Thanh Vân Thê Thượng

Chương 35:

Nguyệt Bán Yếu Phân Gia

27/07/2023

Tri huyện đại nhân trẻ tuổi kia nhìn có vẻ là một người hiểu lý lẽ, không biết nàng có thể đi tìm hắn để tự tiến cử mình được không.

Ừm, không bằng chờ trời sáng thì nàng sẽ đi nha môn hỏi thử một lần, có được hay không cũng phải thử mới biết được.

Nghĩ như vậy, trong lòng nàng cũng ổn định lại, ngủ thêm một giấc, đợi đến khi nàng tỉnh lại, thì trời bên ngoài cũng đã sáng. Nàng ngồi dậy, trong ánh mắt đầy bất mãn của Phong thị mà đi ra khỏi nhà, rồi theo hướng thị trấn mà đi.

Đi được khoảng một canh giờ thì tới được huyện nha.

Trước cửa lớn của huyện nha có hai nha dịch gươm đeo bên hông đang đứng, Phong Thượng Thượng tới gần cửa lớn thì hai người vươn tay ngăn nàng lại, theo bản năng chuẩn bị nghiêm mặt quát lớn, nhưng nhìn thấy người đi đến là một tiểu cô nương yểu điệu người tuy gầy yếu nhưng lại rất xinh đẹp, thì vẻ mặt hoà hoãn lại, giọng điệu cũng nhẹ nhàng hơn một chút: “Vị cô nương này ngươi tới đây làm gì vậy? Huyện nha cũng không phải là nơi dân chúng có thể tuỳ tiện đi vào.”

Phong Thượng Thượng dựa theo trí nhớ của nguyên chủ mà hành lễ với bọn họ, rồi mới nói: “Hai vị sai đại ca, ta muốn hỏi nha môn các ngươi có thiếu ngỗ tác không?”

“Cái gì? Ngỗ tác?” Hai người giật mình, đánh giá nàng từ trên xuống dưới một phen, rồi mới mở miệng hỏi: “Ngươi hỏi cho người khác hay sao? Tại sao người đó không tự mình đến? Sao lại để cho một tiểu cô nương yểu điệu đến nha môn hỏi chuyện ngỗ tác như này?”

Phong Thượng Thượng lắc đầu: "Ta hỏi cho bản thân mình, ta muốn đến ứng tuyển làm ngỗ tác.”

Hai nha dịch hoàn toàn sửng sốt, nhìn dáng người mảnh khảnh của Phong Thượng Thượng, rồi lại nhìn gương mặt xinh đẹp nho nhã của nàng, nhìn thế nào cũng cảm thấy cô nàng này đang trêu chọc bọn họ.



Hai người nghiêm túc nói: "Cô nương, đây không phải là chuyện có thể đùa giỡn, không có việc gì thì ngươi nhanh chóng đi đi, nha môn cũng không phải là nơi ngươi có thể gây rối.”

Nếu như là người bình thường bọn họ đã sớm đánh người đuổi đi rồi, sao có thể cho bọn họ ở chỗ này mà làm loạn, nhưng Phong Thượng Thượng rất xinh đẹp, đối mặt với một cô nàng xinh đẹp, hai người không làm chủ được chính mình mà nhẹ nhàng đi không ít, chỉ dùng miệng đuổi người chứ không có đánh người.

Về điểm này, Phong Thượng Thượng phải cảm ơn Phong thị, vẻ mặt xinh đẹp của nàng di truyền hoàn toàn từ Phong thị, ở thời điểm quan trọng vẫn có thể dùng được.

"Hai vị đại ca à, ta thật sự không nói đùa, ta thật lòng muốn đến nha môn nhận chức ngỗ tác.” Vì để tăng độ tin cậy, Phong Thượng Thượng còn nói thêm: "Ta đã học thuật nghiệm thi từ nhỏ, tuyệt đối không dám lấy chuyện này ra nói đùa."

Thấy nàng nói nghiêm túc, hai người há hốc miệng: "Ngươi thật sự muốn tới làm ngỗ tác sao?"

Phong Thượng Thượng nghiêm túc gật đầu.

Hai người nhìn nhau, sau một lúc lâu mới nói: "Cô nương à, ngươi vẫn nên về nhà đi thì hơn, chưa nói đến việc trong nha môn chúng ta không tuyển ngỗ tác, mà dù có tuyển thì cũng sẽ không tuyển một cô nương, nơi như nha môn này, sao có thể có nữ tử chứ."

Người còn lại cũng nói: "Đúng vậy đấy cô nương, từ xưa, ngỗ tác đều là nam tử, làm gì có việc cho nữ tử làm chứ, lúc này ngươi nên về nhà thêu thêm mấy hầu bao, còn có thể kiếm được thêm chút tiền."

Hai người nhìn quần áo với mấy miếng vá chồng chất trên người Phong Thượng Thượng, vừa nhìn đã biết nàng muốn kiếm tiền, cho nên mới nói lời ấy.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Thanh Vân Thê Thượng

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook