[Thập Niên 70] Mẹ Xinh Đẹp Hàng Ngày Nuôi Con
Chương 45: Đi Theo Quân 2
Hàn Đông
01/04/2024
Cố Thanh Hàn nhìn cô một cái, thấy vẻ mặt cô bình tĩnh, trả lời: “Chưa xong, chờ về nhà rồi nói sau.”
“Ồ.” Ôn Noãn không biết nói gì, đáp: “Vậy cứ từ từ.”
Hai người lại im lặng, nhiều lần Cố Thanh Hàn muốn ôm con giùm cô nhưng cô bé không theo anh.
Đứa bé cũng đã hơn 20 cân*, ôm lâu cũng thấy mỏi tay, Ôn Noãn hơi hối hận khi để Cố Thanh Hàn ôm con đi tiêm, bây giờ người chịu hậu quả lại là cô!
*20 cân bên Trung là 10kg
Cố Thanh Hàn nhìn đoàn người dài dằng dặc và Ôn Noãn cũng có vẻ mệt mỏi bên cạnh mình, anh nghĩ một lát rồi nói: “Hay em bế con về trước đi, để anh xếp hàng cho.”
Ôn Noãn cũng thấy mệt, lại sờ thấy tã của đứa bé cũng đã ướt nên cô quyết định bế con về nhà thay tã.
“Vậy em bế con về thay tã trước đây.” Ôn Noãn lại nhìn đội ngũ xếp hàng, đúng là dài thật.
Thấy Ôn Noãn xoay người định về thì Cố Thanh Hàn nghĩ chút rồi hơi nâng tông giọng hỏi: “Em muốn ăn gì không?”
Ôn Noãn nghe thấy tiếng anh thì theo bản năng quay đầu lại, cô nghĩ một lát rồi đáp: “Hay là anh mua ít kẹo về đi.”
Chỗ kẹo này về sau rất có tác dụng, dùng để lấy lòng rất hiệu quả.
Cố Thanh Hàn đối diện với đôi mắt tràn đầy ý cười của cô thì ngây ngốc gật đầu: “Được.”
Cố Thanh Tùng bên kia đang chờ ở hợp tác xã cung tiêu, khi thấy Ôn Noãn bước ra bỗng thấy là lạ.
Nhưng khi thấy Ôn Noãn ôm đứa bé đi về nhà thì anh ta thấy càng tốt, bởi anh ta không muốn Ôn Noãn nhúng tay vào chuyện tiền sính lễ.
Đàn bà mà, rất dễ ghen ghét với nhau, nếu Ôn Noãn đố kỵ với Lâm Mỹ Chi không muốn anh trai giúp anh ta thì toi đời!
Vì Cố Thanh Tùng làm ca đêm nên khi đợi mãi không thấy Cố Thanh Hàn đi ra khỏi hợp tác xã cung tiêu, thế là anh ta dựa vào cái cây ven đường ngủ gật, đến khi tỉnh lại thì hợp tác xã cung tiêu cũng đã chả còn bao nhiêu người.
Cố Thanh Tùng nhanh chóng chạy về nhà, nhưng sau khi về đến nơi thì Cố Thanh Hàn đang nấu cơm, cũng chẳng để ý đến anh ta.
Vất vả chờ đến khi Ôn Noãn cho đứa bé đi nghỉ trưa, anh ta mới tìm được cơ hội nói chuyện tiền sính lễ với Cố Thanh Hàn.
“Anh, chuyện của em với Mỹ Chi em cũng kể anh rồi, giờ nhà họ muốn 200 đồng tiền sính lễ, giờ em còn thiếu 100 đồng nữa, anh giúp em được không?”
Trước giờ Cố Thanh Tùng rất kính trọng người anh này, cũng rất sùng bái anh, anh ta thấy anh vừa thông minh lại vừa giỏi giang, nhiều chuyện mà anh ta thấy khó quyết định thì Cố Thanh Hàn đều sẽ giúp anh ta.
Có thể nói là Cố Thanh Hàn luôn đáp ứng mọi yêu cầu của anh ta.
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
“Ồ.” Ôn Noãn không biết nói gì, đáp: “Vậy cứ từ từ.”
Hai người lại im lặng, nhiều lần Cố Thanh Hàn muốn ôm con giùm cô nhưng cô bé không theo anh.
Đứa bé cũng đã hơn 20 cân*, ôm lâu cũng thấy mỏi tay, Ôn Noãn hơi hối hận khi để Cố Thanh Hàn ôm con đi tiêm, bây giờ người chịu hậu quả lại là cô!
*20 cân bên Trung là 10kg
Cố Thanh Hàn nhìn đoàn người dài dằng dặc và Ôn Noãn cũng có vẻ mệt mỏi bên cạnh mình, anh nghĩ một lát rồi nói: “Hay em bế con về trước đi, để anh xếp hàng cho.”
Ôn Noãn cũng thấy mệt, lại sờ thấy tã của đứa bé cũng đã ướt nên cô quyết định bế con về nhà thay tã.
“Vậy em bế con về thay tã trước đây.” Ôn Noãn lại nhìn đội ngũ xếp hàng, đúng là dài thật.
Thấy Ôn Noãn xoay người định về thì Cố Thanh Hàn nghĩ chút rồi hơi nâng tông giọng hỏi: “Em muốn ăn gì không?”
Ôn Noãn nghe thấy tiếng anh thì theo bản năng quay đầu lại, cô nghĩ một lát rồi đáp: “Hay là anh mua ít kẹo về đi.”
Chỗ kẹo này về sau rất có tác dụng, dùng để lấy lòng rất hiệu quả.
Cố Thanh Hàn đối diện với đôi mắt tràn đầy ý cười của cô thì ngây ngốc gật đầu: “Được.”
Cố Thanh Tùng bên kia đang chờ ở hợp tác xã cung tiêu, khi thấy Ôn Noãn bước ra bỗng thấy là lạ.
Nhưng khi thấy Ôn Noãn ôm đứa bé đi về nhà thì anh ta thấy càng tốt, bởi anh ta không muốn Ôn Noãn nhúng tay vào chuyện tiền sính lễ.
Đàn bà mà, rất dễ ghen ghét với nhau, nếu Ôn Noãn đố kỵ với Lâm Mỹ Chi không muốn anh trai giúp anh ta thì toi đời!
Vì Cố Thanh Tùng làm ca đêm nên khi đợi mãi không thấy Cố Thanh Hàn đi ra khỏi hợp tác xã cung tiêu, thế là anh ta dựa vào cái cây ven đường ngủ gật, đến khi tỉnh lại thì hợp tác xã cung tiêu cũng đã chả còn bao nhiêu người.
Cố Thanh Tùng nhanh chóng chạy về nhà, nhưng sau khi về đến nơi thì Cố Thanh Hàn đang nấu cơm, cũng chẳng để ý đến anh ta.
Vất vả chờ đến khi Ôn Noãn cho đứa bé đi nghỉ trưa, anh ta mới tìm được cơ hội nói chuyện tiền sính lễ với Cố Thanh Hàn.
“Anh, chuyện của em với Mỹ Chi em cũng kể anh rồi, giờ nhà họ muốn 200 đồng tiền sính lễ, giờ em còn thiếu 100 đồng nữa, anh giúp em được không?”
Trước giờ Cố Thanh Tùng rất kính trọng người anh này, cũng rất sùng bái anh, anh ta thấy anh vừa thông minh lại vừa giỏi giang, nhiều chuyện mà anh ta thấy khó quyết định thì Cố Thanh Hàn đều sẽ giúp anh ta.
Có thể nói là Cố Thanh Hàn luôn đáp ứng mọi yêu cầu của anh ta.
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.