Chương 31: Nhất Định Phải Giết Chết Thập Cửu
Tg Diệp Phi Tuyết
03/10/2021
Ngày hôm đó, Bích La mang đến tin tức cho Thập Cửu: "Chủ nhân, Uyển tiểu thư cùng phu nhân hồi phủ."
Rốt cuộc cũng đã trở về. Thập Cửu cong môi thản nhiên nói: "Còn gì nữa không?"
"Uyển tiểu thư còn dẫn về một người khách quý, gọi là Thập Lôi."
Tiểu Ngũ nheo đồng tử, đệm thịt đẩy ra móng vuốt sắc bén. Trong cổ họng phát ra tiếng meo meo: "Chủ nhân, bọn hắn đã đến!"
"Không cần phải gấp gáp. Địch không động ta không động!" Thập Cửu vuốt vuốt bộ lông mềm mại của Tiểu Ngũ. Vừa mới là một con mèo trắng dựng lông đằng đằng sát khí, lập tức dịu lại cọ sát làm nũng. May mắn Bích La là một con rối, không có ý thức. Nếu không chắc chắn sẽ cảm thấy con mèo này đã thành tinh.
Thập Cửu rũ mắt xuống, giọng điệu lạnh lùng: " Từ giờ trở đi, Bích La ngươi không cần làm chuyện khác. Chuyên tâm quan sát bọn người Thập Thanh Thiên, nhất là Thập Uyển và Thập Lôi. Không bao lâu nữa bọn hắn sẽ gọi ngươi qua đó, cẩn thận một chút đừng để lộ ra chân tướng."
"Vâng" Bích La cung kính hành lễ lui ra ngoài.
Ra khỏi cửa phòng, sắc mặt buồn tẻ của nàng trong nháy mắt trở nên vui vẻ, biểu hiện giống như trước đây, sẽ không bị ai phát hiện điều bất thường.
Thập Cửu nói rất chính xác, rất nhanh sau đó, Thập Thanh Thiên liền phái người qua gọi Bích La.
Trong khu vườn phía nam của Thập phủ...
Sắc mặt Thập Uyển ảm đạm tựa như có thể chảy ra nước. Bấm thật sâu móng tay dài xinh đẹp vào lòng bàn tay, Thập Uyển nhìn Thập Thi Thi hai mắt đẫm lệ nằm trên giường nhìn chằm chằm vào nàng, vô cùng đáng thương, cũng vô cùng suy yếu.
"Cha, người có nghiêm túc không? Thật sự là do phế vật Thập Cửu đó làm?"
"Uyển Nhi, con nói gì vậy. Cha chẳng lẽ lại có thể lừa con ư? Thập Cửu đó, căn bản chính là giả bộ! Nó ở trước mặt cha giết hai linh sư bậc nhất, phế vật làm sao có thể làm điều này? Uyển Nhi, chúng ta đều bị con phế vật đó, không, đều bị nha đầu tiện tì đó lừa gạt rồi! "
Thập Thanh Thiên nghĩ đến Thiên Thiên, trong lòng liền cảm thấy đau như cắt.
"Uyển Nhi, chúng ta nhất định phải giết chết Thập Cửu. Báo thù cho muội muội con! Con nhìn đi, muội muội của con hiện tại chính là phế nhân! Đời nó đều bị hủy rồi!"
"Gọi đại phu đến xem chưa?"
"Triệu Hạc tự chạy qua xem rồi. Tên lang băm đó! Lại còn nói Thiên Thiên không còn cách nào chữa trị." Thập Thanh Thiên nắm chặt tay thành nấm đấm, ánh mắt âm trầm độc ác. Hắn vội vàng nói: "Uyển nhi, chúng ta phải lập tức giết chết Thập Cửu. Sau đó chuyển đến Hoàng thành."
Thập Thanh Thiên nhìn Thập Thi Thi, cực kỳ đau lòng: "Đến Hoàng thành, nhất định sẽ tìm được đại phu tốt chữa trị cho Thiên Thiên."
Thập Uyển vốn muốn nói Thập Thi Thi là đồ vô dụng. Phế thì cho phế đi. Nhưng dù sao cũng là muội muội nàng, hơn nữa còn là bị Thập Cửu hại. Không thể tha thứ!
"Thập Cửu!" Thập Uyển nghiến răng nghiến lợi.
Nàng nhìn Thập Thanh Thiên nói: "Cha, lần này Thập Lôi đến đây, chính là thi hành mệnh lệnh giết chết Thập Cửu để trở về báo cáo, chẳng qua là không nghĩ tới Thập Cửu im im mà đầy thủ đoạn, dám ngụy trang, lừa gạt chúng ta!"
"Uyển nhi, con là linh sư cấp hai, thật dễ dàng để giết Thập Cửu, sau đó để Thập Lôi đem đầu Thập Cửu trở về."
"Được! Con sẽ đi tìm Thập Lôi thảo luận xem làm thế nào giết Thập Cửu!" Thập Uyển nhìn về phía Bích La, ánh mắt tràn đầy sự ngạo mạn khinh miệt: "Tiện tì! Kể từ hôm nay ngươi phải theo dõi nhất cử nhất động của Thập Cửu. Tuyệt đối không cho phép nàng ta xuất phủ. Có bất kỳ điều gì cũng phải nhanh chóng báo với chúng ta!"
"Vâng! Vâng! Nô tài nhất định theo dõi nhất cử nhất động của Thập Cửu." Bích La kinh sợ quỳ xuống dập đầu. Ai cũng không thể thấy được, trong mắt nàng hiện lên một ánh sáng rất ảm đạm.
Thập Uyển lướt qua nàng, không thể chờ đợi được nữa, nôn nóng đi tìm Thập Lôi thảo luận âm mưu.
Rốt cuộc cũng đã trở về. Thập Cửu cong môi thản nhiên nói: "Còn gì nữa không?"
"Uyển tiểu thư còn dẫn về một người khách quý, gọi là Thập Lôi."
Tiểu Ngũ nheo đồng tử, đệm thịt đẩy ra móng vuốt sắc bén. Trong cổ họng phát ra tiếng meo meo: "Chủ nhân, bọn hắn đã đến!"
"Không cần phải gấp gáp. Địch không động ta không động!" Thập Cửu vuốt vuốt bộ lông mềm mại của Tiểu Ngũ. Vừa mới là một con mèo trắng dựng lông đằng đằng sát khí, lập tức dịu lại cọ sát làm nũng. May mắn Bích La là một con rối, không có ý thức. Nếu không chắc chắn sẽ cảm thấy con mèo này đã thành tinh.
Thập Cửu rũ mắt xuống, giọng điệu lạnh lùng: " Từ giờ trở đi, Bích La ngươi không cần làm chuyện khác. Chuyên tâm quan sát bọn người Thập Thanh Thiên, nhất là Thập Uyển và Thập Lôi. Không bao lâu nữa bọn hắn sẽ gọi ngươi qua đó, cẩn thận một chút đừng để lộ ra chân tướng."
"Vâng" Bích La cung kính hành lễ lui ra ngoài.
Ra khỏi cửa phòng, sắc mặt buồn tẻ của nàng trong nháy mắt trở nên vui vẻ, biểu hiện giống như trước đây, sẽ không bị ai phát hiện điều bất thường.
Thập Cửu nói rất chính xác, rất nhanh sau đó, Thập Thanh Thiên liền phái người qua gọi Bích La.
Trong khu vườn phía nam của Thập phủ...
Sắc mặt Thập Uyển ảm đạm tựa như có thể chảy ra nước. Bấm thật sâu móng tay dài xinh đẹp vào lòng bàn tay, Thập Uyển nhìn Thập Thi Thi hai mắt đẫm lệ nằm trên giường nhìn chằm chằm vào nàng, vô cùng đáng thương, cũng vô cùng suy yếu.
"Cha, người có nghiêm túc không? Thật sự là do phế vật Thập Cửu đó làm?"
"Uyển Nhi, con nói gì vậy. Cha chẳng lẽ lại có thể lừa con ư? Thập Cửu đó, căn bản chính là giả bộ! Nó ở trước mặt cha giết hai linh sư bậc nhất, phế vật làm sao có thể làm điều này? Uyển Nhi, chúng ta đều bị con phế vật đó, không, đều bị nha đầu tiện tì đó lừa gạt rồi! "
Thập Thanh Thiên nghĩ đến Thiên Thiên, trong lòng liền cảm thấy đau như cắt.
"Uyển Nhi, chúng ta nhất định phải giết chết Thập Cửu. Báo thù cho muội muội con! Con nhìn đi, muội muội của con hiện tại chính là phế nhân! Đời nó đều bị hủy rồi!"
"Gọi đại phu đến xem chưa?"
"Triệu Hạc tự chạy qua xem rồi. Tên lang băm đó! Lại còn nói Thiên Thiên không còn cách nào chữa trị." Thập Thanh Thiên nắm chặt tay thành nấm đấm, ánh mắt âm trầm độc ác. Hắn vội vàng nói: "Uyển nhi, chúng ta phải lập tức giết chết Thập Cửu. Sau đó chuyển đến Hoàng thành."
Thập Thanh Thiên nhìn Thập Thi Thi, cực kỳ đau lòng: "Đến Hoàng thành, nhất định sẽ tìm được đại phu tốt chữa trị cho Thiên Thiên."
Thập Uyển vốn muốn nói Thập Thi Thi là đồ vô dụng. Phế thì cho phế đi. Nhưng dù sao cũng là muội muội nàng, hơn nữa còn là bị Thập Cửu hại. Không thể tha thứ!
"Thập Cửu!" Thập Uyển nghiến răng nghiến lợi.
Nàng nhìn Thập Thanh Thiên nói: "Cha, lần này Thập Lôi đến đây, chính là thi hành mệnh lệnh giết chết Thập Cửu để trở về báo cáo, chẳng qua là không nghĩ tới Thập Cửu im im mà đầy thủ đoạn, dám ngụy trang, lừa gạt chúng ta!"
"Uyển nhi, con là linh sư cấp hai, thật dễ dàng để giết Thập Cửu, sau đó để Thập Lôi đem đầu Thập Cửu trở về."
"Được! Con sẽ đi tìm Thập Lôi thảo luận xem làm thế nào giết Thập Cửu!" Thập Uyển nhìn về phía Bích La, ánh mắt tràn đầy sự ngạo mạn khinh miệt: "Tiện tì! Kể từ hôm nay ngươi phải theo dõi nhất cử nhất động của Thập Cửu. Tuyệt đối không cho phép nàng ta xuất phủ. Có bất kỳ điều gì cũng phải nhanh chóng báo với chúng ta!"
"Vâng! Vâng! Nô tài nhất định theo dõi nhất cử nhất động của Thập Cửu." Bích La kinh sợ quỳ xuống dập đầu. Ai cũng không thể thấy được, trong mắt nàng hiện lên một ánh sáng rất ảm đạm.
Thập Uyển lướt qua nàng, không thể chờ đợi được nữa, nôn nóng đi tìm Thập Lôi thảo luận âm mưu.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.