Thập Niên 70: Vợ Chồng Đại Lão
Chương 33: Tâm Tư 2
Lão Nạp Bất Đổng Ái
02/10/2022
“Hôm nay cô không ăn gì cả, tôi đi bắt cho cô vài con cá, cô về nhà trước đi.” Lúc sắp đến cửa nhà họ Vương, Vương Vệ bỗng nhiên nói.
Tiêu Hiểu kéo lấy tay Vương Vệ không buông: “Đừng đi, tôi đói một chút cũng không sao cả.”
Vương Vệ có chút tức giận: “Còn không sao cả? Cô xem xem cô đã gầy như que củi rồi, còn để bị đói nữa thì chờ tôi đi nhặt xác cho cô đi.”
Lời của Vương Vệ vẫn luôn không xuôi tai, cũng may Tiêu Hiểu có hình tượng xuyên qua, có bản lĩnh nhìn thấu bản chất, cô lại sáp đến gần Vương Vệ nói: “Được rồi, nếu như anh muốn đi thì đưa tôi đi cùng, tôi sẽ ở bên cạnh nhìn, nếu không thì tôi không yên tâm.”
Không yên tâm? Có gì mà không yên tâm, Vương Vệ hừ một tiếng: “Cô nhiều chuyện thật.” Nhưng nụ cười bên khóe môi thì không sao đè xuống được, cho dù đang mặc quần áo rách lỗ thì cũng cảm thấy toàn thân ấm áp.
Vương Vệ như người đi trên mây đưa vợ đi bắt cá, nhưng Tưởng Văn Văn bên này tâm trạng lại khá là tệ.
Trên đường từ nhà họ Tiêu trở về, suốt đường đi Tưởng Văn Văn đều im lặng. Cô ta không nghĩ ra, tại sao người mà lúc này của kiếp trước rõ ràng đã chết nhưng lúc này lại đang sống bình thường.
Cô ta có thể nhớ rõ như vậy là bởi vì kiếp trước sau khi Tiêu Hiểu chết, nhà họ Tiêu và nhà họ Vương còn lôi kéo nhau một phen.
“Văn Văn, rốt cuộc hôm nay em bị làm sao vậy? Từ sáng sớm đã không để ý đến anh. Còn nữa, vừa rồi lúc em nhìn thấy Vương Vệ tại sao lại kích động như vậy?” Tưởng Văn Văn đang suy nghĩ, đi đường cũng không tập trung nên đi chậm lại ở phía sau mấy người đó.
Lý Tri Tân cố ý đợi một lúc, đợi đến khi Tưởng Văn Văn đi đến trước mặt anh ta, anh ta mới giữ cô ta lại.
Tưởng Văn Văn phục hồi tinh thần, nhìn thấy Lý Tri Tân, lập tức cau mày rút tay lại.
“Rốt cuộc em bị làm sao vậy?” Tính cách Lý Tri Tân có tốt hơn nữa thì lúc này cũng khó tránh được có chút tức giận.
Cô ta rốt cuộc bị làm sao? Tưởng Văn Văn cười lạnh trong lòng, chính là người đàn ông này, kiếp trước làm vợ chồng với cô ta gần hai mươi năm. Kiếp trước cô ta và Lý Tri An sẽ kết hôn vào năm sau, sau khi kì thi đại học được khôi phục vào năm 75, hai vợ chồng họ đều thi vào trường đại học ở thủ đô.
Sau khi tốt nghiệp lại đồng thời được bố trí đến xí nghiệp quốc doanh ở thủ đô làm cán bộ cơ sở, lúc đó làm việc ở xí nghiệp quốc doanh nở mày nở mặt và có địa vị hơn bất cứ ngành nghề nào.
Cô ta cũng tưởng rằng mình là người phụ nữ hạnh phúc nhất, có chồng tuấn tú lịch sự, dịu dàng chu đáo, bọn họ là một đôi do ông trời tác thành.
Nhưng sau đó vận xui đã đến.
Xí nghiệp quốc doanh cải cách, tiến hành cắt giảm một lượng nhân sự lớn, hai vợ chồng họ vì không có chỗ dựa nên đều bị cho nghỉ việc. Hai người đi đến đường cùng, cắn răng học theo người khác xuống biển buôn bán.
Nhưng hai người họ là thuộc nhóm người cuối cùng bị cắt giảm nhân sự, lúc ra biển buôn bán đã mất đi rất nhiều cơ hội đầu tiên.
Cô ta và Lý Tri Tân sứt đầu mẻ trán, ngay vào lúc sắp tuyệt vọng thì gặp được Vương Vệ trong một buổi dạ tiệc.
Lúc đó Vương Vệ đã nhanh chóng trở thành nhân vật khiến cho giới kinh doanh của Hải Thành phải run rẩy. Trong khoảnh khắc nhìn thấy Vương Vệ, Tưởng Văn Văn hoàn toàn không thể liên hệ anh và tên ác bá được người ta gọi là tên lang sói ở thôn Tiểu Tiền lại với nhau.
Anh vô cùng tuấn tú, trưởng thành hấp dẫn, đôi mắt màu lục như muốn khiến người ta đắm chìm vào trong đó. Vô số nhân vật nổi tiếng tranh giành muốn nói chuyện với anh một câu, vô số người phụ nữ hận không thể nhào lên người anh.
Cô ta và Lý Tri Tân tìm cơ hội tiếp xúc với Vương Vệ, nói đến tình hình trước đây lúc mình ở thôn Tiểu Tiền. Tưởng Văn Văn có thể nhìn ra, thật ra thì Vương Vệ cũng không có ấn tượng gì nhiều với bọn họ, nhưng lại đồng ý với bọn họ về việc tiến hành đầu tư.
Cô ta và Lý Tri Tân vui mừng như điên, bởi vì trong buổi dạ tiệc đó mọi người cũng nhìn ra hình như hai vợ chồng họ và Vương Vệ là người quen cũ, sau đó khi hai người đi bàn chuyện làm ăn đều cực kỳ thuận lợi.
Bọn họ dựa vào số tiền đầu tư kia của Vương Vệ, lại dựa vào danh tiếng người quen cũ của anh cuối cùng cũng đứng vững được ở Hải Thành.
Nhưng vào lúc cô ta tưởng rằng đã khổ tận cam lai thì lại phát hiện Lý Tri Tân sớm đã có người khác ở bên ngoài, hơn nữa còn có một đứa con mười mấy tuổi, mười mấy tuổi có nghĩa là gì? Có nghĩa là khi đi làm chưa được bao lâu tên cặn bã này đã ngoại tình ở bên ngoài rồi.
Cô ta tức giận thất vọng, muốn ly hôn cùng Lý Tri Tân. Lúc chia tài sản mới biết rằng thứ cặn bã này vậy mà lại có dự phòng từ trước, đã chuyển tất cả tài sản chung của hai người đi rồi.
Tiêu Hiểu kéo lấy tay Vương Vệ không buông: “Đừng đi, tôi đói một chút cũng không sao cả.”
Vương Vệ có chút tức giận: “Còn không sao cả? Cô xem xem cô đã gầy như que củi rồi, còn để bị đói nữa thì chờ tôi đi nhặt xác cho cô đi.”
Lời của Vương Vệ vẫn luôn không xuôi tai, cũng may Tiêu Hiểu có hình tượng xuyên qua, có bản lĩnh nhìn thấu bản chất, cô lại sáp đến gần Vương Vệ nói: “Được rồi, nếu như anh muốn đi thì đưa tôi đi cùng, tôi sẽ ở bên cạnh nhìn, nếu không thì tôi không yên tâm.”
Không yên tâm? Có gì mà không yên tâm, Vương Vệ hừ một tiếng: “Cô nhiều chuyện thật.” Nhưng nụ cười bên khóe môi thì không sao đè xuống được, cho dù đang mặc quần áo rách lỗ thì cũng cảm thấy toàn thân ấm áp.
Vương Vệ như người đi trên mây đưa vợ đi bắt cá, nhưng Tưởng Văn Văn bên này tâm trạng lại khá là tệ.
Trên đường từ nhà họ Tiêu trở về, suốt đường đi Tưởng Văn Văn đều im lặng. Cô ta không nghĩ ra, tại sao người mà lúc này của kiếp trước rõ ràng đã chết nhưng lúc này lại đang sống bình thường.
Cô ta có thể nhớ rõ như vậy là bởi vì kiếp trước sau khi Tiêu Hiểu chết, nhà họ Tiêu và nhà họ Vương còn lôi kéo nhau một phen.
“Văn Văn, rốt cuộc hôm nay em bị làm sao vậy? Từ sáng sớm đã không để ý đến anh. Còn nữa, vừa rồi lúc em nhìn thấy Vương Vệ tại sao lại kích động như vậy?” Tưởng Văn Văn đang suy nghĩ, đi đường cũng không tập trung nên đi chậm lại ở phía sau mấy người đó.
Lý Tri Tân cố ý đợi một lúc, đợi đến khi Tưởng Văn Văn đi đến trước mặt anh ta, anh ta mới giữ cô ta lại.
Tưởng Văn Văn phục hồi tinh thần, nhìn thấy Lý Tri Tân, lập tức cau mày rút tay lại.
“Rốt cuộc em bị làm sao vậy?” Tính cách Lý Tri Tân có tốt hơn nữa thì lúc này cũng khó tránh được có chút tức giận.
Cô ta rốt cuộc bị làm sao? Tưởng Văn Văn cười lạnh trong lòng, chính là người đàn ông này, kiếp trước làm vợ chồng với cô ta gần hai mươi năm. Kiếp trước cô ta và Lý Tri An sẽ kết hôn vào năm sau, sau khi kì thi đại học được khôi phục vào năm 75, hai vợ chồng họ đều thi vào trường đại học ở thủ đô.
Sau khi tốt nghiệp lại đồng thời được bố trí đến xí nghiệp quốc doanh ở thủ đô làm cán bộ cơ sở, lúc đó làm việc ở xí nghiệp quốc doanh nở mày nở mặt và có địa vị hơn bất cứ ngành nghề nào.
Cô ta cũng tưởng rằng mình là người phụ nữ hạnh phúc nhất, có chồng tuấn tú lịch sự, dịu dàng chu đáo, bọn họ là một đôi do ông trời tác thành.
Nhưng sau đó vận xui đã đến.
Xí nghiệp quốc doanh cải cách, tiến hành cắt giảm một lượng nhân sự lớn, hai vợ chồng họ vì không có chỗ dựa nên đều bị cho nghỉ việc. Hai người đi đến đường cùng, cắn răng học theo người khác xuống biển buôn bán.
Nhưng hai người họ là thuộc nhóm người cuối cùng bị cắt giảm nhân sự, lúc ra biển buôn bán đã mất đi rất nhiều cơ hội đầu tiên.
Cô ta và Lý Tri Tân sứt đầu mẻ trán, ngay vào lúc sắp tuyệt vọng thì gặp được Vương Vệ trong một buổi dạ tiệc.
Lúc đó Vương Vệ đã nhanh chóng trở thành nhân vật khiến cho giới kinh doanh của Hải Thành phải run rẩy. Trong khoảnh khắc nhìn thấy Vương Vệ, Tưởng Văn Văn hoàn toàn không thể liên hệ anh và tên ác bá được người ta gọi là tên lang sói ở thôn Tiểu Tiền lại với nhau.
Anh vô cùng tuấn tú, trưởng thành hấp dẫn, đôi mắt màu lục như muốn khiến người ta đắm chìm vào trong đó. Vô số nhân vật nổi tiếng tranh giành muốn nói chuyện với anh một câu, vô số người phụ nữ hận không thể nhào lên người anh.
Cô ta và Lý Tri Tân tìm cơ hội tiếp xúc với Vương Vệ, nói đến tình hình trước đây lúc mình ở thôn Tiểu Tiền. Tưởng Văn Văn có thể nhìn ra, thật ra thì Vương Vệ cũng không có ấn tượng gì nhiều với bọn họ, nhưng lại đồng ý với bọn họ về việc tiến hành đầu tư.
Cô ta và Lý Tri Tân vui mừng như điên, bởi vì trong buổi dạ tiệc đó mọi người cũng nhìn ra hình như hai vợ chồng họ và Vương Vệ là người quen cũ, sau đó khi hai người đi bàn chuyện làm ăn đều cực kỳ thuận lợi.
Bọn họ dựa vào số tiền đầu tư kia của Vương Vệ, lại dựa vào danh tiếng người quen cũ của anh cuối cùng cũng đứng vững được ở Hải Thành.
Nhưng vào lúc cô ta tưởng rằng đã khổ tận cam lai thì lại phát hiện Lý Tri Tân sớm đã có người khác ở bên ngoài, hơn nữa còn có một đứa con mười mấy tuổi, mười mấy tuổi có nghĩa là gì? Có nghĩa là khi đi làm chưa được bao lâu tên cặn bã này đã ngoại tình ở bên ngoài rồi.
Cô ta tức giận thất vọng, muốn ly hôn cùng Lý Tri Tân. Lúc chia tài sản mới biết rằng thứ cặn bã này vậy mà lại có dự phòng từ trước, đã chuyển tất cả tài sản chung của hai người đi rồi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.