Thập Niên 60: Bé Cẩm Lý Kéo Cả Nhà Lên Hương
Chương 6:
Phó Hồng Trang
24/10/2024
Thời tiết mùa hè mọi người đi ngủ không cần cởi quần áo như mùa đông, bà Lâm vừa xuống giường đã chạy chậm ra ngoài: “Thằng hai, đi đun nước ấm mau.”
Ông Lâm cũng kích động, lẽ nào đứa bé này thật sự có phúc? Nhưng ông không thể chen lên phía trước mọi người xem được. Ông xuống giường nhưng không châm đèn dầu mà đứng bên cửa sổ nghe động tĩnh bên ngoài.
Triệu Tuệ Phương cũng bị đánh thức, chị dậy giúp đỡ mọi người.
Bà Lâm sinh được sáu người con, hai đứa con trai đầu đang đi đánh giặc, cuộc sống không bình yên lắm đến cả mạng sống cũng không biết có giữ được không. Bốn người con đẻ sau an toàn hơn, mỗi lần hai con dâu sinh đều do bà cụ đỡ đẻ. Bà đứng trước phòng con dâu thứ hai xem tử cung mở được bao nhiêu rồi.
Ngu Yên há miệng thở dốc, cố gắng không hét lớn. Cô cố gắng giữ sức đợi đến lúc sinh. Cô mỉm cười nhìn bà Lâm: “Mẹ, nửa đêm rồi còn làm phiền mẹ dậy một chuyến.”
Bà Lâm ngơ ngác nhìn nụ cười của con dâu. Khuôn mặt con dâu thứ hai nhà bà dưới ánh đèn dầu thật xinh đẹp, nhất là đôi mắt rưng rưng khiến đáy lòng người khác ngứa ngáy. Bảo sao lúc trước thằng hai lại bất chấp muốn cưới con dâu về, khuôn mặt con dâu thứ hai nhà bà cụ còn xinh đẹp hơn cả cô đại tiểu thư trước đây bà hầu hạ nữa.
“Con cố gắng nhịn thêm một lúc, tử cung mới mở được một phân, cơn đau sẽ kéo dài rất lâu. Để mẹ đi đun cho con bát trứng gà nấu đường phèn.” Bà Lâm vui vẻ nói.
Ngu Yên kéo tay bà Lâm: “Không cần đâu mẹ, con không đói ạ. Trước khi ngủ con vừa ăn tối rồi ạ.”
Hiện tại lương thực còn quý chứ đừng nói là trứng gà, cho dù là phụ nữ có thai cũng không ai được ăn trứng gà nấu đường phèn hai ngày một lần.
Bà Lâm kích động đỏ mặt, bà còn đang đợi đồng nữ ra đời, nào có tâm trạng quan tâm đến trứng gà có quý hay không nữa. Bà xoa bụng Ngu Yên: “Cháu gái ngoan của bà nội, Mật Bảo ngoan của bà. Cháu đợi mẹ cháu ăn no tích cóp đủ sức sẽ sinh cháu ra nhé.”
Ông Lâm cũng kích động, lẽ nào đứa bé này thật sự có phúc? Nhưng ông không thể chen lên phía trước mọi người xem được. Ông xuống giường nhưng không châm đèn dầu mà đứng bên cửa sổ nghe động tĩnh bên ngoài.
Triệu Tuệ Phương cũng bị đánh thức, chị dậy giúp đỡ mọi người.
Bà Lâm sinh được sáu người con, hai đứa con trai đầu đang đi đánh giặc, cuộc sống không bình yên lắm đến cả mạng sống cũng không biết có giữ được không. Bốn người con đẻ sau an toàn hơn, mỗi lần hai con dâu sinh đều do bà cụ đỡ đẻ. Bà đứng trước phòng con dâu thứ hai xem tử cung mở được bao nhiêu rồi.
Ngu Yên há miệng thở dốc, cố gắng không hét lớn. Cô cố gắng giữ sức đợi đến lúc sinh. Cô mỉm cười nhìn bà Lâm: “Mẹ, nửa đêm rồi còn làm phiền mẹ dậy một chuyến.”
Bà Lâm ngơ ngác nhìn nụ cười của con dâu. Khuôn mặt con dâu thứ hai nhà bà dưới ánh đèn dầu thật xinh đẹp, nhất là đôi mắt rưng rưng khiến đáy lòng người khác ngứa ngáy. Bảo sao lúc trước thằng hai lại bất chấp muốn cưới con dâu về, khuôn mặt con dâu thứ hai nhà bà cụ còn xinh đẹp hơn cả cô đại tiểu thư trước đây bà hầu hạ nữa.
“Con cố gắng nhịn thêm một lúc, tử cung mới mở được một phân, cơn đau sẽ kéo dài rất lâu. Để mẹ đi đun cho con bát trứng gà nấu đường phèn.” Bà Lâm vui vẻ nói.
Ngu Yên kéo tay bà Lâm: “Không cần đâu mẹ, con không đói ạ. Trước khi ngủ con vừa ăn tối rồi ạ.”
Hiện tại lương thực còn quý chứ đừng nói là trứng gà, cho dù là phụ nữ có thai cũng không ai được ăn trứng gà nấu đường phèn hai ngày một lần.
Bà Lâm kích động đỏ mặt, bà còn đang đợi đồng nữ ra đời, nào có tâm trạng quan tâm đến trứng gà có quý hay không nữa. Bà xoa bụng Ngu Yên: “Cháu gái ngoan của bà nội, Mật Bảo ngoan của bà. Cháu đợi mẹ cháu ăn no tích cóp đủ sức sẽ sinh cháu ra nhé.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.