Thanh Vân Thê Thượng

Chương 39:

Nguyệt Bán Yếu Phân Gia

30/07/2023

Về sau nguyên chủ trưởng thành, dần hiểu chuyện nên cũng rất ít khi tới tìm Chu nãi nãi đòi ăn nhưng nàng thường xuyên đến giúp Chu nãi nãi đốn củi nấu nước, nếu Chu nãi nãi có đau đầu nhức óc thì nàng cũng sẽ bốc thuốc sắc thuốc cho bà trước tiên, vì thế nàng còn thường xuyên bị Phong Thiên Bảo mắng.

Chu nãi nãi vừa nấu cơm vừa hỏi: "Lần này là có chuyện gì vậy? Bên kia lại không cho con cơm ăn sao?”

Trước kia nguyên chủ không muốn ăn cơm của Chu nãi nãi, chỉ khi nào thật sự đói đến mức không chịu nổi nữa mới có thể đến chỗ của Chu nãi nãi ăn một miếng, vậy nên Chu nãi nãi mới hỏi như vậy.

Phong Thượng Thượng nói: "Lần này con và bên kia đã cắt đứt quan hệ, sau này không ăn cơm bên kia, cũng không ngủ ở nhà bên kia nữa.”

"Cắt đứt quan hệ?" Chu nãi nãi lắp bắp kinh hãi: “Đang yên ổn tại sao lại làm lớn đến mức cắt đứt quan hệ?”

"Con ở bên kia ăn không đủ no, Phong Thiên Bảo còn bảo con đi giết heo với ông ta, con không muốn nên ông ta bảo con cút đi, sau đó con cút đi luôn.”

"Nha đầu này…”

Phong Thượng Thượng cho rằng lão thái thái muốn nói mình quá xúc động, kết quả lại nghe thấy bà nói: "Cuối cùng cũng nghĩ thông rồi! Làm tốt lắm! Trước kia ta dạy con nhiều lần như vậy mà con không chịu nghe, cả ngày làm lụng vất vả đến kiệt sức mà còn chẳng thể khiến bên đó hài lòng, ngốc nghếch vô cùng, bây giờ cuối cùng cũng dám phản kháng. Nương của con cũng đâu phải vô dụng, sao lại có chuyện để cho một cô nương gia tay yếu chân mềm đi giết heo, cả ngày chỉ muốn lấy lòng trượng phu, ngay cả đứa con mình đẻ ra cũng không thèm để ý, nào có ai làm nương mà hồ đồ như vậy.”



Lần này đến lượt Phong Thượng Thượng kinh hãi, tư tưởng của lão nhân gia này lại cấp tiến đến vậy sao? Không phải người của thời đại này đều chú ý đến trăm điều thiện, hiếu làm đầu hay sao? Nếu là người khác chắc chắn đã chỉ trích mình không hiểu chuyện, dù thế nào cũng không thể bỏ lại nương rồi chạy một mình được.

Nhưng trong trí nhớ của nguyên chủ vẫn còn sót lại chút thông tin về cuộc đời của lão thái thái này, chuyện xưa thuật lại rằng lão thái thái lúc còn trẻ thật ra là thứ nữ của một gia đình giàu có nhưng lại bị chủ mẫu hãm hại bán đi, qua tay nhiều người rồi mới lưu lạc đến nơi này, sau đó được gia gia xuất thân là thợ săn cứu sống. Hai người kể từ ấy có tình cảm với nhau, sau đó thành thân, mỹ mãn cả đời, đáng tiếc là gia gia mất sớm, để lại một mình nãi nãi cô đơn nhiều năm như vậy cũng không muốn tái giá.

Biết đâu nãi nãi thật đúng là không phải người bình thường.

Chu nãi nãi tiếp tục nói: “Cháu không cần sợ, cháu cứ ở chỗ của bà, sau này bà nội nuôi cháu.”

Phong Thượng Thượng cười: “Bà à, cháu biết ông nội để lại người không ít tiền, nhưng cũng không cần phải tài đại khí thô như vậy chứ?”

“Nha đầu này, cháu lại đang trêu ta.” Chu nãi nãi nhẹ nhàng quở trách một câu, rồi nói: “Nhưng mà tính tình bây giờ của cháu hoạt bát nhiều rồi, cháu như bây giờ rất tốt, những ngày tháng sau này cứ vui vẻ như vậy mà sống, sẽ không có ai có thể bắt nạt cháu nữa.”

“Vâng, sau này cháu đều sẽ vui vẻ.” Trong lòng Phong Thượng Thượng cảm động, bà lão này khiến nàng nghĩ đến bà ngoại của mình, bà của nàng cũng yêu thương nàng như vậy, mỗi ngày đều khiến cho nàng thật hạnh phúc. Không ngờ sau khi mất đi bà ngoại, ở thời không này nàng lại gặp được một bà lão đối xử rất tốt với nàng.

Thật ra nàng vẫn còn may mắn.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Thanh Vân Thê Thượng

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook