Truyện KhácHuyền HuyễnNgôn TìnhXuyên KhôngTrọng SinhTruyện SủngNữ CườngGia ĐấuHài HướcĐiền VănHiện Đại
Dịch giả: Tiểu Miêu
125,100
Đang cập nhật
15:23:31 24/11/2024
Thập Niên 70: Chờ Chồng Nuôi Con
Tên truyện: Thập Niên 70: Chờ Chồng Nuôi Con
Tác giả: Đào Hoa Lộ
Team dịch: Tiểu Miêu
#ĐiềnVăn #ThậpNiên #SảngVăn #NiênĐạiVăn #CựcPhẩm #QuânNhân #HE #Sủng #MỹThực
Nguyên chủ xinh đẹp như hoa, có hai đứa con đáng yêu, chồng quanh năm không có ở nhà nhưng tiền lương cao có thể nuôi cô. Mẹ chồng dữ dằn đành hanh nhưng lại vui vẻ hòa nhã với cô, còn không cần cô ra đồng làm việc. Cô lại nhạy cảm và yếu ớt tự biến mình thành cái túi trút giận, chồng vừa chết thì mình cũng nghẹn chết tươi.
Lâm Thù: Có em bé đáng yêu để ngắm, có tiền để ăn thịt, không có chồng gây rắc rối lại có mẹ chồng dũng mãnh bảo vệ, cuộc sống tốt đẹp này biết đi đâu mà tìm?
Dứt khoát nằm yên đợi chết cho rồi, ngày nào cũng dẫn con đi trồng hoa, nấu món ngon, ăn dưa xem kịch.
Người toàn thôn đều đang đợi xem trò cười của Lâm Thù, chồng của ả đàn bà diêm dúa này chết rồi, chắc chắn sẽ bị nhà chồng ngược đãi, bắt nạt đến chết cho mà xem.
Mẹ chồng đanh đá: Giữ lại gà mái già của nhà các người nhé, tôi mua về bồi bổ cho con dâu thứ ba của tôi, ngày nào nó cũng vất vả quá.
Thôn dân: Nhàn rỗi đi dạo mà cũng vất vả?
Lâm Thù cầm cái cuốc lên định đi trồng ít rau.
Chị dâu cả lập tức giành lấy: Em dâu, em mau đi nghỉ đi, chút việc này chị chỉ làm mấy phút là xong ngay!
…
Người trong thôn: Hừ, đều là giả dối hết, cô ta còn trẻ chắc chắn không thủ tiết nổi đâu, đảm bảo sẽ gả cho một lão già nào đó!
Ngày hôm sau, các cán bộ kết hôn lần đầu vừa trẻ tuổi vừa tuấn tú trong thành phố nháo nhào xách túi to túi nhỏ đến tận cửa cầu hôn, trông rất chân thành thâm tình: Đồng chí Lâm Thù, cô thật cần cù và dũng cảm, tôi muốn kết làm bạn đời cách mạng với cô.
Lâm Thù đáp với vẻ nhẹ nhàng bâng quơ: Anh rất tốt nhưng tôi rất tiếc, tôi phải thủ tiết với chồng tôi cả đời.
Cánh đàn ông ưu tú tiếc nuối rời đi: Hu hu hu, cô ấy rất yêu Lục Thiệu Đường.
Cha mẹ có con gái trong thôn: Hay là cô giới thiệu cho con bé nhà chúng tôi với!
Người trong thôn: Cô ta có năng lực đến đâu thì đã sao? Không có chồng thương, không có chồng…
Sau đó người chồng cao lớn và tuấn mỹ đó của Lâm Thù trở về, lái trên con xe Jeep lớn, mặc bộ quân trang phẳng phiu, tuổi còn trẻ mà đã vinh dự thăng chức làm tham mưu trưởng!
Người trong thôn: Chuyện tốt đều bị cô ta húp hết trơn!
…
Lục Thiệu Đường kết hôn được ba ngày đã phải rời nhà về bộ đội, sau năm năm trải qua thập tử nhất sinh mới có thể về nhà, vậy mà lúc đi ngang qua quán cơm lại nhìn thấy vợ mình và một người đàn ông khác… đang xem mắt?
Người đàn ông: Đồng chí Lâm Thù, tôi đã ngưỡng mộ cô từ rất lâu rồi, xin hãy kết làm bạn đời cách mạng…
Lâm Thù: Chắc anh nói đùa rồi, tuy rằng chồng tôi đã không còn nhưng tôi sẽ yêu anh ấy cả đời, thủ tiết cả đời vì anh ấy.
Lục Thiệu Đường: !
Anh sải bước đi về phía cô nhưng cô lại… bỏ qua anh mà đi mất?
Lâm Thù: Má ơi, vừa rồi có phải cô nhìn thấy hồn ma của Lục Thiệu Đường không vậy? Anh rất cao lớn, rất đẹp trai, rất dũng mãnh, rất lạnh lùng! Chắc là anh không nhận ra mình đâu… không nhìn thấy mình, không nhìn thấy mình, chuồn là thượng sách.
Sĩ quan Lục tuổi trẻ đầy hứa hẹn, cao lớn lại tuấn tú phát hiện sau khi có vợ có con, vậy mà anh lại phải theo đuổi lại vợ mình từ đầu!
…
Suy nghĩ không muốn người biết của Lâm Thù: Oa, anh ấy vừa cao vừa đẹp trai, vai rộng eo thon ngực nở! Bụng có cơ, ngực có cơ, chân lại còn dài! Mình ưng nha!
Sau đó, này này này, Lục Thiệu Đường, anh là cái giống chó ngốc gì vậy, đừng có động vào tôi!
Chào mừng mọi người đến với hố nhà mình, đây là tác phẩm tiếp theo trong năm nay của đại thần Đào Hoa Lộ, mọi người có thể đọc các tác phẩm tiêu biểu của tác giả này như:
Thập Niên 70 Xuyên Thành Tẩu Tử Của Nam Chủ
Thập Niên 70: Người Mẹ Đanh Đá
Mạt Thế Đến Tích Hàng Ăn Ngon
5 chương mới nhất truyện Thập Niên 70: Chờ Chồng Nuôi Con
Danh sách chương truyện Thập Niên 70: Chờ Chồng Nuôi Con
- Chương 121 - Lập Công
- Chương 122 - Giấc Mơ
- Chương 123 - Không Tìm Thấy
- Chương 124 - Vợ Thiệu Đường, Cháu Nói Đi
- Chương 125 - Thế Nào Là Lang Quân Như Ý
- Chương 126 - Nghĩ Như Thế Nào Là Thoáng
- Chương 127 - Cảm Ơn
- Chương 128 - Người Tốt, Đều Là Người Tốt Cả
- Chương 129 - Đứa Bé Không Sao Chứ
- Chương 130 - Quan Hệ Vi Diệu
- Chương 131 - Hôm Nay Chị Không Phải Đi Làm Sao
- Chương 132 - Thật Hay Giả Thế
- Chương 133 - Gần Đây Cô Ta Quá Khổ
- Chương 134 - Giấy Khen
- Chương 135 - Chẳng Lẽ Đại Đội Trưởng Cố Ý Dẫn Người Tới?
- Chương 136 - Chuyện Đó Không Phải Thật
- Chương 137 - Đứa Nhỏ Này Vô Cùng...
- Chương 138 - Đáng Giận!
- Chương 139 - Cân Bằng
- Chương 140 - Giấy Báo Nhận Tiền
- Chương 141 - Chị Ái Đệ, Chị Không Cần Về Nhà Nấu Cơm Sao
- Chương 142 - Là Tìm Người Lấy Kinh Nghiệm Sao?
- Chương 143 - Tránh Cho Có Người Tới Vay Tiền Chiếm Hời!
- Chương 144 - Trong Nhà Cứ Ăn Thoải Mái, Không Cần Tiết Kiệm
- Chương 145 - Sao Không Mang Thứ Đó Cho Đứa Trẻ Nhà Chúng Tôi Tỏ Vẻ An Ủi Chứ
- Chương 146 - Cứu Người
- Chương 147 - Treo Biển Hành Nghề
- Chương 148 - Chị Có Biết Giữ Mặt Mũi Cho Người Ta Không?
- Chương 149 - Có Công Việc Tốt Như Vậy Sao Không Tặng Cho Cháu Trai Trường Phúc?
- Chương 150 - Làm Bác Sĩ Cũng Không Cần Biết Nhiều Chữ Như Vậy Chứ