Ngôn TìnhXuyên KhôngTruyện SủngNữ CườngGia ĐấuĐiền VănHiện Đại
Dịch giả: Snowagle90
17,700
Đang cập nhật
21:23:59 18/11/2023
Thập Niên 70: Bạch Phú Mỹ Xuyên Thành Thanh Niên Tri Thức, Mang Theo Không Gian Bạo Phát
Lâm Kinh Nguyệt, người luôn bãi lạn, là một bạch phú mỹ bình thường, cả ngày chỉ biết ăn no chờ chết, không có lương tâm.
Ai mà lường trước được, một hôm tới trang trại nhà mình chơi, bị trượt chân ngã xuống ruộng lúa, ôi thôi, lúc tỉnh lại đã trở thành một thanh niên trí thức cực phẩm ở thập niên 70.
Kế muội vì cô mà lén lút đăng ký công việc giúp cô? Được thôi, học được rồi, cô cũng lén giúp kế muội đăng ký, đến đây ah, đến làm tổn thương nhau đi!
Cha ruột tham lam tiền trợ cấp của mẹ ruột, được thôi, để ông ta trả lại gấp đôi, lấy hết tiền tiền tài trong nhà ông ta, để ông ta uống gió Tây Bắc mà sống.
Lâm Kinh Nguyệt khổ ( vui ) cực ( vẻ ) duy trì nhân thiết, làm mọi thứ trên đời, một lời không hợp liền động thủ, đánh đến người ta kêu cha gọi mẹ.
Người nào đó ở bên cạnh âm thầm đưa đao: Kinh Nguyệt, đừng dùng tay, sẽ đau, cái này cho cô.
Lâm Kinh Nguyệt nhận lấy viên gạch, một lời khó nói hết đập xuống....
Edit: Huyễn Ảnh Vô Song
5 chương mới nhất truyện Thập Niên 70: Bạch Phú Mỹ Xuyên Thành Thanh Niên Tri Thức, Mang Theo Không Gian Bạo Phát
Danh sách chương truyện Thập Niên 70: Bạch Phú Mỹ Xuyên Thành Thanh Niên Tri Thức, Mang Theo Không Gian Bạo Phát
- Chương 121 - Cười Cái Gì Mà Cười, Mau Trả Tiền
- Chương 122 - Không Phải Người Một Nhà, Không Vào Cùng Một Cửa
- Chương 123 - Tôi Đi Tố Cáo Đó? Không Được Sao?
- Chương 124 - Hàn Gia Là Nơi Chữa Lành Cho Người Khác
- Chương 125 - Đồ Ở Trong Nhà Đều Bị Dọn Hết Rồi À?
- Chương 126 - Được Lắm, Còn Chưa Bắt Đầu Mà Đã Tiêu Chuẩn Kép Rồi
- Chương 127 - Cả Hai Đều Ngu Ngốc, Trời Sinh Một Đôi
- Chương 128 - Chạy Đi Đâu? Khinh Thân Mà Thượng
- Chương 129 - Lâm Kinh Nguyệt, Tôi Có Thể Trở Lại Thành Phố
- Chương 130 - Chắc Cô Ấy Mạng Lớn
- Chương 131 - Tin Hay Không, Tiểu Gia Tôi Giết Chết Cậu?
- Chương 132 - Cô Ấy Thực Sự Thù Dai
- Chương 133 - Cái Này Có Tính Là Lật Thuyền Trong Mương Không?
- Chương 134 - Vợ Bị Bệnh Rồi, Cần Mời Bác Sĩ
- Chương 135 - Vậy Không Thể Nói Xấu Sau Lưng Sao?
- Chương 136 - Lúc Này Anh Ta Rất Biết Nói Chuyện
- Chương 137 - Hai Người Này Thật May Mắn
- Chương 138 - Sói Đều Bị Cô Mắng Thành Chó
- Chương 139 - Anh Ta Biết Quy Củ
- Chương 140 - Đừng Có Mà Đạp Bảng Hiệu Của Tôi
- Chương 141 - Lỡ Chơi Quá Trớn
- Chương 142 - Giang Tầm Cũng Có Thể Tìm Được Đối Tượng?
- Chương 143 - Giang Tầm Dựa Vào Sức Mạnh Của Bản Thân Tự Cắt Đứt Đào Hoa
- Chương 144 - Đây... Là Sính Lễ?
- Chương 145 - Không Biết Nói Chuyện Thì Câm Miệng
- Chương 146 - Cái Đó, Anh Được Không Vậy?
- Chương 147 - Anh Đây Là Lấy Oán Trả Ơn À?
- Chương 148 - Chắc Là Ông Ấy Sẽ Không Đi Tố Cáo Đâu Nhỉ?
- Chương 149 - Toàn Bộ Cố Gia Đều Trung Liệt
- Chương 150 - Chúng Ta Đánh Cược Đi