Thập Niên 70: Mang Theo Không Gian Xuyên Thành Góa Phụ Yếu Ớt
Chương 37: Mì Sốt Sệt
Nhiếp Diễm Diễm
08/10/2024
Bây giờ, người thay thế lại là Lý Thính Vân, cô tuyệt đối không thể nào giúp đỡ anh em nhà họ Từ thêm bất cứ điều gì nữa. Đùa chắc, mấy thứ này đều phải dùng tiền thật để mua, cô đâu phải dư tiền mà phung phí. Chẳng thà dùng tiền mua đồ ngon cho bọn trẻ thì không tốt hơn sao?
Buổi tối hôm nay, Lý Thính Vân quyết định nấu mì sốt sệt. Mì sốt sệt là món ăn mà hồi nhỏ bà ngoại thường làm cho cô. Từ khi bà mất, cô cũng ít khi được ăn món này. Giờ cơn thèm ăn đã trỗi dậy, cô để Tam Oa tự chơi rồi đi rửa tay, vào bếp.
Cô chuẩn bị những nguyên liệu cần thiết như thịt heo, mộc nhĩ, đậu hũ khô, nấm hương, v.v... Sốt này thì cô không tự làm, mà là trước khi xuyên không cô đã mua sẵn ở chợ. Cho tất cả các nguyên liệu vào nồi nấu trong hai mươi phút, rồi vớt ra, rưới lên bát mì đã nấu sẵn. Thế là một bát mì sốt sệt đã hoàn thành.
Loại sốt của quán này là loại giống với hương vị tay nghề của bà ngoại nhất trong những nơi cô từng ăn.
Nhị Oa thích ăn nhất, vừa thấy mì nấu xong, liền ngửi được mùi thơm tỏa ra trong không khí, nói: "Mẹ, tối nay chúng ta ăn gì thế ạ?"
Đại Oa cũng không đùa giỡn với Tam Oa nữa, chạy tới, mắt sáng lên nhìn bàn trong phòng khách, nói: "Thơm quá đi!"
Sau khi rửa sạch đũa, đưa cho hai đứa nhỏ, Lý Thính Vân nói: "Hôm nay chúng ta ăn mì sốt sệt, đây là món mà mẹ thích ăn nhất đấy nhé."
"Thật vậy hả?" Đại Oa gắp một đũa mì: "Vậy con phải thử xem món mà mẹ thích nhất có ngon không."
Tam Oa thấy mọi người đều có mì ăn, còn mình thì không có, ngồi trên ghế ăn trẻ em mà "hu hu" không chịu ngồi yên.
Lý Thính Vân bèn bế Tam Oa lên, vừa bế vừa ăn. Nhị Oa dùng đũa còn hơi vụng về, miệng nhỏ dí sát bát, ăn từng miếng lớn.
"Mẹ ơi, chúng ta có nên mang một ít cho ông bà không ạ?" Đại Oa hỏi.
Lý Thính Vân cũng không phản đối, dù sao mì cô nấu cũng đủ nhiều, mà việc các con biết chia sẻ cũng là một điều tốt. Cô bèn nói: "Vậy chúng ta phải ăn nhanh lên, mì nấu xong để lâu sẽ bị nở, ăn không ngon nữa."
Đại Oa gật đầu, học theo Nhị Oa, cúi xuống ăn mì thật nhanh, đến mức khóe miệng cũng bị dính sốt đen.
Sau khi ăn xong, Lý Thính Vân rót thêm nước linh tuyền vào cốc của Đại Oa và Nhị Oa, rồi cả mấy người như hôm qua, đi dạo tới nhà cũ của nhà họ Dịch.
Đây là thời điểm vừa tan làm, Lý Thính Vân bế Tam Oa, nhìn thấy không ít người đang đi về phía thôn.
Cô có chút cảm thán, người rảnh rỗi nhất trong thôn này, e rằng chính là cô.
Dù thế nào đi nữa, bảo cô đi làm việc đồng áng, cô thật sự không làm nổi mấy việc này. Dù sao cô có không gian, trong không gian có rất nhiều vật tư, cho dù không đi làm cũng sẽ không bị đói.
Hôm nay nhà họ Dịch là chị dâu cả nấu cơm, cô ta đã về nhà trước một bước.
Vừa đến cổng nhà, liền thấy Lý Thính Vân ôm con đợi ở một bên, dưới chân còn có hai đứa nhỏ đứng trái phải.
Nhận được ánh nhìn từ Triệu Hồng, Lý Thính Vân cười hơi ngượng ngùng, gọi: "Chị dâu."
Triệu Hồng vốn là người dễ gần, đột nhiên thấy Lý Thính Vân - người mà bình thường không thích xuất hiện ở nhà cũ - lại có mặt ở đây, có chút ngạc nhiên.
Buổi tối hôm nay, Lý Thính Vân quyết định nấu mì sốt sệt. Mì sốt sệt là món ăn mà hồi nhỏ bà ngoại thường làm cho cô. Từ khi bà mất, cô cũng ít khi được ăn món này. Giờ cơn thèm ăn đã trỗi dậy, cô để Tam Oa tự chơi rồi đi rửa tay, vào bếp.
Cô chuẩn bị những nguyên liệu cần thiết như thịt heo, mộc nhĩ, đậu hũ khô, nấm hương, v.v... Sốt này thì cô không tự làm, mà là trước khi xuyên không cô đã mua sẵn ở chợ. Cho tất cả các nguyên liệu vào nồi nấu trong hai mươi phút, rồi vớt ra, rưới lên bát mì đã nấu sẵn. Thế là một bát mì sốt sệt đã hoàn thành.
Loại sốt của quán này là loại giống với hương vị tay nghề của bà ngoại nhất trong những nơi cô từng ăn.
Nhị Oa thích ăn nhất, vừa thấy mì nấu xong, liền ngửi được mùi thơm tỏa ra trong không khí, nói: "Mẹ, tối nay chúng ta ăn gì thế ạ?"
Đại Oa cũng không đùa giỡn với Tam Oa nữa, chạy tới, mắt sáng lên nhìn bàn trong phòng khách, nói: "Thơm quá đi!"
Sau khi rửa sạch đũa, đưa cho hai đứa nhỏ, Lý Thính Vân nói: "Hôm nay chúng ta ăn mì sốt sệt, đây là món mà mẹ thích ăn nhất đấy nhé."
"Thật vậy hả?" Đại Oa gắp một đũa mì: "Vậy con phải thử xem món mà mẹ thích nhất có ngon không."
Tam Oa thấy mọi người đều có mì ăn, còn mình thì không có, ngồi trên ghế ăn trẻ em mà "hu hu" không chịu ngồi yên.
Lý Thính Vân bèn bế Tam Oa lên, vừa bế vừa ăn. Nhị Oa dùng đũa còn hơi vụng về, miệng nhỏ dí sát bát, ăn từng miếng lớn.
"Mẹ ơi, chúng ta có nên mang một ít cho ông bà không ạ?" Đại Oa hỏi.
Lý Thính Vân cũng không phản đối, dù sao mì cô nấu cũng đủ nhiều, mà việc các con biết chia sẻ cũng là một điều tốt. Cô bèn nói: "Vậy chúng ta phải ăn nhanh lên, mì nấu xong để lâu sẽ bị nở, ăn không ngon nữa."
Đại Oa gật đầu, học theo Nhị Oa, cúi xuống ăn mì thật nhanh, đến mức khóe miệng cũng bị dính sốt đen.
Sau khi ăn xong, Lý Thính Vân rót thêm nước linh tuyền vào cốc của Đại Oa và Nhị Oa, rồi cả mấy người như hôm qua, đi dạo tới nhà cũ của nhà họ Dịch.
Đây là thời điểm vừa tan làm, Lý Thính Vân bế Tam Oa, nhìn thấy không ít người đang đi về phía thôn.
Cô có chút cảm thán, người rảnh rỗi nhất trong thôn này, e rằng chính là cô.
Dù thế nào đi nữa, bảo cô đi làm việc đồng áng, cô thật sự không làm nổi mấy việc này. Dù sao cô có không gian, trong không gian có rất nhiều vật tư, cho dù không đi làm cũng sẽ không bị đói.
Hôm nay nhà họ Dịch là chị dâu cả nấu cơm, cô ta đã về nhà trước một bước.
Vừa đến cổng nhà, liền thấy Lý Thính Vân ôm con đợi ở một bên, dưới chân còn có hai đứa nhỏ đứng trái phải.
Nhận được ánh nhìn từ Triệu Hồng, Lý Thính Vân cười hơi ngượng ngùng, gọi: "Chị dâu."
Triệu Hồng vốn là người dễ gần, đột nhiên thấy Lý Thính Vân - người mà bình thường không thích xuất hiện ở nhà cũ - lại có mặt ở đây, có chút ngạc nhiên.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.