[Thập Niên 60] Thảo Nguyên Mục Y
Chương 43: Lao Động Là Vinh Quang 5
Khinh Hầu
25/09/2024
Vào mùa đông năm 1241, đội kỵ binh chủ lực của Tốc Bất Đài đã vượt qua dãy núi Khách Nhĩ Ba từ ngọn núi Ruska, bất ngờ xuất hiện trước thành Cách Lan bên bờ sông Đa-nuýp. Họ chỉ mất vỏn vẹn 3 ngày, trong khi khoảng cách giữa hai vùng đất phủ đầy tuyết này là hơn ba trăm cây số. Những chiến binh dũng mãnh đã chinh phục gần như toàn cầu này, chính là cưỡi trên lưng những chú ngựa Mông Cổ được mệnh danh là loài vật gần gũi với lạc đà nhất, có khả năng thích nghi siêu việt, ăn tạp, dễ nuôi béo, sức bền bỉ, tuổi thọ cao.
Trong khi đại đội trưởng và những người chăn nuôi khác đang đưa mắt đánh giá bốn thanh niên trí thức, Lâm Tuyết Quân cẩn thận quan sát chiều cao vai, chiều cao mông, tính khí, đặc điểm cơ bắp, tình trạng sức khỏe, móng guốc... của bốn chú ngựa.
Người xưa có câu: “Nhìn xa một tấm da, nhìn gần bốn chiếc móng. Nhìn trước lồng ngực nở nang, nhìn sau mông đùi ngay ngắn. Sờ thử thắt lưng, bóp mũi, mắt nhìn ba lượt, miệng xem kỹ càng. Dắt đi vài bước, tốt nhất là cưỡi thử một lần.”
Lâm Tuyết Quân lần lượt đi qua bốn chú ngựa, mỗi lần đều để cho chúng nhìn rõ mặt mình sau đó đưa tay ra cho chúng ngửi, rồi mới nhẹ nhàng vuốt ve đầu, mặt chúng.
Tiếp đó, cô quan sát kỹ lưỡng từ trên xuống dưới, vừa vỗ nhẹ vừa xem xét, chẳng khác nào một vị khách hàng khó tính.
Sinh ra và lớn lên trên thảo nguyên, không ai hiểu rõ hơn cô việc ngựa chính là đôi chân. Không có ngựa, con người sẽ phải cuốc bộ một cách đầy gian nan trên thảo nguyên rộng lớn.
Những chú ngựa tốt trên thảo nguyên đều biết cách nhận biết đường đi, hiểu ý người, biết thời tiết, am hiểu thảo nguyên. Chúng là người thân, là bạn đồng hành, thậm chí trong những thời khắc đặc biệt, chúng chính là mạng sống của những người chăn nuôi.
Người nào cưỡi được tuấn mã đều sẽ khiến người khác phải ghen tị, ngưỡng mộ, thậm chí, người nào được tuấn mã công nhận sẽ được coi là dũng sĩ, được cả thảo nguyên này tôn trọng.
Tình cảm giữa người dân thảo nguyên và ngựa vô cùng sâu đậm vì vậy Lâm Tuyết Quân lựa chọn ngựa vô cùng cẩn thận, tỉ mỉ. Đứng trước bốn người bạn này, cô chưa bao giờ nghiêm túc đến vậy.
Đây không phải là chuyện có thể tùy tiện được.
“Cô gái này có mắt nhìn khác người thường!”
Nhìn thấy một loạt động tác nhỏ của Lâm Tuyết Quân, đại đội trưởng nhướng mày.
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Trong khi đại đội trưởng và những người chăn nuôi khác đang đưa mắt đánh giá bốn thanh niên trí thức, Lâm Tuyết Quân cẩn thận quan sát chiều cao vai, chiều cao mông, tính khí, đặc điểm cơ bắp, tình trạng sức khỏe, móng guốc... của bốn chú ngựa.
Người xưa có câu: “Nhìn xa một tấm da, nhìn gần bốn chiếc móng. Nhìn trước lồng ngực nở nang, nhìn sau mông đùi ngay ngắn. Sờ thử thắt lưng, bóp mũi, mắt nhìn ba lượt, miệng xem kỹ càng. Dắt đi vài bước, tốt nhất là cưỡi thử một lần.”
Lâm Tuyết Quân lần lượt đi qua bốn chú ngựa, mỗi lần đều để cho chúng nhìn rõ mặt mình sau đó đưa tay ra cho chúng ngửi, rồi mới nhẹ nhàng vuốt ve đầu, mặt chúng.
Tiếp đó, cô quan sát kỹ lưỡng từ trên xuống dưới, vừa vỗ nhẹ vừa xem xét, chẳng khác nào một vị khách hàng khó tính.
Sinh ra và lớn lên trên thảo nguyên, không ai hiểu rõ hơn cô việc ngựa chính là đôi chân. Không có ngựa, con người sẽ phải cuốc bộ một cách đầy gian nan trên thảo nguyên rộng lớn.
Những chú ngựa tốt trên thảo nguyên đều biết cách nhận biết đường đi, hiểu ý người, biết thời tiết, am hiểu thảo nguyên. Chúng là người thân, là bạn đồng hành, thậm chí trong những thời khắc đặc biệt, chúng chính là mạng sống của những người chăn nuôi.
Người nào cưỡi được tuấn mã đều sẽ khiến người khác phải ghen tị, ngưỡng mộ, thậm chí, người nào được tuấn mã công nhận sẽ được coi là dũng sĩ, được cả thảo nguyên này tôn trọng.
Tình cảm giữa người dân thảo nguyên và ngựa vô cùng sâu đậm vì vậy Lâm Tuyết Quân lựa chọn ngựa vô cùng cẩn thận, tỉ mỉ. Đứng trước bốn người bạn này, cô chưa bao giờ nghiêm túc đến vậy.
Đây không phải là chuyện có thể tùy tiện được.
“Cô gái này có mắt nhìn khác người thường!”
Nhìn thấy một loạt động tác nhỏ của Lâm Tuyết Quân, đại đội trưởng nhướng mày.
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.