn của công ty dịch vụ hậu cần của đám Hồ Hâm quả thực rất tốt, lợi nhuận hàng năm ít nhất mấy trăm ngàn, nỗ lực thật sự rồi lại mở rộng quy mô, trong vòng ba năm, mỗi người mua một ngôi nhà như vậy quả thực là rất có thể.
Nhìn Hồ Hâm cùng Cố Thành, Tiêu Bân trong mắt lại tràn ngập vẻ ước ao xen lẫn cô đơn.
Bất kể là năm năm hay là ba năm, mua được nhà như vậy cậu ta đều chưa hề nghĩ tới, chỉ xem quy mô thôi cũng đã bị dọa phát sợ mất rồi, dưới cái nhìn của cậu ta phòng ốc như vậy đời này với cậu ta đều sẽ muôn trùng cách biệt.
- Có chí khí là tốt rồi, tôi tin các cậu đều có thể làm được!
Trương Dương khẽ mỉm cười, dáng vẻ mấy người bây giờ hắn đều thấy rất vừa mắt.
Hồ Hâm cùng Cố Thành đã đi vào quỹ đạo mới khiến Trương Dương có thể an tâm là bọn họ ngay cả ba năm cũng không cần, hai năm nỗ lực liền có thể mua được nhà như vậy.
Tương lai phát triển là nhanh chóng, Hồ Hâm cùng Cố Thành chỉ cần giữ tốc độ phát triển tốt hiện tại là sau này chỉ có thể càng ngày càng tốt, sau này tất cả cũng không thể đem tiêu chuẩn hiện tại ra so sánh.
Có điều chuyện làm ăn cũng không có gì là tuyệt đối, các loại âm mưu thủ đoạn đều có, chuyện làm ăn phát đạt mà bị người nhăm nhe là rất bình thường.
Hồ Hâm cùng Cố Thành cũng đều là người trẻ tuổi, lại là sinh viên đại học chưa tốt nghiệp từ nơi khác tới, nếu thật phát triển mạnh thì tất nhiên sẽ có người đố kỵ với bọn họ, đặc biệt là trong lĩnh vực dịch vụ hậu cần này.
Những điều này Trương Dương cũng đã nghĩ tới, bằng hữu của hắn, huynh đệ của hắn chỉ cần yên ổn làm ăn, không chủ động gây sự thì người khác cũng đừng nghĩ tới chuyện chọc vào bọn họ.
Nếu có thế thì hắn sẽ tìm người ra mặt, ít nhất phải cho họ biết, Hồ Hâm cùng Cố Thành không phải người không có chỗ dựa.
- Tôi về rồi đây!
Khúc Mỹ Lan ở bên ngoài kêu lên một tiếng, cô đã mua một đống lớn thức ăn về.
Cũng còn may là cô có nội kình, khí lực lớn, đổi thành cô gái bình thường thì mấy chục cân đồ này đều sẽ không xách nổi.
- Hồ Hâm, chúng ta đi rửa rau, chúng ta đã tới đây không thể để cho Trương Dương bọn họ bận bịu được!
Tiểu ngốc lôi Hồ Hâm một cái, trực tiếp đem Hồ Hâm kéo vô nhà bếp, Nam Nam cũng dắt Cố Thành cùng nhau chạy tới.
Trương Dương nhìn bọn họ, vừa cười vừa lắc đầu.
Mấy người này tuy nói hiện tại cũng đã kiếm tìm ra một ít giá trị bản thân nhưng tính tình vẫn giống như trước đây, không có cái gì thay đổi.
Kết quả như thế cũng là điều Trương Dương hi vọng.
Trong phòng bếp rất náo nhiệt, cũng tốt may không gian ở đây rất rộng rãi, mấy người liền vừa chuẩn bị các loại thức ăn, lại vừa vui cười trò chuyện.
Hiện tại Hồ Hâm cùng Cố Thành đều rất bận, Tiểu ngốc cùng Nam Nam cũng muốn thường xuyên lo chuyện làm ăn trong tiệm cơm, thời gian gặp mặt của bọn họ hiện tại so với thời điểm còn ở trường học trước đây ít đi rất nhiều.
Lần này nếu không phải nghe nói Trương Dương dọn nhà, phỏng chừng cũng sẽ không tụ tập cùng một chỗ thêm được một lần nữa.
Cũng chính vì như thế, mỗi người họ đều rất quý trọng cơ hội có thời gian ở cùng nhau.
Trương Dương cùng Mễ Tuyết cũng vào nhà bếp, ngày hôm nay Trương Dương là đầu bếp chính, những người khác tất cả đều là làm phụ bếp.
Sau một giờ, một bữa ngọ yến phong phú đầy bàn đã được dọn lên bàn ăn, cũng may Mễ Tuyết lúc trước đã mua bàn ăn rất lớn, nghĩ là có thể cùng các bạn học tụ tập liên hoan ở nhà.
Nhìn mỹ vị món ngon tràn đầy một bàn, Hồ Hâm miệng đã thòm thèm, còn không ngừng nuốt nước bọt ừng ực.
Bộ dạng của cậu ta lại rước lấy một trận vui cười của mọi người, cuối cùng Hồ Hâm cũng thành thật tự xin lỗi.
Trong giây lát, mọi người phảng phất lại như trở về quá khứ, trở lại quãng thời gian trước đây sau khi tan học cùng ra ngoài chơi đùa thỏa thích.
Lúc đó bọn họ chính là như vậy, thi thoảng tụ tập liên hoan, liên hoan cũng là tại quán chị Chu thôi, móng gà cùng các món xào ở đây đã là món ngon tuyệt phẩm bọn họ thích nhất.
Hắn vốn định trước khi lên đường trước tiên tìm ra một ít đầu mối, chờ khi đến đó cũng có phương hướng tìm kiếm, không đến nỗi không có chút đầu mối nào, giờ thì hắn cho rằng đầu mối đứt đoạn rồi, hét thảy đều phải bắt đầu lại một lần nữa.
Từ tin tức báo chí đã tìm không ra cái gì hữu dụng, Trương Dương đơn giản là không nhớ ra những manh mối này.
Buổi trưa vẫn chưa tan học, Mễ Tuyết liền trở về từ trường học cùng hắn, đi cùng còn có Tiểu ngốc, Nam Nam cùng với Cố Thành, Hồ Hâm và Tiêu Bân.
Sáu người đi hai chiếc xe, ba cô gái ngồi xe Mễ Tuyết, ba ông tướng thì ngồi xe Santana của Hồ Hâm. Chiếc Santana này là xe cũ được đám Hồ Hâm mua lại, công tác hậu cần cho chuyện làm ăn công ty bọn họ rất gấp gáp, bình thường hai người đều phải chạy khắp nơi, không có một chiếc xe thì rất bất tiện.
Lúc mua chiếc xe này, Trương Dương cũng không có mặt, đám Hồ Hâm cũng còn phải khao một bữa cho ra trò.
Khi đó Cố Thành còn nói, cậu ta chưa từng nghĩ tới, nhanh như vậy bọn họ cũng có thể trở thành người của bộ tộc “bốn bánh”.
- Hey tụi này, làm sao lại đi cùng nhau hết cả thế này?
Trương Dương đang trong phòng khách thấy lần lượt mấy người đi vào thì lập tức tỏ ra kinh ngạc.
Mễ Tuyết trước khi đến căn bản cũng chưa báo cho hắn, cũng không có nói cho Trương Dương mấy người họ đều sẽ ghé qua.
- Lão đại, cậu quá thiếu suy nghĩ, dọn nhà chuyện lớn như vậy cũng không nói cho bọn tôi một tiếng, nếu không phải Mễ Tuyết nói thì bọn tôi vẫn là chưa biết đây!
Cố Thành đầu tiên rất 'không hài lòng' kêu một tiếng, Trương Dương lần này dọn nhà quả thực không có thông báo cho bọn họ.
- Chính xác, dọn nhà chuyện lớn như vậy nghiễm nhiên lại không nói. Có coi bọn tôi là bạn thân hay không đây? Có điều Trương Dương à, nhà của cậu giờ đúng là rất lớn, lúc nào tôi cũng có thể mua một tòa như vậy thì tốt rồi!
Hồ Hâm cũng giở chút trách móc, nhưng cũng rất nhanh chóng đã bị ngôi nhà mới của Trương Dương hấp dẫn lấy.
Cho dù cậu ta cùng Cố Thành hiện tại cũng coi như những sinh viên đại học thành công, một trong số ít sinh viên đại học gây dựng sự nghiệp thành công nhưng người dám ở biệt thự như Trương Dương bọn họ cũng rất ít gặp.
Chính là hiện tại, chỗ ở của hai người họ cũng là thuê lại một căn hai phòng hai phòng ngủ một phòng khách. Điều kiện đó cảm giác so với ký túc xá trường học thì vẫn hơn nhiều.
- Các cậu hãy nỗ lực, tôi tin chẳng mấy chốc sẽ có thể mua được!
Trương Dương mỉm cười nói, lập tức phân phó Khúc Mỹ Lan đi pha trà. Tiểu ngốc cùng Nam Nam lúc này cũng đều đang đánh giá ngôi nhà mới, trong ánh mắt đều mang theo vẻ ước ao.
- Tôi cũng rất tin tưởng, bọn tôi nhất định sẽ nỗ lực. Đến lúc mua nahf tôi sẽ cùng lão đại làm hàng xóm!
Cố Thành gật đầu chắc nịch một cái, chuyện làm ăn của công ty dịch vụ hậu cần bọn họ hiện nay rất tốt, hai người đều là mười phần nhiệt tình, cũng đều tin tưởng tương lai nhất định sẽ càng tốt đẹp hơn.
Hiện tại chính là thời kỳ kinh tế phát triển đỉnh cao, thời điểm Cố Thành cùng Hồ Hâm gia nhập vào trong giới không tính là muộn mà là thích hợp, bọn họ cũng đã đuổi kịp bước tiến của thời đại, bây giờ lợi nhuận mỗi tháng của hai người đều rất khả quan, lợi nhuận trên sổ sách mà nói, hai người nếu đem so với phần ăn chia hoa hồng của đám Tiểu ngốc ở quán cơm thì còn cao hơn.
Hiện nay chuyện làm ăn đang phát đạt. Bọn họ có lòng tin sẽ hoàn trả được số còn nợ Trương Dương, đồng tiếp tục phát triển thời càng tốt hơn.
- Không nói chuyện này nữa, Trương Dương à, bọn tôi tới “rửa nhà mới” cho cậu, cậu cũng nên tỏ thái độ đi chứ chứ?
Hồ Hâm kêu một tiếng. Nói xong cậu ta liền lôi Cố Thành cùng Tiêu Bân chạy ra ngoài, lấy lễ vật cho Trương Dương từ trên xe xuống.
Rửa nhà mới là tập tục ở rất nhiều nơi, chuyển đến nhà mới bình thường đều phải ăn mừng, Trường Kinh cũng có cái thói quen này, vì lẽ đó vừa nãy Cố Thành cùng Hồ Hâm mới có thể ở đó trách cứ như vậy.
Ba người đưa đến một đống lớn các thứ, đều đem đặt ở phòng khách.
Những thứ này đều là tinh phẩm. Tính gộp lại cũng suýt soát hai ba chục ngàn, đây là tâm ý chung của năm người đám Hồ Hâm bọn họ.
Sau khi chuyển vào đây, Tiêu Bân lại có chút câu nệ.
Những đồ vật này, phần lớn đều là đám Hồ Hâm bọn họ bỏ tiền ra, hai ba chục ngàn đối với sinh viên mà nói là con số trên trời, nhưng đối với người đã ra làm ăn như đám Hồ Hâm mà nói thì vẫn có thể xuất ra được.
Bình thường họ đều bớt ăn bớt mặc, nhưng đối với chuyện của Trương Dương thì họ chưa từng có qua loa, họ đều hiểu rất rõ ràng rằng nếu không có Trương Dương thì cũng là không có họ bây giờ.
Sau khi nhìn thấy loại chuyển biến này của Hồ Hâm cùng Cố Thành cũng làm cho Tiêu Bân có chút hối hận.
Cậu ta hối hận chính mình mê luyến quyền lực, đi làm một cái chức chủ tịch hội sinh viên mặt ngoài phong quang, lúc trước nếu là cậu ta có thể giống Cố Thành, cùng lưu lại đi làm công, nỗ lực làm việc thì không chỉ những thứ phù phiếm này, nói không chừng bây giờ cậu ta cũng có thể làm ăn chung với họ, trở thành một ông chủ nhỏ rồi.
Chỉ là bây giờ nói những điều này cũng đã vô dụng, Cố Thành cùng Hồ Hâm đã đi lên bằng sự cố gắng của mình, nếu có thật cho cậu ta đi ra ngoài làm chuyện làm ăn, coi như có tiền vốn thì cũng không biết làm cái gì tốt.
Huống hồ bảo cậu ta từ bỏ chức chủ tịch hội sinh viên thì cậu ta thật là có chút không muốn.
- Mấy người các cậu tới thì tới, lại còn mang quà làm gì, được rồi, hôm nay tôi xuống bếp, ủy lạo dạ dày của các cậu một bữa thật đàng hoàng mới được!
Nhìn bọn họ khênh vào mấy thứ này, Trương Dương chỉ là lắc đầu cười cười, hắn không có từ chối, hắn cũng hiểu đây là tấm lòng của đám bạn học.
- Chuẩn, quá tuyệt vời, lão đại à, bọn tôi muốn ăn cơm Trung Tây kết hợp, muốn ăn thịt bò tảng cậu làm!
Cố Thành hưng phấn ở đó kêu một tiếng, đám Nam Nam bọn họ cũng đều nở nụ cười.
- Thịt bò tảng thì thịt bò tảng, ăn đi cho no chết cậu thì thôi!
Trương Dương cười ha ha trả lời một câu, biệt thự mới cái gì cũng có, có thể tự mình làm cơm, chỉ có thức ăn là phải đi ra ngoài mua.
Cũng may hiện tại vẫn còn chưa tới buổi trưa, mua trở về bắt đầu làm vẫn kịp, Trương Dương liệt ra một cái danh sách, để Khúc Mỹ Lan đi ra ngoài mua thức ăn, lúc này Trương Dương cũng phát hiện chỗ tốt khi mang Khúc Mỹ Lan trở về rồi.
Chí ít một ít việc vặt có người đi làm, không cần giống như trước đây chuyện gì cũng đều chính mình tới làm.
Khi Khúc Mỹ Lan mua thức ăn thì Trương Dương cùng Mễ Tuyết lại dẫn bọn họ đi tham quan ngôi nhà mới.
Biệt thự này thật ra cũng không tính là lớn lắm, hai tầng rưỡi, nửa tầng là lầu gác, có thể chứa một ít vật dụng linh tinh, hai tầng này tính gộp lại không tới bốn trăm mét vuông, ngoài ra còn có sân vườn nhỏ cùng ga ra ô tô.
Làm cho Trương Dương không hài lòng nhất chính là ga ra, ga ra quá nhỏ, nhiều nhất chỉ có thể để hai chiếc xe, vẫn là xe thể thao hoặc là xe con, còn lại chỉ có thể để ở trong sân, chiếc Hummer của Long Phong lúc này liền cho đậu ở trong sân.
Hiện tại Trương Dương rất muốn mua lại hết cả nhà bên cạnh, không ở mà chỉ dùng ga ra bên trong, như vậy thoạt nhìn là có chút xa xỉ, nhưng tuyệt đối sẽ không lỗ, những ngôi nhà này trong tương lai đều sẽ có giá trị gia tăng rất lớn.
- Tôi quyết định, trong vòng năm năm, tôi nhất định cũng phải mua một ngôi nhà giống như lão đại!
Sau khi tham quan xong, Cố Thành đột nhiên ở đó nghiêm túc nói một câu, lúc nói chuyện lại còn liếc nhìn Nam Nam.
Đây là một lời hứa hẹn, cũng là quyết tâm của cậu ta,.
- Cu Thành, khá khen cho con rất có cốt khí đó, mua nhà mà phải tốn chi đến 5 năm? Tôi thấy ba năm là được, sau ba năm bọn mình mỗi người mua một ngôi nhà nhá!
Hồ Hâm cũng hô một tiếng, chuyện làm ăn của công ty dịch vụ hậu cần bọn họ hiện tại thật sự là khấm khá, biệt thự này của Trương Dương thật ra cũng không bao nhiêu tiền, thêm vào trang trí cùng đồ nội thất cũng chỉ có hơn một triệu, hiện tại giá nhà rẻ, vì lẽ đó Trương Dương mới muốn mua thêm mấy căn nhà nữa.
Hơn một triệu là rất nhiều, có điều chuyện làm ăn của công ty dịch vụ hậu cần của đám Hồ Hâm quả thực rất tốt, lợi nhuận hàng năm ít nhất mấy trăm ngàn, nỗ lực thật sự rồi lại mở rộng quy mô, trong vòng ba năm, mỗi người mua một ngôi nhà như vậy quả thực là rất có thể.
Nhìn Hồ Hâm cùng Cố Thành, Tiêu Bân trong mắt lại tràn ngập vẻ ước ao xen lẫn cô đơn.
Bất kể là năm năm hay là ba năm, mua được nhà như vậy cậu ta đều chưa hề nghĩ tới, chỉ xem quy mô thôi cũng đã bị dọa phát sợ mất rồi, dưới cái nhìn của cậu ta phòng ốc như vậy đời này với cậu ta đều sẽ muôn trùng cách biệt.
- Có chí khí là tốt rồi, tôi tin các cậu đều có thể làm được!
Trương Dương khẽ mỉm cười, dáng vẻ mấy người bây giờ hắn đều thấy rất vừa mắt.
Hồ Hâm cùng Cố Thành đã đi vào quỹ đạo mới khiến Trương Dương có thể an tâm là bọn họ ngay cả ba năm cũng không cần, hai năm nỗ lực liền có thể mua được nhà như vậy.
Tương lai phát triển là nhanh chóng, Hồ Hâm cùng Cố Thành chỉ cần giữ tốc độ phát triển tốt hiện tại là sau này chỉ có thể càng ngày càng tốt, sau này tất cả cũng không thể đem tiêu chuẩn hiện tại ra so sánh.
Có điều chuyện làm ăn cũng không có gì là tuyệt đối, các loại âm mưu thủ đoạn đều có, chuyện làm ăn phát đạt mà bị người nhăm nhe là rất bình thường.
Hồ Hâm cùng Cố Thành cũng đều là người trẻ tuổi, lại là sinh viên đại học chưa tốt nghiệp từ nơi khác tới, nếu thật phát triển mạnh thì tất nhiên sẽ có người đố kỵ với bọn họ, đặc biệt là trong lĩnh vực dịch vụ hậu cần này.
Những điều này Trương Dương cũng đã nghĩ tới, bằng hữu của hắn, huynh đệ của hắn chỉ cần yên ổn làm ăn, không chủ động gây sự thì người khác cũng đừng nghĩ tới chuyện chọc vào bọn họ.
Nếu có thế thì hắn sẽ tìm người ra mặt, ít nhất phải cho họ biết, Hồ Hâm cùng Cố Thành không phải người không có chỗ dựa.
- Tôi về rồi đây!
Khúc Mỹ Lan ở bên ngoài kêu lên một tiếng, cô đã mua một đống lớn thức ăn về.
Cũng còn may là cô có nội kình, khí lực lớn, đổi thành cô gái bình thường thì mấy chục cân đồ này đều sẽ không xách nổi.
- Hồ Hâm, chúng ta đi rửa rau, chúng ta đã tới đây không thể để cho Trương Dương bọn họ bận bịu được!
Tiểu ngốc lôi Hồ Hâm một cái, trực tiếp đem Hồ Hâm kéo vô nhà bếp, Nam Nam cũng dắt Cố Thành cùng nhau chạy tới.
Trương Dương nhìn bọn họ, vừa cười vừa lắc đầu.
Mấy người này tuy nói hiện tại cũng đã kiếm tìm ra một ít giá trị bản thân nhưng tính tình vẫn giống như trước đây, không có cái gì thay đổi.
Kết quả như thế cũng là điều Trương Dương hi vọng.
Trong phòng bếp rất náo nhiệt, cũng tốt may không gian ở đây rất rộng rãi, mấy người liền vừa chuẩn bị các loại thức ăn, lại vừa vui cười trò chuyện.
Hiện tại Hồ Hâm cùng Cố Thành đều rất bận, Tiểu ngốc cùng Nam Nam cũng muốn thường xuyên lo chuyện làm ăn trong tiệm cơm, thời gian gặp mặt của bọn họ hiện tại so với thời điểm còn ở trường học trước đây ít đi rất nhiều.
Lần này nếu không phải nghe nói Trương Dương dọn nhà, phỏng chừng cũng sẽ không tụ tập cùng một chỗ thêm được một lần nữa.
Cũng chính vì như thế, mỗi người họ đều rất quý trọng cơ hội có thời gian ở cùng nhau.
Trương Dương cùng Mễ Tuyết cũng vào nhà bếp, ngày hôm nay Trương Dương là đầu bếp chính, những người khác tất cả đều là làm phụ bếp.
Sau một giờ, một bữa ngọ yến phong phú đầy bàn đã được dọn lên bàn ăn, cũng may Mễ Tuyết lúc trước đã mua bàn ăn rất lớn, nghĩ là có thể cùng các bạn học tụ tập liên hoan ở nhà.
Nhìn mỹ vị món ngon tràn đầy một bàn, Hồ Hâm miệng đã thòm thèm, còn không ngừng nuốt nước bọt ừng ực.
Bộ dạng của cậu ta lại rước lấy một trận vui cười của mọi người, cuối cùng Hồ Hâm cũng thành thật tự xin lỗi.
Trong giây lát, mọi người phảng phất lại như trở về quá khứ, trở lại quãng thời gian trước đây sau khi tan học cùng ra ngoài chơi đùa thỏa thích.
Lúc đó bọn họ chính là như vậy, thi thoảng tụ tập liên hoan, liên hoan cũng là tại quán chị Chu thôi, móng gà cùng các món xào ở đây đã là món ngon tuyệt phẩm bọn họ thích nhất.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.