Thánh Vương

Chương 165: Thể hiện sức mạnh

Mộng Nhập Thần Cơ

28/08/2013

Dương Kỳ đánh bại Kiều Nhất Hàng của học viện Chân Long đã dẫn tới chấn động mạnh.

Kiều Nhất Hàng là một nhân vật có chút danh tiếng, được khen là thiên tài, đã từng được rất nhiều kỳ ngộ, một trong những kỳ ngộ là ngã vào trong Vạn Long trì mà không chết, ngược lại còn được Vạn Long thần huyết chúc phúc, khí công tãng tiến rất nhanh, chất lượng chân khí người bình thường không thể bằng được.

Hắn mặc dù vừa mới tiến vào cường giả Đoạt Mệnh nhưng đã chiến thắng rất nhiều đệ tử hạch tâm.

Đây là một ngôi sao sáng, một thiên tài.

Người của học viện Chân Long hi vọng rất cao vào Kiều Nhất Hàng, thế nhưng không hiểu vì sao hắn lại bại ngay ở vòng thứ 2, hơn nữa còn bại hoàn toàn, bị người ta đánh nát lệnh bài, nếu như không phải Dương Kỳ thủ hạ lưu tình nói, hắn nhất định sẽ chết ở chỗ này.

"Cái gì? Kiều Nhất Hàng đã thất bại?"

Trận này đã khiến cho một số đại trưởng lão ngồi trên khán đài cao chấn động, lúc nghe thấy tin tức này, rất nhiều đại trưởng lão của học viện Chân Long ngẩn ngơ.

"Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?"

Trong khoảng thời gian ngấn các trưởng lão của học viện Thiên VỊ cũng không thể nào biết, thế nhưng ngay sau đó có một người vào bẩm báo:

"Có một đệ tử tinh anh tên là Dương Kỳ một chiêu đánh bại Kiều Nhất Hàng, đây là hình ảnh khí công mà trận đấu đó lưu lại."

Sau đó cảnh tượng Dương Kỳ đánh bại Kiều Nhất Hàng lại xuất hiện trước nhiều đại trưởng lão của các học viện.

Dương Kỳ chi xuất một kiếm đơn giản đã đánh nát lệnh bài của Kiều Nhất Hàng, khiến cho đối phương không kịp phản ứng, sắc mặt bình tĩnh và ung dung khiến cho nhiều vị đại trưởng lão cũng thầm cảm thán.

"Lại là tiểu tử này?"

Phong Vân nhị tổ nhất kinh ngạc, trước kia Bách Hoa thánh nữ mang Dương Kỳ tới bái Phong Vân nhị tổ làm thấy, nhưng bọn họ lại cự tuyệt ngay lập tức, nhận Vân Hải Lam làm đồ đệ.

"Thế nào? Phong Vân nhị tổ, các ngươi còn bảo mình không nhìn lầm nữa không? Ta bảo các ngươi thu hắn làm đồ đệ, chính là vì muốn cho các ngươi một đồ đệ tốt, nhưng mà các ngươi không chi không nghe, mà còn dám làm ta mất thể diện. Bây giờ Dương Kỳ tỏa sáng, các ngươi cảm thấy thế nào?"

Đúng lúc này, đứng trong hàng ngũ đại trưởng lão của học viện Thiên VỊ, Bách Hoa thánh nữ nở nụ cười.

ánh mắt nàng nhìn Phong Vân nhị tổ toàn là sự khiêu khích và châm chọc.

Hiện giờ, nàng đã tấn chức để truyền kỳ, ngang hàng với Phong Vân nhị tổ, không còn phải nhỏ giọng giống như trước kia, biểu hiện của Dương Kỳ làm cho nàng vô cùng hài lòng.

Nó làm cho thể diện của nàng tãng lên khá nhiều.

"Hừ? Tiểu tử kia tính cái gì, có phải ngươi đem kiếm khí Thái âm Lạc Nguyệt truyền vào trong cơ thể hắn không? Giúp hắn dung hợp kiếm khí đó với kiếm thuật Đại Nhật Càn Khôn?"

Phong Vân nhị tổ hừ lạnh một tiếng:

"Đồ đệ của ngươi cũng chỉ gặp may mà nên mới khai thông được Thất Khiếu Linh Lung thể, được Lành tụ tài bồi, lần này chắc chắn không tham gia đại hội luận võ. Nếu không đồ nhi Vân Hải Lam của ta sẽ khiến cho nó thảm bại."

"Ta chỉ truyền thụ cho Dương Kỳ một bộ kiếm thuật Thái âm Lạc Nguyệt mà thôi, không đem kiếm khí truyền vào trong cơ thể của hắn."

Bách Hoa thánh nữ cười nhạt:

"Hắn tự mình kiếm được kỳ ngộ, lấy được Băng Phách thần kiếm do Băng Phách thượng nhân lưu lại."

"Cái gì? Băng Phách thần kiếm?"

Phong Vân nhị tổ quan sát cẩn thận Dương Kỳ một lần nữa, quả nhiên họ phát hiện ra trong kiếm khí của hắn có một cái bóng xanh nhạt, uy lực rất mạnh, dung nhập vào trong bản mệnh chân khí, chém ra xong là biến mất, không còn nhìn thấy bản thể của kiếm.

"Hắn có thể đem Băng Phách thần kiếm tu luyện đạt trình độ này? Hòa nhập vào kiếm khí trong cơ thể, nhân kiếm hợp nhất?"

Phong Vân nhị tổ vừa sợ vừa giận:

"Tiểu tử này giỏi, quá thâm trầm, không phải phúc của học viện Thiên VỊ."

"Hai vị nói chuyện kiểu gì vậy? Học viện chúng ta có một thiên tài, tại sao các ngươi lại mất hứng, nói hắn là tai họa, đây chẳng phải là đố kỵ bản thân mình không thu được một đệ tử giỏi còn gì?"



Bách Hoa thánh nữ tiếp tục sát muối vào vết thương của Phong Vân nhị tổ, xả mối hận trước kia.

"Mà thực ra cũng chẳng có gì, dựa vào một thanh thần kiếm để dọa dẫm người khác mà thôi. Hôm nay trên đại hội luận võ có thể nói là ngọa hổ tàng long, nếu độc dựa vào pháp bảo thì khẳng định sẽ không hoành hành được bao lâu, kiểu gì cũng bị người khác đánh bại."

Đúng lúc này, một lão giả trong học viện Thiên VỊ đưa ra ý kiến.

Lão giả này mặc trường bào màu xanh ngọc, là Ngọc Dương Tử, một trong "Thuần Dương tam lão".

Bách Hoa thánh nữ lóe sáng, Ngọc Dương Tử có một người cháu cũng là đệ tử hạch tâm của học viện Thiên Vị, là thành viên Thái Tử hội, cực kỳ lợi hại, là cường giả chín lần đoạt mệnh, nổi danh ngang ngửa với "Tạ Phong".

Ngọc Dương Tử cũng đã bị Thái tử lôi kéo, hơn nữa có quan hệ tốt với Phong Vân nhị tổ, cho nên mới mở miệng tung hứng.

"Ngọc Dương Tử, ngươi cho rằng Dương Kỳ sẽ thất bại hay sao?"

Bách Hoa thánh nữ hỏi.

"Đương nhiên."

Ngọc Dương Tử nói:

"Hắn có thể thắng khoảng 10 trận, tiến vào vòng đấu của đệ tử hạch tâm, thế nhưng kiểu gì cùng thất bại."

"A? Nếu vậy thì chúng ta đánh cược, ta đoán là Dương Kỳ nhất định có thể tiến vào trong hàng ngũ ba người đứng đầu trong toàn bộ đệ tử của học viện!"

Đột nhiên, Bách Hoa thánh nữ nói ra một câu kinh người.

"Cái gì? Bách Hoa thánh nữ, ngươi không cảm thấy mình nghĩ quá hoang đường sao. Bốn đại học viện, ngọa hổ tàng long, cao thủ tầng tầng lớp lớp, trong đó có rất nhiều học sinh đã Đoạt Mệnh 9 lần, tiếp cận truyền kỳ, thậm chí có mấy người đã tới sát ranh giới Truyền Kỳ, lúc nào cũng có thể tấn chức. Cho dù họ có chiến đấu với cảnh giới Truyền Kỳ cũng chưa chắc tử vong, Dương Kỳ này chẳng qua có được một thanh Băng Phách thần kiếm mà thôi, sao có thể chống lại bọn họ, đúng là buồn cười."

Phong Vân nhị tổ cười nhạt.

Ngọc Dương Tử thì lắc đầu liên tục, những trưởng lão khác của học viện cũng tò thái độ không đồng ý với ý kiến của Bách Hoa thánh nữ.

"Chẳng qua chi là một đệ tử tinh anh nho nhỏ mà thôi, cho dù ẩn dấu thực lực cùng chi là một tiểu nhân vật, vậy mà dám sánh ngang với cao thủ của bốn đại học viện hay sao? Trong bốn đại học viện có không ít hạt giống Truyền Kỳ, cho dù Truyền Kỳ thực sự cũng chưa chắc bằng được bọn họ, bọn họ chỉ kém một bước chân là tới được cảnh giới Truyền Kỳ."

"Bách Hoa thánh nữ này đúng là mù quáng tự đại, tường tu luyện đạt tới truyền kỳ là có quyền lên tiếng hay sao."

"Không nên để ý tới nàng, ngươi thấy mấy đại trưởng lão của học viện Thiên VỊ người ta đều phản bác ý kiến còn gì."

Một số đại trưởng lão của học viện Chân long, Nhật Nguyệt, học viện Hải Thần cũng nhìn Bách Hoa thánh nữ cười nhạt.

"Hừ!"

Bách Hoa thánh nữ nhìn bốn phía, đột nhiên vung tay lên, một cỗ lực lượng thật lớn tràn ngập không gian, khiến cho tất cả mọi người đều giật mình.

Họ nhìn thấy trên tay Bách Hoa thánh nữ đã có một đóa hoa tươi khá lớn.

Đóa hoa này mới xuất hiện khiến cho không gian mất đi màu sắc huy hoàng.

Lực lượng cường đại của nó thi thoảng truyền ra, đóa hoa này có màu vàng, lấp lánh như vàng ròng, thế nhưng nó lại có tác dụng thanh tịnh tâm hồn cho những người nhìn vào nó.

Ở trong cánh hoa giống như có một thế giới khác.

"Ba La Thần Hoa!"

Đột nhiên, Phong Vân nhị tổ đứng bật dậy:

"Đây là Ba La Thần Hoa thời thượng cổ, sao ngươi lại có được nó? Thời thượng cổ có thần hoa do thần huyết đúc thành, sinh ra hoa tươi, trong đóa hoa đó có ẩn chứa lực lượng của thần linh."

"Đúng vậy, đây chính là Ba La Thần Hoa."



Bách Hoa thánh nữ nói:

"Ta đạt được một kỳ ngộ rất lớn mới có được đóa hoa này, thế nào? Bây giờ ta đem nó ra làm vật đánh cược, ai dám cá với ta? Ta đánh cược Dương Kỳ thắng."

"Được! Lão phu đánh cuộc với ngươi."

Đột nhiên có một đại trưởng lão của học viện Hải Thần hét lớn một tiếng, lấy ra một kiện pháp bảo.

"Ta cũng đánh cuộc."

Phong Vân nhị tổ nhìn Ba La thần hoa, sắc mặt hiện lên sự tham lam:

"Chúng ta dùng Phong Vân Kỳ làm tiền đặt cược...

"Ta cũng đánh cuộc "

Một số đại trưởng lão đều đứng lên, trong lòng họ cũng muốn có được Ba La thần hoa.

"Rất tốt... . Hôm nay ở đây có rất nhiều người chứng kiến, hi vọng các ngươi không quỵt nợ."

Bách Hoa thánh nữ ngồi ngay ngắn, sắc mặt không biến đổi, tiếp tục quan sát tình hình chiến đấu bên dưới.

Đối với trận cơn phong ba bên trên, Dương Kỳ đương nhiên là không biết, hắn đang tập trung toàn bộ tinh thần cho các trận tỷ thí.

Phốc!

Cập Hải Phong, đệ tử của học viện Nhật Nguyệt bị một kiếm của hắn đánh cho phun máu, một chiêu thắng địch.

Keng!

Đổng Ngọc Đình, một đệ tử cảnh giới Đoạt Mệnh lần 4 của học viện Hải Thần cũng bị một kiếm đánh bại, hoảng sợ chịu thua.

Sau đó, Trình Dật Triệt, một đệ tử cảnh giới Đoạt Mệnh lần 4 của học viện Thiên VỊ, là thành viên Quân Tử hội, vừa mới lên đài đã uy hiếp Dương Kỳ, nói hắn lập tức chịu chua nếu không sau này Quân Tử hội sẽ không tha cho hắn.

Kết quả là hắn bị Dương Kỳ đánh cho một kiếm khiến kinh mạch đứt gãy, nằm trên lôi đài rên ri, rồi được người ta kéo xuống dưới.

Một vòng ti đấu phải mất hơn một ngày một đêm, trong chiến trường trung ương bốn đại học viện đang tỉ võ, khí thế hừng hực, mỗi một khắc đều có đệ tử thắng lợi, có người bị loại.

Dương Kỳ đã tạo nên nhiều kỳ tích, nhưng cũng có đệ tử Khí Tông của học viện đại hiển thần uy, liên tục đánh bại cường giả cảnh giới Đoạt Mệnh, thậm chí còn tiến vào vòng tranh đấu của đệ tử hạch tâm.

Những người này đều là sao sáng chói mắt, quang mang vạn trượng.

Còn các cao thủ được xếp hạng cao thắng trận là điều bình thường, Dương Kỳ đã nhìn thấy mấy đệ tử gần đạt tới truyền kỳ, họ đánh bại đối thủ một cách chóng vánh khi địch nhân còn chưa biết chuyện gì xảy ra.

Trong một ngày đêm một đêm chiến đấu này, bốn huynh đệ của hắn đều đã bị loại, nhưng cũng có được một lượng lớn điểm công lao, thành tích như vậy đã là tốt lắm rồi.

Mọi người đều đã tu luyện cực hạn, tin rằng sau này gia tộc của họ sẽ vì họ mà vinh quang.

Trong khi đó, chưa có người nào khiến Dương Kỳ phải xuất chiêu thứ 2.

"Báo! Dương Kỳ đã tiến vào vòng tranh đấu của đệ tử hạch tâm, lúc nãy tung một chiêu đánh ngất một đệ tử hạch tâm cường giả Đoạt Mệnh lần 6, giành được thắng lợi!"

Lúc này lại có một Thánh Đồ vào bẩm báo.

Mà không cần người này bẩm báo, vì sau khi đánh cuộc với Bách Hoa thánh nữ, hầu như toàn bộ đại trưởng lão đều chăm chú theo dòi Dương Kỳ chiến đấu.

Sắc mặt Phong Vân nhị tổ càng lúc càng khó coi, bởi vì trải qua hơn 1 ngày 1 đêm chiến đấu. Dương Kỳ cũng bước qua 10 lần tỷ thí, mỗi một lần tỷ thí hắn chỉ xuất có một kiếm.

Một kiếm vô cùng đơn giản mang theo lực lượng vô cùng đánh bại đối thủ.

Chưa có người nào có thể khiến hắn xuất chiêu thứ 2.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Thánh Vương

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook