(Thập Niên 60) Xuyên Thành Bảo Bối 2 Tuổi Được Cả Nhà Yêu Thương
Chương 46:
Mâm Xôi
10/08/2023
Mễ Mễ mơ màng tỉnh lại, thấy đang nằm trong nhà thì nghĩ chắc đây là nhà mình rồi, dụi mắt ngồi dậy xem xét xung quanh, thấy căn nhà khá sạch sẽ, thật sự sạch theo kiểu không có đồ gì ấy chỉ có 1 cái bàn, 1 cách giường bé đang nằm thêm cái tủ đựng, hết. Thế này không sạch thì còn gì sạch nữa, tường nhà đắp đất cơ, thảm quá mà, nhưng mà bây giờ thôi, sau này sẽ khác, bé tin rằng mình có thể làm giàu được, mà thôi qua cảnh đói này đã.
" Anh ngày mai chúng ta lên núi nhé, xem tìm được đồ gì hay không" Vương Phán Hoa nói với Hứa Đại Mộc
" Uhm anh nghĩ mình đi sâu hơn một chút chắc sẽ tim được rau dại"
" Hy vọng là như vậy, vì lần trước dân trong thôn hầu như đã đi tìm hết rồi"
Mễ Mễ trong phòng nghe được thì bừng sáng, có núi thì chứng to có cây cối, thú vật... với năng lực của cô thì có thể tìm được nhiều thứ tốt đó, vậy ngày mai nhất định cô phải đi cùng ba mẹ, nếu may mắn có thể tìm được hạt cây hay củ quả gì đấy, bé có thể biến nó nhiều thêm.
Mễ Mễ bò bò quanh giường khởi động thân thể một chút, nằm lâu quá giòn cả xương rồi, Vương Phán Hoa và Hứa Đại Mộc vào phòng thấy con gái đang bò quanh giường thì cười cười tiến tói:" Mễ Mê đã dậy rồi sao, con có đói chưa, mẹ hấp lại bánh nướng cho con nhé"
" Ba, Mẹ, vâng" Mễ Mễ nhìn ba mẹ cười nói, Mễ Mễ cũng thích bánh ngô nướng
" Mễ Mễ con lấy cho mẹ chút nước vào đây" Vương Phán Hoa bảo Hứa Đại Mộc đem xô nước trong bếp tới để Mễ Mễ đổ đầy nước, dạo này bé tiến bộ hơn rồi, tạo được một dòng nước đường kính 2 cm rồi, không giống như trước chỉ to bằng ngón tay út đâu.
Chỉ huy dòng nước rót đầy hai thùng nước lớn, Mễ Mễ cười hí hửng, Vương Phán Hoa cũng không ngăn bé nghịch ngợm đi tới bếp lấy bánh nướng đã hấp mềm để vào bát mang lên cho con gái ăn.
" Con gái thế này được rồi, để ba gánh nước xuống bếp, khi nào cần sẽ nhờ Mễ Mê tiếp nhé" Hứa Đại Mộc thấy đủ nước rồi thì cười nói
Mễ Mễ dừng lại chờ ba khen ngợi xong thì nhận bánh đưa tới miệng cắn ăn vui vẻ, lại nghĩ nghĩ, bánh này mà có đường thì tốt hay là cho vào rán với dầu thì lại béo ngậy. Mà đường thì phải có mía, bé cũng không biết tìm mía ở đâu trong cái thời tiết hạn hán này, thôi có ăn là may lắm rồi.
Buổi tối, cả nha quây quần lại, bọn trẻ con vui vẻ chơi trong sân, mấy hôm nay mặc dù không được ăn no, nhưng cũng không phải bị đói, lại được trở về nhà của mình chúng nó đều rất vui vẻ, Thanh Ngọc lớn nhất đang cõng Mễ Mễ trên lưng chơi trò chơi đuổi bắt gà con.
Minh Sơn làm sói, Thanh Ngọc làm gà mẹ đang bảo vệ đàn con đằng sau, đang vừa trốn sau lưng, vừa cười ngặt nghẽo, Mễ Mễ ngồi trên lưng Thanh Ngọc cười hở hết cả răng lợi, mỗi lần Minh Sơn sắp bắt được thì sợ hãi hét lên, rồi lại cười.
" Anh ngày mai chúng ta lên núi nhé, xem tìm được đồ gì hay không" Vương Phán Hoa nói với Hứa Đại Mộc
" Uhm anh nghĩ mình đi sâu hơn một chút chắc sẽ tim được rau dại"
" Hy vọng là như vậy, vì lần trước dân trong thôn hầu như đã đi tìm hết rồi"
Mễ Mễ trong phòng nghe được thì bừng sáng, có núi thì chứng to có cây cối, thú vật... với năng lực của cô thì có thể tìm được nhiều thứ tốt đó, vậy ngày mai nhất định cô phải đi cùng ba mẹ, nếu may mắn có thể tìm được hạt cây hay củ quả gì đấy, bé có thể biến nó nhiều thêm.
Mễ Mễ bò bò quanh giường khởi động thân thể một chút, nằm lâu quá giòn cả xương rồi, Vương Phán Hoa và Hứa Đại Mộc vào phòng thấy con gái đang bò quanh giường thì cười cười tiến tói:" Mễ Mê đã dậy rồi sao, con có đói chưa, mẹ hấp lại bánh nướng cho con nhé"
" Ba, Mẹ, vâng" Mễ Mễ nhìn ba mẹ cười nói, Mễ Mễ cũng thích bánh ngô nướng
" Mễ Mễ con lấy cho mẹ chút nước vào đây" Vương Phán Hoa bảo Hứa Đại Mộc đem xô nước trong bếp tới để Mễ Mễ đổ đầy nước, dạo này bé tiến bộ hơn rồi, tạo được một dòng nước đường kính 2 cm rồi, không giống như trước chỉ to bằng ngón tay út đâu.
Chỉ huy dòng nước rót đầy hai thùng nước lớn, Mễ Mễ cười hí hửng, Vương Phán Hoa cũng không ngăn bé nghịch ngợm đi tới bếp lấy bánh nướng đã hấp mềm để vào bát mang lên cho con gái ăn.
" Con gái thế này được rồi, để ba gánh nước xuống bếp, khi nào cần sẽ nhờ Mễ Mê tiếp nhé" Hứa Đại Mộc thấy đủ nước rồi thì cười nói
Mễ Mễ dừng lại chờ ba khen ngợi xong thì nhận bánh đưa tới miệng cắn ăn vui vẻ, lại nghĩ nghĩ, bánh này mà có đường thì tốt hay là cho vào rán với dầu thì lại béo ngậy. Mà đường thì phải có mía, bé cũng không biết tìm mía ở đâu trong cái thời tiết hạn hán này, thôi có ăn là may lắm rồi.
Buổi tối, cả nha quây quần lại, bọn trẻ con vui vẻ chơi trong sân, mấy hôm nay mặc dù không được ăn no, nhưng cũng không phải bị đói, lại được trở về nhà của mình chúng nó đều rất vui vẻ, Thanh Ngọc lớn nhất đang cõng Mễ Mễ trên lưng chơi trò chơi đuổi bắt gà con.
Minh Sơn làm sói, Thanh Ngọc làm gà mẹ đang bảo vệ đàn con đằng sau, đang vừa trốn sau lưng, vừa cười ngặt nghẽo, Mễ Mễ ngồi trên lưng Thanh Ngọc cười hở hết cả răng lợi, mỗi lần Minh Sơn sắp bắt được thì sợ hãi hét lên, rồi lại cười.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.