Thập Niên 70: Mỹ Nhân Ốm Yếu Bị Sói Con Sĩ Quan Tha Đi
Chương 25: Con Thỏ Phát Rồ, Điên Cuồng Chạy Nhảy Khắp Nơi Bên Trong 3
Đường Tâm Dụ Viên
20/06/2024
Không biết biên kịch làm ra bộ truyền hình này có bị thiểu năng trí tuệ hay không nữa.
Tần Khiếu Vân một tay khiêng con hươu đi, tay còn lại kéo con sói.
"Đi thôi."
Tô Niệm Chi bước từng bước nhỏ đi sau lưng anh, ồ, thể lực cũng tốt đấy, động tác với lực cơ bắp đều rất được…
Ở tận thế, vừa thấy đã biết là tay thiện nghệ giết thây ma rồi.
Đột nhiên nghĩ đến gì đó.
"Anh đợi chút."
Tần Khiếu Vân nhìn cô gái cong mông leo lên sườn dốc nhỏ.
Nhìn thấy đường cong tròn trịa của cô.
Trong lòng lại mắng mình một lần nữa.
Tần Khiếu Vân, từ khi nào mày lại trở thành người như vậy hả?
Mày có còn là người không?
Cô gái nhỏ mới bấy nhiêu tuổi?
Anh gắng gượng nhìn đi chỗ khác.
Thấy cô gái mang ra ba con thỏ, thở hổn hển, khuôn mặt nhỏ nhắn đều đỏ bừng.
"Có cần tôi giúp không?"
"Không cần, không cần, tôi làm được mà."
"Em đến một mình à?"
Tô Niệm Chi lắc đầu, "Cháu tôi ở đằng trước."
Ngón tay ngọc trắng nõn mềm mại như củ hành chỉ về phía trước, dưới ánh mặt trời, Tần Khiếu Vân cảm thấy mình sắp điên rồi.
Anh vậy mà muốn ôm cô gái vào lòng mà ngắm nghía tay cô.
Không ai biết, thật ra anh có sở thích khá kỳ quái.
Thích những thứ xinh đẹp.
Đặc biệt là những người có tay đẹp.
Mà chỗ nào của cô gái cũng khiến anh thích.
Tần Khiếu Vân càng nghĩ càng lệch, trong lòng đột nhiên bị đánh thức.
"Mày là quân nhân, sao có thể có tư tưởng bẩn thỉu như vậy cgứ!"
Tô Niệm Chi hoàn toàn không biết Tần Khiếu Vân đang nghĩ gì.
Cô im lặng đi theo bước chân của Tần Khiếu Vân, vừa rồi lúc Tần Khiếu Vân xuất hiện thì cô mới nhận ra.
Sức mạnh tinh thần của cô không hề theo dõi được người này.
Lúc ở tận thế, việc gì cũng phải cẩn thận, bởi vậy cô mới có thể sống một cách yên ổn, đến cuối cùng trở thành nữ vương quân đội.
Việc này không thể không kể đến sức mạnh tinh thần mạnh mẽ của cô.
Chỉ có hai tình huống mà sức mạnh tinh thần của cô không cách nào cảm nhận được.
Một là, sức mạnh tinh thần của đối phương cao hơn của cô.
Hai là, người chết.
Ánh mắt lóe lên một tia khác thường, người trước mặt này, không thể nào lại có dị năng.
Người chết ư? Cũng không phải mà?
Có chút quái lạ.
Chẳng lẽ dị năng sức mạnh tinh thần của cô có bug?
Tô Niệm Chi yên lặng suy nghĩ vấn đề này, đồng thời cũng dùng một tia sức mạnh tinh thần để thăm dò Tần Khiếu Vân.
Nhưng lại thấy sức mạnh tinh thần giống như một tảng đá rơi xuống biển.
Không hề có phản ứng.
Người này rất có thể là một bug.
Nhưng không sao, dù sao anh cũng sẽ không sống nổi qua hai tập.
Hơn nữa hình như anh cũng không phải là kẻ thù của cô với nhà họ Tô.
Vậy thì chắc là không sao.
Tần Khiếu Vân một tay khiêng con hươu đi, tay còn lại kéo con sói.
"Đi thôi."
Tô Niệm Chi bước từng bước nhỏ đi sau lưng anh, ồ, thể lực cũng tốt đấy, động tác với lực cơ bắp đều rất được…
Ở tận thế, vừa thấy đã biết là tay thiện nghệ giết thây ma rồi.
Đột nhiên nghĩ đến gì đó.
"Anh đợi chút."
Tần Khiếu Vân nhìn cô gái cong mông leo lên sườn dốc nhỏ.
Nhìn thấy đường cong tròn trịa của cô.
Trong lòng lại mắng mình một lần nữa.
Tần Khiếu Vân, từ khi nào mày lại trở thành người như vậy hả?
Mày có còn là người không?
Cô gái nhỏ mới bấy nhiêu tuổi?
Anh gắng gượng nhìn đi chỗ khác.
Thấy cô gái mang ra ba con thỏ, thở hổn hển, khuôn mặt nhỏ nhắn đều đỏ bừng.
"Có cần tôi giúp không?"
"Không cần, không cần, tôi làm được mà."
"Em đến một mình à?"
Tô Niệm Chi lắc đầu, "Cháu tôi ở đằng trước."
Ngón tay ngọc trắng nõn mềm mại như củ hành chỉ về phía trước, dưới ánh mặt trời, Tần Khiếu Vân cảm thấy mình sắp điên rồi.
Anh vậy mà muốn ôm cô gái vào lòng mà ngắm nghía tay cô.
Không ai biết, thật ra anh có sở thích khá kỳ quái.
Thích những thứ xinh đẹp.
Đặc biệt là những người có tay đẹp.
Mà chỗ nào của cô gái cũng khiến anh thích.
Tần Khiếu Vân càng nghĩ càng lệch, trong lòng đột nhiên bị đánh thức.
"Mày là quân nhân, sao có thể có tư tưởng bẩn thỉu như vậy cgứ!"
Tô Niệm Chi hoàn toàn không biết Tần Khiếu Vân đang nghĩ gì.
Cô im lặng đi theo bước chân của Tần Khiếu Vân, vừa rồi lúc Tần Khiếu Vân xuất hiện thì cô mới nhận ra.
Sức mạnh tinh thần của cô không hề theo dõi được người này.
Lúc ở tận thế, việc gì cũng phải cẩn thận, bởi vậy cô mới có thể sống một cách yên ổn, đến cuối cùng trở thành nữ vương quân đội.
Việc này không thể không kể đến sức mạnh tinh thần mạnh mẽ của cô.
Chỉ có hai tình huống mà sức mạnh tinh thần của cô không cách nào cảm nhận được.
Một là, sức mạnh tinh thần của đối phương cao hơn của cô.
Hai là, người chết.
Ánh mắt lóe lên một tia khác thường, người trước mặt này, không thể nào lại có dị năng.
Người chết ư? Cũng không phải mà?
Có chút quái lạ.
Chẳng lẽ dị năng sức mạnh tinh thần của cô có bug?
Tô Niệm Chi yên lặng suy nghĩ vấn đề này, đồng thời cũng dùng một tia sức mạnh tinh thần để thăm dò Tần Khiếu Vân.
Nhưng lại thấy sức mạnh tinh thần giống như một tảng đá rơi xuống biển.
Không hề có phản ứng.
Người này rất có thể là một bug.
Nhưng không sao, dù sao anh cũng sẽ không sống nổi qua hai tập.
Hơn nữa hình như anh cũng không phải là kẻ thù của cô với nhà họ Tô.
Vậy thì chắc là không sao.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.