Thanh Vân Thê Thượng

Chương 38:

Nguyệt Bán Yếu Phân Gia

30/07/2023

"A…” Phong Thượng Thượng cười lạnh một tiếng rồi lập tức đứng lên, mở cửa ra cái “rầm” rồi nói với Phong Thiên Bảo: "Ông cho rằng ta muốn ở Phong gia nhà ông lắm ấy hả? Nếu ông đã nói như vậy thì sau này chúng ta nước sông không phạm nước giếng, từ năm mười hai tuổi ta đã bắt đầu giết heo làm việc nhà cho ông, giúp ông tiết kiệm được bao nhiêu tiền trong lòng ông tự biết, tôi sẽ không tính toán số tiền kia với ông nữa, coi như trả lại tiền cơm cho ông, về sau chúng ta coi như không quen biết, ai cũng đừng để ý tới ai.”

"Ngươi..." Phong Thiên Bảo tức giận đến mức đứng không vững, run ngón tay chỉ vào nàng rồi nói: "Được lắm, người đã trưởng thành rồi, ta cũng không thèm quan tâm đến ngươi nữa, ngươi mau cút đi cho ta…”

Lúc này Phong Thượng Thượng lập tức đi ra ngoài, bước chân dứt khoát lưu loát.

"Thượng Thượng…” Phong thị luống cuống vội vàng kéo tay áo nàng: “Ngươi đi đâu? Ngươi đừng nghịch nữa, mau nhận sai với cha ngươi đi, cha ngươi sẽ không trách ngươi đâu.”

Phong Thượng Thượng quay đầu lại nhìn bà, mãi một lúc lâu sau mới cười cười, kéo tay bà xuống rồi nói: "Cảm ơn nương lúc tái giá đã mang theo ta, nhưng ta ở chỗ này thật sự không thể sống nổi, thay vì khiến nương cảm thấy khó xử chi bằng ta rời đi, nương cũng không cần phải khó xử nữa, nương đừng nhớ thương ta, hãy cứ sống cuộc sống của chính mình đi.”

Sau khi Phong Thượng Thượng đi khỏi Phương gia thì trước tiên ngồi ở bờ sông đầu thôn một hồi, khi nhìn thấy trời dần dần sáng lên, lúc này mới đi đến phía cuối thôn gõ cửa một hộ gia đình.

Cánh cửa “cạch” một tiếng mở ra từ bên trong, người mở cửa chính là một bà lão tinh thần quắc thước, nhìn thấy người đến là nàng bèn lập tức nói: "Thượng nha đầu, sao con lại tới đây? Có phải người của Phong gia lại bắt nạt con hay không?”



Phong Thượng Thượng nhìn thấy bà lão thì vành mắt có chút nóng lên: “Nãi nãi ơi, con lại tới làm phiền nãi nãi rồi.”

Chu nãi nãi vội vàng kéo nàng vào trong nhà: “Mau vào đi, nói cái gì mà phiền với chẳng không phiền.”

Chu nãi nãi kéo thẳng nàng vào trong phòng bếp rồi ngồi xuống, vừa đốt lửa đun nóng cơm nóng vừa nói: "Chắc chắn là con chưa ăn cơm đúng không? Để ta nấu cơm cho con ăn.”

"Aiz, cảm ơn nãi nãi." Phong Thượng Thượng cũng không khách sáo, nàng không muốn nói lời khách sáo, sau này nàng sẽ tự báo đáp.

Trượng phu của Chu nãi nãi đã chết từ khi bà còn trẻ, cũng không có đứa con nào, tình cảm của bà và trượng phu rất sâu đậm nên bà không muốn tái giá, cứ một mình sống như vậy cả đời, vì sợ bị người ta chỉ trích nên bình thường bà rất ít khi ra ngoài, lúc nào cũng lẻ loi ở nhà.

Khi nguyên chủ còn bé thường xuyên bị bỏ đói, khi đó không hiểu chuyện, ngửi thấy mùi thơm trong viện của Chu nãi nãi bèn chạy đến trước cửa người ta không chịu đi, Chu nãi nãi tốt bụng, lần nào cũng đều kéo nàng vào cho nàng ăn, có thể nói nguyên chủ lớn đến thế này không có bị đói chết là nhờ có Chu nãi nãi.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Thanh Vân Thê Thượng

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook