[Thập Niên 70] Mẹ Xinh Đẹp Hàng Ngày Nuôi Con
Chương 43: Tiêm Phòng 5
Hàn Đông
01/04/2024
Một ý nghĩ hoang đường hiện lên trong đầu anh, Cố Thanh Hàn bất đắc dĩ mím môi bật cười.
Ôn Noãn không thấy được, chỉ thấy cô bé đang khóc lóc trong lòng mình, cô bước nhanh chân rời khỏi khu tiêm phòng đi đến chỗ uống thuốc đường dạng viên ngừa bại liệt cho trẻ em.
Sau khi bé uống xong thì cũng không tủi thân như cũ nữa, nhưng đôi mắt vẫn ướt át làm người đau lòng.
Cả đoạn đường này Cố Thanh Hàn không nói gì, chỉ nhìn Ôn Noãn vừa dỗ vừa bế con đến khi cô bé nở nụ cười.
Sau khi ra khỏi trạm ý tế, hai người lại đến hợp tác xã cung tiêu một chuyến mua ít thịt lợn để tối gói sủi cảo.
Chưa đến hợp tác xã cung tiêu mà Ôn Noãn đã nhìn thấy Cố Thanh Tùng và nữ chính Lâm Mỹ Chi trong truyền thuyết đang lôi kéo nhau trong ngõ nhỏ.
Có vẻ họ đang tranh chấp gì đó.
Dường như Cố Thanh Tùng cũng nhìn thấy họ, lúc nhìn thấy Cố Thanh Hàn thì anh ta khẽ sửng sốt, sau khi nói gì đó với Lâm Mỹ Chi thì chạy đến chỗ họ.
Cố Thanh Tùng nhìn Cố Thanh Hàn bên cạnh Ôn Noãn rồi ậm ừ hỏi: “Anh, em có chuyện muốn nhờ anh, anh ra đây chút được không ạ?”
Ôn Noãn nhận ra Cố Thanh Tùng có chuyện không muốn cô biết nhưng có lẽ cô cũng đoán được nên nói: “Em đi đến hợp tác xã cung tiêu xếp hàng trước đây, hai người nói chuyện đi.”
Cố Thanh Hàn nhìn Ôn Noãn ôm con rời đi thì cau mày, giọng điệu khi nói chuyện với Cố Thanh Tùng cũng không tốt: “Có chuyện gì thì về nhà rồi nói.”
Cố Thanh Tùng nhìn Cố Thanh Hàn đầu không ngoảnh lại mà đi theo Ôn Noãn vào hợp tác xã cung tiêu, anh ta quay đầu đi đến bên chỗ Lâm Mỹ Chi.
Anh ta vốn mặt ủ mày chau, sau khi biết Cố Thanh Hàn về thì phấn chấn hơn nhiều, anh ta rất tự tin nói với Lâm Mỹ Chi: “Em yên tâm đi Mỹ Chi, anh trai anh vừa từ quân ngũ về, nhất định anh sẽ gom đủ tiền sính lễ. Em cũng đừng làm căng với ba mẹ mình, họ cũng chỉ muốn tốt cho em thôi.”
Lâm Mỹ Chi cắn môi, cô ta bất đắc dĩ nói: “Thanh Tùng, em không muốn gây áp lực cho anh, dù sao thì em cũng chỉ muốn gả cho anh, bây giờ lấy sạch tiền trong nhà thì cuộc sống sau này của chúng ta cũng không tốt. Chỉ là ba mẹ em…” Nói xong thì tủi thân bật khóc.
Cố Thanh Tùng không nỡ để người con gái mình thích đau lòng nên không màng việc đang ở bên ngoài, vội ôm cô ta vào lòng dỗ dành: “Không sao đâu, ba mẹ em cũng lo em sẽ vất vả khi đến làm dâu nhà anh thôi mà, không phải em đã nói rồi à? Một nửa tiền sính lễ sẽ lấy làm của hồi môn cho em, nên cũng đừng chi li quá.”
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Ôn Noãn không thấy được, chỉ thấy cô bé đang khóc lóc trong lòng mình, cô bước nhanh chân rời khỏi khu tiêm phòng đi đến chỗ uống thuốc đường dạng viên ngừa bại liệt cho trẻ em.
Sau khi bé uống xong thì cũng không tủi thân như cũ nữa, nhưng đôi mắt vẫn ướt át làm người đau lòng.
Cả đoạn đường này Cố Thanh Hàn không nói gì, chỉ nhìn Ôn Noãn vừa dỗ vừa bế con đến khi cô bé nở nụ cười.
Sau khi ra khỏi trạm ý tế, hai người lại đến hợp tác xã cung tiêu một chuyến mua ít thịt lợn để tối gói sủi cảo.
Chưa đến hợp tác xã cung tiêu mà Ôn Noãn đã nhìn thấy Cố Thanh Tùng và nữ chính Lâm Mỹ Chi trong truyền thuyết đang lôi kéo nhau trong ngõ nhỏ.
Có vẻ họ đang tranh chấp gì đó.
Dường như Cố Thanh Tùng cũng nhìn thấy họ, lúc nhìn thấy Cố Thanh Hàn thì anh ta khẽ sửng sốt, sau khi nói gì đó với Lâm Mỹ Chi thì chạy đến chỗ họ.
Cố Thanh Tùng nhìn Cố Thanh Hàn bên cạnh Ôn Noãn rồi ậm ừ hỏi: “Anh, em có chuyện muốn nhờ anh, anh ra đây chút được không ạ?”
Ôn Noãn nhận ra Cố Thanh Tùng có chuyện không muốn cô biết nhưng có lẽ cô cũng đoán được nên nói: “Em đi đến hợp tác xã cung tiêu xếp hàng trước đây, hai người nói chuyện đi.”
Cố Thanh Hàn nhìn Ôn Noãn ôm con rời đi thì cau mày, giọng điệu khi nói chuyện với Cố Thanh Tùng cũng không tốt: “Có chuyện gì thì về nhà rồi nói.”
Cố Thanh Tùng nhìn Cố Thanh Hàn đầu không ngoảnh lại mà đi theo Ôn Noãn vào hợp tác xã cung tiêu, anh ta quay đầu đi đến bên chỗ Lâm Mỹ Chi.
Anh ta vốn mặt ủ mày chau, sau khi biết Cố Thanh Hàn về thì phấn chấn hơn nhiều, anh ta rất tự tin nói với Lâm Mỹ Chi: “Em yên tâm đi Mỹ Chi, anh trai anh vừa từ quân ngũ về, nhất định anh sẽ gom đủ tiền sính lễ. Em cũng đừng làm căng với ba mẹ mình, họ cũng chỉ muốn tốt cho em thôi.”
Lâm Mỹ Chi cắn môi, cô ta bất đắc dĩ nói: “Thanh Tùng, em không muốn gây áp lực cho anh, dù sao thì em cũng chỉ muốn gả cho anh, bây giờ lấy sạch tiền trong nhà thì cuộc sống sau này của chúng ta cũng không tốt. Chỉ là ba mẹ em…” Nói xong thì tủi thân bật khóc.
Cố Thanh Tùng không nỡ để người con gái mình thích đau lòng nên không màng việc đang ở bên ngoài, vội ôm cô ta vào lòng dỗ dành: “Không sao đâu, ba mẹ em cũng lo em sẽ vất vả khi đến làm dâu nhà anh thôi mà, không phải em đã nói rồi à? Một nửa tiền sính lễ sẽ lấy làm của hồi môn cho em, nên cũng đừng chi li quá.”
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.