Thập Niên 70: Anh Chồng Xưởng Trưởng Chỉ Thích Đưa Tiền, Không Thích Về Nhà!!
Chương 40:
Hỏa Sơn Khảo Lật Tử
18/11/2024
Có lẽ, cô thực sự đã kết hôn và muốn yên ổn sống qua ngày...
Mẹ Khương thấy cô trở về liền hỏi:
“Người vừa tìm con bên ngoài là Tạ trí thức và Từ trí thức đúng không? Có chuyện gì à?”
Bà biết con gái từng có chút cảm tình với Từ trí thức và từng có mâu thuẫn với Tạ trí thức. Việc bà nhờ đội trưởng phân cho Tạ trí thức những công việc nặng nhất trong nhóm nữ trí thức cũng là bà làm vì con gái.
Cả hai chị dâu cũng đưa ánh mắt tò mò sang.
Khương Vân Thù thản nhiên đáp:
“Chỉ nói vài câu thôi. À đúng rồi, Tạ trí thức thật ra là cháu gái lớn của chồng con. Con biết mẹ trước đây làm vậy là vì con nhưng sau này đừng làm khó cô ấy nữa nhé.”
Nói xong, cô cười dịu dàng ôm lấy cánh tay mẹ Khương.
“Được rồi, không vì con thì mẹ đã chẳng thèm bận tâm làm mấy chuyện phiền phức đó làm gì.” Bà vừa nói vừa quay lại tập trung vào tấm vải trong tay.
Khương Vân Thù cười. Cô nhận ra rằng khi thực sự dùng tấm lòng để tiếp xúc với người nhà của nguyên chủ, cô thấy họ không giống hình tượng trong sách chút nào.
Đúng vậy, con người vốn dĩ luôn có nhiều mặt. Chỉ là họ thể hiện những mặt khác nhau vào những khoảnh khắc nhất định mà thôi.
Về phòng, Khương Vân Thù tiến vào không gian riêng tự thưởng cho mình hai xiên thịt nướng ba chỉ và một cánh gà nướng. Đây đều là đồ ăn cô đã tích trữ trước khi xuyên sách.
Chuyện lén lút ăn một mình như thế này, cô không cảm thấy áy náy chút nào.
Dù sao, trước khi cô xuyên không, họ ăn gì, cô cũng ăn như bây giờ – tự nấu ăn riêng.
Ăn uống no nê, cô đến kiểm tra lũ côn trùng yên chi trong không gian.
Những con côn trùng bị cô thu vào không gian đều được cô nhốt trong một chiếc bình thủy tinh lớn, tổng cộng khoảng ba cân.
Cô đi đến bụi xương rồng mà mình đã chuyển vào, dùng ý niệm phân phối đều số côn trùng lên các lá xương rồng.
Những con bám trên lá ban đầu, cô cẩn thận treo riêng để chờ chúng tiếp tục sinh sản và phủ đầy các lá xương rồng khác.
Để làm son môi, cô vẫn thiếu sáp ong. Nhưng may mắn là ở quê, tìm mật ong không phải chuyện khó...
Trong không gian, các dụng cụ nhà bếp đều đầy đủ và thậm chí còn được cấp điện kỳ diệu. Nhưng cô vẫn phân vân có nên dùng lò nướng để sấy khô côn trùng không, vì cô còn muốn dùng nó để nướng đồ ăn.
Cuối cùng, cô nhớ ra chiếc máy sấy thủ công mà mình thường dùng khi làm đồ thủ công trước đây. Cô chia côn trùng thành ba mẻ để sấy khô. Đến tận ba giờ sáng mới hoàn thành.
Vì không gian chỉ có ban ngày, cô mang lũ côn trùng đã sấy khô ra sân để thử xem có thể làm khô thêm bằng gió hay không.
Mẹ Khương thấy cô trở về liền hỏi:
“Người vừa tìm con bên ngoài là Tạ trí thức và Từ trí thức đúng không? Có chuyện gì à?”
Bà biết con gái từng có chút cảm tình với Từ trí thức và từng có mâu thuẫn với Tạ trí thức. Việc bà nhờ đội trưởng phân cho Tạ trí thức những công việc nặng nhất trong nhóm nữ trí thức cũng là bà làm vì con gái.
Cả hai chị dâu cũng đưa ánh mắt tò mò sang.
Khương Vân Thù thản nhiên đáp:
“Chỉ nói vài câu thôi. À đúng rồi, Tạ trí thức thật ra là cháu gái lớn của chồng con. Con biết mẹ trước đây làm vậy là vì con nhưng sau này đừng làm khó cô ấy nữa nhé.”
Nói xong, cô cười dịu dàng ôm lấy cánh tay mẹ Khương.
“Được rồi, không vì con thì mẹ đã chẳng thèm bận tâm làm mấy chuyện phiền phức đó làm gì.” Bà vừa nói vừa quay lại tập trung vào tấm vải trong tay.
Khương Vân Thù cười. Cô nhận ra rằng khi thực sự dùng tấm lòng để tiếp xúc với người nhà của nguyên chủ, cô thấy họ không giống hình tượng trong sách chút nào.
Đúng vậy, con người vốn dĩ luôn có nhiều mặt. Chỉ là họ thể hiện những mặt khác nhau vào những khoảnh khắc nhất định mà thôi.
Về phòng, Khương Vân Thù tiến vào không gian riêng tự thưởng cho mình hai xiên thịt nướng ba chỉ và một cánh gà nướng. Đây đều là đồ ăn cô đã tích trữ trước khi xuyên sách.
Chuyện lén lút ăn một mình như thế này, cô không cảm thấy áy náy chút nào.
Dù sao, trước khi cô xuyên không, họ ăn gì, cô cũng ăn như bây giờ – tự nấu ăn riêng.
Ăn uống no nê, cô đến kiểm tra lũ côn trùng yên chi trong không gian.
Những con côn trùng bị cô thu vào không gian đều được cô nhốt trong một chiếc bình thủy tinh lớn, tổng cộng khoảng ba cân.
Cô đi đến bụi xương rồng mà mình đã chuyển vào, dùng ý niệm phân phối đều số côn trùng lên các lá xương rồng.
Những con bám trên lá ban đầu, cô cẩn thận treo riêng để chờ chúng tiếp tục sinh sản và phủ đầy các lá xương rồng khác.
Để làm son môi, cô vẫn thiếu sáp ong. Nhưng may mắn là ở quê, tìm mật ong không phải chuyện khó...
Trong không gian, các dụng cụ nhà bếp đều đầy đủ và thậm chí còn được cấp điện kỳ diệu. Nhưng cô vẫn phân vân có nên dùng lò nướng để sấy khô côn trùng không, vì cô còn muốn dùng nó để nướng đồ ăn.
Cuối cùng, cô nhớ ra chiếc máy sấy thủ công mà mình thường dùng khi làm đồ thủ công trước đây. Cô chia côn trùng thành ba mẻ để sấy khô. Đến tận ba giờ sáng mới hoàn thành.
Vì không gian chỉ có ban ngày, cô mang lũ côn trùng đã sấy khô ra sân để thử xem có thể làm khô thêm bằng gió hay không.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.