Thập Niên 70: Mỹ Nhân Ốm Yếu Bị Sói Con Sĩ Quan Tha Đi
Chương 34: Lấy Ma Ốm Sẽ Đoạt Tử Tuyệt Tôn 3
Đường Tâm Dụ Viên
20/06/2024
Nhị Lại Tử trong thôn vừa về nhà đã bày kế xấu với mẹ anh ta.
Bà Chu nhăn mặt, ánh mắt không bằng lòng nói: “Con trai à, con bé nhà họ Tô là ma ốm đó, nếu con cưới cô ta, có thể chúng ta sẽ đoạn tử tuyệt tôn!”
Nhị Lại Tử hai mắt trắng bệch: “Mẹ, ba trăm đồng đấy, hơn nữa, đợi cô ta chết rồi, chúng ta sẽ cưới một người khác.”
Bà Chu chép miệng, đúng vậy, nhà họ Tô này mới đòi được ba trăm đồng!
Bèn vỗ đùi một cái.
“Được, ngày mai mẹ sẽ tìm bà mối tới cầu hôn.”
“Mẹ tốt quá đi.”
Nhị Lại Tử thấy bà Chu đồng ý, anh ta lặng lẽ đi ra khỏi nhà.
Vòng qua đống cỏ khô trong thôn, đi về phía nhà trưởng thôn giả tiếng chim hót.
Một lúc sau thì thấy có một bóng người bước ra.
Nhị Lại Tử nhìn Lô Giai Giai mặc váy trắng trước mắt, ánh mắt tùy tiện liếc nhìn.
“Lô Giai Giai, tôi đã thuyết phục được mẹ tôi ngày mai đi cầu hôn rồi, số tiền cô hứa hẹn đâu?”
“Chẳng phải còn chưa thành công sao, đợi anh làm xong tôi sẽ đưa cho anh.”
Nhị Lại Tử sao có thể đồng ý, anh ta lộ ra ánh mắt hung ác nói: “Cô không đưa cho tôi, thì ngày mai tôi sẽ ồn ào nói cô có quan hệ với tôi.”
Lô Giai Giai tức giận cắn răng, móc từ túi quần ra mười đồng.
“Bây giờ tôi chỉ có bấy nhiêu thôi.”
“Cũng được, nhớ kỹ, bốn mươi đồng còn lại, hai ngày nữa tôi sẽ tới lấy.”
Nói xong anh ta cất kỹ mười đồng, hài lòng rời đi.
Lô Giai Giai này tới tìm anh ta, nói nếu anh ta đi cầu hôn, cô ta sẽ cho anh ta 50 đồng, còn có loại chuyện tốt như này sao.
Anh ta huýt sáo chuẩn bị đi chơi hai ván.
Đột nhiên, mắt anh ta sáng lên.
Phía trước chẳng phải là Tô Niệm Chi sao.
Chậc chậc, tuy rằng sức khỏe không tốt, nhưng rất xinh đẹp a.
Trong lúc nhất thời, tất cả đống ý nghĩ hạ lưu chạy qua trong đầu anh ta.
Con ngươi anh ta lập tức dán chặt lên người cô.
Anh ta nhổ một ngụm nước bọt, lau lên đầu mình.
Loại con gái không gả được này, nếu mình đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi.
Ắt chẳng phải cô ta sẽ yêu mình đến chết luôn ư!
Nhị Lại Tử tự nhận mình là người phong lưu phóng khoáng, cố ý huýt sáo.
Anh ta nở nụ cười cho là đẹp trai với Tô Niệm Chi đang đi tới.
“Chào, em khỏe không!”
Cô vốn định bưng thịt thỏ đi cảm ơn Tần Khiếu Vân, giờ thì khó hiểu nhìn người đàn ông trước mắt mình.
Trong lòng thầm nghĩ tổ sư nó!
Trên thế giới này lại còn có người đàn ông dầu mỡ và ghê tởm như vậy, đúng là hiếm thấy!
Bà Chu nhăn mặt, ánh mắt không bằng lòng nói: “Con trai à, con bé nhà họ Tô là ma ốm đó, nếu con cưới cô ta, có thể chúng ta sẽ đoạn tử tuyệt tôn!”
Nhị Lại Tử hai mắt trắng bệch: “Mẹ, ba trăm đồng đấy, hơn nữa, đợi cô ta chết rồi, chúng ta sẽ cưới một người khác.”
Bà Chu chép miệng, đúng vậy, nhà họ Tô này mới đòi được ba trăm đồng!
Bèn vỗ đùi một cái.
“Được, ngày mai mẹ sẽ tìm bà mối tới cầu hôn.”
“Mẹ tốt quá đi.”
Nhị Lại Tử thấy bà Chu đồng ý, anh ta lặng lẽ đi ra khỏi nhà.
Vòng qua đống cỏ khô trong thôn, đi về phía nhà trưởng thôn giả tiếng chim hót.
Một lúc sau thì thấy có một bóng người bước ra.
Nhị Lại Tử nhìn Lô Giai Giai mặc váy trắng trước mắt, ánh mắt tùy tiện liếc nhìn.
“Lô Giai Giai, tôi đã thuyết phục được mẹ tôi ngày mai đi cầu hôn rồi, số tiền cô hứa hẹn đâu?”
“Chẳng phải còn chưa thành công sao, đợi anh làm xong tôi sẽ đưa cho anh.”
Nhị Lại Tử sao có thể đồng ý, anh ta lộ ra ánh mắt hung ác nói: “Cô không đưa cho tôi, thì ngày mai tôi sẽ ồn ào nói cô có quan hệ với tôi.”
Lô Giai Giai tức giận cắn răng, móc từ túi quần ra mười đồng.
“Bây giờ tôi chỉ có bấy nhiêu thôi.”
“Cũng được, nhớ kỹ, bốn mươi đồng còn lại, hai ngày nữa tôi sẽ tới lấy.”
Nói xong anh ta cất kỹ mười đồng, hài lòng rời đi.
Lô Giai Giai này tới tìm anh ta, nói nếu anh ta đi cầu hôn, cô ta sẽ cho anh ta 50 đồng, còn có loại chuyện tốt như này sao.
Anh ta huýt sáo chuẩn bị đi chơi hai ván.
Đột nhiên, mắt anh ta sáng lên.
Phía trước chẳng phải là Tô Niệm Chi sao.
Chậc chậc, tuy rằng sức khỏe không tốt, nhưng rất xinh đẹp a.
Trong lúc nhất thời, tất cả đống ý nghĩ hạ lưu chạy qua trong đầu anh ta.
Con ngươi anh ta lập tức dán chặt lên người cô.
Anh ta nhổ một ngụm nước bọt, lau lên đầu mình.
Loại con gái không gả được này, nếu mình đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi.
Ắt chẳng phải cô ta sẽ yêu mình đến chết luôn ư!
Nhị Lại Tử tự nhận mình là người phong lưu phóng khoáng, cố ý huýt sáo.
Anh ta nở nụ cười cho là đẹp trai với Tô Niệm Chi đang đi tới.
“Chào, em khỏe không!”
Cô vốn định bưng thịt thỏ đi cảm ơn Tần Khiếu Vân, giờ thì khó hiểu nhìn người đàn ông trước mắt mình.
Trong lòng thầm nghĩ tổ sư nó!
Trên thế giới này lại còn có người đàn ông dầu mỡ và ghê tởm như vậy, đúng là hiếm thấy!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.