Thập Niên 70 Ta Mang Vô Hạn Vật Tư

Chương 19:

Bất Phàm

31/10/2024

Ngày tháng trôi qua rất nhanh, chớp mắt đã đến cuối năm. Trong khoảng thời gian này, Hạ Đồng đã tìm lý do để đi lên huyện hai lần bán lương thực.

Cô lấy cớ sức khỏe không tốt, cần đi bệnh viện khám. Bà cụ thấy Hạ Đồng dạo gần đây ăn uống ít hơn, nghĩ rằng cô có tin vui, vui mừng không để đâu cho hết. Hạ Đồng nói sẽ lên bệnh viện ở huyện xem sao, bà cụ không phản đối mà còn lấy ra 10 đồng đưa cô để mua thêm đồ ăn ngon, nhưng Hạ Đồng từ chối, bảo mình có tiền rồi.

Hạ Đồng thầm thở dài vì bà cụ đã hiểu lầm, thực ra là do đồ ăn trong nhà không hợp khẩu vị nên cô chỉ ăn ít. Cô thường tranh thủ lẻn vào không gian để nấu ăn cho riêng mình, nhưng không thể ở đó lâu. Mỗi lần vào, cô nhanh chóng nấu và ăn rồi rời đi, thời gian tuy hạn chế nhưng cũng đủ để cô chuẩn bị vài món đơn giản.

Gần Tết, hàng hóa ở huyện khan hiếm, Hạ Đồng liền lấy ra hơn trăm cân lương thực trong không gian để bán. Cô cũng bán thêm sáu bộ chăn ga và một ít trái cây tươi ngon, hai lần bán tổng cộng kiếm được gần một nghìn đồng và còn thu được nhiều phiếu các loại. Cộng thêm mấy trăm đồng kiếm được trước đó, Hạ Đồng hiện có hơn một nghìn đồng trong tay, xem như là một "phú bà nhỏ" ở làng Tân An, tiền tiêu đã dư dả.

Cận Tết, bí thư thôn mang đến một lá thư từ quân đội của Chu Tấn Bắc gửi về. Lúc này Hạ Đồng mới nhớ đến người chồng hờ của mình, suốt hơn một tháng qua thoải mái tự tại, suýt nữa quên mất sự tồn tại của anh.

Chu Tấn Bắc viết một lá thư hỏi thăm sức khỏe ông bà trong nhà, gửi về cho ông bà 50 đồng để tiêu Tết và làm sinh hoạt phí, đồng thời báo rằng do nhiệm vụ ở đơn vị, anh sẽ không thể về dịp Tết này. Ngoài ra, anh không viết thêm gì nhiều.



Chu Tấn Bắc cũng gửi riêng cho Hạ Đồng một lá thư, Hạ Đồng vào phòng riêng để đọc. Trong thư, anh còn kèm theo 50 đồng dành riêng cho cô. Anh giải thích rằng tháng trước lẽ ra sẽ gửi, nhưng do nhiệm vụ đột xuất nên bị trì hoãn. Những lời trong thư đều là những câu hỏi thăm sức khỏe, dặn dò cô chăm sóc tốt cho bản thân, nhưng nội dung thư vẫn lặp đi lặp lại, không có gì mới mẻ, chỉ toàn là lời hỏi thăm theo khuôn mẫu.

Trong lòng Hạ Đồng thoáng có chút cảm xúc lẫn lộn, lá thư thiếu đi sự thân thiết. Cô và Chu Tấn Bắc vốn là hai người xa lạ, ở chung cũng chưa đầy ba ngày, hầu như chưa nói được quá mười câu. Giờ nghĩ lại, ngay cả gương mặt của Chu Tấn Bắc cô cũng không nhớ rõ, chỉ còn mơ hồ nhớ đến một khuôn mặt lạnh lùng, góc cạnh.

Dù Chu Tấn Bắc có vẻ ngoài đẹp trai, mà Hạ Đồng vốn cũng là người dễ bị thu hút bởi ngoại hình, nhưng cô vẫn có nguyên tắc của mình và không dễ bị lay động. Cô là một cô gái yêu cái đẹp nhưng vẫn giữ mình đúng mực.

Vài ngày trước Tết, cuối cùng Hạ Đồng cũng gặp được người anh học giỏi mà Đại Nữu thường nhắc đến. Đó là một cậu thiếu niên 15 tuổi, cao ráo, với chiều cao khoảng 1m78, nổi bật trong đám bạn đồng trang lứa. Khuôn mặt cậu tuấn tú, hơi ngại ngùng, thoạt nhìn có thể nhận ra ngay rằng cậu giống chị cả Hàn Nguyệt.

Trong lòng Hạ Đồng không khỏi thương cảm cho Đại Nữu, những gen tốt từ Hàn Nguyệt lại không truyền được sang cô bé.

Chu Diễm đúng là một “mọt sách” chính hiệu, suốt ngày ở trong phòng đọc sách, thỉnh thoảng giúp Đại Nữu làm việc nhà. Dưới cùng một mái nhà, Hạ Đồng quan sát thấy cậu bé có tính cách khá tốt.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Thập Niên 70 Ta Mang Vô Hạn Vật Tư

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook