Chương 46: Hãnh Diện Vì Bài Kiểm Tra Tôi Đạt Xuất Sắc!
Chương Tử
16/10/2023
"Anh make đỉnh thực sự! Nhìn em cứ như người khác ý!"
"Giống Idol Hàn Quốc, Hàn Xẻng ý nhở!"
"Điều đó càng chứng tỏ người yêu em đa tài, việc gì cũng làm được. Việc gì cũng giỏi á!"
"Thôi không phải nịnh đâu! Anh đi nấu ăn đây!"
"Để em nấu cho, hôm nay anh vất vả lắm rồi! Nghỉ ngơi xíu đi!"
"Lát nhớ gọi cho bố đừng để bố lo nhá!"
Phong dặn dò, rồi nằm xuống ghế, khá mệt mỏi.
"Biết rồi, bố em mà cứ làm như bố anh đóa! Hic!"
"Ơ, anh nhắc thế thôi, có ý gì đâu? Mà trước sau chả là bố!"
"Kinh, mới đi học mà đã nghĩ gọi bố người ta là bố rồi cơ à!"
"Ừ!"
Phong đáp lại, cầm quyển sách che lên mặt, thiếp đi.
"Phong ơi, trong tủ lạnh có..."
Tiểu Vy quay người lại, cô thấy Quách Phong lúc này đã ngủ lúc nào không biết. Cô chạy lên nhà, lấy chăn đắp cho cậu.
Nhìn Phong ngủ, cô cũng nhận thấy được sự mệt mỏi, stress từ bạn trai của mình. Cô nhẹ nhàng ra bếp, chuẩn bị bữa tối. Xong xuôi tất cả, cô lại gần Quách Phong. Ngắm nhìn từ khoảng cách gần như vậy, cô tủm tỉm cười. Nết ngủ của Phong khá kì lạ. Hai chân của cậu ấy khi ngủ vắt vào nhau nhìn khá buồn cười.
Phải nói là nhìn vẻ bề ngoài nghiêm túc, lạnh lùng khi ở trên lớp thì không ai nghĩ cậu ta có nết ngủ kì như vậy. Tiểu Vy nhìn vậy bèn cầm điện thoại của mình lên định chụp ảnh trêu cậu. Vừa mở máy ra cô bỗng nhận được một tin nhắn từ người lạ.
Nội dung là:
"Cảnh báo lần một: Mau tránh xa Quách Phong. Nếu không rời xa cậu ta, thì đừng có trách tôi!"
Thấy tin nhắn từ người lạ, Tiểu Vy giật mình, cô đọc lại kỹ một lần nữa. Cô còn đang hoang mang khi chưa hiểu chuyện gì xảy ra thì một tin nhắn nữa lại được gửi tới.
"Trả lại Phong cho tôi! Cô là vật cản giữa chúng tôi!"
Tiểu Vy cầm điện thoại vội chạy ra ngoài sân, nhìn quanh trước sau thì chỉ thấy có ánh điện đường. Xung quanh là sự im lặng đến đáng sợ khiến cô nổi hết cả da gà. Cô vội bước vào trong nhà thì đã thấy Phong tỉnh dậy, ngồi ở bàn ăn.
"Em vừa đi đâu về vậy. Anh không thấy, gọi cũng chả ai thưa?"
"Anh dậy rồi sao? Vừa nãy em chạy ra ngoài hít thở không khí chút thôi mà!"
Tiểu Vy vừa nói, vừa lo lắng về tin nhắn vừa rồi. Thấy có gì đó khác lạ, Phong liền hỏi ngay.
"Không phải em giấu anh chuyện gì đó chứ! Sao tay lại run lên thế kia! Không lẽ tên kia, hắn lại đến đây nữa sao?"
Tiểu Vy không muốn bạn trai mình phải chịu thêm áp lực gì nữa. Cô muốn sẽ tự mình điều tra vụ này, chính vì vậy việc giấu là điều cô nghĩ tới.
"À, không có gì đâu. Anh đừng bận tâm. Em nấu nướng xong nó ám mùi nên ra ngoài cho bớt đi thôi á!"
"Có thật như vậy không? Bất kể chuyện gì em cũng phải nói thật, để anh biết mà giải quyết, rõ chưa?"
"Rõ rồi, papa. Mau vào ăn đi anh. Em sôi hết cả bụng nè!"
Cả hai bước vào bữa ăn. Lúc này thì Quách Phong khá vô tư ăn uống, ngược lại Tiểu Vy mang tâm trạng lo lắng, bối rối nhưng cô vẫn khá tỏ ra bình thản. Đêm hôm ấy cứ ngỡ Tiểu Vy ở lại sẽ khiến cả hai có một đêm thật vui vẻ, hạnh phúc nào ngờ chỉ có Quách Phong là háo hức. Còn Tiểu Vy vẫn nghĩ ngợi về chuyện khi nãy.
Dẫu vậy, Tiểu Vy vẫn cố giữ tâm trạng của bản thân thật tốt để cho bài kiểm tra ngày hôm sau.
"Tiểu Vy, mau dậy thôi! Lên lớp sớm còn chuẩn bị cho bài kiểm tra!"
Tiểu Vy tỉnh giấc, nhìn sang Quách Phong. Cô khẽ mỉm cười, tiến lại gần quàng tay vào cổ cậu, hôn lên môi cậu. Phong cười tủm, khẽ kéo người cô ra.
"Mới sáng ra mà, chưa đánh răng rửa mặt mà đã đòi hôn là sao?"
"Hì hì, em hôn một lát lấy may tí làm bài kiểm tra cho may mắn ý!"
Phong lấy tay che miệng cười.
"Thật á!"
Tiểu Vy cười nhưng trong lòng cô như nào thì cậu không thể nào hiểu nổi.
Trước khi làm bài kiểm tra, Quách Phong nắm thật chặt tay của Tiểu Vy.
"Cố gắng lên nha, tình yêu của anh!"
Tiểu Vy cười mỉm, nhìn Phong.
Bài kiểm tra hôm ấy Tiểu Vy làm rất tốt, Quách Phong thì vẫn giữ phong độ như mọi ngày. Đến hôm trả bài kiểm tra, trong khi Quách Phong vô cùng háo hức không chỉ vì bài kiểm tra của bản thân cậu. Bài của cậu thì lúc nào mà chả tốt, chả đạt xuất sắc.
Cậu mong chờ điểm từ bài kiểm tra của Tiểu Vy, cũng là vì nỗ lực của cô trong suốt thời gian qua. Cậu mong cho sự cố gắng đến từ người yêu của mình sẽ được đền đáp xứng đáng.
Tiểu Vy thì không có một chút tâm trạng nào mặc dù trước đó cô đã từng háo hức rất nhiều. Nhưng sau tin nhắn từ "người đó" cô cảm thấy tất cả trống rỗng.
Cuối cùng, cô giáo trả bài. Quách Phong vẫn giữ phong độ đạt 10 điểm tròn trĩnh. Nhưng điều bất ngờ đó là Tiểu Vy, người yêu của cậu bài kiểm tra này cô tiến bộ rất nhiều. 9 điểm là một điều khiến cho cả hai đều phải ngỡ ngàng.
Quách Phong thấy vậy thì vô cùng hãnh diện với người yêu mình, cậu còn flex điểm người yêu của mình cho mấy bạn bàn trên. Ai cũng chúc mừng cho sự cố gắng lần này của Tiểu Vy.
Tiểu Vy chỉ khẽ mỉm cười, cô liếc nhìn Phong. Người yêu cô đang vô cùng tự hào về cô, còn cô đang khóc trong lòng nhiều chút.
"Xin lỗi Phong, nhưng em nghĩ chúng ta..."
"Giống Idol Hàn Quốc, Hàn Xẻng ý nhở!"
"Điều đó càng chứng tỏ người yêu em đa tài, việc gì cũng làm được. Việc gì cũng giỏi á!"
"Thôi không phải nịnh đâu! Anh đi nấu ăn đây!"
"Để em nấu cho, hôm nay anh vất vả lắm rồi! Nghỉ ngơi xíu đi!"
"Lát nhớ gọi cho bố đừng để bố lo nhá!"
Phong dặn dò, rồi nằm xuống ghế, khá mệt mỏi.
"Biết rồi, bố em mà cứ làm như bố anh đóa! Hic!"
"Ơ, anh nhắc thế thôi, có ý gì đâu? Mà trước sau chả là bố!"
"Kinh, mới đi học mà đã nghĩ gọi bố người ta là bố rồi cơ à!"
"Ừ!"
Phong đáp lại, cầm quyển sách che lên mặt, thiếp đi.
"Phong ơi, trong tủ lạnh có..."
Tiểu Vy quay người lại, cô thấy Quách Phong lúc này đã ngủ lúc nào không biết. Cô chạy lên nhà, lấy chăn đắp cho cậu.
Nhìn Phong ngủ, cô cũng nhận thấy được sự mệt mỏi, stress từ bạn trai của mình. Cô nhẹ nhàng ra bếp, chuẩn bị bữa tối. Xong xuôi tất cả, cô lại gần Quách Phong. Ngắm nhìn từ khoảng cách gần như vậy, cô tủm tỉm cười. Nết ngủ của Phong khá kì lạ. Hai chân của cậu ấy khi ngủ vắt vào nhau nhìn khá buồn cười.
Phải nói là nhìn vẻ bề ngoài nghiêm túc, lạnh lùng khi ở trên lớp thì không ai nghĩ cậu ta có nết ngủ kì như vậy. Tiểu Vy nhìn vậy bèn cầm điện thoại của mình lên định chụp ảnh trêu cậu. Vừa mở máy ra cô bỗng nhận được một tin nhắn từ người lạ.
Nội dung là:
"Cảnh báo lần một: Mau tránh xa Quách Phong. Nếu không rời xa cậu ta, thì đừng có trách tôi!"
Thấy tin nhắn từ người lạ, Tiểu Vy giật mình, cô đọc lại kỹ một lần nữa. Cô còn đang hoang mang khi chưa hiểu chuyện gì xảy ra thì một tin nhắn nữa lại được gửi tới.
"Trả lại Phong cho tôi! Cô là vật cản giữa chúng tôi!"
Tiểu Vy cầm điện thoại vội chạy ra ngoài sân, nhìn quanh trước sau thì chỉ thấy có ánh điện đường. Xung quanh là sự im lặng đến đáng sợ khiến cô nổi hết cả da gà. Cô vội bước vào trong nhà thì đã thấy Phong tỉnh dậy, ngồi ở bàn ăn.
"Em vừa đi đâu về vậy. Anh không thấy, gọi cũng chả ai thưa?"
"Anh dậy rồi sao? Vừa nãy em chạy ra ngoài hít thở không khí chút thôi mà!"
Tiểu Vy vừa nói, vừa lo lắng về tin nhắn vừa rồi. Thấy có gì đó khác lạ, Phong liền hỏi ngay.
"Không phải em giấu anh chuyện gì đó chứ! Sao tay lại run lên thế kia! Không lẽ tên kia, hắn lại đến đây nữa sao?"
Tiểu Vy không muốn bạn trai mình phải chịu thêm áp lực gì nữa. Cô muốn sẽ tự mình điều tra vụ này, chính vì vậy việc giấu là điều cô nghĩ tới.
"À, không có gì đâu. Anh đừng bận tâm. Em nấu nướng xong nó ám mùi nên ra ngoài cho bớt đi thôi á!"
"Có thật như vậy không? Bất kể chuyện gì em cũng phải nói thật, để anh biết mà giải quyết, rõ chưa?"
"Rõ rồi, papa. Mau vào ăn đi anh. Em sôi hết cả bụng nè!"
Cả hai bước vào bữa ăn. Lúc này thì Quách Phong khá vô tư ăn uống, ngược lại Tiểu Vy mang tâm trạng lo lắng, bối rối nhưng cô vẫn khá tỏ ra bình thản. Đêm hôm ấy cứ ngỡ Tiểu Vy ở lại sẽ khiến cả hai có một đêm thật vui vẻ, hạnh phúc nào ngờ chỉ có Quách Phong là háo hức. Còn Tiểu Vy vẫn nghĩ ngợi về chuyện khi nãy.
Dẫu vậy, Tiểu Vy vẫn cố giữ tâm trạng của bản thân thật tốt để cho bài kiểm tra ngày hôm sau.
"Tiểu Vy, mau dậy thôi! Lên lớp sớm còn chuẩn bị cho bài kiểm tra!"
Tiểu Vy tỉnh giấc, nhìn sang Quách Phong. Cô khẽ mỉm cười, tiến lại gần quàng tay vào cổ cậu, hôn lên môi cậu. Phong cười tủm, khẽ kéo người cô ra.
"Mới sáng ra mà, chưa đánh răng rửa mặt mà đã đòi hôn là sao?"
"Hì hì, em hôn một lát lấy may tí làm bài kiểm tra cho may mắn ý!"
Phong lấy tay che miệng cười.
"Thật á!"
Tiểu Vy cười nhưng trong lòng cô như nào thì cậu không thể nào hiểu nổi.
Trước khi làm bài kiểm tra, Quách Phong nắm thật chặt tay của Tiểu Vy.
"Cố gắng lên nha, tình yêu của anh!"
Tiểu Vy cười mỉm, nhìn Phong.
Bài kiểm tra hôm ấy Tiểu Vy làm rất tốt, Quách Phong thì vẫn giữ phong độ như mọi ngày. Đến hôm trả bài kiểm tra, trong khi Quách Phong vô cùng háo hức không chỉ vì bài kiểm tra của bản thân cậu. Bài của cậu thì lúc nào mà chả tốt, chả đạt xuất sắc.
Cậu mong chờ điểm từ bài kiểm tra của Tiểu Vy, cũng là vì nỗ lực của cô trong suốt thời gian qua. Cậu mong cho sự cố gắng đến từ người yêu của mình sẽ được đền đáp xứng đáng.
Tiểu Vy thì không có một chút tâm trạng nào mặc dù trước đó cô đã từng háo hức rất nhiều. Nhưng sau tin nhắn từ "người đó" cô cảm thấy tất cả trống rỗng.
Cuối cùng, cô giáo trả bài. Quách Phong vẫn giữ phong độ đạt 10 điểm tròn trĩnh. Nhưng điều bất ngờ đó là Tiểu Vy, người yêu của cậu bài kiểm tra này cô tiến bộ rất nhiều. 9 điểm là một điều khiến cho cả hai đều phải ngỡ ngàng.
Quách Phong thấy vậy thì vô cùng hãnh diện với người yêu mình, cậu còn flex điểm người yêu của mình cho mấy bạn bàn trên. Ai cũng chúc mừng cho sự cố gắng lần này của Tiểu Vy.
Tiểu Vy chỉ khẽ mỉm cười, cô liếc nhìn Phong. Người yêu cô đang vô cùng tự hào về cô, còn cô đang khóc trong lòng nhiều chút.
"Xin lỗi Phong, nhưng em nghĩ chúng ta..."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.