Thập Niên 60: Quân Tẩu Dựa Vào Nuôi Con Đi Lên Đỉnh Cao Nhân Sinh
Chương 5:
Lạc Thiển Thiển
07/01/2024
Lý Thanh Vận đến gần trong tiệm, phát hiện chủ tiệm là một bà cụ, bà ấy đang hiền lành nhìn cháu nội đang ngủ, trong tay cầm quạt chậm rãi phe phẩy, đưa đến từng cơn gió mát thoang thoảng.
Khung cảnh này giống như đã từng quen biết, làm lòng người ta trở nên mềm mại.
Đồ đạc bày bán trong cửa hàng có đủ loại màu sắc, đặt lung tung chồng lên nhau, nhưng không có ngoại lệ, tất cả đều đã hết thời, vải bông có đủ loại màu sắc và họa tiết, chăn màu đỏ rực, áo khoác màu quân lục và mũ bông, còn có các loại len cuộn đủ màu, mùng kiểu cũ, ruột bông nhét chăn...
Nhưng hiện tại mấy thứ này chính là thứ mà cô cần nhất.
“Cháu gái, con muốn mua cái gì?” Bà cụ nhìn thấy có người vào, đứng lên hỏi nhỏ.
Lý Thanh Vận chọn ra mấy cây vải có màu sắc quá lòe loẹt không mua, hai mươi mấy cây vải con lại cô đều mua hết, lại mua thêm hai cái chăn bông dày nặng tám cân và hai cái chăn bông mỏng nặng bốn cân, tám bộ chăn hình hoa kiểu cũ, hai cái mùng, mua hai cái áo khoác quân đội và mũ theo số đo của cô, ngoại ra còn mua hai mươi cái drap giường hình hoa to rất có cảm giác niên đại, cô cũng lựa một ít cuộn len có màu mà mình thích.
Bà cụ rất chất phác, giá cả báo cho cô cũng rất rẻ, hiếm khi Lý Thanh Vận không thèm trả giá, móc ra số tiền mặt cuối cùng còn sót lại trong người để thanh toán.
*
Lý Thanh Vận cất mớ đồ mà cô mới mua xong, lại nhanh chân chạy đến siêu thị lớn nhất khu vực, trực tiếp tìm được người phụ trách, liệt kê cho anh ta một danh sách sản phẩm, bảo anh ta giao hàng đến tận nơi.
Mấy thứ vật phẩm cần thiết trong sinh hoạt như dầu gội, sữa tắm, dầu xả, kem đánh răng, bàn chải đánh răng, xà phòng thơm, khăn lông, khăn giấy, băng vệ sinh, nước giặt quần áo đều cần trữ hàng không ít, nhất là băng vệ sinh.
Ngoài ra còn có các mỹ phẩm dung dịch dưỡng da hiệu Lancome, sữa rửa mặt, kem chống nắng cũng phải lấy ít nhất mười bộ, son kem cũng mua mấy cây có màu nhạt.
Nghĩ đến hai bạn nhỏ trong giấc mơ, cô lại viết, mười bình kem dưỡng da cho em bé, năm bình sữa Pigeon, hai mươi túi tã giấy Đại Vương size nhỏ, ba mươi túi size trung và năm mươi túi size lớn.
Sữa bột A2 từ số một đến số bốn mỗi loại năm mươi thùng, sữa bột cho trẻ em cũng mua hai mươi thùng, sữa bột bổ sung dinh dưỡng cho người trưởng thành cũng muốn mua hai mươi thùng.
Toàn bộ thức ăn nhanh có trong siêu thị mỗi loại cũng mua vài phần, gà quay, vịt quay, món kho thịt nguội linh tinh, ngoài ra còn có mười thùng mì ăn liền, hai thùng xúc xích, canh tảo tía ăn liền, mười thùng lẩu tự sôi, cơm tự sôi, bánh mì và đồ ăn vặt cũng mua mấy chục cân.
Người phụ trách siêu thị tính toán khoảng hai mươi phút, báo giá tổng cộng tám vạn năm nghìn, chủ yếu là vì giá sữa khá đắt, tã giấy cũng không rẻ, cô lại mua rất nhiều, nhưng không mua lại không được, con nít không uống sữa thì làm sao lớn được, Lý Thanh Vận cắn môi quyết định, mua!
Nói chuyện với người phụ trách siêu thị nửa ngày trời, cuối cùng đối phương đồng ý giảm giá hai nghìn, còn tặng cho cô một giỏ sầu riêng đã nứt vỏ và một giỏ dưa Hami.
Lại chi ra tám vạn ba nghìn, túi tiền của cô chỉ còn lại không đến một vạn, hẹn trước giờ giao hàng, Lý Thanh Vận bước chân nặng nề ra khỏi siêu thị.
Cô cực cực khổ khổ biết bao nhiêu năm, bây giờ lại quay về thời trước giải phóng.
Mười tám vạn này là do cô ăn uống tiết kiệm, vất vả lắm mới dành dụm được.
Lúc người khác ăn cơm hộp, mỗi ngày cô đều tự dậy sớm một tiếng đồng hồ tự nấu cơm mang theo, lúc cô trốn ở cầu thang ăn cơm một mình, trong lòng cô rất vui vẻ, bởi vì cô biết vất vả chỉ là tạm thời, chịu đựng qua rồi, cuối cùng cũng sẽ nghênh đón cuộc sống mới tốt đẹp hơn.
Khung cảnh này giống như đã từng quen biết, làm lòng người ta trở nên mềm mại.
Đồ đạc bày bán trong cửa hàng có đủ loại màu sắc, đặt lung tung chồng lên nhau, nhưng không có ngoại lệ, tất cả đều đã hết thời, vải bông có đủ loại màu sắc và họa tiết, chăn màu đỏ rực, áo khoác màu quân lục và mũ bông, còn có các loại len cuộn đủ màu, mùng kiểu cũ, ruột bông nhét chăn...
Nhưng hiện tại mấy thứ này chính là thứ mà cô cần nhất.
“Cháu gái, con muốn mua cái gì?” Bà cụ nhìn thấy có người vào, đứng lên hỏi nhỏ.
Lý Thanh Vận chọn ra mấy cây vải có màu sắc quá lòe loẹt không mua, hai mươi mấy cây vải con lại cô đều mua hết, lại mua thêm hai cái chăn bông dày nặng tám cân và hai cái chăn bông mỏng nặng bốn cân, tám bộ chăn hình hoa kiểu cũ, hai cái mùng, mua hai cái áo khoác quân đội và mũ theo số đo của cô, ngoại ra còn mua hai mươi cái drap giường hình hoa to rất có cảm giác niên đại, cô cũng lựa một ít cuộn len có màu mà mình thích.
Bà cụ rất chất phác, giá cả báo cho cô cũng rất rẻ, hiếm khi Lý Thanh Vận không thèm trả giá, móc ra số tiền mặt cuối cùng còn sót lại trong người để thanh toán.
*
Lý Thanh Vận cất mớ đồ mà cô mới mua xong, lại nhanh chân chạy đến siêu thị lớn nhất khu vực, trực tiếp tìm được người phụ trách, liệt kê cho anh ta một danh sách sản phẩm, bảo anh ta giao hàng đến tận nơi.
Mấy thứ vật phẩm cần thiết trong sinh hoạt như dầu gội, sữa tắm, dầu xả, kem đánh răng, bàn chải đánh răng, xà phòng thơm, khăn lông, khăn giấy, băng vệ sinh, nước giặt quần áo đều cần trữ hàng không ít, nhất là băng vệ sinh.
Ngoài ra còn có các mỹ phẩm dung dịch dưỡng da hiệu Lancome, sữa rửa mặt, kem chống nắng cũng phải lấy ít nhất mười bộ, son kem cũng mua mấy cây có màu nhạt.
Nghĩ đến hai bạn nhỏ trong giấc mơ, cô lại viết, mười bình kem dưỡng da cho em bé, năm bình sữa Pigeon, hai mươi túi tã giấy Đại Vương size nhỏ, ba mươi túi size trung và năm mươi túi size lớn.
Sữa bột A2 từ số một đến số bốn mỗi loại năm mươi thùng, sữa bột cho trẻ em cũng mua hai mươi thùng, sữa bột bổ sung dinh dưỡng cho người trưởng thành cũng muốn mua hai mươi thùng.
Toàn bộ thức ăn nhanh có trong siêu thị mỗi loại cũng mua vài phần, gà quay, vịt quay, món kho thịt nguội linh tinh, ngoài ra còn có mười thùng mì ăn liền, hai thùng xúc xích, canh tảo tía ăn liền, mười thùng lẩu tự sôi, cơm tự sôi, bánh mì và đồ ăn vặt cũng mua mấy chục cân.
Người phụ trách siêu thị tính toán khoảng hai mươi phút, báo giá tổng cộng tám vạn năm nghìn, chủ yếu là vì giá sữa khá đắt, tã giấy cũng không rẻ, cô lại mua rất nhiều, nhưng không mua lại không được, con nít không uống sữa thì làm sao lớn được, Lý Thanh Vận cắn môi quyết định, mua!
Nói chuyện với người phụ trách siêu thị nửa ngày trời, cuối cùng đối phương đồng ý giảm giá hai nghìn, còn tặng cho cô một giỏ sầu riêng đã nứt vỏ và một giỏ dưa Hami.
Lại chi ra tám vạn ba nghìn, túi tiền của cô chỉ còn lại không đến một vạn, hẹn trước giờ giao hàng, Lý Thanh Vận bước chân nặng nề ra khỏi siêu thị.
Cô cực cực khổ khổ biết bao nhiêu năm, bây giờ lại quay về thời trước giải phóng.
Mười tám vạn này là do cô ăn uống tiết kiệm, vất vả lắm mới dành dụm được.
Lúc người khác ăn cơm hộp, mỗi ngày cô đều tự dậy sớm một tiếng đồng hồ tự nấu cơm mang theo, lúc cô trốn ở cầu thang ăn cơm một mình, trong lòng cô rất vui vẻ, bởi vì cô biết vất vả chỉ là tạm thời, chịu đựng qua rồi, cuối cùng cũng sẽ nghênh đón cuộc sống mới tốt đẹp hơn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.