Thanh Xuân Là Anh Ấy
Đánh giá: 6.8/10 từ 3 lượt
Thanh Xuân Là Anh Ấy - Haru Nhóc
Giới thiệu truyện teen lôi cuốn này:
Thanh xuân vốn là một khoảnh khắc tươi đẹp trong cuộc đời mỗi con người, làm họ nhớ nhất, lưu luyến nhất mà cũng khó quên đi nhất, khắc sâu vào lòng, vào tâm trí mỗi con người.
Ai cũng đều trải qua một thanh xuân, một tuổi trẻ bùng cháy trong mình, nhưng...để hoàn thiện một thời tuổi trẻ nông nổi không thể thiếu...một chàng trai năm 17 tuổi.
"Hạ Băng, đi học thôi!" hai chàng trai đưa tay đón nàng công chúa của họ nhẹ nhàng, cẩn thận.
"Bố mẹ, con đi học đây!" cô quảnh mặt lại chào hỏi bố mẹ cô đang ngồi trong không gian riêng tư của họ trên ghế sofa.
Phải, đây chính là gia đình của họ, chính là tòa lâu đài của Hạ Băng.
Mẹ của họ là Nguyễn Anh Thư, một kiến trúc sư nổi tiếng, ngôi nhà này do chính tay bà thiết kế lên, khung cảnh, cây cỏ cũng đều do bà tự tay trồng và chăm sóc, bố của họ là Trần Hạ Thiên, thiên tài trong nhà bếp, tự tay tạo dựng sự nghiệp, một nhà hàng cao cấp, một công ty chuyên cung cấp nguyên liệu sản phẩm, hiện tại họ đang ung dung thư giãn, thể hiện tình cảm như một cặp vợ chồng son dù đã già....nhưng vẻ đẹp tâm hồn tuổi trẻ có vẻ chưa hề mất đi.
Người con trai đi bên trái Hạ Băng là trai lớn trong nhà, Trần Hạ Lâm, tính tình vô cùng, vô cùng là dịu dàng, cả người toát ra một sự lãnh đạm, một khí chất của một người lãnh đạo, 24 tuổi theo bố cô quản lí công ty, dù chỉ là con nuôi, từ lúc nhỏ đến bây giờ luôn bị bạn bè lấy điều đó để trêu chọc nhưng mọi người trong nhà chưa bao giờ nghĩ vậy, anh luôn là một thành viên trong gia đình.
Giới thiệu truyện teen lôi cuốn này:
Thanh xuân vốn là một khoảnh khắc tươi đẹp trong cuộc đời mỗi con người, làm họ nhớ nhất, lưu luyến nhất mà cũng khó quên đi nhất, khắc sâu vào lòng, vào tâm trí mỗi con người.
Ai cũng đều trải qua một thanh xuân, một tuổi trẻ bùng cháy trong mình, nhưng...để hoàn thiện một thời tuổi trẻ nông nổi không thể thiếu...một chàng trai năm 17 tuổi.
"Hạ Băng, đi học thôi!" hai chàng trai đưa tay đón nàng công chúa của họ nhẹ nhàng, cẩn thận.
"Bố mẹ, con đi học đây!" cô quảnh mặt lại chào hỏi bố mẹ cô đang ngồi trong không gian riêng tư của họ trên ghế sofa.
Phải, đây chính là gia đình của họ, chính là tòa lâu đài của Hạ Băng.
Mẹ của họ là Nguyễn Anh Thư, một kiến trúc sư nổi tiếng, ngôi nhà này do chính tay bà thiết kế lên, khung cảnh, cây cỏ cũng đều do bà tự tay trồng và chăm sóc, bố của họ là Trần Hạ Thiên, thiên tài trong nhà bếp, tự tay tạo dựng sự nghiệp, một nhà hàng cao cấp, một công ty chuyên cung cấp nguyên liệu sản phẩm, hiện tại họ đang ung dung thư giãn, thể hiện tình cảm như một cặp vợ chồng son dù đã già....nhưng vẻ đẹp tâm hồn tuổi trẻ có vẻ chưa hề mất đi.
Người con trai đi bên trái Hạ Băng là trai lớn trong nhà, Trần Hạ Lâm, tính tình vô cùng, vô cùng là dịu dàng, cả người toát ra một sự lãnh đạm, một khí chất của một người lãnh đạo, 24 tuổi theo bố cô quản lí công ty, dù chỉ là con nuôi, từ lúc nhỏ đến bây giờ luôn bị bạn bè lấy điều đó để trêu chọc nhưng mọi người trong nhà chưa bao giờ nghĩ vậy, anh luôn là một thành viên trong gia đình.
5 chương mới nhất truyện Thanh Xuân Là Anh Ấy
Danh sách chương truyện Thanh Xuân Là Anh Ấy
- Chương 1 - Cô gái họ Trần
- Chương 2 - Vướng phải hai chữ "chú ý"
- Chương 3 - Kẻ phiền phức
- Chương 4 - Lớp trưởng
- Chương 5 - Một tuần "mất tích"
- Chương 6 - Ngày sinh nhật không trọn vẹn
- Chương 7 - Cô bé lớp 10
- Chương 8 - Bạn thân
- Chương 9 - Lớp trưởng là bia đỡ đạn
- Chương 10 - Lớp học
- Chương 11 - Muốn đi theo một người
- Chương 12 - Buổi chuyên đề
- Chương 13 - Che đậy
- Chương 14 - Bám theo đôi chân
- Chương 15 - Lạc
- Chương 16 - Sự thật phía sau
- Chương 17 - Cảm xúc hỗn loạn
- Chương 18 - Sinh hoạt lớp
- Chương 19 - Một chút sự ẩn ý
- Chương 20 - Quan hệ gia đình
- Chương 21 - Tình bạn - phản bội
- Chương 22 - Luôn luôn một mục tiêu
- Chương 23 - Lời thú nhận thản nhiên
- Chương 24 - Nghịch ngợm
- Chương 25 - Thích một hay nhiều
- Chương 26 - Ngoại truyện : Quá khứ một đứa trẻ
- Chương 27 - Vô tình hay cố ý
- Chương 28 - Một giây trước thảm họa
- Chương 29 - Ngày nghỉ
- Chương 30 - Thích một người...cần có lí do?