Thập Niên 70: Anh Chồng Xưởng Trưởng Chỉ Thích Đưa Tiền, Không Thích Về Nhà!!

Chương 50:

Hỏa Sơn Khảo Lật Tử

18/11/2024

"Em không quan tâm, chỉ hỏi anh có sợ mẹ hay không thôi."

"Được rồi, anh hứa sẽ đi cẩn thận. Đừng mách mẹ, anh không muốn bị mẹ cầm chổi đuổi đâu."

Từ lúc này, Khương Hải bắt đầu đi xe ổn định hơn. Cô cũng cảm thấy đỡ khổ sở.

Đang đạp xe, Khương Vân Thù chợt nghĩ anh ba tuy có vẻ phóng khoáng nhưng các mối quan hệ của hắn rất rộng. Cô liền hỏi:

"Anh ba, anh quen nhiều người, có thể giúp em tìm vôi và mật ong không? Em có thể trả tiền, kể cả là tổ ong đã vắt hết mật, miễn là tổ đó từng có mật."

Cô nhấn mạnh:

"Em muốn mật ong còn nguyên tổ, không phải mật nguyên chất."

"Chỗ vôi thì dễ tìm. Nhưng mật ong thì ai cũng muốn để ăn hoặc bán lấy tiền. Mật ong không rẻ đâu."

Cô liền nói:

"Anh ba, em chắc chắn trả tiền. Và em không để anh làm không công đâu. Bao nhiêu mật ong anh gom được, em đều lấy hết. Ngoài ra, em tặng anh hai bao thuốc Đại Tiền Môn để anh tiện giao thiệp."

"Về nhà, em sẽ lấy tiền đưa anh. Nhờ anh mua giúp nhé."

Khương Hải tò mò không biết em gái định làm gì. Hắn hiếm khi thấy cô hăng hái như vậy.



"Được rồi. Trên núi có chỗ có tổ ong, mai anh lên đó xem còn không. Nếu còn, anh lấy xuống cho em."

"Anh ba, cảm ơn anh!" Khương Vân Thù cười rạng rỡ.

Rất nhanh, hai người về đến nhà. Khương Vân Thù lấy hai hộp mạch nha tinh từ không gian ra và bỏ vào giỏ.

Hai hộp này, một hộp là Khương Thiên mang từ thành phố, một hộp cô mua ở hợp tác xã trước khi về. Cả hai đều chưa mở.

Cô định mua rượu và thuốc lá để tặng ông nội và ông năm. Nhưng nghĩ lại, tặng người già rượu thuốc không bằng tặng mạch nha tinh. Thế là cô đổi rượu và thuốc lá cho anh ba làm quà giao thiệp.

Vào nhà, Khương Hải tự giác mang xe đạp vào sân.

Còn cô, trước tiên quay về phòng mình lấy hai hộp mạch nha tinh và hai bao thuốc lá, sau đó xách giỏ ra ngoài.

Mẹ Khương không có nhà, cha Khương đang ngồi dưới mái hiên đan giỏ.

Cô bước tới, mở giỏ lấy ra hai bao Đại Tiền Môn đưa cho ông:

"Cha, cha mau cất đi."

Cha Khương cẩn thận nhét vào túi áo. Thấy trong giỏ còn ba chai rượu trắng và một phần thịt đầu heo, ông ngạc nhiên hỏi:

"Con gái, cái này cũng cho cha sao?"



"Vâng, cha thấy con hiếu thảo không? Cha giúp con làm bao nhiêu việc, con phải cảm ơn cha chứ. Mẹ đâu có mua rượu cho cha nhưng con mua. Con đối với cha tốt không?"

Cha Khương đặt giỏ tre xuống, cầm chai rượu lên với vẻ mặt đầy thỏa mãn:

"Con gái đúng là hiểu cha. Đã mấy tháng nay cha không được uống giọt rượu nào, khổ tâm lắm!"

Cô vừa định đáp lời, chợt thấy ở góc sân, mẹ Khương đứng đó từ lúc nào không hay.

Cô vội ra hiệu cho cha mình nhưng ông không để ý, vẫn hứng khởi nói:

"Mẹ con quản cha chặt lắm, rượu toàn bị mẹ con khóa trong tủ. Chỉ Tết hoặc khi có khách, cha mới được uống chút. Mẹ con lúc nào cũng nói uống rượu nhiều không tốt cho sức khỏe. Trời biết đất biết cha uống có bao nhiêu đâu, chỉ là mẹ con không muốn cho cha uống thôi!"

Khương Vân Thù thấy nét mặt mẹ Khương ngày càng khó coi, liền nhỏ giọng nhắc:

"Cha, cha đừng nói nữa."

"Cha chỉ bức bối quá nên muốn nói thôi. Con gái, con không thấy cha phiền chứ?" cha Khương giả vờ tủi thân.

Ngay sau đó, giọng mẹ Khương u ám vang lên sau lưng ông:

"Sao phiền được, tôi cũng muốn nghe. Ông nói tiếp đi."

Khương Vân Thù che mặt. Còn cha Khương đang cầm chai rượu trên tay, cứng đờ quay đầu lại...

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Thập Niên 70: Anh Chồng Xưởng Trưởng Chỉ Thích Đưa Tiền, Không Thích Về Nhà!!

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook