Thập Niên 70 Ta Mang Vô Hạn Vật Tư
Chương 2:
Bất Phàm
30/10/2024
Nguyên chủ năm nay 20 tuổi, cũng tên là Hạ Đồng, đang ở độ tuổi đẹp nhất của một người phụ nữ, thời thanh xuân rực rỡ đã kết hôn sớm. Khác với mình, mình đã 28 tuổi mà vẫn chưa lập gia đình, dù từng trải qua vài mối tình, nhưng cuối cùng đều chẳng đi đến đâu và được xem là một phụ nữ lớn tuổi chưa chồng.
Hạ Đồng từ nhỏ mồ côi cha mẹ, sống nương tựa cùng ông nội. Ba tháng trước, ông nội - người hết mực yêu thương cô - đã qua đời. Trước khi mất, ông không yên tâm về cô cháu gái mà ông hết lòng yêu chiều từ nhỏ, nên đã tìm đến nhà họ Chu, hy vọng con trai nhà họ Chu có thể kết hôn với Hạ Đồng khi đến tuổi thích hợp.
Ông nội Hạ từng cứu mạng cha của nhà họ Chu, nên cha Chu rất trọng tình nghĩa, là một người chân chất, ông từng hứa với ông nội Hạ rằng nếu có việc gì, trong khả năng của mình, ông nhất định sẽ giúp đỡ.
Cha Chu có bốn người con trai, anh cả Chu Tấn Đông và anh hai Chu Tấn Nam đều đã ngoài ba mươi, lập gia đình sớm, con cái cũng mấy đứa rồi. Anh ba Chu Tấn Tây và anh tư Chu Tấn Bắc là sinh đôi, cả hai đều 28 tuổi và là người phù hợp nhất. Nhưng Chu Tấn Tây làm việc trong thành phố và đã kết hôn với một cô gái thành thị cách đây nửa năm.
Chỉ còn lại Chu Tấn Bắc, là một quân nhân, phục vụ trong quân đội nhiều năm, không có bạn đời, tuổi tác cũng lớn rồi, bố mẹ cũng lo cho việc hôn nhân của anh. Vì vậy, nửa tháng trước, hai người vội vàng kết hôn tại quê nhà và tổ chức đám cưới.
Nếu không phải nhờ ơn ông nội Hạ dành cho nhà họ Chu, thì e rằng một cô gái nông thôn như Hạ Đồng khó có thể kết hôn với Chu Tấn Bắc. Dù ở thời đại nào, nghề quân nhân vẫn là một công việc được ưa chuộng, thu nhập và đãi ngộ đều rất tốt.
Hạ Đồng chợt nhớ lại những gì Chu Tấn Bắc nói về “đồng hồ Mai Hoa”. Chu Tấn Tây, anh trai sinh đôi của Chu Tấn Bắc, đã kết hôn cách đây nửa năm. Vì không thể về kịp, nên lần này về nhà, Chu Tấn Bắc đã mang một chiếc đồng hồ Mai Hoa làm quà cưới tặng vợ của Chu Tấn Tây là Lý Á Nam.
Nguyên chủ rất thích chiếc đồng hồ này, từ nhỏ đã được ông nội Hạ chiều chuộng, muốn gì cũng phải có cho bằng được. Cô cứ nhất quyết bắt Chu Tấn Bắc phải đòi lại chiếc đồng hồ đó cho mình đeo.
Chu Tấn Bắc không chiều cái tính bướng bỉnh này, đã tặng người khác thì không có lý gì đòi lại. Nguyên chủ liền dùng cách tuyệt thực, không ngờ nằm trên giường đói đến ngất xỉu, và rồi… Hạ Đồng đã đến.
Tiếng bụng kêu “ùng ục” vang lên, Hạ Đồng không khách sáo cầm bát cháo kê trên bàn khang, uống một hơi cạn sạch. Càng uống lại càng cảm thấy đói, uống xong Hạ Đồng định nghỉ ngơi một lát.
Hạ Đồng từ nhỏ mồ côi cha mẹ, sống nương tựa cùng ông nội. Ba tháng trước, ông nội - người hết mực yêu thương cô - đã qua đời. Trước khi mất, ông không yên tâm về cô cháu gái mà ông hết lòng yêu chiều từ nhỏ, nên đã tìm đến nhà họ Chu, hy vọng con trai nhà họ Chu có thể kết hôn với Hạ Đồng khi đến tuổi thích hợp.
Ông nội Hạ từng cứu mạng cha của nhà họ Chu, nên cha Chu rất trọng tình nghĩa, là một người chân chất, ông từng hứa với ông nội Hạ rằng nếu có việc gì, trong khả năng của mình, ông nhất định sẽ giúp đỡ.
Cha Chu có bốn người con trai, anh cả Chu Tấn Đông và anh hai Chu Tấn Nam đều đã ngoài ba mươi, lập gia đình sớm, con cái cũng mấy đứa rồi. Anh ba Chu Tấn Tây và anh tư Chu Tấn Bắc là sinh đôi, cả hai đều 28 tuổi và là người phù hợp nhất. Nhưng Chu Tấn Tây làm việc trong thành phố và đã kết hôn với một cô gái thành thị cách đây nửa năm.
Chỉ còn lại Chu Tấn Bắc, là một quân nhân, phục vụ trong quân đội nhiều năm, không có bạn đời, tuổi tác cũng lớn rồi, bố mẹ cũng lo cho việc hôn nhân của anh. Vì vậy, nửa tháng trước, hai người vội vàng kết hôn tại quê nhà và tổ chức đám cưới.
Nếu không phải nhờ ơn ông nội Hạ dành cho nhà họ Chu, thì e rằng một cô gái nông thôn như Hạ Đồng khó có thể kết hôn với Chu Tấn Bắc. Dù ở thời đại nào, nghề quân nhân vẫn là một công việc được ưa chuộng, thu nhập và đãi ngộ đều rất tốt.
Hạ Đồng chợt nhớ lại những gì Chu Tấn Bắc nói về “đồng hồ Mai Hoa”. Chu Tấn Tây, anh trai sinh đôi của Chu Tấn Bắc, đã kết hôn cách đây nửa năm. Vì không thể về kịp, nên lần này về nhà, Chu Tấn Bắc đã mang một chiếc đồng hồ Mai Hoa làm quà cưới tặng vợ của Chu Tấn Tây là Lý Á Nam.
Nguyên chủ rất thích chiếc đồng hồ này, từ nhỏ đã được ông nội Hạ chiều chuộng, muốn gì cũng phải có cho bằng được. Cô cứ nhất quyết bắt Chu Tấn Bắc phải đòi lại chiếc đồng hồ đó cho mình đeo.
Chu Tấn Bắc không chiều cái tính bướng bỉnh này, đã tặng người khác thì không có lý gì đòi lại. Nguyên chủ liền dùng cách tuyệt thực, không ngờ nằm trên giường đói đến ngất xỉu, và rồi… Hạ Đồng đã đến.
Tiếng bụng kêu “ùng ục” vang lên, Hạ Đồng không khách sáo cầm bát cháo kê trên bàn khang, uống một hơi cạn sạch. Càng uống lại càng cảm thấy đói, uống xong Hạ Đồng định nghỉ ngơi một lát.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.