Ngôn TìnhTrọng SinhTruyện SủngNữ CườngGia ĐấuNữ PhụHiện Đại
Dịch giả: Cola
172,800
Hoàn Thành
23:11:16 09/08/2024
Thập Niên 70: Nữ Phụ Xé Kịch Bản
Đánh giá: 8.7/10 từ 75 lượt
Văn án:
Quản Vũ mơ một giấc mơ, trong mơ cô gả cho Tống Chí Hải, một công nhân xưởng in ấn. Cô thay mẹ chồng đi làm việc ở xưởng dệt may, từ đó về sau cô làm trâu làm ngựa cho nhà họ Tống, vất vả cố gắng!
Đầu tiên là phải chăm sóc bà mẹ chồng đang thất nghiệp tâm trạng không tốt, sau này thì lại phải nuôi năm em trai em gái đáng lo của Tống Chí Hải.
Cuối cùng tới khi hết khổ, Tống Chí Hải lại đột nhiên trở nên giàu có, muốn vứt bỏ cô cưới người khác.
Các em trai em gái được cô chăm sóc nuôi dưỡng thành tài cũng không thèm đứng về phía cô, còn nói cô ngu xuẩn, keo kiệt, thô tục hèn hạ, không hiểu lòng người như chị dâu mới.
Thương cho Quản Vũ vất vả nửa đời người, mệt mỏi sinh ra cả một đống bệnh, cuối cùng lại chết thê thảm ở trong căn phòng nhỏ ở đầu thôn.
Sau khi chết cô mới biết được rằng, thế giới mà cô sống chỉ là một cuốn sách, cô chỉ là một nữ phụ thông minh hào phóng để làm tôn lên sự tốt đẹp cao thượng của nữ chính, còn nữ chính thì lại là người vợ mà Tống Chí Hải cưới sau này.
Choàng tỉnh khỏi giấc mơ, Quản Vũ đang nằm trên chiếc xe lừa phơi nắng.
Tin xấu là, chuyến này cô đi tới thị trấn là để xem mắt với Tống Chí Hải.
Còn tin tốt là, cô thật sự đã bị buộc với một giỏ thức ăn, mỗi ngày sớm muộn gì cũng sẽ đổi mới các nhu yếu phẩm hằng ngày cho cô đúng giờ, vật tư đầy đủ, cho cô có cảm giác an toàn tuyệt đối!
Nghĩ tới sắc mặt của đám người nhà họ Tống trong giấc mơ, Quản Vũ nghĩ, đầu óc cô nổi u rồi mới có thể đi hầu hạ cái đám sói mặt trắng đó!
Cuộc xem mắt thất bại, Quản Vũ cũng không sốt ruột, còn mẹ cô thì lại gấp gáp đến nỗi bốc hỏa, khẩn trương sắp xếp một cuộc xem mắt khác, đối tượng cũng là người quen.
Là một gã đàn ông thô lỗ lạnh lùng giàu có tới từ nơi khác, Quản Vũ nhớ, ở trong giấc mơ, trước khi mình chết thảm thì người kia đã từng có lòng tốt mà tặng cô một chén cơm.
Mặc dù người kia trông có vẻ hơi hung dữ, nhưng lòng dạ không tồi, Quản Vũ suy nghĩ một lát rồi đồng ý.
Lúc đầu, Quản Vũ chỉ coi như là mình đang trả ơn cho chén cơm trong giấc mơ.
Sau này, Quản Vũ lại tự lún vào sâu hơn, còn bị người đàn ông thô lô cưng chiều như báu vật!
Giả tưởng, có cảnh riêng tư, 1x1
Nữ chính có bàn tay vàng to, vui chơi giải trí hằng ngày, có vài thứ tốt nhất.
Tag: Điền văn, dị năng, niên đại văn, nhẹ nhàng
Một câu tóm tắt: Được giỏ thức ăn cho ăn mỗi ngày
Quản Vũ mơ một giấc mơ, trong mơ cô gả cho Tống Chí Hải, một công nhân xưởng in ấn. Cô thay mẹ chồng đi làm việc ở xưởng dệt may, từ đó về sau cô làm trâu làm ngựa cho nhà họ Tống, vất vả cố gắng!
Đầu tiên là phải chăm sóc bà mẹ chồng đang thất nghiệp tâm trạng không tốt, sau này thì lại phải nuôi năm em trai em gái đáng lo của Tống Chí Hải.
Cuối cùng tới khi hết khổ, Tống Chí Hải lại đột nhiên trở nên giàu có, muốn vứt bỏ cô cưới người khác.
Các em trai em gái được cô chăm sóc nuôi dưỡng thành tài cũng không thèm đứng về phía cô, còn nói cô ngu xuẩn, keo kiệt, thô tục hèn hạ, không hiểu lòng người như chị dâu mới.
Thương cho Quản Vũ vất vả nửa đời người, mệt mỏi sinh ra cả một đống bệnh, cuối cùng lại chết thê thảm ở trong căn phòng nhỏ ở đầu thôn.
Sau khi chết cô mới biết được rằng, thế giới mà cô sống chỉ là một cuốn sách, cô chỉ là một nữ phụ thông minh hào phóng để làm tôn lên sự tốt đẹp cao thượng của nữ chính, còn nữ chính thì lại là người vợ mà Tống Chí Hải cưới sau này.
Choàng tỉnh khỏi giấc mơ, Quản Vũ đang nằm trên chiếc xe lừa phơi nắng.
Tin xấu là, chuyến này cô đi tới thị trấn là để xem mắt với Tống Chí Hải.
Còn tin tốt là, cô thật sự đã bị buộc với một giỏ thức ăn, mỗi ngày sớm muộn gì cũng sẽ đổi mới các nhu yếu phẩm hằng ngày cho cô đúng giờ, vật tư đầy đủ, cho cô có cảm giác an toàn tuyệt đối!
Nghĩ tới sắc mặt của đám người nhà họ Tống trong giấc mơ, Quản Vũ nghĩ, đầu óc cô nổi u rồi mới có thể đi hầu hạ cái đám sói mặt trắng đó!
Cuộc xem mắt thất bại, Quản Vũ cũng không sốt ruột, còn mẹ cô thì lại gấp gáp đến nỗi bốc hỏa, khẩn trương sắp xếp một cuộc xem mắt khác, đối tượng cũng là người quen.
Là một gã đàn ông thô lỗ lạnh lùng giàu có tới từ nơi khác, Quản Vũ nhớ, ở trong giấc mơ, trước khi mình chết thảm thì người kia đã từng có lòng tốt mà tặng cô một chén cơm.
Mặc dù người kia trông có vẻ hơi hung dữ, nhưng lòng dạ không tồi, Quản Vũ suy nghĩ một lát rồi đồng ý.
Lúc đầu, Quản Vũ chỉ coi như là mình đang trả ơn cho chén cơm trong giấc mơ.
Sau này, Quản Vũ lại tự lún vào sâu hơn, còn bị người đàn ông thô lô cưng chiều như báu vật!
Giả tưởng, có cảnh riêng tư, 1x1
Nữ chính có bàn tay vàng to, vui chơi giải trí hằng ngày, có vài thứ tốt nhất.
Tag: Điền văn, dị năng, niên đại văn, nhẹ nhàng
Một câu tóm tắt: Được giỏ thức ăn cho ăn mỗi ngày
Ủng hộ 699 linh thạch để mua combo truyện Thập Niên 70: Nữ Phụ Xé Kịch Bản (Rẻ hơn 7.7% so với đọc từng chương)
*Bạn sẽ được cấp số lần đọc bằng tổng số chương có phí của truyện này5 chương mới nhất truyện Thập Niên 70: Nữ Phụ Xé Kịch Bản
Danh sách chương truyện Thập Niên 70: Nữ Phụ Xé Kịch Bản
- Chương 151
- Chương 152
- Chương 153
- Chương 154
- Chương 155
- Chương 156
- Chương 157
- Chương 158
- Chương 159
- Chương 160
- Chương 161
- Chương 162
- Chương 163
- Chương 164
- Chương 165
- Chương 166
- Chương 167
- Chương 168
- Chương 169
- Chương 170
- Chương 171
- Chương 172
- Chương 173
- Chương 174
- Chương 175
- Chương 176
- Chương 177
- Chương 178
- Chương 179
- Chương 180