Thanh Mai Trúc Mã

Chương 5:

Flan

21/01/2021

Nhật Hạ nhẹ nhàng từ từ mở hộp bánh ra cô nhẹ nhàng như vậy bởi vì cô sợ tổn thương cái bánh nhỏ xinh này.

Đây là một hộp bánh kem dâu nhỏ đúng vị cô thích sao cậu ấy lại biết được nhỉ? Trông cái bánh nhỏ nhắn vậy nhưng lại được làm rất tinh xảo từng chi tiết.

Ôi mới nhìn đã thèm rồi!!!

Cậu đưa cho cô một chiếc thìa nhỏ cô bắt đầu thưởng thức:

-Trời ơi ngon quá! Bánh cậu mua ở đâu vậy lâu rồi mình chưa có được ăn một hộp bánh ngon như vậy luôn cậu ăn thử không? Bánh rất ngon nha.

-Ngon tới vậy sao vậy cậu cho mình thử một miếng được không?

Dù sao cũng là bánh người ta tặng mặc dù rất tiếc nhưng mà vì phép lịch sự cô múc miếng bánh đưa tới miệng cậu.

miếng bánh mềm mại vị dâu thơm dịu dàng nhảy múa trong miệng cảm giác thật tuyệt cô nói rất đúng.

-Nhật Hạ à tự nhiên tớ lại thấy hối hận khi đem chiếc bánh kem dâu nhỏ này cho cậu đó! Đáng lẽ tớ nên cất kỹ trong nhà ăn một mình cơ.- Cậu vui vẻ nói đùa.

Lời nói đùa của cậu đã khiến Nhật Hạ cảnh giác giấu chiếc bánh thật kĩ nhai một miếng cô ngước lên mở to đôi mắt to tròn long lanh cảnh cáo: -Cậu không được đụng tới bé bánh kem nhỏ bé của tớ cậu cho rồi không nên lấy lại nếu cậu đồng ý tớ sẽ bảo vệ cậu khỏi mấy đứa bạn học...Vậy nên bánh kem là của tớ cậu không được lấy lại đâu!

Đúng là tham ăn mà nhìn cô thật đáng yêu giống con sóc nhỏ bảo vệ quả sồi trước kẻ xấu mà cậu thường thấy trong phim vậy.

-Cậu hứa rồi đó nhớ phải bảo vệ tớ đó từ nhỏ tớ đã rất nhát gan vậy cậu ăn hết bánh đi tớ không giành nữa đâu.

-Chắc chắn?

Cậu gật đầu.



Lúc này cô mới an tâm mà ăn bánh. Thật ngọt nha! Ước gì mỗi sáng mình sẽ được ăn bánh kem thay vì tô mì xấu hoắc kia.

-Cuối cùng cũng ăn xong rồi!

-Nè tớ nghe mấy cô chú hàng xóm nói cậu là đại ca của băng nhóm 7 chú lùn hả?

Ý trời hóa ra các cô chú hàng xóm bàn tán không hay với cậu bé đáng yêu về mình rồi. Ấn tượng xấu khó phai.

Mà có gì phải sợ nhỉ mình cứ nói thẳng luôn làm đại ca oai lắm nha!: -Đúng đó mình chính là đại ca của băng nhóm 7 chú lùn. Sao? Cậu muốn làm đàn em với mình chứ gì băng nhóm luôn chào đón cậu.

-Không có mình muốn làm bạn thân cậu không phải đàn em.

-Bạn thân sao? Ừ cũng được vậy bạn thân ơi nhớ lúc nào có đồ ăn thì nhớ mang sang cho mình ăn ké đó!

-Được, làm bạn thân với cậu là hạnh phúc với tớ đồ ăn tớ có nhiều lắm.

Và cứ như thế Nhật hạ đã có thêm một người bạn thân đẹp trai dễ thương đặc biệt giàu đồ ăn!!!

Bỗng cậu nhớ ra điều gì đó vội vàng nói với cô: -À mẹ tớ có nói là tối nay gia đình cậu sang ăn cơm tối với gia đình tớ đó tý nữa cậu nhắc bố mẹ cậu dùm tớ.

Cô gật đầu vui sướng bởi vì tối nay sẽ không phải ăn mì tôm nhạt nhẽo nữa.

Một lúc sau Phạm Thế Anh phải về nhà cô lại không có ai chơi hay trò chuyện vậy nên lại phải lết xác vào nhà xem TV.

-Hình như bây giờ có một chương trình hoạt hình có đúng không nhỉ? Mong là vậy chứ chán quá chả có ai chơi cùng hết bọn đàn em đi du lịch vòng quanh thế giới hết rồi đâu còn nhớ tớ đại ca đáng thương ở nhà cơ chứ?

-Có thêm bạn thân cũng có cảm giác vui vui không biết nó khác với đàn em như thế nào ta?

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Thanh Mai Trúc Mã

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook