[Thập Niên 70] Mẹ Xinh Đẹp Hàng Ngày Nuôi Con
Chương 35: Quần Áo 1
Hàn Đông
01/04/2024
Triệu Ngũ Châu nói với Cố Thanh Hàn xong thì vội vàng ôm đứa bé rời đi, lúc đi vào phòng còn cố ý khóa cửa phòng lại.
Trước đó, dù có đi ngủ thì bà ta cũng không đóng cửa phòng, có thể thấy là bà ta đang rất nóng lòng để họ ở “chung phòng”.
Cũng đúng, trước nay Triệu Ngũ Châu trọng nam khinh nữ, sau khi nguyên chủ sinh con gái thì vẫn luôn ghét bỏ cô ấy, bà ta còn thường xuyên nhắc cô ấy phải cố gắng để sinh con trai.
Không lâu nữa thì Cố Thanh Hàn phải tới thành phố Bắc, Triệu Ngũ Châu cũng không biết cô cũng muốn đi theo quân. Sau khi Cố Thanh Hàn đi thành phố Bắc thì cơ hội về nhà sẽ ít hơn khi anh vẫn ở trong tỉnh, nhất định là Triệu Ngũ Châu rất sốt ruột.
Bà ta hận không thể để họ ngủ một đêm rồi sinh luôn một thằng con trai.
Ôn Noãn ngượng ngùng đứng đó, cô nghiêng đầu liếc nhìn Cố Thanh Hàn thì phát hiện sắc mặt anh cũng không tốt hơn là mấy, nhưng anh cũng không nói gì.
Lúc hai người kết hôn thì nguyên chủ là người chủ động yêu cầu họ chung phòng.
Bởi vì nguyên chủ muốn mang thai sớm, cô ấy cảm thấy chỉ cần mình mang thai thì sẽ không cần đi làm, chỉ ở nhà chăm con là sẽ nhận được tiền trợ cấp hàng tháng của Cố Thanh Hàn.
Hai người im lặng không nói gì mà đứng đó trong chốc lát, Ôn Noãn đang chờ đứa bé khóc nháo thì cô có thể quang minh chính đại đi vào phòng Triệu Ngũ Châu ôm con về.
Nhưng không biết có phải do lúc chiều đã ngủ đủ rồi không mà giờ cô bé vẫn rất có tinh thần, cách cửa phòng cô còn nghe được tiếng cười khi Triệu Ngũ Châu chơi đùa với bé.
Bình thường cô bé cũng không sợ người lạ lắm, chỉ cần không phải người quá lạ lẫm thì cô bé sẽ để mặc cho người ta ôm.
Lúc này, Ôn Noãn đang chờ Cố Thanh Hàn nói gì đó để cô đi gõ cửa ôm con ra.
Đáng tiếc là đời không như mơ, Cố Thanh Hàn chẳng nói gì, anh nhìn cô một cái rồi vào phòng lấy quần áo, đi vào phòng tắm.
Lúc này đã hơn 9 giờ, ở cái thời mà không có gì để giải trí này thì rất nhiều người đều đã đi ngủ.
Ôn Noãn nghe thấy tiếng nước chảy vọng ra từ phòng tắm thì trong đầu lại hiện lên những hình ảnh không nên có, chớp mắt, mặt cô đã nóng bừng.
Hành động này của Cố Thanh Hàn có vẻ cũng có ý muốn cùng cô đi ngủ sớm?
Hay là nói thẳng với Cố Thanh Hàn rằng cô muốn đi theo quân nên việc phòng the này không cần phải vội nhỉ?
Càng nghĩ thì Ôn Noãn càng thấy loạn, cô vừa mong đứa bé mau khóc lại vừa cầu Cố Thanh Hàn không vào phòng ngủ với cô.
Nhưng chờ đến khi cô về phòng rồi lên giường nằm thì nghe thấy tiếng mở cửa phòng tắm vang lên chói tai.
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Trước đó, dù có đi ngủ thì bà ta cũng không đóng cửa phòng, có thể thấy là bà ta đang rất nóng lòng để họ ở “chung phòng”.
Cũng đúng, trước nay Triệu Ngũ Châu trọng nam khinh nữ, sau khi nguyên chủ sinh con gái thì vẫn luôn ghét bỏ cô ấy, bà ta còn thường xuyên nhắc cô ấy phải cố gắng để sinh con trai.
Không lâu nữa thì Cố Thanh Hàn phải tới thành phố Bắc, Triệu Ngũ Châu cũng không biết cô cũng muốn đi theo quân. Sau khi Cố Thanh Hàn đi thành phố Bắc thì cơ hội về nhà sẽ ít hơn khi anh vẫn ở trong tỉnh, nhất định là Triệu Ngũ Châu rất sốt ruột.
Bà ta hận không thể để họ ngủ một đêm rồi sinh luôn một thằng con trai.
Ôn Noãn ngượng ngùng đứng đó, cô nghiêng đầu liếc nhìn Cố Thanh Hàn thì phát hiện sắc mặt anh cũng không tốt hơn là mấy, nhưng anh cũng không nói gì.
Lúc hai người kết hôn thì nguyên chủ là người chủ động yêu cầu họ chung phòng.
Bởi vì nguyên chủ muốn mang thai sớm, cô ấy cảm thấy chỉ cần mình mang thai thì sẽ không cần đi làm, chỉ ở nhà chăm con là sẽ nhận được tiền trợ cấp hàng tháng của Cố Thanh Hàn.
Hai người im lặng không nói gì mà đứng đó trong chốc lát, Ôn Noãn đang chờ đứa bé khóc nháo thì cô có thể quang minh chính đại đi vào phòng Triệu Ngũ Châu ôm con về.
Nhưng không biết có phải do lúc chiều đã ngủ đủ rồi không mà giờ cô bé vẫn rất có tinh thần, cách cửa phòng cô còn nghe được tiếng cười khi Triệu Ngũ Châu chơi đùa với bé.
Bình thường cô bé cũng không sợ người lạ lắm, chỉ cần không phải người quá lạ lẫm thì cô bé sẽ để mặc cho người ta ôm.
Lúc này, Ôn Noãn đang chờ Cố Thanh Hàn nói gì đó để cô đi gõ cửa ôm con ra.
Đáng tiếc là đời không như mơ, Cố Thanh Hàn chẳng nói gì, anh nhìn cô một cái rồi vào phòng lấy quần áo, đi vào phòng tắm.
Lúc này đã hơn 9 giờ, ở cái thời mà không có gì để giải trí này thì rất nhiều người đều đã đi ngủ.
Ôn Noãn nghe thấy tiếng nước chảy vọng ra từ phòng tắm thì trong đầu lại hiện lên những hình ảnh không nên có, chớp mắt, mặt cô đã nóng bừng.
Hành động này của Cố Thanh Hàn có vẻ cũng có ý muốn cùng cô đi ngủ sớm?
Hay là nói thẳng với Cố Thanh Hàn rằng cô muốn đi theo quân nên việc phòng the này không cần phải vội nhỉ?
Càng nghĩ thì Ôn Noãn càng thấy loạn, cô vừa mong đứa bé mau khóc lại vừa cầu Cố Thanh Hàn không vào phòng ngủ với cô.
Nhưng chờ đến khi cô về phòng rồi lên giường nằm thì nghe thấy tiếng mở cửa phòng tắm vang lên chói tai.
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.