Thập Niên 70: Trở Thành Học Bá
Chương 9:
Hồ Đồ
10/06/2022
Từ nhỏ đến lớn, lão tam liền không thành thật. Lấy vợ thì vợ cũng không thành thật. Sinh con…… trước ba tuổi rất thành thật, sau khi ba tuổi trở nên không thành thật.
Dù sao đều giống nhau, không phải là thứ tốt gì.
Vợ của Lâm Quốc Cường nói, “Quốc Cường, anh nói nhà mình phải luôn sinh hoạt với nhà lão tam sao? Nếu ba mẹ nhẫn tâm cho bọn họ ra riêng thì tốt rồi.”
Lâm Quốc Cường nói, “Đừng choáng váng, em cho rằng ba mẹ không muốn cho bọn họ ra riêng? Đây không phải sợ đại ca cũng muốn ra riêng sao. Tay nghề trồng trọt của đại ca và đại tẩu rất tốt, công điểm lại cao. Bọn họ nếu là muốn ra riêng, cuộc sống nhất định sẽ không kém. Hơn nữa, nhà chúng ta có ba người con, anh làm việc so ra kém đại ca, có thể cùng nhau sinh hoạt đối với nhà mình chả có thiệt hại gì. Rốt cuộc Hạ Sinh mới năm tuổi, việc gì đều không thể làm.”
Trương Thu Yến cũng cảm thấy đúng, cô không muốn sống cùng hai vợ chồng lão tam, nhưng vẫn thực nguyện ý cùng cả nhà đại ca sinh hoạt.
Đại tẩu là một người cần mẫn, vì thế cùng nhau sinh hoạt, mọi người đều nhẹ nhàng. Cho nên ngày thường ở trước mặt đại tẩu cô biểu hiện thực hòa khí, chính là hy vọng về sau tới thời điểm phân nhà ra riêng, đại ca đại tẩu nguyện ý cùng bọn họ phân ra cùng nhau.
Lâm Quốc Cường nói, “Kỳ thật người mà anh lo lắng nhất không phải là lão tam, rốt cuộc bọn họ một nhà ba người đều có thể làm việc, anh lo lắng chính là lão tứ. Anh nghe mẹ nói lão tứ nhìn trúng một nữ đồng chí ở công xã, người này không làm được việc nhà nông. Mẹ còn thương lão tứ, đến lúc đó……”
Nghe thế, Trương Thu Yến có chút tuyệt vọng. Lão tứ tuy rằng là người ghi điểm, nhưng nếu phí công nuôi dưỡng thêm một người nữa, liền có chút khó khăn. Sau này còn sinh con……
Cả nhà đều đang suy đoán một nhà ba người Lâm Quốc An chuẩn bị làm gì, sau ba ngày, Lâm Quốc An liền vẻ mặt nghiêm túc quyết định muốn đi theo hai người anh cùng ra đồng làm việc.
Vì sao phải chờ ba ngày đâu, bởi vì này ba ngày này công việc là nặng nhất. Phải gặt lúa, đem lúa ra sân phơi và tiến hành đập lúa. Qua ba ngày này, những công việc khác Lâm Quốc An cũng có thể miễn cưỡng làm được.
Nghe được quyết định của Lâm Quốc An, ông Lâm và bà Lâm vô cùng vui mừng, đứa con này cuối cùng cũng hiểu chuyện, tuy rằng nó không phải thực tốt…… Nhưng cũng không đến mức quá xấu.
Ông Lâm cao hứng nói với lão tứ Lâm Quốc Hoa, “Ngày mai con cùng đại đội trưởng nói một tiếng, nhớ rõ cho anh con đổi công điểm, đừng nhớ sai.”
Lâm Quốc Hoa hoài nghi nhìn tam ca nhà mình.
Lâm Quốc An khụ khụ, “Lão tứ a, ngươi liền nhớ kỹ cho anh, em yên tâm, anh nhất định sẽ chăm chỉ làm việc. Đúng rồi, chị dâu cùng cháu trai em liền không cần nhớ. Anh một người có thể nuôi sống bọn họ. Trước kia bọn họ đi theo anh chịu khổ, hiện tại anh một lần nữa làm người, muốn cho bọn họ sống tốt, làm cho bọn họ ở nhà nghỉ ngơi mấy ngày.”
Cả nhà Lâm gia: “……”
Bà Lâm cảm thấy chính mình nghe lầm, hai người liền không làm việc? “Lão tam, con nói gì, không làm việc?”
“Đúng vậy, mẹ, nếu không phải bởi vì mẹ con bọn họ , con thật không có sự thay đổi này. Nếu bọn họ phải đi làm việc, con liền giống như trước đây.”
Ông Lâm tức giận tới ho, cháu gái lớn chạy nhanh tới vỗ lưng cho ông.
Bà Lâm vẻ mặt đầy phẫn nộ nói, “Lão tam, con đang uy hiếp chúng ta!”
Lâm Quốc An đúng lý hợp tình nói, “Mẹ, con nói thật. Người thay đổi, thường có lý do của nó. Không có lý do, con làm gì muốn thay đổi, cuộc sống trước kia cũng khá tốt rồi .”
“……”
Cả nhà nghe thấy rất hợp lý.
Ông bà Lâm cảm thấy đứa con trai này nếu như có thể thay đổi vì vợ con, như vậy so ra tốt hơn trước khi, ít nhất không vô tâm vô phổi. Dù sao chỉ nghỉ ngơi mấy ngày. Có thể khiến cho nhi tử hối cải làm người, quả thật rất đáng giá.
Vì thế sau khi do dự một phen liền đồng ý.
Dù sao đều giống nhau, không phải là thứ tốt gì.
Vợ của Lâm Quốc Cường nói, “Quốc Cường, anh nói nhà mình phải luôn sinh hoạt với nhà lão tam sao? Nếu ba mẹ nhẫn tâm cho bọn họ ra riêng thì tốt rồi.”
Lâm Quốc Cường nói, “Đừng choáng váng, em cho rằng ba mẹ không muốn cho bọn họ ra riêng? Đây không phải sợ đại ca cũng muốn ra riêng sao. Tay nghề trồng trọt của đại ca và đại tẩu rất tốt, công điểm lại cao. Bọn họ nếu là muốn ra riêng, cuộc sống nhất định sẽ không kém. Hơn nữa, nhà chúng ta có ba người con, anh làm việc so ra kém đại ca, có thể cùng nhau sinh hoạt đối với nhà mình chả có thiệt hại gì. Rốt cuộc Hạ Sinh mới năm tuổi, việc gì đều không thể làm.”
Trương Thu Yến cũng cảm thấy đúng, cô không muốn sống cùng hai vợ chồng lão tam, nhưng vẫn thực nguyện ý cùng cả nhà đại ca sinh hoạt.
Đại tẩu là một người cần mẫn, vì thế cùng nhau sinh hoạt, mọi người đều nhẹ nhàng. Cho nên ngày thường ở trước mặt đại tẩu cô biểu hiện thực hòa khí, chính là hy vọng về sau tới thời điểm phân nhà ra riêng, đại ca đại tẩu nguyện ý cùng bọn họ phân ra cùng nhau.
Lâm Quốc Cường nói, “Kỳ thật người mà anh lo lắng nhất không phải là lão tam, rốt cuộc bọn họ một nhà ba người đều có thể làm việc, anh lo lắng chính là lão tứ. Anh nghe mẹ nói lão tứ nhìn trúng một nữ đồng chí ở công xã, người này không làm được việc nhà nông. Mẹ còn thương lão tứ, đến lúc đó……”
Nghe thế, Trương Thu Yến có chút tuyệt vọng. Lão tứ tuy rằng là người ghi điểm, nhưng nếu phí công nuôi dưỡng thêm một người nữa, liền có chút khó khăn. Sau này còn sinh con……
Cả nhà đều đang suy đoán một nhà ba người Lâm Quốc An chuẩn bị làm gì, sau ba ngày, Lâm Quốc An liền vẻ mặt nghiêm túc quyết định muốn đi theo hai người anh cùng ra đồng làm việc.
Vì sao phải chờ ba ngày đâu, bởi vì này ba ngày này công việc là nặng nhất. Phải gặt lúa, đem lúa ra sân phơi và tiến hành đập lúa. Qua ba ngày này, những công việc khác Lâm Quốc An cũng có thể miễn cưỡng làm được.
Nghe được quyết định của Lâm Quốc An, ông Lâm và bà Lâm vô cùng vui mừng, đứa con này cuối cùng cũng hiểu chuyện, tuy rằng nó không phải thực tốt…… Nhưng cũng không đến mức quá xấu.
Ông Lâm cao hứng nói với lão tứ Lâm Quốc Hoa, “Ngày mai con cùng đại đội trưởng nói một tiếng, nhớ rõ cho anh con đổi công điểm, đừng nhớ sai.”
Lâm Quốc Hoa hoài nghi nhìn tam ca nhà mình.
Lâm Quốc An khụ khụ, “Lão tứ a, ngươi liền nhớ kỹ cho anh, em yên tâm, anh nhất định sẽ chăm chỉ làm việc. Đúng rồi, chị dâu cùng cháu trai em liền không cần nhớ. Anh một người có thể nuôi sống bọn họ. Trước kia bọn họ đi theo anh chịu khổ, hiện tại anh một lần nữa làm người, muốn cho bọn họ sống tốt, làm cho bọn họ ở nhà nghỉ ngơi mấy ngày.”
Cả nhà Lâm gia: “……”
Bà Lâm cảm thấy chính mình nghe lầm, hai người liền không làm việc? “Lão tam, con nói gì, không làm việc?”
“Đúng vậy, mẹ, nếu không phải bởi vì mẹ con bọn họ , con thật không có sự thay đổi này. Nếu bọn họ phải đi làm việc, con liền giống như trước đây.”
Ông Lâm tức giận tới ho, cháu gái lớn chạy nhanh tới vỗ lưng cho ông.
Bà Lâm vẻ mặt đầy phẫn nộ nói, “Lão tam, con đang uy hiếp chúng ta!”
Lâm Quốc An đúng lý hợp tình nói, “Mẹ, con nói thật. Người thay đổi, thường có lý do của nó. Không có lý do, con làm gì muốn thay đổi, cuộc sống trước kia cũng khá tốt rồi .”
“……”
Cả nhà nghe thấy rất hợp lý.
Ông bà Lâm cảm thấy đứa con trai này nếu như có thể thay đổi vì vợ con, như vậy so ra tốt hơn trước khi, ít nhất không vô tâm vô phổi. Dù sao chỉ nghỉ ngơi mấy ngày. Có thể khiến cho nhi tử hối cải làm người, quả thật rất đáng giá.
Vì thế sau khi do dự một phen liền đồng ý.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.