Thập Niên 70: Tiểu Kiều Thê Mẹ Kế
Đánh giá: 5.7/10 từ 30 lượt
Cha mất sớm, để lại cho Mạnh Ninh vừa lên đại học một "bát sắt*", một nhà tứ hợp viện và một cậu em trai nhỏ.
*bát sắt: Một phần công việc ổn định.
Bên ngoài có người mợ lòng dạ độc ác xoay tay thèm muốn, trong có bác trai lòng dạ mưu mô như hổ rình mồi.
Mạnh Ninh lực bất tòng tâm: Đến lúc nên tìm một ông chồng lợi hại ra mặt rồi.
Vợ ngoại tình để lại cô con gái ba tuổi, Hàn Cánh nhờ anh trai, chị dâu và bố mẹ chăm sóc giúp.
Trong một lần về quê nghỉ phép, anh lại phát hiện trên tay trên mặt con gái có vết thương do giá rét, quần áo mỏng manh, tóc vàng khô sơ, nước mũi nhỏ lòng tòng bên miệng, còn bị lũ trẻ con chỉ thằng mặt chửi là loại con hoang không có mẹ.
Còn cháu gái nhà mình thì sắc mặt hồng hào, quần áo gọn gàng sạch sẽ, ngẩng cao đầu ồn ào trong đám người.
Hàn Cánh ôm con gái, thầm nghĩ: Đã đến lúc tìm một mẹ kế tốt bụng lương thiện cho con gái rồi.
Mạnh Ninh vô tình làm hỏng cuộc xem mắt của Hàn Cánh, nhìn người đàn ông này mặc quân phục, khuôn mặt chính khí, thân thủ nổi trội, đưa về giải quyết đám người thân lưu manh du côn ở nhà là phù hợp nhất.
Cô nghĩ tới chỉ cần chăm sóc con gái giúp anh ta, tháng nào cũng có tiền lương vào túi, không cần phải gặp nhau hàng ngày, cũng không tệ chút nào.
Thế là Mạnh Ninh gạt tóc lên bên tai, để lộ ra sườn mặt dịu dàng, rồi tự đề cử bản thân: "Đồng chí Hàn, hay là để tôi làm vợ đồng chí nhé?"
Hàn Cánh nhìn cô gái trông còn nhỏ hơn em gái mình này, nhướng mày: "Hôn nhân không phải trò đùa..."
"Tôi biết." Mạnh Ninh khẽ đẩy cậu em trai đứng bên cạnh, ra sức tiếp thị: "Không dối gạt anh, em trai tôi là do tôi một tay nuôi lớn. Anh xem tôi nuôi có béo trắng khỏe khoắn không."
Hàn Cánh dời mắt sang cậu nhóc mập mạp bên cạnh.
Cậu bé có khuôn mặt hồng hào, quần áo sạch sẽ, ngoan ngoãn lễ phép, không gây ồn ào, cũng không đòi hỏi.
Đúng là không tệ.
Mạnh Ninh khẽ bảo: "Đông Đông, chào đi em."
Đông Đông ngoan ngoãn vái chào Hàn Cánh: "Cháu chào chú ạ."
Mạnh Ninh xấu hổ: "Không phải chú."
Đông Đông khựng lại, lắp bắp: "Vậy, anh, anh rể?"
Hàn Cánh: "..."
Cô vợ nhỏ yêu kiều vừa có năng lực lại biết nấu ăn x ông chồng già nghiêm túc chưa từng cởi móc gài
Giới thiệu vắn tắt: Tiểu mẹ kế làm mỹ thực nuôi con vượt sóng gió ở thập niên 70
Tag: Thập niên, làm ruộng, mỹ thực, mẹ kế, quân nhân
*bát sắt: Một phần công việc ổn định.
Bên ngoài có người mợ lòng dạ độc ác xoay tay thèm muốn, trong có bác trai lòng dạ mưu mô như hổ rình mồi.
Mạnh Ninh lực bất tòng tâm: Đến lúc nên tìm một ông chồng lợi hại ra mặt rồi.
Vợ ngoại tình để lại cô con gái ba tuổi, Hàn Cánh nhờ anh trai, chị dâu và bố mẹ chăm sóc giúp.
Trong một lần về quê nghỉ phép, anh lại phát hiện trên tay trên mặt con gái có vết thương do giá rét, quần áo mỏng manh, tóc vàng khô sơ, nước mũi nhỏ lòng tòng bên miệng, còn bị lũ trẻ con chỉ thằng mặt chửi là loại con hoang không có mẹ.
Còn cháu gái nhà mình thì sắc mặt hồng hào, quần áo gọn gàng sạch sẽ, ngẩng cao đầu ồn ào trong đám người.
Hàn Cánh ôm con gái, thầm nghĩ: Đã đến lúc tìm một mẹ kế tốt bụng lương thiện cho con gái rồi.
Mạnh Ninh vô tình làm hỏng cuộc xem mắt của Hàn Cánh, nhìn người đàn ông này mặc quân phục, khuôn mặt chính khí, thân thủ nổi trội, đưa về giải quyết đám người thân lưu manh du côn ở nhà là phù hợp nhất.
Cô nghĩ tới chỉ cần chăm sóc con gái giúp anh ta, tháng nào cũng có tiền lương vào túi, không cần phải gặp nhau hàng ngày, cũng không tệ chút nào.
Thế là Mạnh Ninh gạt tóc lên bên tai, để lộ ra sườn mặt dịu dàng, rồi tự đề cử bản thân: "Đồng chí Hàn, hay là để tôi làm vợ đồng chí nhé?"
Hàn Cánh nhìn cô gái trông còn nhỏ hơn em gái mình này, nhướng mày: "Hôn nhân không phải trò đùa..."
"Tôi biết." Mạnh Ninh khẽ đẩy cậu em trai đứng bên cạnh, ra sức tiếp thị: "Không dối gạt anh, em trai tôi là do tôi một tay nuôi lớn. Anh xem tôi nuôi có béo trắng khỏe khoắn không."
Hàn Cánh dời mắt sang cậu nhóc mập mạp bên cạnh.
Cậu bé có khuôn mặt hồng hào, quần áo sạch sẽ, ngoan ngoãn lễ phép, không gây ồn ào, cũng không đòi hỏi.
Đúng là không tệ.
Mạnh Ninh khẽ bảo: "Đông Đông, chào đi em."
Đông Đông ngoan ngoãn vái chào Hàn Cánh: "Cháu chào chú ạ."
Mạnh Ninh xấu hổ: "Không phải chú."
Đông Đông khựng lại, lắp bắp: "Vậy, anh, anh rể?"
Hàn Cánh: "..."
Cô vợ nhỏ yêu kiều vừa có năng lực lại biết nấu ăn x ông chồng già nghiêm túc chưa từng cởi móc gài
Giới thiệu vắn tắt: Tiểu mẹ kế làm mỹ thực nuôi con vượt sóng gió ở thập niên 70
Tag: Thập niên, làm ruộng, mỹ thực, mẹ kế, quân nhân
Ủng hộ 2300 linh thạch để mua combo truyện Thập Niên 70: Tiểu Kiều Thê Mẹ Kế (Rẻ hơn 35.6% so với đọc từng chương)
*Bạn sẽ được cấp số lần đọc bằng tổng số chương có phí của truyện này5 chương mới nhất truyện Thập Niên 70: Tiểu Kiều Thê Mẹ Kế
Danh sách chương truyện Thập Niên 70: Tiểu Kiều Thê Mẹ Kế
- Chương 121 - Được Phê Chuẩn
- Chương 122 - Thì Ra Kết Hôn Là Như Vậy
- Chương 123 - Việc Vui
- Chương 124 - Hát Một Bài Chúc Mừng
- Chương 125 - Vì Cuộc Sống
- Chương 126 - Cô Dũng Giả
- Chương 127 - Đúng Là Vì Công Việc
- Chương 128 - Đòi Đồ
- Chương 129 - Kích Động
- Chương 130 - Chồng Mới Cưới
- Chương 131 - Đuối Lý
- Chương 132 - Hối Hận
- Chương 133 - Ngoan Ngoãn
- Chương 134 - Ăn Sáng
- Chương 135 - Ăn Sáng 2
- Chương 136 - Thăm Hỏi
- Chương 137 - Quỷ Hại Người
- Chương 138 - Thong Dong
- Chương 139 - Con Người Sống Phải Có Lương Tâm
- Chương 140 - Chửi Bới
- Chương 141 - Đòi Nợ
- Chương 142 - Mạnh Cúc Tức Giận
- Chương 143 - Xa Thơm Gần Thối
- Chương 144 - Điều Kiện
- Chương 145 - Viết Cam Kết
- Chương 146 - Là Của Cháu
- Chương 147 - Lấy Xe Đạp
- Chương 148 - Chuyện Xưa
- Chương 149 - Bánh Màn Thầu
- Chương 150 - Mì Sợi Thịt Trộn